Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 79





Đi Đi Anh
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Cuộc Tình Không Đoạn Kết

Tình chưa hết cho em đau khổ
Lòng còn buồn nức nở làm thơ
Hồn người giá lạnh bơ vơ
Giận hờn thổn thức nghẹn ngào lệ sa


Xin cầu nguyện bốn muà hoa nở
Em lang thang đày đoạ trần ai
Xót xa định mệnh chua cay
Phút giây nuối tiếc vơi đầy nỉ non

Hãy trả lại ngày buồn tháng tủi
Dạ tiệc đầu lần cuối chia xa
Nhật Hồng tay đón lẵng hoa
Trái tim rung động nhạt nhoà mưa rơi

Bài thơ đó mấy nhời nhức nhối
Để lòng ai tê tái xót xa
Nỡ sao kết tội ngu ngơ
Đau buồn ủ rũ xác xơ héo tàn

Từ lần đó không còn gặp nưã
Rồi ra đi chẳng có tiễn đưa
Xuân về lòng cứ tuôn mưa
Nguôi ngoai gió bão nuốt vào giọt cay

Đêm vắng gọi cuồng say khổ não
Yêu càng nhiều chất chưá càng sâu
Chôn vùi kỷ niệm sầu đau
Tình si rạn vỡ giang đầu héo hon

Bởi hai đưá không duyên không nợ
Nói làm gì hai chữ thủy chung
Quên đi chiều hẹn nhớ nhung
Chúc anh tiếp bước tình hương khói thành

Mệnh ngang trái thôi đành chấp nhận
Hỡi cố nhân căm giận làm chi
Đời em đã chết mất rồi
Cuộc tình không đoạn khứ hồi anh ơi!

Đêm u tối mưa rơi tầm tã
Ôi đời mình sao quá mong manh
Ái ân huyệt lạnh tan tành
Bởi lòng kiêu hãnh hư danh hão huyền...!?

5.1.2012 Lu Hà



Phạm Minh Tuân Và Lu Hà

Anh Hà Lu.

Hà Lu bản tính can trường.
Thẳng như ruột ngựa coi thường thế nhân.
Thuở thiếu thời gian nan lận đận.
Qua năm mươi chân lý đến gần.
Yêu thiện ghét ác rõ ràng.
Thích thì nói thích chẳng màng vòng vo.
Có năng khiếu làm thơ phản biện.
Tâm đa tình,nào tình có mãn viên.
Thôi thì cố gắng truân chuyên.
Tỉnh tâm tu niệm muộn phiền nguôi ngoai.

4.1.2012 Phạm Minh Tuân


Mắt Thiền Thấu Tục

Thày quả thật tâm tường mắt tận
Thấu nhân tình lận đận gian truân
Thiếu thời cho đến thành nhân
Trải qua hiểm hoạ muôn vàn khó khăn

Bao mộng ước tuổi xuân trai tráng
Được thày cô trọng vọng mến yêu
Trí thần lực học cao xiêu
Nhưng rồi tan nát tiêu điều vầng trăng

Đời lính tráng thê lương ảm đạm
Rừng Trường sơn muỗi cắn bọ leo
Mật vàng xanh đỏ tuôn theo
May còn sống sót lộn lèo tương lai

Đảng khinh miệt văn tài lương đống
Phận cu ly loạng choạng tháng ngày
Tình đời ân ái đắm say
Ghen tuông kèn cưạ đắng cay phũ phàng

Nhưng vẫn quyết nuôi lòng rưả hận
Lấy văn chương chí nguyện cuộc đời
Công hầu vương bá thế thời
Trần ai, ai dễ biết ai đâu mà...

Cảm ơn Thày Đại Sư trí huệ
Thông sự đời thế thái chúng sinh
Lang thang bốn cõi trời xanh
Khổ đau vô tận thất tình lục căn

Cứ bươn trải trở trăn nhục dục
Cõi vô minh tận lực hư hao
Tâm thành thế đạo xôn xao
Bờ mê bến giác bao giờ mới qua...?

4.1.2012 Lu Hà




Lương Tâm Nhân Loài
chuyển thể thơ Hoa Mai: Chung Nhau Vá Lại Cuộc Đời

Hai em bé ăn xin đường lộ
Giưã buổi chiều giông tố bước qua
Thản nhiên nơi đó là nhà
Chị em dắt díu tóc nhầu héo khô

Đời giông bão lòng đau se sắt
Lê thân còm thảm thiết bi ai
Thênh thang lồng lộng đất trời
Tìm đâu ra tấm nhân loài xót thương...?

Tim tan nát giưã dòng xe cộ
Chốn phồn hoa phố chợ mưá thưà
Mà sao nước mắt nhạt nhoà
Em trai co quắp cồn cào tả tơi...

Tôi chững lại ngậm ngùi lúng túng
Nói gì đây cay đắng than ôi!
Cúi đầu tạ lỗi xin đời
Qua cơn ác mộng rã rời tuổi thơ

Đừng khóc mãi mưa sầu gió lộng
Dấn thân vô cố vững tay chèo
Đêm đông biển lạnh kiếp nghèo
Tìm đâu bến đậu mà leo lên bờ?

Ngày mai đó bơ phờ tức tưởi
Ai bên em chỉ lối đưa đường
Con tim chưá đựng tình thương
Hiến dâng tất cả quê hương giống nòi...

Tôi cầu khẩn người ơi đứng lại
Mở lòng thương tê tái tiêu điều
Làm sao bớt khổ đau nhiều
Lương tâm nhân đạo thương yêu giống loài

Hãy lắng nghe một lời kêu gọi
Cùng chung nhau tìm lại mảnh đời
Chắt chiu thành khối tình người
Trái tim thúc giục nụ cười chưá chan

Hãy đứng dậy mà nhìn cho thẳng
Bất công  này cay đắng thê lương
Xoá tan tăm tối lạnh lùng
Cho bao cảnh ngộ não nùng bi thương.

4.1.2012 Lu Hà




 Chung sống Hoà Bình
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Khắc Khoải Trong Tim

Gió biển vọng xa xôi vời vợi
Ngậm ngùi thay những sợi tơ lòng
Buồn nghe cung điệu nhớ mong
Cuộc đời viễn xứ má hồng xôn xao

Kẻ ái quốc người là vong quốc
Giấc mơ sầu lê bước tha hương
Gây chi lắm khúc đoạn trường
Đi tìm lẽ sống thê lương não nùng

Ai cắm cúi ngại ngùng lạc bước
Xót xa hoài cảm giác trào tuôn
Phải chăng vô cảm cội nguồn
Con tim khắc khoải nỗi buồn cố hương

Nỗi đau đớn vết thương nhân loại
Hỡi loài người điên dại giết nhau
Trái tim co thắt quặn đau
Dao đâm kéo cắt mái đầu bạc phơ

Hãy dừng lại cùng nhau chung sống
Cho tinh cầu toả sáng yêu thương
Bớt đi oan trái đoạn trường
Tràn trề hạnh phúc bốn phương một nhà

Bởi tạo hoá chan hoà vạn vật
Khắp muôn nơi vang dội tiếng cười
Trẻ thơ hoa nở thắm tươi
Âm dương vũ trụ muôn loài thiết tha

5.1.2011 Lu Hà




Phật Ở Trong Tâm

Lòng tự nhủ bao lần định nói
Muốn đi tu sớm tối ở chuà
Thuyền tình bể ái mịt mù
Lênh đênh chìm nổi hoang vu bến bờ

Lòng chay tịnh căn cơ làm vốn
Mải lu bù lận đận thời gian
Công quả háo hức chưá chan
Sân si vọng khởi lệ tràn bờ mi

Chạy theo mãi tiền tài điạ vị
Học chữ tu nhức nhối chịu từ
Một đời rau cháo muối dưa
Bát canh rau muống quả cà dầm tương

Tâm vọng động vấn vương bốn cõi
Chốn bụi hồng tê tái thiền sư
Xoá đi hình ảnh yêu ma
Từ bi hỉ sả đậm đà thuỷ chung

Hoàng hôn xuống trào dâng tĩnh mịch
Gió vi vu tiếng địch xa vời
Mây vờn trăng sáng người ơi
Bụi trần giũ sạch ở nơi cưả thiền

Giữ thanh thản tinh thần thông tấn
Đừng gợn lòng vương vấn ta bà
Đuổi ngay bóng quỷ hồn ma
Thênh thang Phật Quốc thiên thu ánh vàng

Chồng ruồng rẫy lúc không lúc có
Sống làm chi khổ sở vô cùng
Bỏ thương vương tội thê lương
Tương lai mờ mịt dở dang lỡ làng

Nhiều lúc nghĩ phòng không lạnh ngắt
Quờ quặng chi lạnh ngắt buồng tim
Bóng hồng mải miết đi tìm
Lênh đênh bốn bể cánh chim rã rời

Chồng hờ hững chán chê ân ái
Ta ôm chăn tê tái như tù
Tâm hồn lã chã sương mù
Nằm nghe nghiã điạ vi vu nhạt nhoà

Cuộc sống lắm hận thù tranh chấp
Chém giết nhau trí thấp lực tàn
Tham lam sắc dục ứ tràn
Xoay vần sinh tử trầm luân biển hồ

Bệnh mộng tưởng tương tư khố lắm
Tóc rụng đi lấm chấm da mồi
Tàn hương khắc khổ cho đời
Không em sớm tối biển khơi chập trùng

Cũng có lúc vụng đường con cái
Nghịch cảnh xa phải chịu ngồi tù
Chân nhân thiện mỹ  cơ cầu
Gắng công kiệt sức lu bù làm chi...

Quy tam bảo Hoa Mai Trí Giải
Cùng Hoài Thu nhẫn nại chuyên thu
Một người chính thức xuất gia
Kià hai đệ tử Chân Như đi tìm...!

Việc xã hội trái tim đại phước
Thương đàn con lăn lóc bốn muà
Tối về gõ mõ đại sư
Xoá bao thù hận nhạt nhoà sương rơi

Rưả trần bụi lòng trời mở lối
Pháp nhiệm màu u tối lià xa
Tình tang trước rốn Hoài Thu
Biết bao công quả la đà trần ai...

Lành nhứt nhựt tiền tài ảm đạm
Xuân thu về cũng dám vài xu
Lưng còng run rẩy đầu râu
Công hoài phí phạm cỏ rầu héo hon

Chúc người thượng lộ chân thiện nhẫn
Áo cà sa bình bát thiền tu
Chuyên tâm chánh đạo xuất gia
An nhiên tự tại Phật Đà tự tâm.

Cõi tan nát mà tâm chưa tịnh
Sầu thế nhân u uất hận thù
Trọn đường hướng Phật nhập tu
Quy y tam bảo nguyện cầu đức ân

Lòng còn trẻ dạ non tu khó
Chốn binh đao đày đoạ ngục tù
Mùi xuân chưa hưởng bạc đầu
Hương thưà lưu luyến dám tu mấy người...?


Chú thích: bài thơ tổng kết lại ý tưởng cuả nhiều tác giả trong chùm thơ xướng hoạ thất ngôn tứ tuyệt thứ tự theo từng vị:
Mai hoài Thu, Hoa Mai, Thích Trí Giải, Ngọc Phan, Thúy Anh Lam, Thi Nguyên, Phạm minh Tuân, Tịnh Hương Trần,Thương Việt Nhân.

6.1.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét