Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 100

Trước Ngày Giỗ Mẹ
chuyển thể thơ Jackie lương

Ngày giỗ mẹ mấy hôm nưã đến
Nắng hanh vàng lấn bấn nôn nao
Nhớ thương mẹ thuở năm nào
Nằm trên giường bệnh nghẹn ngào xót xa


Con lo sợ đớn đau hoảng hốt
Mẹ sẽ đi thảng thốt nưả đêm
Còn đâu bóng rủ vương thềm
Vầng trăng khuất nẻo nỗi niềm chia ly

Muà đông ấy mây trời xám ngắt
Tấm thân gày hốc mắt trũng sâu
Da vàng tóc mẹ lưa thưa
Quỷ thần lấp ló khẩn cầu van xin

Lòng tự nhủ từng đêm khấn nguyện
Nhưng mệnh trời số phận đắng cay
Hàng hiên lã chã vơi đầy
Côn trùng rên rỉ trần ai não nùng

Thôi đành chịu đau thương ảo não
Mẹ ra đi buồn bã than ôi!
Làm sao cưỡng lại ý trời
Ngàn thu biền biệt chơi vơi sớm chiều

Đưa tiễn mẹ tiêu điều ngọn cỏ
Sương mong manh ủ rũ tương lai
Bao đêm thổn thức canh dài
Chúng con khôn lớn tháng ngày lầm than

Nay nhớ lại chưá chan thấm đẫm
Mấy hôm nay ảm đạm đất trời
Trên cao mẹ đã thấy rồi
Vân du mây gió mỉm cười trăng sao

Nhiều lần đã mưa dầu nắng dãi
Mà sao con trót dại vô tâm
Mẹ buồn nước mắt âm thầm
Dáng con quầy quả tình thâm xa vời

Lòng cuả mẹ bao la trời biển
Tất cả là mong muốn cho con
Lấy ai mà để giận hờn
Tình thương cuả mẹ ai hơn trên đời?

Con cuả mẹ giờ đây chín chắn
Nhớ mẹ hiền lòng quặn trăm nơi
Trái tim tâm trí u hoài
Khói hương ngày giỗ quện lời thơ bay.

25.3.2012 Lu Hà



Khóc Tiễn Người Đi
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

Tôi sợ lắm nắng vàng hiu quạnh
Gió muà thu lạnh mảnh hồn tan
Lòng buồn lại nhớ trăng ngàn
Hương đưa một thoáng trăm vàn xót xa...

Giọt cô phụ mưa già thêm tuổi
Nổi tương tư tê tái muộn phiền
Sầu dâng tí tách mái hiên
Lòng sao cay đắng triền miên tháng ngày

Tôi sợ cả vơi đầy đắm đuối
Chiều muà thu sương muối dịu dàng
Trông về quê bạn mây giăng
Mình tôi thơ thẩn lang thang bên đồi

Đồi hoang vắng lưng trời bát ngát
Màn sương mù thấm ướt vai gầy
Trăng mờ huyền ảo xuống đây
Thấu chăng bao cảnh đoạ đầy trần gian...

Tình vạn dặm muôn vàn sao sáng
Để hồn Thu chết lặng hư hao
Dòng khô suối cạn lệ sầu
Khóc đưa tiễn biệt độ nào người đi!

15.3.2012 Lu Hà



Chân Cầu Nỉ Non
cảm tác thơ Cánh Hoa Tuyết: Mưa Buồn

Cánh Hoa Tuyết làm thơ song thất
Lại đôi dòng lục bát chưá chan
Lòng anh sung sướng vô ngần
Cô em gái nhỏ muôn vàn mến yêu...

Kià buổi sáng tiêu điều mây gió
Bên bờ hồ lá đổ cây rung
Mênh mông sóng nước trập trùng
Giăng giăng ánh mắt nhớ nhung tủi sầu

Nhìn phong cảnh niềm đau tê tái
Tiên nữ buồn ngắn ngủi ngày vui
Trần gian tình ái dập vùi
Hồn thơ da diết ngậm ngùi tương tư

Ai có biết giang đầu bến đợi
Nắng hanh vàng le lói tình ta
Trong mơ lại được thấy nhau
Bướm ong dìu dặt chân cầu nỉ non

Thì ai hỡi tâm hồn ngây ngất
Bằng vần thơ tha thiết bao la
Đẹp như cánh hạc bay qua
Trong như nước suối la đà ngẩn ngơ

Sông nước chảy dạt dào cảm xúc
Nghệ thuật trau từng bước nâng cao
Tiền nhân sóng gió ba đào
Đa tình tự cổ bến bờ thuyền trôi

Giưã biển cả xa xôi lộng gió
Cảnh trời mây cổ độ trăng soi
Hằng Nga cung Quảng một thời
Vẳng nghe tiếng hát bồi hồi cánh hoa.

25.3.2012 Lu Hà



Khói Sương Xa Gần
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Độc Hành

Trong đêm tối mịt mù sương toả
Tiếng côn trùng biển cả chơi vơi
Mênh mông hồn lạc xa xôi
Có nghe ta gọi từ nơi chốn nào...

Hồn thổn thức âu sầu ảo não
Ánh trăng mờ thổ lộ mưa giăng
Men nồng chén rượu dở dang
Niềm vui khô cạn lỡ làng giọt châu

Linh hồn phủ kín màu xanh đá
Ta nuốt từng ngụm nhớ xanh xao
Tim đau se thắt bơ thờ
Độc hành trống trải hững hờ triền miên

Rượu cứ rót ưu phiền trăn trở
Quyện vào từng nhịp thở lời thơ
Thoảng bay nhân ảnh bóng mờ
Yêu kiều yểu điệu thướt tha hồn về

Bao thương nhớ sơn khê dặm nẻo
Cách biệt trùng đôi ngả âm dương
Nắng mưa đơn độc trên đường
Phất phơ áo trắng khói sương xa gần...

21.3.2012 Lu Hà



Ngày Mai Đó
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Mai Tôi Xa Em

Ngày mai đó trùng dương cách trở
Đôi bến lòng mây gió cuồng say
Tinh cầu giá lạnh đắng cay
Trời không đổ nắng đoạ đầy tình ta...

Thuyền không lái bơ vơ trần thế
Biển khóc thầm réo gọi người ơi!
Xôn xao cồn cát chơi vơi
Nằm ngoan phơi nắng tả tơi đợi chờ...

Buồn vời vợi quầng sâu hốc mắt
Hoa uá sầu thảm thiết màu xanh
Chim buồn ngao ngán trên cành
Trái tim băng giá bóng hình xa xôi...

Hồn chết lặng u hoài rên rỉ
Trái đất là một dải mây đen
Sương mù tràn ngập ưu phiền
Không gian vắng vẻ triền miên não nùng...

Kẻ hành khất bi thương sầu khổ
Cầu xin người món nợ trần ai
Duyên tình giọt lệ nhoà phai
Ngày dài tháng tận cỏ cây dãi dầu...

23.3.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét