Bài viết cuả ông Trần Nam Chấn rất hay. Than ôi! Kẻ sĩ có tấm lòng ngay
thẳng như Trần Nam Chấn, Bùi tín, Nguyễn Anh Tuấn, Hồ Gian Dâm v.v... điểm mặt
trên trang mạng lề trái cũng hiếm thay như cây khô lá rụng mùa thu, như trời
quang sao hôm buổi
sáng. Còn lề phải thì tôi đọc làm gì cho tốn phí thời gian
vô ích. Đôi lúc chúng ta còn phải đọc những bài báo dở ngô dở ngọng chen ngang,
hô hào kêu gọi dân chủ suông suông đến bã bọt mép của những người ốc không mang
nổi mình ốc. Nhưng nhờ thế lực của công an mật cộng sản mà tự coi mình là những
chính trị gia, trên hiểu thiên văn dưới tường điạ lý. Họ khoe đã từng đi du học
ở nước ngoài như ở Tiệp, Ba Lan, Pháp, Đức, Mỹ v.v.... như ông Trần Trung Lĩnh
chẳng hạn. Những thành phần con ông cháu cha mấy đời bần cố này, nhờ ơn mưa móc
của bác và đảng dìu dắt mà đi du học bằng tiền thuế của nhân dân. Nay nhờ thức
thời mà tiến bộ không ngừng? Họ mơ ước trở thành những chính trị gia, nối tiếp
cha ông họ trên bước đường cách mạng theo lối mới? Hy vọng sẽ được cầm cân nảy
mực dẫn dắt dân tộc đồng bào thật quý hoá thế ư? Họ nhờ công an mật vụ cs để
thay đổi cộng sản, trước hết phải biết cách mau chóng tiêu diệt những nhà dân
chủ sai đường lối chỉ đạo của trung ương dân chủ, tập trung vào những ngưòi tự
cho mình là có học vấn hơn người làm đầu tàu lãnh đạo. Phải biết tận dụng vào
một vị đại tướng Võ Nguyên Giáp gì đó, hữu danh vô thực, ngồi chơi xơi nước
trong hàng ngũ cộng đảng để làm tấm bình phong chỗ dưạ tinh thần.Nhóm thiểu số cộng sản chóp bu đầu gà bã đậu thập niên nào cũng thắng đồng bào của họ.
Không lẽ đồng bào của họ là giống người tham lam, hèn nhát u mê tăm tối đặc biệt hay sao? Nhóm sơ khai kể tên là Trần Phú, Hoàng Văn Thụ,Hồ Chí Minh v.v... Kết quả họ đã thành lập được đảng cộng sản Đông dương vào năm 1930 theo chỉ thị của quốc tế cộng sản. Nhóm tiếm quyền là Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp v.v... vào những thập niên 1940 và 1950. Kế đến là nhóm độc tài bán nước triệt để như Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười v.v.. những thập niên 60, 70, 80 và 90. Hai thập niên cuối là nhóm đầu gà toàn tâm toàn ý theo Tàu, phụng sự cho Tàu như Dũng, Triết, Mạnh, Sang, Trọng, Hùng v.v...thì mọi người ai cũng rõ cả rồi.
Sở dĩ cộng sản Việt Nam sống dai hơn điả đói vì họ dưạ trên hai cái chân đà điểu: Thần tượng hóa Hồ Chí Minh và chủ nghĩa cộng sản.
Hồ Chí Minh và chủ nghiã cộng sản là hai hiện tượng không tưởng, nhờ sách báo tuyên truyền nhồi sọ mà có được.
Kể ra cái chuyện 90 triệu dân Việt Nam bị cộng sản lưà dối so với hơn một tỷ dân Tàu thì có thấm vào đâu?
Cái dân tộc này hàng nghìn năm khổ đau bởi sự thống trị cuả tư tưởng Khổng Tử, nay lại bị cái bá quyền đại Hán làm mê hoặc. Họ cũng một thời bị con yêu xanh Mao Trạch Đông làm mê hoặc. Thật nực cưòi một gã nông dân cả đời không biết đánh răng vệ sinh miệng, hôi thối vô cùng vì bệnh lậu. Y không chiụ chưã chạy mà còn lập luận bệnh cuả y có thể thuyên giảm, nếu tay chân tìm cho y nhiều cô gái trẻ trong trắng trinh tuyết, để y dùng âm hộ để rửa cái dương vật mưng mủ của y. Y ghê tởm bệnh tật như vậy mà vẫn được thần tượng hóa là con lãnh tụ vĩ đại thì cũng đủ biết dân tộc này phải chiụ cái nghiệp chướng đày đoạ mà thôi. Thật đáng sợ cho cái tuyên truyền của cộng sản.
Ở Việt Nam nghe nói có trong tay những 700 tờ báo ngày đêm ra rả tiếp tục cái lý thuyết ba ba ruà ruà, đi đôi với thần tượng hóa cá nhân vẫn là trò xảo ngôn lưà bịp đơn giản công hiệu nhất.
Ông Trần Nam Chấn viết rất hay, tất nhiên cũng có những bậc hiền nhân quân tử chẳng vì mục đích cá nhân, lợi nhận gì mà cổ võ động viên. Bên cạnh đó cũng có những kẻ tối tăm theo đóm ăn tàn luyến tiếc một đời chó săn, tiểu nhân, mà được đảng ưu tiên đãi ngộ mà chiụ ơn mưa móc viết bài phản hồi ra rả chửi người nọ, xỉ nhục người kia không tiếc lời thì cũng là lẽ đương nhiên của thân phận chó săn. 700 tờ báo của đảng hoành hành thì chẳng có ai dám ngo ngoe phản đối gì? Dù có phản đối cũng không được đăng mà còn bị truy nã bắt giam nữa
Quý hoá thay vẫn còn có tờ báo Tổ Quốc, hay một vài tờ báo hải ngoại và những Bloger của những người có nghĩa khí nói ra sự thật thì cũng là đôi chút may mắn cho tâm hồn người Việt chân chính, có tình nghiã, liêm sỉ, cho đỡ tủi lòng mà thôi. Có vẫn còn hơn không. Việt Nam thoát khỏi vấn nạn, thoát khỏi cái nghiệp chưởng cộng sản cái đó còn lệ thuộc vào lòng dân, ý trời. Tôi Lu Hà chỉ có đôi dòng tâm sự, biết nói làm sao bây giờ? Khi cảnh đời ngày nay gian ngay, phải trái bị lũ chó săn, tiểu nhân, bất tài tham lam quyền cố vị làm cho mù mịt
Tôi rất ngạc nhiên khi đọc một mẩu văn ngắn của Trương Hữu Dụng, tôi cứ nghĩ đây là một cháu Việt Nam còn rất trẻ dưới 18 tuổi đời viết bài. Sau chính Dụng tự nhận là người cùng ban biên tập với ông Bùi Tín. Dụng gọi ông Bùi Tín là bác chắc tuổi Dụng cũng tầm trên dưới 70 rồi.
Mục đích võ mồm của Dụng chỉ nhăm nhăm chực miếng hạ nang của ông Bùi Tín. Các bạn có biết không? Người đàn ông dù mạnh mẽ đến đâu vẫn có chỗ hiểm yếu nhất. Cái đó ta gọi là bộ ” ngọc hành”. Ngọc hành có hai viên bi ve cực lớn là nguồn sinh sản ra cả một xã hội, tuy nó mảnh mai yếu ớt nhưng quan trọng lắm các bạn ạ. Dụng đúng là con chó điên, trình độ kém cỏi nên Dụng luôn liên tục tấn cộng vào hai vien bi của ông Bùi Tín. Tôi tạm gọi hai viên bi đó là : Phong trào dân chủ và miền Nam cộng hoà.
Bản chất Dụng chỉ là chó săn văn nô, bồi bút cho cộng sản. Vì chính mồm Dụng kể ngày xưả ngày xưa ông Bùi Tín và Dụng ở cùng một tổ biên tập. Ông Bùi Tín ra nước ngoài học hỏi nhiều nên giờ bây kiến thức của Bùi Tín so với Dụng như núi cao và vực thẳm. Bản chất chó săn của Dụng không thể cắn vào phần trên của ông Bùi Tín, phần trí tuệ, nên Dụng chỉ còn có khả năng nhằm vào bộ ngọc hành phiá dưới cuả ông mà thôi. Tôi xin nói toạc ra là chó cắn dái.
Khát vọng của toàn dân là tự do dân chủ, vì sự độc tài chuyên chính cuả đảng gây ra bao nỗi oan trái bất công. Đảng đã ra công đàn áp để cản trở phong trào dân chủ đòi quyền l àm người nổi lên. Nó là hệ qủa tất nhiên của quy luật: ở đâu có áp bức thì ở đó có đấu tranh, nhân qủa tương báo mà thôi. Con giun xéo mái cũng quằn, tức nước thì vỡ bờ, cốc lệ đầy thì phải tràn ly.
Mọi người tha thiết các tổ chức phong trào đòi quyền con người đoàn kết với nhau. Nên Dụng một văn nô cộng sản cứ nhai nhaỉ vu cáo ông Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v… Ông Bùi Tín, Lu Hà và Hồ Dâm Dật, đang cầu mong có dân chủ tự do cho mọi người dân Việt như nắng hạn cầu mưa. Viết bài phá hoại nói xấu phong trào dân chủ để làm gì? Viết bao giờ ở đâu và viết cái gì? Vu cáo Tín, Hà, Hồ phá hoại nói xấu phong trào dân chủ tức là Dụng muốn gặm đứt phăng đi một viên bi của ông Bùi Tín.
Viên bi thứ hai cũng rất lợi hại là miền Nam cộng hoà: chế độ cuả nhà nước miền Nam ngày xưa được quốc tế công nhận và bị cộng sản tiêu diệt. Dụng lập luận những thành phần quân cán binh hàng vạn hàng triệu người bị cộng sản giết hại hay bỏ tù đày đoạ hạ nhục hàng chục năm trời, mà sân hận căm thù cộng sản. Nên bây giờ họ lợi dụng lôi kéo Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v… viết bài phê phán cộng sản.
Dụng luôn nhập nhằng đánh tráo, hai viên bi . Dụng chăm chăm nhằm đánh một đòn chí mạng vào hai viên bi thì kết qủa sẽ ngược lại, chỉ càng làm cho bộ ngọc hành cuả ông Bùi Tín càng thêm vững chãi rắn ra, sung sức dẻo dai như thanh niên mà thôi. Tôi lấy ví dụ hai vìen bi hoàn toàn không có ý tục tằn mà chỉ nhấn mạnh thủ đoạn nham hiểm tinh vụ của bọn Cam một cách cụ thể dễ hiểu cho bạn đọc. Tiện đây cũng xin lổi các cô, các nàng và các bà có thể dễ xúc động gây ra sự hiểu lầm đáng tiếc. Vì tôi dám mang thần tượng anh hùng của quý bà qúy cô ra làm ví dụ.
Trích: "Tôi nghĩ bác Bùi Tín cứ nhận định rõ ràng là mình giời bỏ cộng sản đi theo mấy bạn VNCH, muốn làm sống lại chế độ này là hơn là thực tế”.
Ông Bùi Tín dời bỏ bỏ chế độ cộng sản không phải đi theo mấy cụ già miền Nam cộng hoà, còn da bọc xuơng để làm gì. Các cụ chỉ là những con trâu già giống như tướng Giáp bên phiá cộng sản mà thôi. Dụng phải vắt tay lên trán mà suy nghĩ chứ, dù sao cũng lớn tuổi rồi đâu còn bé bỏng gì nữa: Me ơi cho con bú tí! Cái giọng ngọng líu ngọng lô của Dụng thì làm sao hiểu được Bùi Tín dời bỏ cộng sản? Chính vì Bùi Tín nhiều năm trăn trở nghiên cứu dằn vặt và ông giật mình hiểu ra rằng : đây là một học thuyết cực kỳ phản động, tối tăm mù quáng vô cùng, cả về phưong diện lý thuyết cũng như thực hành.
Trích: " Là thực thực tế bác đi lại làm hội viên cuả VNCH rồi”. Tư tưởng, suy tư, tâm hồn cuả ông Bùi Tín đúng là vô tình đã gặp VNCH ở một điểm về nhân văn tinh thần. Một sự khảng định rõ ràng ở VN chế độ cộng sản là đồi bại, bại hoại, vong bản. Nhưng hỏi lại đã từng có chế độ gì khác đã từng tồn tại ở VN? Xa xưa là quân chủ phong kiến, miền nam cộng hoà v.v…. Thực ra quân chủ phong kiến của Bảo Đại, hay miền Nam cộng hoà của ông Diệm, ông Thiệu cơ bản vẫn còn tiến bộ vạn lần cộng sản. Họ không độc tài sát máu diệt chủng như cộng sản. Bằng chứng ở miền Bắc là những cuộc cải cách ruộng đất, đánh nhân văn giai phẩm,thủ tiêu nhân sĩ các thành phần đối lập. Sau là đánh tư sản điạ chủ miền nam v.v... Xa hơn là Pol Pot ở Campuchia, , Stalin ở Nga, Mao Trach Đông ở Trung quốc v.v…
Hàng trăm triệu người bị giết oan. Cho nên theo chiều dài cuả lịch sử ông Bùi Tín chỉ có thể đồng cảm với nỗi khổ nỗi đau lòng của cụ Nguyển Trãi, vua Bảo Đại, ông Diệm, ông Thiệu v.v… mà thôi. Thực tế họ đã trở thành người thiên cổ. Điều đó không có nghĩa :cứ dời bỏ cộng sản là ông Bùi Tín muốn vực dậy các chế độ cũ cuả cụ Trãi, cụ Đại, cụ Diệm, cụ Thiệu v.v…. Bởi vì miền Nam cộng hoà là bóng ma của quá khứ, 10 năm. 30 năm, 100 năm hay 1000 năm đều là qúa khứ cả. Ông Dụng có thấy: mình là thằng chưa vỡ bọng cứt không mà đòi viết văn bàn luận chính trị thời cuộc không? Vu cáo ông Bùi Tín như vậy có thấy là ngô nghê không? Tôi chỉ là lớp con cháu đàn em của ông Bùi Tín và tôi không phải là đảng viên cộng sản như Bùi Tín. Nên đầu óc tôi thông thoáng không dễ bị nhồi sọ phần nào còn thủ cựu như ông Bùi Tín?
Trích: " Chứ bác cứ lập lờ lúc viết ca ngợi phong trào đấu tranh cho dân chủ VN , lúc lại cùng Lu Hà và Hồ Dâm Dục…phá hoại, họ chửi thì khổ bác ”
Ông Bùi Tín là một lý thuyết gia, văn chương cuả ông tôi đã đọc tỏ ra là ngưòi hiểu sâu sắc lý luận cộng sản, hiểu sâu sắc cái tối tăm phản động cuả cộng sản. Ông là người đạo mạo đàng hoàng, văn chương lưu loát nhất quán theo một hệ thống tư duy. Văn của ông đâu có mập mờ, méo mó, ba láp như ông Dụng? Ranh mãnh khôn vặt theo kiểu nông dân toét mắt, đui mù gió chiều nào theo chiều ấy. Lu Hà và Hồ Dâm Dật thì có dính dáng gì với phong trào dân chủ. Họ hay viết bài phân tích những sai lầm cơ bản của lý luận cộng sản, họ chưa phải là những nhà lý luận họ chỉ viết bài theo kiến thức mà họ đã có. Họ chống phá dân chủ để làm gì? Chính Phong trào dân chủ ủng hộ những lý thuyết gia như Bùi Tín, Hà Sĩ Phu, v.v…
Lu Hà hay Hồ Dâm Dật cố noi theo gương, học tập các bậc đàn anh như ông Bùi Tín, Hà Sĩ Phu. Lu Hà và Bùi Tín, Hồ Dâm Dật thì có ai biết ai đâu? Dụng đúng là vớ vẩn. Ông Lu Hà chống phong trào dân chủ và chống ai kia chứ cụ thể tên người? Ông Lu Hà từ nhận thức, suy tư cuả mình mà viết, đồng tình bày bày tỏ đúng như nhận định cuả ông Bùi Tín: Tướng Giáp không phải là thiên tài quân sự như lời đồn đại. Chưa hề được UNESCO để ý đến.
Nay chỉ vì nghe thấy mấy lời phều phào phản đối cao nguyên bô xít thì cứ nhao nhao lên là ông Giáp chính là lãnh tụ của phong trào dân chủ. Ông Bùi Tín không theo đảng, theo kế hoạch cuả bộ công an viết bài tâng bốc Giáp là thiên tài quân sự có nghĩa là chống phá phong trào dân chủ. Về việc phản đối cao nguyxên bô xít thì theo tôi: lời ông Giáp hay lời anh Phèo, cô Tẹo, bà Năm, thím Sáu, bác Ba, cháu Lan v.v.. thì đều quý như nhau cả thôi. Chứ không thể coi trọng lời Giáp mà coi khinh lời anh Phèo cô Nở. Quyền công dân, danh dự, nhân phẩm thì phải công bằng đều được đối xử như nhau. Cho nên chuyện tướng Giáp phều phào phản đối và thiên tài quân sự là hai chuyện khác hẳn nhau. Ông Dụng cứ ú ớ vịt giời nhập nhằng chuyện nọ rọ sang chuyên kia. Câu chuyện chỉ đơn giản như vậy mà không phân biệt nổi, lại đòi lên lớp chính trị cho ông Bùi Tín? Có phải bé con còn đang bú mớm mà dám hỗn hào loạn luân đòi nhảy lên bụng me, đòi trèo lên cổ, bóp dái bác Tín không?
Trích: "Già rồi nên dứt khoát theo ai theo ai, chống ai? Còn chống lại nhân dân VN giờ là không nên, cũng chẳng chống được đâu ". Thì ai cũng biết 80 năm nay, đảng vẫn núp sau bóng ông nông dân để giết ngưòi hàng hàng loạt. Đảng nghiện chữ nhân dân lắm, quân đội nhân dân, công an nhân dân, toà án nhân dân, thậm chí cả cục cứt cũng là cục cứt nhân dân. Cái gì cũng mang nhãn hiệu nhân dân ra để dọa. Phường nhơ chớ có mang quang gánh bộ gắp để chiếm đoạt cục cứt nhân dân là tài sản XHCH. Cái thằng mắc mưu nạn nhân cuối cùng vẫn là thằng nhân dân. Nhân dân thì ai cũng có thể là nhân dân cả, ông Bùi Tín cũng là nhân dân, Lu Hà, Hồ Dâm Dật cũng là nhân dân. Tín chống nhân dân tức là Tín chống luôn cả Hà và Hồ Dâm Dật.
Bắt Cha lý, bỏ tù cô Nhân, đánh cô Thủy, cưỡng bức cô Tần, uy hiếp anh Sơn cũng là chủ trương cuả ông nhân dân cả sao? Đảng độc tài, dã man, tàn bạo là lệnh của ông chủ Mafia NHÂN DÂN. Ông nhân dân to thế, nhưng đảng vẫn cứ bắt ông Nhân Dân, vu cho ông nhân dân chống người thi hành cônh vụ của đảng và được quyền đánh chết tươi ngay để răn đe nhân dân. Tóm lại Nhân dân chỉ là biểu tượng để cho đảng lòe bit, lạm dụng. Cái vòng luẩn quẩn ngôn ngữ không mạch lạc, ba láp, mất dạy nhân dân, đảng, công an, chó dại... cứ rối tít mù lên để thủ lợi cho nhóm chóp bu đặc quyền hưởng lợi.
Dụng đúng là con vet quý của đảng, cũng chẳng bõ tốn com tốn gạo của đảng nuôi cho khôn lớn.
Trích: " Bác biết hơn ai hết, khi xưa VNCH có Mỹ vĩ đại, có máy bay, tầu chiến, xe tăng v.v...sát cánh, trang bị cho vũ khí, tận chân răng mà còn thua chạy, cả thày lẫn tớ, đến nỗi thày chạy trước bỏ tớ bơ vơ phiá sau. Tổng thống, bộ trưởng, tưóng lĩnh , mạnh ai cướp máy bay tàu, bỏ chạy lấy mình. nay mấy ông sân hận, thua chạy sang Mỹ, chỉ ăn tục nói phét như vẹt thì còn ăn nhằm gì".
Dụng nói như một cán bộ quản giáo cai tù trong một lớp học cải tạo. Chính Dụng mới là con vẹt chẳng hiểu chính mình đang huyên thuyên thơm thối tuyên truyền cái gì?
Này nhé: Việt Nam cộng sản chính là một lũ lính đánh thuê cho Nga và Tàu để được hưỏng danh vọng quyền lực,trên xương máu đồng bào mình mới đúng .kể từ năm 1945 đến nay. Chính Duẩn đã nói: chẳng ai thắng ai cả. Chỉ có bọn dân đen nó chiụ hy sinh chết oan uổng chứ cộng sản và quốc gia chẳng ai thắng ai
Ngày nay sự việc đã ba năm rõ mười. Hoa Kỳ không hề có ý đồ xâm lược Việt Nam, như báo chí cộng sản vẫn lải nhải tuyên truyền hàng thập kỷ nay, mà Hoa Kỳ lại chính là người bạn duy nhất cuả nhân dân Việt Nam, đứng ra giúp đỡ chính phủ và nhân dân miền Nam cộng hoà bảo vệ lãnh thổ trước sự xâm lăng cuả cộng sản. Trong khi đó các nước tư bản phương Tây không nước nào muốn mua dây buộc bụng. Pháp Anh thì sợ mang tiếng tiếng là thực dân kiểu mới, Đức Quốc thì ích kỷ v.v.... Trên thế giới hỏi còn ai nưã ngoài Hoa Kỳ ra? Cộng Sản không dấu ý đồ xâm lăng của họ dưới mỹ từ" Giải Phóng". Họ gọi những cuộc xâm lăng đó là phong trào cộng sản nhuộm đỏ toàn cầu. Hồ Chí Minh là người vô học kém hiểu biết. Ông và Mao Trạch đều đều mang nặng cốt cách,bản chất, kiến thức trình độ cuả một nông dân bần cố, nhưng tham vọng quyền lực thì lại lớn vô cùng. Đó chính là động cơ dẫn các ông tiếp thụ chủ nghiã Mác, Lê Nin, Stalin nhanh chóng.
Hồ Chí Minh trung thành thân phận làm tay sai tôi đòi cho quốc tế cộng sản mà tiếp nhận cuộc chiến tranh ý thức hệ sẽ thử lưả trên đất nước mình. Trong khi đó rất nhiều cơ hội, để hoà bình thống nhất tổ quốc, an cư lập, nhiệp nhưng Hồ Chí Minh gạt đi, cứ khăng khăng truất quyền Bải Đại,không chiụ chung sống hoà bình một dân tộc hai quốc gia như Đông Đức và Tây Đức hay Nam - Bắc Triều Tiên.
Trung Hoa cộng sản thì hận Mỹ bảo vệ Đài Loan, nên xui cộng sản bắc Việt xâm lăng miền Nam và tin chắc chắn Mỹ sẽ nhảy vào giúp đỡ. Nhân cơ hội đó ,đổ luôn mỹ xâm lược để dành chính nghiã về phiá cộng sản bắc Việt.
Cộng sản bắc Việt cam tâm làm tên lính đánh thuê cho Nga và Tàu. Mục đích chính cuả Nga là nhuộm đỏ toàn cầu. Trung cộng tính toán chi ly và cụ thể hơn: Rưả hận Đài Loan và nhận món quà tặng hưá hẹn là quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa làm lệ phí chiến tranh..
Ý đồ cuả những cái đầu gà cộng sản bắc Việt do Hồ Chí Minh làm tiêu biểu là quyền lực và cuộc sống vật chất cá nhân , lấy chủ nghiã Mác Lê làm nền tảng. Mục đích tham vọng cuả họ rất tủn mủn, hèn hạ, rất hợp với trình độ và trí thông minh cuả họ.
Thật ra chế độ miền Nam cộng hòa cũng chẳng tốt đẹp gì như nhiều người còn phàn nàn, tham nhũng và cũng độc tài theo kiểu gia đình trị, kế tiếp là đệ nhị cộng hoà cuả ông Thiệu còn tham nhũng hơn nữã. Nhưng quân đội và quảng đại mọi tầng lớp nhân dân rất yêu nước.Điều căn bản là nhân dân được hưởng tự do dân chủ, báo chí ngôn luận v.v... Chính quyền đệ nhất, đệ nhị cộng hoà theo kiểu mẫu dân chủ Tây Âu và Mỹ mặc dù có đầu cơ tham nhũng cũng là chuyện bình thưòng. Nhưng mức độ tham nhũng không rùng rợn, một cách bất chấp tất cả theo luật rừng như cộng sản hiện nay. Những thành phần lãnh đạo cuả nền cộng hoà hay sưả đổi hiến pháp dễ dàng thích ứng, phù hợp chứ không xi măng cối đá như cộng sản 80 năm nay cứ trơ lỳ ra.
Ta không thể so sánh sự tham nhũng giưã hai nhà nước quốc- cộng là cá mè môt lứa được.Về căn bản nền cộng hoà miền Nam vẫn tiến bộ hơn bắc cộng vạn lần. Nói như thế không có nghiã là ta phải nhất thiết phục hồi cái thây ma miền Nam cộng hoà để làm gì. Cộng sản phải ra đi nhường chỗ cho một chính thể tự do nhân quyền là chính đáng. Trên thế giới rất nhiều quốc gia kiểu mẫu như Mỹ, Đức, Pháp v.v...
Hiện tượng 30 tháng 4 rõ ràng là một cuộc xâm lăng cuả Trung cộng thông qua ngụy quyền bắc Việt. Nga chỉ là hậu phưong trên danh nghiã lý luận cộng sản mà thôi. Nên Mỹ , biết ba Tàu là ông chủ chứ không phải Nga. Mỹ đã đi đêm đàm phán với Tàu để cuôc chiến tranh sớm kết thúc.
Mỹ biết nền kinh tế cuả Nga rất suy xụp, ốc không mang nổi mình ốc lại còn muốn nhuộm đỏ toàn cầu. Còn Tàu thì chỉ muốn Hoàng Sa và Trường Sa. Xui Bắc Việt xâm lăng miền Nam bằng súng đạn , kể cả quân đội Tàu để trả thù Mỹ, Tàu cũng không muốn mất cả chì lẫn chài. Việt Nam không hiểu ý đồ nham hiểm cuả Tàu vội hưá hẹn hiến dâng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa để làm con tin .Bản chất cuả Tàu là xâm lăng đại hán, tuy Tàu cũng ba hoa về chủ nghĩa Mác nhưng chưa chắc Tàu đã ham muốn nhuộm đỏ toàn cầu như tư tưỏng cuả thằng tiem la hói trán Lê Nin hay thằng điên độc tài trung nông Stalin.
Khi Mỹ biết chắc chắn Tàu chỉ hô cưả miệng nhuộm đỏ toàn cầu nhưng bản chất cuả Tàu là bá quyền đại hán.Tàu muốn xây dựng xã hội chủ nghiã theo mô hình cuả Hitler, nghiã là xã hội chủ nghĩa riêng cho dân Tàu và tiến tới thống trị toàn cầu.
Việt Nam ngây thơ , 80 năm nay chỉ là con bài, con tốt đen trên bàn cờ quốc tế, luôn bị động bởi các siêu cường.
30 tháng 4 là ngày đại hoạ cuả dân tộc Việt Nam
Chớ vội vui mừng bác Hồ, bác Duẩn, bác Giáp là những anh hùng đánh cho Mỹ cút ngụy nhào. Họ chỉ là những tên nông dân biển lận u mê tham quyền lực và tiểu nhân mà thôi. Dân tộc ta luôn bị chiến tranh, bất hạnh không lúc nào hoà bình, bình an như Thái Lan, Nhật Bản, Đài Bắc v.v... Chính là bởi bọn này . Yếu tố khách quan như ý thức hệ, tham vọng cuả Nga Tàu cũng không thể coi thường.
Trương Hữu Dụng đúng ra là Trương Vô Dụng, một kẻ sinh ra với đồng bọn chỉ là một lũ cán ngố, viết thuê ăn lương, đầu óc mít đặc, chỉ có hại cho dân cho nưóc, phá hoại tự do dân chủ và nhân quyền. Theo tôi ông Dụng nên tỏ lời xin lỗi bác Tín mới phải đạo làm người tử tế, hãy dũng cảm nhận ra cái sai của mình.
Giọng Văn Nô
tặng Trương Hữu Dụng
Ông Bùi Tín không cần cộng sản
Khi nhận ra thủ đoạn bất nhân
Tối tăm chủ thuyết lăng loàn
Giang sơn đất nước điêu tàn lầm than
Là trí thức vì dân rỏ lệ
Cảnh tham quan bại hoại quê nhà
Miền Nam chế độ cộng hoà
Như cơn gió thoảng chiều tà đêm đen
Trương Hữu Dụng tâm thần hoảng loạn
Cứ già mồm táng tận lương tâm
Mỉa mai giọng điệu gian dâm
Mao Hồ sương phủ tình thâm mịt mù
Thân tôi mọi gà rù quen thói
Giọng văn nô lải nhải cộng hòa
Dấu tay tung khói hỏa mù
Tám mươi năm đã bao mùa khổ đau
Là chó sói mưu ma quỷ kế
Phá lòng người chia rẽ lương nhân
Phong trào dân chủ công an
Mua câu bán chữ chó săn lạc loài
Trương Hữu Dụng khoe đời làm báo
Giọng nỉ non than thở bác ơi!
Cùng ban biên tập một thời
Mà nay ngăn cách biển khơi mịt mùng
Bác chống phá con đường dân chủ
Ngọn cờ đào sa đoạ chủ chương
Tự do máu lệ quê hương
Đấu tranh theo đảng thiên đàng vinh quang
Trương Hữu Dụng loăng quăng tối nghiã
Cứ ba hoa vu cáo mãihoài
Ba gai tiền hậu vô loài
Văn nô bồi bút mọt đời Dụng ơi!
28.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét