Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

Lục Bát Tâm Tư Chùm 102





Diêu Linh Như Lá Diêu Bông

Diêu Linh như lá diêu bông
Mảnh mai tơ liễu bên giòng sông xanh
Hoàng Cầm thuở ấy còn trinh
Chạy đi tìm hái cho mình lá non


Bồng bềnh hai trái đào con
Thướt tha yểu điệu môi son má hồng
Chị ơi em muốn làm chồng
Lớn dần năm tháng diêu bông nảy mầm

Mấy muà xuân hạ âm thầm
Thu đông chẳng thấy mưa dầm chị thương
Đến khi chi đã có chồng
Bạc đầu thi sĩ diêu bông vẫn tìm!

Tháng ngày u uất trái tim
Chị về cưả Phật cánh chim vật vờ
Nước sông Đuống chảy hững hờ
Để ai sớm tối bơ phờ ngẩn ngơ?

Diêu Linh đi lễ cưả chuà
Trùng trùng duyên khởi biết đâu mà tầm?
Cầu cho Phật độ từ tâm
Nhân sinh vương vấn trăm năm Hoàng Cầm

Lòng người dân quốc Việt Nam
Tình yêu da diết theo tầm thời gian
Bây giờ tưởng đã như gần
Luân hồi trôi nổi mưa vần gió xoay

Diêu bông cánh lá dập vùi
Đốt đèn nhỏ lệ đầy vơi hao gày
Hôm nay mới có một ngày
Hồn thơ gửi cánh nhạn bay tặng người!

15.1.2011 Lu Hà




Duyên Phận Bẽ Bàng

" Một ngày tình bỗng khói sương
Tôi về gom chút tàn hương cuối trời"
Anh đi biền biệt mất rồi
Không hề ngoái lại một lời chia ly

Hận tình là bởi vì ai
Trái tim băng giá suốt đời chẳng quên
Tưởng rằng thục nữ thuyền quyên
Ngây thơ lầm lỡ thản nhiên hững hờ

Cuộc tình xao xác ba thu
Đời hoa tan nát mịt mù nổi trôi...
Đến khi em hiểu than ôi!
Lòng anh đắm đuối xa xôi khác người...

Yêu anh thì đã muộn rồi
Chinh nhân dặm thẳm  biển khơi ngàn trùng
Nhớ thương mây gió bập bùng
Đời anh như cánh chim bằng tung bay

Tháng ngày khô héo cỏ cây
Đất trời lồng lộng đắng cay nỗi lòng
Dù cho em có lấy chồng
Anh đi lấy vợ thê lương bẽ bàng...

Viết cho Nga
24.1.2011 Lu Hà




Hoa Dạ Hương
tặng Van Nhi, Han Nhi và Tuyet Anh

Kià ba cô gái khoe đùi
Cô nào cũng trắng bồi hồi lòng ai?
Dép đen cao gót tuyệt vời
Thướt tha yểu điệu bồi hồi từng đêm

Mông căng dáng vẻ êm đềm
Hai gò bồng đảo đứng tim anh hùng
Mừng ai diễm phúc làm chồng
Sòn sòn năm một má hồng chẳng phai

Con đàn cháu đống niềm vui
Bang bang bống bống nụ cười nở nang
Ba cô xinh đẹp vô cùng
Dạ hương ngào ngạt trăng vàng ngẩn ngơ

Đông tàn cúc nở hoa chào
Buồng không lạnh lẽo vẩn vơ chiều tà
Ba cô giờ ở nơi nao?
Có thương kẻ bạc nằm co một mình

Kiếp này lỡ mái đầu xanh
Kiếp sau một chuyến thuyền tình xa khơi
Một lời dao thớt chém đôi
Tóc mây một món luân hồi nổi trôi

Bao giờ ta lại đầu thai
Hẹn về bể ái ở nơi cuối trời!

Chú thích: Cảm tác từ tấm ảnh chụp
21.1.2011 Lu Hà




Hương Lan Giáng Trần

Hương Lan tiên nữ giáng trần
Xinh tươi như ánh trăng ngàn ngẩn ngơ
Hỏi rằng: quê quán đâu ta
Miền Nam miền Bắc hay là miền Trung?

Người đâu mà đẹp dịu dàng
Mắt xanh lóng lánh vấn vương má hồng
Loăn xoăn tóc xoã ngang lưng
Cổ đeo tràng hạt lưng chừng bồng lai...

Sen vàng lãng đãng như trôi...
Nhẫn xanh một chiếc vòng tay mượt mà
Yêu kiều dáng vẻ thướt tha
Một đền Đồng Tước Chu Du hãi hùng

Đàn kêu tích tịch tình tang
Hương Lan cất tiếng chín tầng mây bay
Vàng oanh thánh thót vui vầy
Trọn bề gia thất bồi hồi lòng ai

Ngán sao kiếp số luân hồi
Bao giờ lại gặp được người ta mơ?

19.1.2011 Lu Hà




Mấy Lời Chia Sẻ
tặng Mai Hoài Thu

Biết rằng tâm dạ hiền lương
Vì lòng cả nể vấn vương mãi hoài
Mua dây nặng nợ cho đời
Để người lợi dụng dập vùi công danh

Oán sầu bàng bạc mây xanh
Cô đơn lạnh lẽo phận mình lẻ loi
Phong phanh mà cảm bồi hồi...
Nhân tình thế thái trần ai khôn cùng

Bước qua muôn dặm đường trường
Tâm thanh an lạc vô thường Thu ơi!
Mặc cho biển động sóng dồi
Ngoài tai thiên hạ thị phi ươn hèn

Phong trần thế sự vốn quen
Mấy lời chia sẻ ân cần trước sau
Cám ơn đã hỏi thăm nhau
Gia đình vẫn thế mong Thu chớ buồn...!

18.1.2011 Lu Hà





Nhành Mai Cố Hương
thơ theo hai câu ngỏ cuả Tiêu Uyên

" Xuân này em có về không
Nhành mai cố quận nở bông dịu dàng"
Xuân chờ anh đợi anh mong
Bóng người thục nữ má hồng phôi phai

Em còn ở mãi xa xôi
Để xuân ảo não ngậm ngùi sầu tư
Đông tàn én gọi hoa chào
Năm canh rầu rĩ xót xa cho đời

Nhớ em mà chẳng được lời
Thương em mà chẳng được người mà ôm
Yêu em mà chỉ khóc thầm
Em đi biền biệt tháng năm héo tàn

Xuân về cúc vẫn trong vườn
Hoa mai đã nở tần ngần gió bay
Hàng hiên lã chã mưa rơi
Buồng không lạnh lẽo u hoài nhớ em!

15.1.2011 Lu Hà





Nỗi Lòng Cố Quốc
thơ tiếp theo lời hỏi thăm cuả Tiểu Sa

" Sư huynh có được không?"
Chúng sinh ngọn luá cõi lòng còn đau
Tiểu Sa tu ở tại gia
Trái tim nóng bỏng ta bà vấn vương

Hồng trần chưa dứt yêu thương
Đường về Tây Trúc trùng dương bão bùng
Còn bao cám dỗ vô thường
Ăn chay nhạt muối má hồng chưa phai

Tiểu sa còn nặng gánh đời
Ái ân chưa thoả tháng ngày tiêu hao
Đông tàn cúc nở hoa đào
Tâm trong an lạc sang bờ hanh thông

Chúc cho con cháu Lạc Hồng
Bốn phương thiên hạ quê hương một lòng
Chúng sinh như ngọn cỏ bồng
Sống lay sống lắt thê lương não nùng...!

21.1.2011 Lu Hà





Tặng Hai Cô Tuyết- Anh
 
 Hai cô con gái yêu kiều
 Bờ môi ướt mọng dáng chiều ngẩn ngơ
 Phải chăng cùng chị Hằng Nga
 Đào tiên ăn trộm la đà nơi đây

Bị đày xuống cõi trần ai
 Quần thun áo chẽn gót hài thanh xuân
 Người tiên chịu kiếp phàm trần
 Sinh già bệnh tử có buồn hay không?

Duyên thiên đâu chịu lỡ làng
 Gieo cầu sĩ tử chọn chồng đúng nơi
 Trông như chị em sinh đôi
 Dịu dàng e lệ bồi hồi lòng ai?

Để người quân tử tình si
 Trông theo phải chịu ngậm ngùi thở than?
 Trách mình phận bạc trầm luân
 Bọt bèo trôi nổi trần gian bao lần

Được lời như đoá hoa xuân
 Gửi con chim nhạn mấy vần thơ say!
     
14.1. 2011 Lu Hà




Tiên Nga Phượng Đài
nối tiếp hai câu gợi cuả Tiêu Uyên

" Xuân xanh xô cổng chạy dài
Bỏ sương tuyết phủ phượng đài phiá sau?"
Tiên nga còn ở nơi đâu?
Hỏi hình hỏi bóng thướt tha ngọc ngà

Cớ sao chẳng được bên nhau
Giận sương trách tuyết nên ra nỗi này...?
Vì ai mà bỏ phượng đài
Sương dày tuyết phủ uổng đời tiên sa...

Cầu trời sương tuyết tan mau
Cho ta được thấy má đào ngẩn ngơ
Tiêu Uyên thấp thoáng gần xa
Mênh mông huyền ảo la đà trời mây!

Than ôi, nàng đã đi rồi
Phượng đài lạnh lẽo trần ai gió luà ...?
Năm canh vò võ âu sầu
Nhớ nàng tiên nữ mái đầu xuân xanh!

17.1.2011 Lu Hà




Thơ Tặng Hai Cô Gái Việt

Hứng lên sức được bao nhiêu?
Hai cô gái Việt yêu kiều thướt tha
Hỏi rằng quê quán đâu xa?
Lâu nay có nhớ cố đô Sài Gòn?
Thăng Long thành Huế nắng tràn
Việt Nam thương nhớ trăng ngàn bao la
Phượng tàn cúc lại nở hoa
Muà đông xứ lạnh có sầu lắm không?

Long long đôi mắt bồ câu
Mịn màng óng ả tóc màu nắng tơ
Hồn nhiên như trái hồng đào
Nylon mỏng mảnh giấc mơ ảo huyền
Ai nhìn cũng muốn nổi điên
Mà sao quân tử mặc nhiên ưỡm ờ
Muốn gần e ngại lẳng lơ
Muốn xa thì tiếc duyên ta lỡ rồi!

Đẹp như hai nàng tiên nga
Cung vàng hạ giới tìm đâu bây giờ?
Lạc vào thế giới xa hoa
Quần là áo lượt ngẩn ngơ thế trần
Áo lông bó chẽn hàng thun
Nylon co rãn muôn phần nở nang
Cổ tay trắng nõn đeo vòng
Đôi gò bồng đào mênh mông dạt dào
Khoan thai yểu điệu má đào
Chim sa cá lội lừ đừ dưới ao
Hai nàng sao cứ ngồi lâu
Để người quân tử đi vào đi ra...?

18.1.2011 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét