Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Lục Bát Tâm Tư Chùm 105

 
Thao Thức

Nưả đêm thao thức miên man
Như con cò trắng băng ngàn vượt sông
Vượt qua biển cả trùng dương
Tìm nơi cung điện thiên đường bao phen


Lạc vào cưả động cõi tiên
Mấy tầng nhũ đá sáng viền hào quang
Lần theo lạch nước bờ thông
Trăng thu vằng vặc phấn hồng nỉ non

Ngũ nương bồng đảo mái son
Lừ đừ cá lội suối ngàn trong veo
Chênh vênh sóng vỗ leo teo
Men say cuồng nhiệt ta trèo lên cao

Ôm nàng cho trọn giấc mơ
Phỉ nguyền ước hẹn ngàn thu mong chờ
Tơ duyên từ bởi kiếp nào
Cung đàn tiếng sáo hồn thơ gọi về

Canh trường muôn nẻo sơn khê
Quê hương tiên tổ đường về thì xa
Con cò giưã chốn bao la
Ái hà bể khổ sầu tư giưã đời...!

14.12.2010 Lu Hà





Lục Bát Nguồn Cơn
hoạ thơ Huệ Thu

Tết đi hoa vẫn còn xuân
Hồng nhan đâu hết mưa phùn tình riêng
Con chim nhảy nhót reo chuyền
Bài ca muôn thuở đừng quyên hỡi người

Sáng nay ẻo lả gương cười
Ô hay ai thế ngắm rồi say thêm
Vuốt tay thơm mái tóc em
Quay đi quay lại tênh hênh trong nhà

Hồn mơ văng vẳng canh gà
Đêm khuya gió kẽ chui qua động phòng
Sầu tư mộng tưỏng tàn đông
Chăn hai ba chiếc mà lòng trắng trơn

Bâng khuâng tô lại nét son
Mở lòng gượng gạo thế nhân mỉm cười
Ô hay chiều thả mây trời
Tiếng ai thoang thoảng lưng đồi lá bay

Thì thầm non nỉ thơ bay
Hạt châu lã chã bàn tay lạnh buồn
Yêu ai nhớ nuớc thưong nguồn
Sanh năm nhớ hẹn hồi hưong trở về...

16.5.2009 Lu Hà





Nỗi Đau Của Mẹ

"Tôi người hành khất Việt Nam
Ngồi nghe máu chảy xuống bàn tay khô
Tôi không dành giựt cơ đồ
Chỉ xin một chút tự do làm người "

Đời tôi như đám bèo trôi
Lênh đênh chìm nổi biển khơi mịt mù
Bao nhiêu cay đắng âu sầu
Làm ngươì lữ khách tìm đâu là nhà

Tha hương lục điạ ta bà
Tấm thân trầm gưỉ nhờ vào người ta
Đất lành chim đậu tự do
Đắp xây cuộc sống mộng cầu tương lai

Ngày tàn tháng cạn đêm dài
Năm canh hoen lệ bao ngươì trầm luân
Lần hồi cơm chẳng có ăn
Bưã no bữa đói bạo tàn thẳng tay

Tự do dân chủ hiếm hoi
Món đồ xa xỉ quê tôi xói mòn
Rêu rao yêu nước thương dân
Độc tài đảng trị chết dần trong tim

Bao muà phượng nở cúc tàn
Mà tôi vẫn cứ âm thầm xót thương...

 Nối tiếp theo bốn câu đầu cuả Trần Trung Đạo
12 tháng 5 năm 2008 Lu Hà





Bốn Muà Thảnh Thơi

Ngậm ngùi thương nữ hoàng Anh
Muà đông lại đến lạnh tanh lâu đài
Nữ Hoàng nhỏ lệ tuôn rơi
Bởi tiền lò sưởi gặp thời giá cao

Phát ngôn Hoàng Gia nghẹn ngào
Mọi nguồn thu nhập còn đâu dồi dào
Kinh thành lộng lẫy nguy nga
Về già bà cũng cảnh nghèo như tôi

Nhà tôi chỉ bốn phòng thôi
Khác chi bà chủ lâu đài xa hoa
Cùng nhau sống ở Âu Châu
Tôi không tài sản bốn muà thảnh thơi

Thì ra quân chủ lỗi thời
Làm vua cũng khổ thôi thì làm dân?

24.9.2010 Lu Hà





Tâm Tình Người Viễn Xứ
hoạ thơ Ngọc bích

Quê hương một dải đương đầu
Cà mau ải bắc trắng màu tang sông
Cho hay con cháu Lạc Hồng
Trôi dòng lịch sử đắm lòng hồn xa

Bốn muà cây trái đâm hoa
Cây đa giếng nước trăng già nôn nao
Dập dìu hương thắmm sắc đào
Trai thanh gái lịch như sao trên trời

Mán mường kinh thái khắp nơi…
Ê đê miên thượng muôn đời cầu mong
Thái hoà chung một dòng sông
Lá vàng lá rách tấm lòng sâu xa

Bao đời đùm bọc quê cha
Non sông gấm vóc hải hà trời nam
Việt nam biển bạc rừng vàng
Âu cơ một giống trăm ngàn con tim

Lao xao anh gọi xa tìm
Viễn phương hải ngoại thương em hẹn về
Ngậm ngùi lữ khách sao đi
Đàn con lạc việt mong khi hẹn về

11.7.2009 Lu Hà





Vẫn Còn Vấn Vương
Tiếp thơ từ hai câu ngỏ cuả Diêu Linh

" Tặng nhau tiếng hát vô thanh
Trái tim vô ngã lời tình vô ngôn"
Phải chăng ở chốn thiền môn
Hỏi người thục nữ vẫn còn vấn vương

Tâm trong chẳng động sóng lòng
Trái tim chẳng động bến sông gieo tình
Gửi nhau tiếng khóc vô thanh
Để người quân tử đầu xanh héo mòn

Nàng về cưả Phật trăng tròn
Trái tim thanh tịnh có còn nỉ non
Lời tình còn dấu môi son
Chuông chuà thoang thoảng muôn vàn chân kinh

Xót xa lòng dạ chân thành
Bờ mê bến giác biển xanh vẫn còn....?

20.1.2011 Lu Hà




Văn Thơ Ý Niệm Vợ Chồng
Mến tặng Tiểu Sa

Văn thơ ý niệm vợ chồng
Ngàn thu duyên nợ vấn vương mãi hoài
Văn chương tiên tổ giống nòi
Lấy tâm làm gốc cho đời nở hoa

Trái tim thương cảm dạt dào
Tình người bi lụy hồn thơ tuôn trào
Văn nhân trong cõi ta bà
Dùi mài kinh sử chói loà sử xanh

Thao hùng mấy vạn quân binh
Viết thư thảo hịch thái bình ngợi ca
Mong sao hiền muội Tiểu Sa
Chuyên tâm đèn sách tuôn trào văn thơ

Kià ai lững thững ven bờ
Hoàng hôn bảng lảng Tây Hồ năm nao
Ức Trai bốn bể tiêu dao
Sống còn thể phách hồn là tinh anh

Văn thơ lồng lộng mây xanh
Thăng Long Văn Miếu kinh thành thuở xưa
Dập diù gác tiá lầu cao
Ngựa xe nườm nượp trái cầu thơ bay

Bốn phương sĩ tử về đây
Để nàng công chuá kén người tài hoa!

20.1.2011 Lu Hà




Vay Trả Trả Vay
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Chia tay bếp lưả củi rơm
Kinh thành là chốn chén cơm bụi đời
Lang thang theo đám mây trời
Sớm khuya mưa gió dập vùi chiếu chăn

Khi xa rồi lại khi gần
Bon chen hiểm ác tấm thân giang hồ
Nhân tình thế thái gian lao
Lưu manh anh chị cứ trèo lên cao

Phồn hoa rượu ngọt lao đao
Ngẫm thân phù thể mà đau thế này
Phải chăng kiếp trước vơi đầy
Trả vay, vay trả nên đời trầm luân?

13.12.2009 Lu Hà





Yểu Điệu Thanh Tân
tặng Thảo Lê

Lúng la lúng liếng mắt huyền
Hai gò bồng đảo thiên nhiên một toà
Váy đen tóc phủ loà xoà
Thướt tha yểu điệu má đào môi son

Một cười điểm nụ xuân sơn
Thanh tân cây cỏ giận hờn kém xanh
Thảo Lê ơi hỡi cô mình
Người đâu mà đẹp tử linh luân hồi

Bao giờ nàng sẽ gặp tôi
Trăm năm thề nguyện trọn đời ái ân
Muốn hôn mà chẳng được gần
Muốn yêu đâu dễ đến phần cuả ta

Mong cho kết tóc se tơ
Ngàn thu biền biệt rì rào nắng lên
Trăm năm còn đợi chữ duyên
Nghìn năm mơ mộng hoa tiên một vần

Tình thơ để lại thế trần
Trái tim rung động muôn vàn mến yêu!

27.1.2011 Lu Hà




Gà Mái Đẻ Non
hoạ thơ tếu vui với thi sĩ Đỗ quý Bái

Bao năm giữ cái thoi vàng
Cuả khôn người khó thênh thang đổi đời
Mấy khi nắng cực hở trời
Tân hôn hoa trúc động rồi biết đâu

Mẹ Cha thất đảo đau đầu
Mào gà vỏ lựu đỏ màu dễ mua
Ba ba thương cái cổ ruà
Lang quân em quyết thắng thua phen này

Tìm người hoạ sĩ khéo tay
Tím vàng xanh đỏ đổi thay hồng điều
Phấn son cho thật yêu kiều
Nưả đêm gà qáy chàng yêu sá gì…

Thẹn thò rền dứ bé ti
Cuả chồng công vợ chạy đi đằng nào?...
Nhẹ nhàng thư thả phong lưu
Quan san muôn dặm ở đâu mặc trời

Đêm tàn rượụ nhạt than ôi!
Phong trần trăm ngả chốn nơi ngỡ ngàng
Cô dâu lo ngại bẽ bàng
Nỉ non bè bạn tìm phương cứu đời

Nhạc mẫu trí rộng cao thời
Vội vàng thủy hoả muá may bài đầu
Nam nhi rõ mặt mày râu
Mà sao con lại như trâu thế này

Khéo khôn kẻo chúng nó cười
Vợ ngoan lỡ phải hạng người võ phu
Rể ta như giống gà mờ
Cưạ non tiết đỏ chẳng bù ngày xưa…

Cục te cục tác nhỏ to
No dồn đói góp sao chưa tỏ tường
Hung hăng bài học can trường
Vẻ vang hai họ đẹp lòng xóm thôn

Gái ta dăm tháng to dần
Bụng mang dạ chưả sắt son lời nguyền
Me rằng: động đực dĩ nhiên
Bởi chàng trống cưạ kiêng kem chẳng từ

Lôi thôi rơm lưả hương thưà
Chẳng thương chẳng giữ chẳng lo phận gà
Sinh ai quý tử khôi ngô
Rỏ nào quai ấy so đo nỗi gì ?

Tráng men đúc cốt lạc loài
Cuả chồng công vợ gà nòi chẳng sai?

 17.7.2009 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét