Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Cò Mồi Nguyễn Quốc Việt



 



Bất hạnh cho dân tộc Việt Nam đã sản sinh ra những loại người như Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Dương Văn Minh, Nguyễn Cao kỳ v.v... cuối cùng hạng chót là Nguyễn Quốc Việt. Họ tất cả đều là những tên lưu manh, đón gió trở cờ, cơ hội, kiếm ăn trên xương máu đồng bào dân tộc mình mà thôi. Bọn họ đều chung đặc điểm dốt nát, vô học và nói nhiều.


Hồ Chí Minh là kẻ vô học nguy hiểm nhất, ông ta chính là đầu mối cuả mọi sự rắc rối gây ra những thảm hoạ tương tàn cho đồng bào dân tộc mình.
Hồ Chí Minh học ít, trí thông minh có hạn nhưng tham vọng cá nhân thì lớn vô cùng. Cái trọng tội lớn nhất là truyền bá chủ nghĩa Mác lê Nin vào VN, mặc dù chính Hồ cũng không hiểu thực chất nó là cái gì?  Cái quan trọng là theo quốc tế cộng sản, theo Lê Nin, Stalin, thì Hồ sẽ được đảm bảo quyền lực, rất có thể đứng đầu nước làm quốc trưởng, chủ tịch hay làm cái gì đó rất to, rất cao ở VN. Hồ không quan tâm lắm cái chủ nghĩa Mác lê Nin chết tiệt giở hơi đó mang lại lợi ích gì cho dân tộc. Hồ chỉ cần biết nhờ nó mà Hồ được làm lãnh tụ, thằng chột sẽ làm vua xứ mù.

Thiết tưởng cũng đội dòng sơ qua về chủ nghiã Mác. Chủ nghiã Mác đứng trên hai cái ống xương là triết học Mác và chính trị kinh tế học.
Triết học thì Mác đạo văn ăn cắp hoàn toàn cuả tiến sĩ thần học Hegels về 3 quy luật duy tâm biện chứng trên con đường tìm đến thiên chuá và dùng trí tưởng suy tư thiên chuá là ai? Ngài thật sự có thực không? Mác lại đảo ngược hoàn toàn cũng theo lối suy tư lập luận cuả Hegels và Mác dám bố láo bảo rằng thiên chuá toàn năng, thượng đế chính là con khỉ độc. Mác đặt cho cái tên là duy vật biện chứng. về khuân khổ có hạn tôi không muốn daì dòng duy vật biện chúng là gì? Duy tâm biện chứng là gì? Vật chất và ý thức, cái nào có trước cái nào có sau. Tôi chỉ muốn nói Mác là gã điên xảo trá, bịp bợm và ăn cắp  đạo văn mà thôi. Theo lập luận cuả Mác về triết học rất ấu trĩ thiếu cơ sở biện chứng, logich.

Kinh tế học là bộ tư bản luận chó gặm nham nhở, ngày đó Mác đã thua hẳn lép vế với các nhà kinh tế học nổi tiếng như Adam Smith, Taylor v.v...
Quy luật giá trị thặng dư thì ba láp đến đưá trẻ con nó cũng biết. Tôi cũng không muốn dài dòng nưã nó ba láp trẻ con ở chỗ nào?. Về vấn đề này tôi đã viết rất nhiều bài báo rồi. Ở đây miễn nhắc lại.

Cái đìều ta cần nhớ là Hồ Chí Minh trọn đời chỉ trung thành phục vụ cho hai ông chủ và lấy chủ nghĩa Mác Lê Nin làm căn bản. Ông chủ Nga thì phục vụ cho chiến lược chiến tranh lạnh. Chiến tranh lạnh là gì chắc mọi người đã rõ. Ông chủ thứ hai là ông chủ Tàu, mục đích là bành trướng đại hán. Thực chất Tàu coi trọng bành trướng đại hán lớn hơn chủ nghiã cộng sản. Chủ nghĩa cộng sản đối với Tàu chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi.

Ngô Đình Diệm có tinh thần dân tộc, nhưng lại quá nhu nhược để cho người em dâu chi phối tham chính. Cái gọi là gia đình trị, độc tài đàn áp Phật giáo là một sai lầm để cho cộng sản lợi dụng đưa ông Diệm vào cạm bẫy. Những vụ tự thiêu tình nguyện hay ép buộc tiêm thuốc gây mê  sư sãi do tình báo cộng sản đạo diễn bầy đặt. Ông Diệm là người tự do dân chủ nửa vời mà không thấy vấn đề Phật giáo rất nguy hiểm cho chính quyền tương đối dân chủ tiến bộ cuả ông so với các triều đại nhà Nguyễn từ khi Pháp xâm lược đến nay. Nguyễn Văn Thiệu xét ra ông cũng là người tử tế, nhưng vẫn dung túng anh em họ hàng, tướng lĩnh dưới quyền tham nhũng. Tấm nhìn chính trị giới hạn, có khi ông không hiểu rạch ròi chủ nghĩa cộng sản là gì? Dân chủ tự do là gì ? Ông không hiểu ý đồ chiến lưọc của ba siêu cường? Nga, Tàu và Mỹ. Ông không hiểu ý đồ cuả Mỹ tại sao giúp ông và cũng có thể bỏ rơi ông khi ông  và dân tộc cuả ông , khi tất cả trở nên thưà thãi với Mỹ.  Nguyễn Cao Kỳ ông chỉ là một Lý Tư  chuột sa chĩnh gạo nấp sau bạo chúa Tần Thủy Hoàng để thủ lợi. Tôi cảm thấy giưã ông và nhân vật Võ Nguyên Giáp cả hai rất ranh mãnh, Giáp thì điềm đạm tỏ ra nho nhã, còn ông thì bốp chát lỗ mãng. Nhưng về bản chất nội tâm hai ngưòi có cái gì đó rất giống nhau.

Bây giờ tôi nói đến con tép riu hạng chót viết bài xằng bậy  là ông Nguyễn Quốc Việt.

Trích: " Người Việt ở hải ngoại nghĩ về tướng Nguyễn Cao Kỳ thức thời hay khôn lỏi? Cuộc chiến tranh đã đi qua 35 năm nhưng đề tài về cuộc chiến này vẫn dài dòng và không có kết thúc, mặc dù người thắng và ngưòi thua đều khảng định muốn vứt bỏ nó về phiá sau lưng, nhưng trong thực tế không dễ dàng như thế".

Trước hết tôi muốn nói đây là cuộc chiến tranh vô lý đần độn do phiá cộng sản gây ra. Phía quốc gia bị động mà miễn cưỡng phải đối đầu. Hồ Chí Minh và đảng vì quyền lực và ăn nhầm phải quá thối về đấu tranh giai cấp mà phải làm đẹp lòng Nga mà gây chiến, đế thực hiện cái mộng nhuộm đỏ toàn cầu. Tàu thì tương kế tựu kế mừng quá và cũng vồ ngay ấy vẻ ngoài là vì chủ nghiã cộng sản, nhưng bên trong để thực thi tham vọng bá quyền đại hán muốn nuốt trọn VN trong tương lai. Tàu rất hiểu VN ngu, nhưng hiếu chiến nên Tàu tích cực giúp VN, thực chất là cuộc chiến tranh của Tàu chống Mỹ vì món hận Đài Loan. Tàu biết VN Hồ Chí Minh và Ban lãnh đạo rất say máu mê muội về chủ nghĩa Mác nên dụ  Việt Nam vào bẫy. Chiến tranh thì phải có súng đạn, nhân lực, tiền tài. Việt Nam thì sau đánh Pháp cũng là cái mưu cuả Tàu, đất nước xác xơ, lại kiẹt sức về các vụ bắn giết đánh điạ chủ, chống nhân văn v.v... nên chỉ có trên răng dưới cát tút thôi. Nghèo và ngu lắm.

Việt Nam mang cả giang sơn ra thế chấp để vay Tàu tín dụng chiến tranh cụ thể là hai quần đảo Trường xa và Hoàng xa. Trên thế giới chưa nước nào ngu như vậy. Hòa bình yên ổn không muốn lại thích binh đao gây cảnh đầu rơi máu chảy cho dân tộc mình. Nghèo xác xơ ra thì đi vay tiền cuả xương máu của người ta để  anh em trong nhà đánh nhau. Mục đích chỉ để thỏa mãn quyền lực mà những cơn mê sảng chủ  gì đó của những cái đầu dỏ hơi đất xét. Gọi là đỉnh cao cuả trí tuệ loài người.

Ông Kỳ thì có ý nghiã gì trong cuộc chiến tranh này ? Ông ta chỉ là người đánh thuê , đối với Kỳ thực sự là đánh thuê cho Mỹ.Kỳ không có ý thức dân tộc  như ông Diệm và ông Thiệu. Nhưng hành động đánh thuê cuả Kỳ trong chừng mực nào đó cũng đáng khen ngợi để chống sự xâm lăng bành trướng đại hán cuả Tàu. Cho nên ông Nguyễn Quốc Việt đừng có vớ vẩn đưa ông Kỳ vào đây để lấp liếm làm mờ đi cái tội ác gây chiến cuả cộng sản đối với đồng bào mièn Nam. Xoá mờ đi khái niệm xâm lăng hay là giải phóng?

 Trích: " Chỉ nói riêng về đề tài ông tướng Nguyễn Cao Kỳ , vị phó tổng thống miền nam cộng hoà, một thời oai phong có tiếng mà đén nay khi nhậnn định về ông ta ...".

 Ông Việt kể chuyện đổ bộ cuả tướng Kỳ vào Hà Tây để làm gì? Ông Kỳ chỉ muốn ta ra cái tính người hùng cuả mình thôi, thực ra ông chả có nhãn quan chính trị quái gì cả, kể lể mãi để nhiễu loạn gây cho mọi người trở nên tủn mủn chuyên quan tâm cái truyện củ hành củ tỏi của nhân vật này mà quên đi đảng ta đang dấn sâu vào vũng bùn chủ nghĩa Mác và lệ thuộc vào Tàu. Tôi nói thắng ông Kỳ chỉ là một kẻ võ biền, ông ta không có nhãn quan chính trị hay thức thời gì cả. Có lợi thì ông ta lăn vào thế thôi, tư bản hay cộng sản thế nào cũng được. Nhưng ông ta không đến nỗi xi măng cối đá như Đỗ Mười , cộng sản đã nát như tương còn sang Thành Đô nài nỉ Tàu nên tiếp tục vai trò lãnh đạo thế giới cộng sản để thủ lợi cho mình và vợ con mình mà tổn hại  90 triệu người dân  VN.

Trích: " Lại nưã , khi Mỹ nhanh chóng rút quân, nhìèu tưóng tá VNCH hoang mang,thì ông Kỳ và ông Thiệu vẫn to mồm sẽ đập tan cộng sản ở mọi nơi nơi...."

Trong hoàn cảnh như vậy Mỹ không muốnn dây với hủi. Mỹ biết thằng cộng sản hâm dở hơi, nhưng Mỹ đã đến tận hang cọp ở Bắc Kinh khi Mỹ nghe thủng tai là Tàu Cộng chỉ muốn khống chế thằng VN. Tàu không thèm đả động gì đến Thai Lan, Đài Loan, Nhật Bản, Malaysia v.v... thì là điều Mỹ mong muốn. Mỹ cảm thấy mừng và thở phào nhẹ nhõm. Thằng VN bắc cộng nó ngu ,trúng bẫy Tàu thì mậc thây con mẹ nó. Mỹ chỉ giúp ông Thiệu, ông Kỳ , VNCH như vậy là đủ. Mỹ phải biến, thế giới còn nhiều đưá u mê nó chửi mình là xâm lược đây, cứ chai lỳ ra đấy thì ăn giải  con mẹ gì? Cho nên Mỹ rửng rưng khi nhìn thấy cảnh quân Tàu đánh VNCH ngoài hải đảo. Nếu tôi là Mỹ, dù cho có anh hùng hảo hán đền đâu tôi cũng biến, chẳng tội gì đành phải chịu hy sinh thằng VN để bao vệ các đàn em dân chủ khác.

Ông Thiệu, ông Kỳ phút cuối cùng vẫn tuyên bố như vậy xét cho cùng có vẫn còn hơn không, hay là cứ lẳng lặng mà đi đem con bỏ chợ mà không chút lòng thưong xót, không lời từ biệt, nâng đõ tinh thần? Nếu có thể được mà di tản cả tất cả dân miền Nam đi hàng tinh khác, hay tất cả sang Mỹ cả có lẽ ông Thiệu cũng không bỏ qua. Cho nên đừng có giở cái giọng đó mà đổ tội cho Thiệu, Kỳ, Kiêm, Hương v.v... mà tránh đi cái tội xâm lăng cuả cộng sản. Một cuộc chiến tranh thưà thãi.

Bây giờ đừng nói chuyện thắng thua nưã, mà tự vấn hỏi lương tâm: Vì sao cứ nhất thiết phải có chiến tranh? Vì sao cứ nhất thiết phải giải phóng miền Nam?
Tóm lại cả trang báo dài dằng dặc cứ kể mãi chuyện Nguyễn Cao Kỳ, mở vốn, xây lầu, đầu tư, thức thời, sáng suốt, giàu có v.v...

Tốt nhất hãi dẹp ông Kỳ đi, kễ lể như vậy là cố tình gây ra công phẫn  là cái mưu dương đông khích tây, phù hợp với cái tính củ hành củ tỏi cuả ngưòi VN. tranh luận về Kỳ. Ông Kỳ là cái quái gì, mặc ông ông muốn làm gì thì làm. Cái quan trọng là đang khủng bố bắt người vô lý, bịt mồm báo chí bán rừng bán biển, cho tay chân ra hải ngoại gây dựng phong trào dân chủ để quyên tiền bí mật làm giàu cho đảng. VN vẫn đi theo cái chủ nghiã sát nhân, đang khom lưng bỡ đỡ Tàu đễ giữ mức sống cao cho gia đình vợ con cán bộ chóp bu là cái ta cần bàn đến. 

30.4.2010 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét