Xếp Đá
Thành Trái Tim Yêu
tặng
Iamuasa Nguyễn
Đá em xếp xanh đen tim tím
Tình cuả ai thấm đẫm ngàn
năm
Bâng khuâng chan chưá âm thầm
Long lanh hạt ngọc trăng rằm
sáng soi...
Bao thương nhớ bồi hồi thổn
thức
Trong giấc mơ ngơ ngác thẫn
thờ
Lăn tăn nước chảy hững hờ
Dưới cầu cá lội lờ đờ sầu
thu...
Thật tàn nhẫn người ta yêu bạn
Lại lạnh lùng lãnh đạm ngoảnh
đi
Chẳng hề an ủi một lời
Coi như chẳng có bụi rơi phũ
phàng...
Đâu cần nói tơ chùng lỗi nhịp
Lỗi cuả em chẳng kịp tỏ bầy
Vợ chồng bao nỗi đắng cay
Bao nhiêu đau khổ đoạ đầy
tháng năm...
Hỡi những kẻ âm thầm khờ dại
Trái tim non tê tái đoạn trường
Rửng rưng mù quáng vội vàng
Để rồi mỗi ngả bốn phương đất
trời...
Đá em xếp cho ai ích kỷ
Chiếm xác thân và để làm gì
Trái tim sương giá xa xôi
Tháng năm tầm tã đất trời đổ
mưa...
Giành tất cả nhưng mà không
nói
Miệng nín câm nhoi nhói xót
đau
Năm canh trằn trọc đầm đià
Châu sa lệ nhỏ mịt mù xa
xăm...
Và còn nưã thói quen níu kéo
Cố ăn xôi đầy đoạ tấm thân
Thật là vô nghiã thời gian
Cỏ nhầu hoa uá ngày xuân héo
tàn...
5.3.2012 Lu Hà
Hồn Đau Mộng
Uớc
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Bão Dông
Trời xám xịt lạc loài bóng tối
Dấu yêu nào lạc lối vu vơ
Bờ môi nhạt nhẽo bơ phờ
Đường đời nghiệt ngã mịt mờ
sương đêm...
Theo bọt nước nhấn chìm kỷ
niệm
Đêm mịt mùng ảm đạm mù xa
Ân tình mây khói nhạt nhoà
Lỡ làng cay đắng bạc màu héo
hon...
Người ta nói ăn năn hối lỗi
Tháng ngày qua mòn mỏi muộn
phiền
Dở dang cho mối tơ duyên
Ngậm ngùi Chuá Phật nỡ quên
sao đành...?
Hàng cây rủ bóng cành than
khóc
Cơn sóng tình thảm khốc bão
dông
Mình em thuyền vắng hư không
Trên bờ biển lạnh sầu đong
cõi lòng...
Vầng trăng vỡ muôn trùng vạn
nẻo
Xót xa thành ảo não vương
mang
Tình ơi! sao lắm trái ngang
Hồn đau mộng ước lang thang
chôn vùi...
21.2.2012 Lu Hà
Bảy Bực Ba
Vui
cảm tác thơ Thi Nguyên:
Huynh Đừng Bực Nưã...
Trong cái bực có vui mới lạ
Huynh có roi đuổi chó vốn
quen
Phong trần dặm nẻo bao phen
Đánh bầy đểu cảng cưạ kèn
bon chen...
Huynh thương muội hồn nhiên
từ nhỏ
Được mẹ cha chan chưá yêu
chiều
Thói đời miệng lưỡi cú diều
Mấy khi gặp phải những điều
thị phi...
Che chở muội như người anh cả
Mắng lưu manh sa đoạ tâm thần
Gà đồng mèo mả hư thân
Theo nền giáo dục bất nhân lạc
loài...
Người quân tử cần chi tiểu
tiết
Những lời dơ cần thiết cũng
dùng
Miễn sao tâm trạng nhẹ nhàng
Lòng trong dạ sáng lâng lâng
dạt dào
Lắm bạn quý tình thơ tha thiết
Trái tim yêu ngây ngất tâm hồn
Ngậm ngùi nhỏ lệ đòi cơn
Đôi khi chua chát giận hờn nổi
xung...
Huynh bất bình có thằng đểu
cáng
Tự nhận mình chai sạn sỏi đời
Sinh đầu thế kỷ hai mươi
Ba que xỏ lá lại rồi em
ơi...
Lũ chúng nó lạc loài ma quái
Thường nặc danh xiả xói việc
đời
Chúng đâu có phải giống người
Tham lam vật chất đười ươi đỏ
đầu
Muội tự nhủ trải qua uế xú
Để bền tâm trí não luyện rèn
Vào nhà gây nghiệp ưu phiền
Tiên sa thần quái chúng quen
thế rồi...
Phải dạy chúng làm người tử
tế
Huynh làm thơ mắng chửi mặt
dầy
Không hình không ảnh một bầy
Như loài cầm thú dễ hay
thành người?
Tâm điạ bẩn loi ngoi bóng bẩy
Aó trắng tinh sạch sẽ bên
ngoài
Ác ôn hiểm độc thường hay
Hoa hoè hoa sói phây phây điếm
đàng...
28.2.2012 Lu Hà
Chiếc Bóng
Đời Em
Cảm tác thơ Jackie Lương và
Thủy anh Lam: Lời Cuả Chiếc Bóng
Đeo đẳng mãi cho đời đau khổ
Bóng vô hình thểu não thở
than
Trường tình dâu bể đôi lần
Bọt bèo trôi nổi hợp tan mãi
hoài...
Chiều qua phố bồi hồi mờ nhạt
Tấp nập hình bóng xiết chặt
tay
Một mình buốt lạnh vai gày
Sương rơi lã chã bóng dài nỉ
non...
Em tự nhủ linh hồn khờ dại
Bước chân đi mòn mỏi gót
giày
Một năm là mấy trăm ngày
Trái tim như kẻ ăn mày bi
thương...
Bóng lặng lẽ rằn lòng mai miả
Rất bình thường trách cứ hờn
cay
Bâng khuâng thở vắn than dài
Xác xơ tiều tụy trần ai não
nùng
Thương nhớ bóng hãi hùng đêm
lũ
Lạc lối về nưả lạ nưả quen
Bóng hình lận dận tơ duyên
Giờ thành sương khói triền
miên xa mờ...
Xin tha thứ cỏ rầu hoa héo
Nghe rì rào sóng vỗ lanh
tanh
Đời người bạc bẽo đua tranh
Xót xa chi nưã cuộc tình xa
xôi...
Đời chẳng đẹp như lời ai hát
Thổn thức hoài biền biệt sầu
ly
Giá băng bao cuộc chia tay
Đau thương mệt mỏi bờ vai hững
hờ...
Không có lẽ cúi đầu chấp nhận
Niềm thương xa tủi hận tháng
ngày
Cành dương bẻ vội trên tay
Trái tim vỡ vụn đắng cay bội
phần...?
Đừng nhắc nưã thêm hằn vết
xước
Vào cung mê lầm lạc tỉnh say
Hỏi thăm cành liễu Chương
Đài
Buồn chi tình cũ canh dài
chiêm bao...
Em thơ thẩn về đâu trú ngụ
Chiếc bóng còn lần lưã thân
quen
Bóng hình món nợ trần duyên
Ngậm ngùi nhỏ lệ ưu phiền
mãi sao?
Chú thích: Liễu Chương Đài
là dưạ theo điển tích nàng Liễu ở Chương Đài gần Trường An.
4.3.2012 Lu Hà
Chiều Hoang
Bến Sầu
chuyển thể thơ Mai hoài Thu:
Tình Hoang Tưởng
Muà xuân đến héo mòn để lại
Tháng năm dài mãi mãi hay
sao?
Mình ta bước thấp bước cao
Bụi hương mờ mịt lao đao
sóng tình...
Ai có biết trời xanh thăm thẳm
Bọt bèo trôi ảm đạm giòng đời
Nhấp nhô cồn cát chơi vơi
Rì rào sóng vỗ ngàn khơi trập
trùng...
Thu tàn uá sầu vương lãng
đãng
Gối mộng hờ chiếc bóng cô
đơn
Đam mê chếnh choáng gọi hồn
Thì thào gió động nụ hôn thuở
nào...
Hoàng hôn phủ tà tà xế bóng
Vẫn tràn đầy ảo mộng mây bay
Lạc loài rong ruổi vơi đầy
Chao ôi! Mệt mỏi đắng cay mấy
hòn...
Thơ với rượu nỗi buồn chới với
Tình chưa nồng tim nhói yêu
thương
Mây ngàn từ giã sông tương
Một mình lặng lẽ biển hoang
bến sầu...
2.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét