Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 99





Mảnh Sầu Riêng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Hồn Điên

Dù xa cách trùng dương ngàn dặm
Sài Gòn ơi còn thắm cái tên
Từng đêm thổn thức ưu phiền
Tình yêu đắm đuối triền miên nỗi niềm...


Nhớ da diết êm đềm nắng nhạt
Gió thu về phiêu bạt trời mơ
Thẫn thờ buồn gửi vào thơ
Trái tim rã nát bến bờ yêu đương

Từng thảng thốt nghe lòng trăng trối
Ngày và đêm sám hối tìm nhau
Không gian mờ mịt âu sầu
Bóng người lay lắt hồn đau sụt sùi

Đời giá lạnh chôn vùi nhung nhớ
Căn phòng hoang lệ nhỏ cô liêu
Men cay ly rượu tiêu điều
Chẳng vơi tâm sự mỗi chiều hoàng hôn

Thu ảo não đông buồn xuân tái
Hồn chập chờn lạc cõi hư vô
Đêm say ân ái mịt mờ
Tình đau giãy giuạ bên bờ sương sa

Hoa phượng vĩ ve sầu réo gọi
Tình thiêng liêng le lói sầu riêng
Hồn điên giấc mộng ngả nghiêng
Có ai giải thoát gông xiềng tương tư?

15.3.2012 Lu Hà



Bài Ca Hy Vọng
chuyển thể thơ Jackie Lương: Tình Còn Dài Vòng Tay Sẽ Dài Theo

Hồn thơ trải tâm tình lắng đọng
Đã bao lần bến mộng sông tương
Bóng hình xao xuyến vấn vương
Hiu hiu gió thổi cõi lòng nhớ thương

Chiều hoang dại trong vòng ân ái
Như thuở đầu tình mới tinh khôi
Trao nhau gửi gắm cuộc đời
Người đi lòng vẫn bồi hồi đắm say...

Tà áo mỏng vương bay mùi phấn
Đoá hoa vàng khổ tận cam lai
Đêm trường ảo não canh dài
Nhớ thương cánh bướm chương đài hồn thơ

Cạn nước mắt bể sầu sông ái
Cánh bèo trôi tê tái nỗi niềm
Còn gì nuối tiếc từng đêm
Thời gian ấp ủ êm đềm trái tim...

Tình viễn vọng vương thềm bóng toả
Hát cho người cổ độ trăng soi
Tình yêu chan chưá một thời
Bài ca hy vọng cuộc đời nở hoa...

15.3.2012 Lu Hà



Chiếc Bóng Lạc Loài
chuyển thể thơ Cánh Hoa Tuyết: Lẻ Loi

Cánh hoa tuyết lẻ loi cảm thấy
Người ta đi chơi với hồn em
Còn đâu giây phút êm đềm
Hương thơm ngào ngạt vương thềm bóng trăng...

Ngày tháng cũ vấn vương nỗi nhớ
Cành long lanh chan chưá bồi hồi
Giọt sương hoa trắng bờ môi
Ân tình trao gởi lỡ rồi lại rơi!

Muà xuân đến cuộc đời hưá hẹn
Câu thơ tình gói trọn cho nhau
Giữ gìn kỷ niệm đôi ta
Ai ngờ nắng hạn cỏ rầu héo hon

Cơn gió thoảng nguồn cơn tủi hận
Dặm đường dài lận đận phong sương
Muà Đông hoa tuyết khóc thương
Một mình chiếc bóng đơn phương lạc loài...

15.3.2012 Lu Hà



Hoa Xuân Nở
tặng Thi Nguyên nhân này sinh nhật

Hoa xuân nở chuỗi ngày nhung nhớ
Đoá phù dung cổ độ trăng soi
Nỗi buồn pháo tép xì hơi
Khi vui rạng rỡ rụng rơi phấn đào

Ngày sinh nhật bướm chào ong hỏi
Vần thơ bay le lói màu thu
Kià ai lững thững bên cầu
Ngâm nga xướng vịnh đậm đà thiết tha

Hoài mộng tưởng mịt mù khói toả
Hỏi người đời thớ lợ thế sao?
Mấy ai cảm xúc dạt dào
Cội nguồn chân lý nghẹn ngào mưa rơi!

Cõi trần thế tả tơi có biết
Ngấn lệ rơi thảm thiết người ơi!
Dặm trường biển cả chơi vơi
Thuyền nan chao đảo biết nơi nào tìm...

Trời biển rộng chân chim hải đảo
Cánh buồm nâu trăng gió mây ngàn
Gặp nhau thổn thức đôi lần
Phong tình cổ lụy dương trần vấn vương

Bạn bè chúc trùng dương lồng lộng
Bọt bèo trôi bảng lảng mây bay
Trải qua đôi chút đắng cay
Bình an hạnh phúc vơi đầy nỉ non

Ăn bánh ngọt bồn chồn tâm dạ
Ngoài ba mươi đã đủ xuân thì
Phong tư thoang thoảng hương nhài
Nếp nhà quen thói chương đài phỉ phong.

17.3.2012 Lu Hà



Những Kẻ Không Căn Cước
cảm tác thơ Phù Du: Tôi Là Ai

Hỡi những kẻ coi thường căn cước
Cùng với tôi lạc bước trần ai
Lớn lên chẳng có ngày mai
Khổ đau quằn quại canh dài lệ chan

Ngày xưa đó tình thân bóng dáng
Chẳng có gì thầm lặng thơ ngây
Nụ cười chua chát đắng cay
Lớn lên bạc bẽo tháng ngày héo hon

Hồn ảm đạm sầu tuôn vô tận
Chẳng tình thương lận đận xót xa
Thèm sao tổ ấm mái nhà
Ông bà cô chú mẹ cha xóm làng

Đã mấy chục năm trường vật vã
Kẻ ăn xin lượm cả đau thương
Cơ cầu tìm mảnh quê hương
Ê chề đan lại thê lương não nùng

Cõi trần thế lòng lang dạ sói
Khinh rẻ tôi miệt thị hình hài
Bụi bờ lăn lóc bi ai
Không nơi nương tưạ đoạ đầy tháng năm

Có người bảo Việt Nam tên đó
Là quê hương tiên tổ giống nòi
Mà sao tôi vẫn lạc loài
Thiên đàng chủ nghiã tả tơi hãi hùng

Người ta nhủ quê hương xa lắm
Tại Nga Xô ảm đạm muà thu
Lê Nin lãnh tụ hói đầu
Chí Minh theo đuổi cỏ dầu tái tê

Mai tôi chết bên lề xã hội
Manh chiếu tàn bặm bụi lãng quên
Nấm mồ vô chủ không tên
Danh xưng chẳng có cỏ chen bốn muà

Thôi có lẽ cũng là kiếp số
Miền Nam ơi! Một thuở vàng son
Viễn Đông hòn ngọc Sài Gòn
Bỗng dưng tan nát sóng hờn biển căm.

22.3.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét