Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

Lục Bát Tâm Tư Chùm 80




Chịu Thua Cô Tây

Cô Tây vén váy qua sông
Mề đay ném xuống dưới dòng nước sâu
Mẹcxì thôi hết âu sầu
Đứt đuôi nòng nọc cạo đầu đi tu


Chày kình chuông mõ dãi dầu
Nâu sồng dưa muối nguyện cầu chân kinh
Ai ngờ chữ sắc bất bình
Chữ không khéo đến phận mình sao đây

Tôi đây trăm nỗi đắng cay
Học tài thi phận đoạ đầy trần căn
Bụi hồng nợ rũ lần khân
Theo cô chẳng được trăm ngàn lửng lơ

Ngán đời qua phố Hàng Bồ
Tổ tôm xóc điã má đào ngẩn ngơ
Chơi cho sắc khởi bơ phờ
Thân tàn ma dại vật vờ cô ơi!

Cảm tác khi đọc thơ Trần Tế Xương: Cô Tây Đi Tu
21.11.2012 Lu Hà



Chữ Nho Hết Thời

Chữ nho đã hết thời rồi
Ông Nghè Cống Chỉ mọt đời nằm co
Cuời ta lại chẳng biết lo
Thông Ngôn thày Phán sưã bò Sâm Banh

Dăm ba vũ điệu xập xành
Nước hoa ngây ngất sao đành bỏ qua
Xì xồ mũi lõ tuy toa
Mông tròn vú độn ngọc ngà thướt tha

Gia nhân đày tớ đầy nhà
Đồng rơi đồng rụng tập tành phong lưu
Dập dìu vợ bé nàng hầu
Cưỡi bò bốn bánh mái đầu phất phơ

Thôi thôi bỏ quách chữ nho
Chữ Tây ông học cơ đồ phổng phao
Thuốc lào nõ điếu tầm phào
Xì gà vắt vẻo ả đào ngẩn ngơ

cảm tác thơ Trần Tế Xương: Chữ Nho
21.11.2012 Lu Hà



Đà Lạt Huyền Sương

Thiêng liêng giây phút khởi đầu
Đêm trăng Đà Lạt nhuốm màu thiên thai
Huyền sương đắm đuối trần ai
Từ xa đón ý nguyệt đài phiêu diêu

Kiêu sa xin chớ nói nhiều
Hồ trong cá nước mĩ miều hò reo
Rung rinh gió thoảng trôi vèo
Lá thu bảng lảng chân đèo ngẩn ngơ

Bóng cô thục nữ như mơ
Hàng thông bờ liễu khát khao đợi chờ
Chữ yêu ai giải bằng thơ
Thực hư sao biết đôi bờ sông Ngân

Đất trời ngào ngạt non ngàn
Cả lòng tôi nưã muôn vàn thiết tha
Thẹn thùng là ả Hằng Nga
Thầm thì tiếng gọi trăng ngà nôn nao...

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Đà Lạt Trăng Mờ
17.11.2012 Lu Hà



Đắng Cay Vị Đời

Cái nghèo bám mãi không thôi
Còn ai hay chỉ mình tôi trên đời
Bạc đâu ra miệng một hơi
Tiền chưa thấy mặt đã trôi mất rồi

Nợ nần nước mắt tuôn rơi
Chạy ăn từng bưã mồ hôi đầm đià
Biết rày thuở nhỏ bán bia
Xích lô ba gác chầu rià cũng no

Cậu bồi thông ký khỏi lo
Vo ve mẹ đĩ sớm vào tối ra
Thong dong dung dẻ cả nhà
Chém to kho mặn la đà gió mây

Học hành chữ nghiã ô hay
Càng thông hiểu lắm càng cay vị đời
Thôi đành cam phận buông xuôi
Lênh đênh biển cả xa xôi bập bềnh

cảm tác khi đọc thơ Trần tế Xương: Cái Khó
19.11.2012 Lu Hà



Hẹn Hò Với Nàng Trăng

Trăng lên mây gió ngỡ ngàng
Đêm nay ai sẽ cùng nàng đắm say
Rằng ta quá chén men cay
Mênh mông khoái lạc vơi đầy nỉ non...

Hằng Nga tha thiết đòi cơn
Như lòng thiếu phụ vương buồn thiên thu
Ngả nghiêng sóng nước mịt mù
Cầu ao hoan hỉ cho dù mưa sa...

Ô hay giông tố sa bà
Ngày mai tươi sáng sơn hà trăng ơi!
Đừng cho ong bướm lả lơi
Ngông cuồng thi sĩ xa xôi với nàng...

Lầu hoa cung Quảng bẽ bàng
Bao muà trăng chín dở dang lỡ làng
Trăng tròn mười sáu lâng lâng
Hương thơm lồng lộng triều dâng sóng cồn...

Thẹn thùng bẽn lẽn nụ hôn
Hôn luôn trời đất tâm hồn bay cao
Ngẩn ngơ thả mộng trăng sao
Nàng trăng đắm đuối tình thơ dạt dào...

Khuân trăng đầy đặn đáy hồ
Cá tôm cũng phải lờ đờ thẩn thơ
Lu Hà lững thững trên bờ
Đợi trăng, trăng xuống hẹn hò ái ân...!

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Muốn Ngủ Cùng Trăng
16.11.2012 Lu Hà



 Một Chiều Cuối Thu

Luạ trời Chức Nữ như giăng
Bắc cầu ô thước cho chàng Ngưu Lang
Kià ai gánh tuyết nở nang
Da cừu mảnh áo nhẹ nhàng qua sông

Huyết son mấy thức mây hồng
Cô đơn ly biệt khói sương chập chờn
Quảng Hàn heo hắt cũng buồn
Trơ vơ bãi vắng tủi hờn xác xơ

Thu vàng nức nở cành khô
Một vì sao lạ phương mô cuối trời
Người thơ chưa thấy ra đời
Hồn trinh dưới tận đáy mồ thở than

Nét mây lướt mướt non ngàn
Sao không tô điểm muôn vàn bướm hoa
Hơi mưa lác đác nhạt nhoà
Là điềm thu báo Ngân Hà lụt to

Vi lô lau lách đôi bờ
Lao xao sóng vỗ mịt mờ gần xa
Hoàng hôn phủ bóng chiều tà
Côn trùng tấu nhạc bóng ma gọi hồn.

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Cuối Thu
17.11.2012 Lu Hà



Nghiã Tình Mẹ Để
tặng Ca Nhạc Sĩ Cathy Nguyệt Hằng

Vẳng nghe tiếng nói linh hồn
Vang lên biển cả sóng cồn chuông ngân
Niềm đau trần thế nguôi dần
Cuộc đời người mẹ tảo tần vì con

Ầu ơ khúc hát bồn chồn
Theo cùng nhịp bước chân con vững bền
Tháng năm dầu dãi mẹ hiền
Một sương hai nắng con quên sao đành

Nuôi con xây bức trường thành
Cù lao chín chữ cỏ xanh uá tàn
Trải bao cay đắng nhọc nhằn
Chắt chiu lòng mẹ trăng ngàn suối thơ

Sách đèn mơ ước bay cao
Là người hữu ích dồi dào trí năng
Hôm nay hồn ngự thiên đàng
Phiêu diêu mây gió nhẹ nhàng thảnh thơi

Hay về Phật Quốc dong chơi
Bồng Lai Bột Hải ở nơi cuối trời
Nhớ thương con lại khóc rồi
Bạc phơ mái tóc một thời bên con

Canh thâu thánh thót mưa tuôn
Nghiã tình mẹ để là nguồn suối trong
Ngậm ngùi tràn ngập cõi lòng
Nghe như gió thoảng đồi thông mẹ về!

cảm tác khi đọc thơ Từ Bi: Tình Mẹ Thánh Ân
18.11.2012 Lu Hà



Trăng Lên

Trăng lên bốn mặt mơ màng
Mình ta thức giấc bẽ bàng canh thâu
Leo song bóng nguyệt xoa đầu
Hằng Nga sờ sẫm âu sầu thở than

Gió thu lọt cưả mài chăn
Hoa rơi đẫm lệ tiếc thân lụi tàn
Ngoài vườn giun dế dạo đàn
Công danh sự nghiệp muôn vàn đắng cay

Nôm na cung điệu ưá đầy
Bốn muà ảm đạm tháng ngày buồn tênh
Bâng khuâng tâm sự bồng bềnh
Dìu nhau xuôi ngược lênh đênh biển hồ

Hồn rời khỏi xác bơ vơ
Vi lô lau lách bên bờ trầm luân
Lang thang khắp nẻo trần gian
Trăng thu vằng vặc non ngàn vực sâu...!

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Đêm Không Ngủ
15.11.2012 Lu Hà




Ngàn Thu Ai Oán

Ngàn thu ai oán than ôi!
Nhớ thương cho nắm xương thôi một đời
Thân tàn ma dại đi rồi
Lá vàng cỏ uá rã rời thê lương

Hàng thông vi vút vấn vương
Ôm ngang lưng gió mùi hương lạnh lùng
Lênh đênh biển cả trập trùng
Tinh theo bọt nước não nùng biển khơi

Hồn trinh lạc cuối chân trời
Si mê cuồng dại về nơi bến nào
Dập dìu sóng vỗ xô bờ
Nhớ sao bải hoải chuyến đò trần gian

Bồi hồi ân ái giai nhân
Trúc mai một thuở muôn vàn khổ đau
Yến oanh lã chã canh thâu
Gối chăn tầm tã bể dâu đoạn trường

Muôn năm giữ một tấm lòng
Vi lô lau lách bên dòng sông Tương
Kià ai đàn khúc Tề vương
Tiền Đường ai khóc  thương chồng bi ai ?

Cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Muôn Năm Sầu Thảm
18.11.2012 Lu Hà



Tôi Lạy Thời Gian

Còn đâu tráng lệ dáng hình
Thơm tho mùi vị minh tinh ái tình
Ít nhiều hơi hám kiên trinh
Ngàn thu phảng phất trúc xinh biên đình

Bụi mù gió nhẹ viễn trình
Hồn xưa từ ấy đưa mình dời xa
Hư vô bạc bẽo sa bà
Cánh chim mất dấu chân cầu rêu phong

Chỉ còn tinh tú mênh mông
Trăng sao bất diệt bướm hồng xôn xao
Tây Thi thổn thức nghẹn ngào
Mê tơi vẻ đẹp dạt dào biển xanh

Ngư trầm nhạn lạc xuân cành
Hỏi bao nhiêu tuổi năm canh tủi hờn
Đêm nghe sóng dội trào cơn
Thời gian âm ỉ thương hồn thơ bay

Chắp tay luân chuyển vơi đầy
Mỹ nhân một thuở đắm say ân tình
Phũ phàng bóng quỷ rập rình
Lều tranh hăm doạ thình lình dẫn đi...

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Thời Gian
16.11.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét