Đại Hồng Thủy
Ầm ầm bão nổi cây rung
Giấc mơ hồng thủy hãi hùng
xiết bao
Hỏi rằng nguyên cớ vì sao?
Thiên đình nổi trận cuốn
trào sạch trơn
Bởi vì cộng sản vô luân
Môi trường hủy diệt muôn vàn
bi thương
Gây bao tội ác bất công
Đất đai chiếm đoạt thê lương
não nùng
Toàn dân làm chủ bốn phương
Ngụy ngôn xảo trá quê hương
thảm sầu
Than ôi, cảnh tượng nghẹn
ngào
Xác ngưòi trôi nổi mái đầu
còn xanh
Ba Đình dấu tích u minh
Nước dâng muôn trượng rành
rành chẳng sai
Sáng ra tỉnh dậy ngậm ngùi
Hành tinh trắng xoá bồi hồi
xót xa
Xoá đi ân oán tình thù
Giai không tứ đại nhạt nhoà
sương rơi!
Adam tiên tổ giống nòi
Hoang vu trái đất ngậm ngùi
khổ đau!
Bài thơ ghi lại sau khi ngủ
dậy
13.12.2010 Lu Hà
Nưả Đêm Gọi
Về
Cảm tác từ tấm lòng cuả Thi
Sĩ Thanh Hoàng: Tổ Ấm, Vườn Quê
Vườn quê, tổ ấm xa vời
Tha hương gợi nhớ, buồn ơi!
là buồn!
Bốn muà gió lộng vô vàn
Ngàn thông vi vút trăng ngàn
ngẩn ngơ
Đường làng cánh bướm bơ vơ
Sông Hương ngơ ngác lao xao
én về
Muà xuân thạch nhũ đam mê
Trai tân gái lịch sơn khê dập
dìu
Thùy dương chen bóng hàng
cau
Rặng dưà xa tít hải âu chập
chờn
Đường qua xứ Nghệ bồn chồn
Quanh co ngõ trúc nước non
xanh rờn
Vui chân theo nhịp cung đàn
Điệu hò mái đẩy Lạng Sơn bồi
hồi
Thăm nàng Tô Thị xa xôi
Giang sơn một giải ngậm ngùi
khổ đau
Trải bao thập kỷ xa nhà
Con chim mất tổ xót xa nỗi
niềm
Tình thương còn ở trong tim
Hồn thơ trăn trở nưả đêm gọi
về!
31.10.2010 Lu Hà
Em Tôi
Tìm em anh biết ở đâu?
Sáng ngày bươn bả chiều tà
hoàng hôn
Thức khuya dậy sớm chuyên cần
Mưu sinh tần tảo muôn phần
khó khăn
Đoan trang yểu điệu nồng nàn
Chiều thu dào dạt nỉ non
sông hồ
Ninh Kiều văng vẳng tiếng hò
Sông Hương núi Ngự thuở nào
còn đây
Tình trường vương vấn đắm
say
Rượu nồng em rót bồi hồi
chưá chan
Quê hương cay cực cơ hàn
Tấm lòng tha thiết trăng
ngàn người ơi!
Việt Nam muôn dặm xa xôi
Bát cơm rau muống nhớ mùi me
chua
Thương em viết mấy vần thơ
Bình yên an thái má đào xuân
nương
Mênh mông dặm thẳm trùng
dương
Biển khơi xa cách nỗi lòng
cuả anh!
14.12.2010 Lu Hà
Bây Giờ Cô Ở
Đâu
cảm tác theo phóng viên Mặc
Lâm
Miền Trung sáng nắng chiều
mưa
Nhớ thương cô Hạnh bây giờ ở
đâu?
Học trò mong mỏi chờ cô
Dạy văn rất giỏi mà đau nỗi
lòng
Quên sao tiếng nói dịu dàng
Thuyền quyên yểu điệu phũ
phàng tương lai
Tấm lòng nhân ái vì ai?
Diễn đàn dân chủ tìm tòi văn
nhân
Chân thành bao cảnh gian
truân
Bóng chiều heo hút biết lần
nơi nao?
Đấu tranh giai cấp hận thù
Ngu dân đảng trị nên ra nỗi
này
Chuông chuà ảm đạm u hoài
Xóm làng xơ xác lệ rơi mấy
hàng
Cô đi tơ liễu vấn vương
Con chim quên hót nắng vàng
không vui
Các em ơi! Vẫn mải chơi
Lớn lên sẽ hiểu cuộc đời đắng
cay!
20.11.2010 Lu Hà
Vội Gì Diêu
Linh
thơ nối từ hai câu gợi cuả
Diêu Linh
"Từ trăng là nguyệt rất
tình
Từ em là nguyệt câu kinh vào
đời"
Diêu Linh xinh đẹp tuyệt vời
Giai không tứ đại vội gì
Diêu Linh
Thời gian là mái đầu xanh
Tình thù duyên thế lênh đênh
biển trời
Ngọt ngào kià nắng ban mai
Trái tim ân ái người ơi, thuở
nào
Tình yêu hồi hộp ban đầu
Cánh hoa khép mở hay chưa
bao giờ
Từ trăng vọng nguyệt chan
hoà
Long lanh hồ nước má đào ngẩn
ngơ
Từ em là một trái cầu
Hữu duyên tương ngộ dạt dào
biển sâu
Thuyền em không lái bơ vơ
Bến nào em đợi thả neo em chờ?
17.1.2011 Lu Hà
Phũ Phàng
Rong Rêu
tặng nữ văn sĩ Võ Thị Hảo
Tôi say từ phút ban đầu
Mênh mông ánh mắt thiên tư
xa vời
Văn chương đài các thức thời
Ngàn năm văn hiến sáng ngời
sử xanh
Tấm lòng vằng vặc trăng
thanh
Như dòng nước chảy long lanh
má hồng
Chim sa cá nhảy vội vàng
Hoa chen kém sắc phấn nồng
kém vui
Thuyền quyên yểu điệu mấy ai
Được như nàng Hảo đất trời
bao la
Thương dân yêu nước chan hoà
Xót xa lòng mẹ mặn mà tình
em
Trước sau trọn vẹn nỗi niềm
Trân thành giản dị trái tim
nhân loài
Than ôi! cuộc thế suy đồi
Trần gian bể khổ đắng cay tủi
sầu
Tiếm danh bổng lộc sang giàu
Văn nô bồi bút nhà lầu xe
hơi
Đọc văn như thể thấy người
Thương người thục nữ nổi
trôi giưã giòng
Mác Lê chủ thuyết điên cuồng
Trải bao thập kỷ phũ phàng
rong rêu!...
14.12.2010 Lu Hà
Chiều Thu
Viễn Xứ Nhớ Người
chuyển thể từ thơ Hàn Thiên Lương: Chiều
Thu Tây Bắc
Thu về mây trắng cảnh buồn
Lang thang mấy đám chờn vờn non xanh
Giọt mưa viễn xứ bao quanh
Xót xa nỗi nhớ lòng mình ngẩn ngơ
Chiều thu Tây Bắc bơ vơ
Bạn bè xưa cũ bao giờ gặp nhau
Kẻ còn người mất ở đâu?
Nghìn trùng xa cách thương đau u hoài
Giang sơn tiên tổ ngậm ngùi
Mấy ai chung thuỷ chưa phai tấc lòng?
Đỏ đen manh chiếu phũ phàng
Cuộc cờ chén rượu bốn phương đất trời
Chiều thu Tây Bắc xa xôi
Oán hờn chồng chất sương rơi não nùng!
Tình người như nước sông thương
Bọt bèo sóng cả hãi hùng biển khơi
Hợp tan bao lớp mây trôi
Quê nhà thống thiết tương lai dập vùi
Hai muà mưa nắng than ôi!
Sống đời lay lắt tháng ngày sầu đưa...
Nuí rừng bạc bẽo xanh xao
Thoi đưa thấm thoát bể dâu canh tàn
Đêm thu trăng lệ ưá tràn
Hồn về cố quốc nỉ non muôn vàn!
19.10.2010 Lu Hà
Bao Giờ Thì
Tan?
cảm tác từ bức tranh oan hồn trên đỉnh
núi
Hồn ma bóng quỷ lao xao
Hình người con gái canh khuya não nùng
Muá may rùng rợn quay cuồng
Phất phơ dải luạ thê lương hãi hùng
Nỗi niềm u uất mọi đàng
Trần gian bạc bẽo quê hương máu trào
Mang theo một gánh u sầu
Oán hờn chồng chất sương mờ vây quanh
Nàng còn nuối tiếc tuổi xanh
Đời xuân héo uá u minh bạo tàn
Nưả đêm trở lại dương trần
Chập chờn ẩn hiện thở than cung đàn
Oán hờn quỷ đỏ bất nhân
Đầu trâu mặt ngưạ bần hàn muôn dân
Chết đi hồn chẳng tiêu tan
Còn ai thương tiếc trăng tàn khói nhang?
Tình thù duyên thế lỡ làng
Suối vàng chẳng chịu tìm đường đầu thai
Ngày xưa trong cõi trần ai
Án oan dậy đất ngậm ngùi khổ đau
Hồn ma chẳng biết vì sao
Âm u tử khí bao giờ thì tan?
1.11.2010 Lu Hà
Gửi Người Trần Ai
cảm
tác từ bức tranh thiếu phụ giưã đêm khuya
Hoang vu gió thổi chập chờn
Nỗi niềm oan trái âm hồn hiện lên
Rợn rùng một giải thiên nhiên
Đất trời ảm đạm mây đen kéo về
Bóng người con gái não nề
Tóc mây loã xoã bốn bề âm u
Côn trùng rên rỉ kêu la
Quê hương tang tóc biển dâu ngậm ngùi
Giang sơn giấc mộng u hoài
Nhân quyền hạnh phúc xa xôi lạnh lùng
Sài lang ma quái hãi hùng
Tham quan ô lại bi thương giống nòi
Mẹ già vợ guá con côi
Nhà tù cải tạo tương lai chôn vùi
Bức tranh rờn rợn không lời
Đôi dòng xúc cảm gửi người trần ai!
1.11.2010 Lu Hà
Lạc Vào
Thiên Thu
hoạ thơ Hàn thiên Lương
Cuối năm tư lự ưu phiền
Đọc ai như thể lạc miền
thiên thu
Trải bao bão hận gió thù
Xác hoa tan tác âm u góc vườn
Ven sông bờ liễu héo hon
Phăng phăng nước chảy cá
chen chân cầu
Chiều tà chuông đánh thinh sầu
Oan hồn thấp thoáng bạc màu
trần ca
Không gian tĩnh lặng bơ phờ
Thế nhân ai đó vạn nhà bi
thương
Hoang vu sóng biển chập
trùng
Cõi đời lơ láo bụi hồng vi
vu
Bâng khuâng hồi tưởng xa xưa
Hoa xuân mấy lưá trọn bầu trẻ
thơ
Thương ai bạc cả mái đầu
Hoàng hôn tưạ cưả âu sầu chờ
mong
Người đi kẻ ở se lòng
Gót chân sỏi đá cầu trong an
bình
Tự do biển lộng trời xanh
Nỗi niềm ly khách tâm tình
núi non
Thời gian cỏ mọc sáo mòn
Đường xưa lối cũ vẫn còn hằn
lên
Vết đau thế kỷ phong trần
Chuông chuà văng vẳng xa gần
hồn mê
Xa quê bận rộn trăm bề
Bên song cưả sổ não nề trần
duyên…
31.12.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét