cảm tác thơ Jackie Lương:
Nén Hương Trong Gió
Hồn phảng phất trong cơn gió
thoảng
Áng mây vàng bảng lảng xa
xôi
Trái tim chết lịm chơi vơi
Anh ơi! Em khóc vòm trời
hoang vu
Mùi cỏ dại nấm mồ xao xác
Một mình em quấn chiếc khăn
tang
Nghẹn ngào đốt một nén nhang
Ngậm ngùi tủi hận muộn màng
kêu van
Bao thương nhớ trần gian ghẻ
lạnh
Đọc bài thơ hiu quạnh mộ phần
Hư vô ngủ với trăng ngàn
Cho em gom lại bụi tàn tro
bay
Trong bóng tối đắng cay em gọi
Tên cuả anh đắm đuối một thời
Yêu nhau tha thiết trọn đời
Mà sao chẳng kịp vuốt đôi mắt
người
Đau đớn lắm bồi hồi thổn thức
Gần kề nhau cỏ mọc dưới chân
Âm dương cách trở muôn vàn
Cuộc vui chấm hết phong trần
khổ đau
Xin vĩnh biệt ngàn thu bia
đá
Chữ chung tình cổ độ Hằng
Nga
Trăng soi vằng vặc nét ngà
Tự tay em viết nắng mưa dãi
dầu !
1.6.2012 Lu Hà
Phũ Phàng
Nơi Nao
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Nhạt
Nhoà
Người con gái phương trời Mỹ
Quốc
Đẹp vô cùng thôi thúc cỏ may
Nắng vàng hương sắc đắm say
Rắc lên mái tóc phút giây dạt
dào...
Chiều gió lộng nghẹn ngào
thương nhớ
Tiếng ve sầu tâm dạ ngẩn ngơ
Về phương trời cũ thẫn thờ
Dòng sông lặng lẽ bơ vơ khóc
thầm...
Tình vạn dặm tháng năm buồn
bã
Mới hôm nao mà đã phôi pha
Bao nhiêu kỷ niệm mặn mà
Bờ môi ướt mọng nhạt nhoà
anh ơi!
Quang cảnh lạ xa xôi xứ sở
Nghe trong lòng sóng vỗ nôn
nao
Bờ tre giếng nước con đò
Chập chờn cánh bướm mịt mờ
xa xôi...
Thương nhớ lắm người ơi có
biết
Chiều hôm nay da diết xốn
xang
Hồn như lạc cõi thiên đàng
Trần gian thân thế phũ phàng
nơi nao?
24.5.2012 Lu Hà
Em Về Trong
Cơn Mưa
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Về Đâu?
Hồn phảng phất nỗi niềm bi
thiết
Trong cơn giông chẳng biết về
đâu?
Dừng chân lạc lõng bên cầu
Cơn mưa nặng hạt âu sầu lệ
rơi...
Tình muôn dặm xa vời nhân thế
Lối xưa còn tê tái đôi chân
Gót chân thổn thức chưá chan
Bâng khuâng một thuở trần
gian đợi chờ.. .
Muà thu đến biết bao nhung
nhớ
Giọt thương yêu tầm tã nguồn
cơn
Xót xa tâm dạ bồn chồn
Giọt dài giọt vắn mảnh hồn vỡ
tan...
Hàng me rụng mây ngàn gió lộng
Đường thênh thang cay đắng
nhạt nhoà
Ve sầu rên rỉ bể dâu
Hồn theo mây gió trăng ngà
nưả đêm
Nhà ai đó vương thềm êm ái
Lưá đôi nồng đắm đuối say
xưa
Dòng sông hờ hững trôi xa
Chập chờn như đám phù du...
lục bình...
30.5.2012 Lu Hà
Thư Gửi Người
Bạn Lính Năm Xưa
chuyển thể thơ Trần Văn
Lương: Thư Không Niêm Gửi Bạn
Mon men chống nạng tìm bạn cũ
Vé số cầm tay để để gặp mày
Bàng hoàng hụt hẫng đắng cay
Người ta nghiêng ngả đắm say
ngỡ ngàng
Bầy cán bộ vênh vang đắc chí
Với bạn tôi hoan hỉ mặn mà
Nên đành trở gót lui ra
Mượn vài trang giấy viết thư
tới mày
Mày còn nhớ cái ngày bóng tối
Lúc chia tay mày nói với tao
Nhờ trời tới được bến bờ
Bên kia biển cả quyên sao hận
này
Kể từ đó tháng ngày lam lũ
Cuộc đời tao tàn tạ nắng mưa
Tương lai hạnh phúc lùi xa
Chẳng nơi nương tưạ dãi dầu
héo hon
Mày trở lại lưã lần chẳng gặp
Lúc thì rằng bận tiếp người
thân
Đi làm từ thiện thế gian
Vô tròng cặm bẫy vô luân lạc
đàn
Có hàng vạn hội đoàn tổ chức
Đua tranh nhau kiếm chác hư
danh
Tanh tao mật mỡ ruồi xanh
Hào quang giả tạo bất minh
cường quyền
Mày háo hức vung tiền quá
trán
Hết đợt này lại đến đợt kia
Tiền Âu tiền Mỹ đầm đià
Thi nhau quà cáp chia lià gần
xa...
Mày đâu biết khổ đau quằn quại
Như bọn tao được quái gì đâu
Mấy thằng tàn tật mù loà
Đất đai ngập lụt cưả nhà nát
tan
Đoàn cứu trợ thương dân yêu
nước
Bọn phế binh cùng cực như
tao
Nào đâu họ có thấu cho
Coi khinh cặn bã cộng hoà ngụy
quân
Vì hãnh diện tiếng khen cứu
viện
Tiếp tay bầy táng tận lương
tâm
Dã man quỷ đỏ tham lam
Tranh ăn đàn áp tím bầm ruột
gan
Cả bầy chúng chó săn nghiệp
vụ
Sống xa hoa hàng triệu đô la
Xập xình xe cộ nhà lầu
Vợ con xúng xính tiêu pha thả
giàn
Chúng xuất ngoại tràn lan
đây đó
Tiếng đại gia tỷ phú giàu
sang
Còn mày vẫn cứ mơ màng
Trở về tổ quốc thiên đàng dựng
xây
Tao đau đớn sầu cay uất hận
Nhìn mấy thằng là bạn năm
nao
Bây giờ đón gió trở cờ
Qua sông ngảnh mặt hững hờ
gió bay
Ngày vượt biển trắng tay xơ
xác
Biết bao nhiêu khổ cực gian
truân
Trải bao sóng gió trầm luân
Ngày nay chuyển cuả hại dân
triệt nòi
Cũng lắm đưá thảnh thơi áo gấm
Vẻ xênh xang đầm ấm về làng
Huyênh hoang bằng cấp thét
vang
Huà nhau theo cộng cờ vàng
vùi chôn
Lại có thằng luồn trôn gàn dở
Làm sui gia với cả kẻ thù
Ngày xưa nhuộm đỏ máu đào
Ngày nay hôn hít nghẹn ngào
anh em
Mày mở miệng nỗi niềm dân quốc
Hãy quên đi tủi nhục xa xôi
Tương lai xán lạn cuộc đời
Việt Kiều hưởng lạc ở nơi
quê nhà
Tao cứ tưởng bôn ba hải ngoại
Học lắm điều tâm trí cao xa
Nào ngờ vật chất sa đà
Tâm hồn vẩn đục còn đâu tình
người
Biết bao cảnh chợ đời oan trái
Biết bao cảnh chợ đời oan trái
Buôn lợi danh tăm tối bất
nhân
Bày trò từ thiện dối gian
Vá trời mộng ước lường gàn
mãi sao?
Nắng chiều cuốn lá thu tơi tả
Tấp tểnh đôi nạng gỗ chơi
vơi
Suy tư mới viết đôi lời
Gửi người bạn cũ một thời
chiến trinh.
25.5.2012 Lu Hà
Đám Rước Ma
cảm tác thơ Văn Cao: Chiếc
Xe Xác Qua Phường Dạ Lạc
Chiếc xe xác nghiêng nghiêng
đốm lưả
Dãy hồng lâu cưả mở phấn sa
Chập chờn ảo hoá bóng ma
Hình hài điạ ngục âm u rụng
rờn...
Tóc rũ rượi đòi cơn phách giục
Tiếng ca nhi từng bước tàn
sương
Tình tang... rầu rĩ đêm trường
Hơi đèn phù thể thê lương
não nùng
Ta đi giưã con đường dương
thế
Tối âm thầm tê tái gốc cây
Xe ma chở vội vai gày
Bên thềm lá phủ đoạ đầy tấm
thân
Xác trụy lạc bần thần khúc
hát
Tuổi thanh xuân da diết ái
ân
Lạnh lùng âm khí xa gần
Côn trùng hút tuỷ điêu tàn
xác xơ
Đời ai hủy bơ vơ tang trống
Bóng tử thần gõ nhịp mồ
khuya
Mê say điên dại chia lià
Xâu tiền lạo xạo đầm đià
sương rơi
Gạo rơi vãi tiếng cười lạnh
lẽo
Một chùm sao huyền diệu xa
xôi
Âm dương đôi ngả than ôi!
Hồn lià khỏi xác chơi vơi
ngàn trùng
Cung dìu dặt đông phương rả
rích
Điệu đàn sầu đất trích não nề
Cố đô bốn cưả ê chề
Canh dài dằng dặc biết về
nơi nao?
Phường Dạ Lạc mịt mờ cô độc
Giãy đèn chao nhao nhác chợ
đời
Xôn xao nhạc động vẫy người
Chiếu chăn nhàu nát tả tơi
đêm tàn
Trên đường tối khoả thân
khiêu vũ
Kèn nhịp xa điệu muá vô luân
Giao duyên run rẩy quỷ thần
Trầm trầm hun hút trần gian
mịt mù
Kiếp tang tóc ta bà nặng nhọc
Tiếng bi ai loạn lạc tha
hương
Một đoàn ma đói sa trường
Nưả tìm khoái lạc bất lương
bẽ bàng
Đi vào ngõ ngả nghiêng xe
xác
Thấy bâng khuâng lạc bước ảo
huyền
Bánh xe sào sạo ưu phiền
Chở đi vạn kiếp triền miên
mãi hoài
Mưa rền rĩ bầu trời ảm đạm
Mang linh hồn thê thảm cô
liêu
Tiếng xe ám ảnh tiêu điều
Dần xa le lói ô kêu gọi gà.
31.5.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét