Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

Xuyên Tạc Vu Khống Và Lạm Dụng Ngôn Ngữ



 



Bản chất cuả tiếng nói là ngôn ngữ. Ngôn ngữ của các dân tộc đều được viết thành ký hiệu, mẫu tự, thành chữ viết riêng thành văn thơ hẳn hoi. Mỗi câu mỗi chữ đều mang theo một ý nghiã, một khái niệm, giá trị nhất định. Lạm dụng từ ngữ, cố tình xuyên tạc, vu khống bóp méo để cho người ta hiểu sai đi là mục đích cuả những kẻ bất nhân, muốn thống trị đa số bằng bằng thủ đoạn ngu dân, tráo trở dối  trá cuả mình cuả phe đảng mình. Ông tổ cuả cái nghề bán chữ lưu manh này phải nói chính là Mác( Karl Marx), Hitler, Lê Nin, Mao Trạch Đôngv.v…


Cái lý  thuyết ba xu cuả Mác là một tà giáo, một tôn giáo. Nhưng Mác lại tự nhận là một một khoa học và chê bai các tôn giáo tinh thần khác là thuốc phiện ru ngủ mê hoặc con người. Mác là một tên bố láo, xấc xược, dám xuyên tạc vu cáo các tôn giáo khác và tự đề cao tôn giáo cuả mình là khoa học. Khoa học đúng nghiã phải đảm bảo ba thành tố cơ bản: Định luật, công thức, kiểm nghiệm kết quả bằng thực tế  qua các phòng thí nghiệm, hay thực tế xã hôi. Xuyên tạc,vu khống và lạm dụng từ ngữ là thói quen cuả các chế độ độc tài, phát xít và cộng sản. Ở Việt Nam là một ví dụ điển hình. Chúng ta buộc phải xét lại toàn bộ những danh từ khái niệm mà một thế kỷ qua cộng sản đã nhồi sọ, bóp méo và xuyên tạc: Tự do dân chủ tập trung, tổ quốc xã hội chũ nghiã, mặt trận yêu nước, đồng chí, việt gian, phản động, kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghiã, diễn biến hoà bình, tư tưởng Hồ Chí Minh v.v… Những sáng tạo từ ngữ ba láp, đầy tính ngụy biện, lưu manh, xảo trá đó cần phải chấm dứt ngay, trả lại tiếng Việt sự trong sáng cuả nó. Nhất là mỗi khi dịch thuật tiếng nước ngoài nên thận trọng cân nhắc đừng có vì quyền lợi cuả ai cuả phe nhóm nào mà cố tình dịch láo.


Trung tâm điều hành cái gọi là xuyên tạc vu khống và lạm dụng ngôn ngữ, ngày nay ai cũng biết chính là ban tuyên huấn trung ương đảng cộng và bọn công an văn hoá. Trình độ học vấn cuả lũ người này rất tâm tịt, nhưng thủ đoạn lưu manh, tráo trở ba gai ba đồ thì phải nói.Tôi thấy thật ghê tởm và khủng khiếp khi một tên công an đã viết những lời trơ tráo lăng mạ cô Tạ Phong Tần trong bài viết về vụ anh Nguyễn Công Nhựt bị bắt oan và bị  đánh chết tươi ở đồn công an, sau đó vu cho là dùng dây điện thoại thắt cổ tự tử. Không những thế tên thiếu tá Phú còn viết thư gạ tình vợ anh Nhật ngủ với hắn ở khách sạn, bán đất vườn đi để chạy án cho chồng. Câu chuyện thật bi thảm vô cùng thì một tên tư xưng là Nam đã viết phản hồi ngay dưới bài viết cuả cô Tạ Phong Tần. Chúng ta hãy kiên nhẫn, bình tĩnh đọc lời đốn mạt cuả tên chó săn công an này; để hiểu bọn công an nhân dân bây giờ chúng nó đã trở thành dã thú như thế nào?

"
Xuân Nam, Đồng Nai
Tháng Năm 10, 2011 lúc 1:09 chiều

Thưa bà Tạ Phong Tần
Tôi đã làm đến chức Công An, ngay cả vợ Hồ chí Minh, nếu tôi thích thì tôi hiếp. Hiếp chán thì tôi giết.
Xá gì mấy thằng dân cắc ké mà bà cứ làm ồn ào lên "

Tên thật cuả tên công an này có phải là Xuân Mai hay không, hay chỉ là tên một phường, một xóm, một xã nào đó? Nhưng đọc lời y viết, làm tôi thấy kinh tởm vô cùng. Y tỏ ra rất tự hào với cái nghề công chó san cuả y. Y tự khoe đã làm đến chức công an. Điều đó càng chứng minh cho cái vô học hợm hĩnh lạm dụng từ ngữ. Không có ai gọi nghề công an là chức công an cả. Y vô tình cho chúng ta tâm điạ khốn nạn cuả y: Y coi công an như một nghề có nhiều đặc quyền đặc lợi nhất, chỉ là một tên lính công an quèn cũng được coi như là lên chức công an. Suốt từ năm 1945 đến nay bộ máy tuyên truyền thi đua nhau huyền thoại hoá thần tượng Hồ Chí Minh, đến mức u mê như thế nào? Thế nhưng bây giờ tên công an này cũng chẳng dấu diếm gì sự khinh miệt cuả y với Hồ: " ..ngay cả vợ Hồ Chí Minh, nếu tôi thích thì tôi hiếp. Hiếp chán thì tôi giết". Qua đó chúng ta cũng biết thần tượng Hồ Chí Minh đã xuống cấp thảm hại, và ngay chính cả bọn công an cũng trắng trợn tháo bỏ cái mặt nạ công an nhân dân cuả chúng. Chúng lộ nguyên hình là những tên Mafia, những tên lưu manh vô học mất tính người một cách thô bỉ khốn nạn nhất. Sự lạm dụng từ ngữ để xỉ nhục khinh miệt người dân lao động đến tột cùng. Chúng những con chó săn được đảng nuôi dưỡng cưng chiều không có quyền gọi những người dân vô tội bị chúng đánh chết trong đồn là những thẳng dân cắc ké. Thật là khốn nạn vô cùng cho cái gọi là công an nhân dân

Tôi muốn chia sẻ với các bạn bằng những bài thơ về sự lạm dụng từ ngữ một cách táo tợn không biết ngượng cuả  hệ thống truyền thanh báo chí Việt Nam. Ngược lại là dòng văn học báo chí chống nền mạo hoá Mácxít. Tôi vinh danh tâm hồn nhân cách cuả những văn thi sĩ và những nhà đấu tranh cho dân chủ tự do nhân quyền trong và ngoài nước bằng những bài thơ cây nhà lá vườn.

12.5.2011 Lu Hà

Tâm Hồn Và Lương Tâm

Tâm hồn người thi sĩ
Như dòng sông bao la
Nước trôi về đâu nhỉ
Đưa anh đến bến bờ ?

Không! Anh không đến bến
Không! Anh chẳng cần bờ
Anh cứ lang thang mãi
Theo dòng sông hoang vu….

Như con chim tự do
Anh chỉ biết thương yêu
Mỗi nhành hoa cỏ dại
Ngậm ngùi bao thương đau

Hãy để yên cho anh
Mênh mông cùng trời xanh
Triền miên trong suy tưởng
Bao cảnh giới tâm linh

Anh không ưa ồn ào
Chốn dương trần lao xao
Bon chen và xô đẩy
Bong bóng tàn sương mơ

Anh làm thơ cho ai ?
Thiết tha để tặng đời
Nơi trần gian quán trọ
Hành tinh đêm mưa rơi

Thơ lăn lóc như khoai
Hay giọt rượu mao đài
Trong cõi đời dung tục
Chẳng bận lòng làm chi...

Người gọi anh thi sĩ
Anh mỉm cười gật đầu
Người chê anh ngông dại
Anh bàng hoàng reo ca..

Tâm hồn người thi sĩ
Như hương ngàn gió bay
Đâu phải riêng cho ai
Con chim hót lồng vàng...

Tâm hồn người thi sĩ
Chẳng muốn nghe theo ai
Nghe tiếng lòng anh gọi
Lương tâm bên cuộc đời

Phaỉ chi con dã tràng
Xe cát ngoài biển đông
Quản ngày mưa tháng nắng
Mà lòng anh sáng trong

Hãy viết nưã đi anh
Yêu dòng sông xanh xanh
Miên man niềm vô tận
Ru hành tinh yên lành

Nếu anh là thi sĩ
Đừng ca mãi ca hoài
Cho lũ quỷ vô loài
Bán buôn hồn dân tộc

Đừng xoen xoét phun thơ
A dua và lọc lưà
Vì bát cơm manh áo
Xú uế để ngàn thu…

Thơ là con chim ca
Yêu bầu trời tự do
Gông cùm nào khuất phục
Người thi sĩ trong lao.

Hương thơ trong cõi lòng
Nâng niu niềm thiêng liêng
Chắt lọc từ sâu thẳm
Khóc ai mà ra thơ…

Thơ là tâm hồn người
Như máu thịt của ai
Là tự do nhân loại
Tình để cho muôn loài

Xin hãy vì chính danh
Như mẹ cha sinh thành
Biết yêu và biết ghét
Đừng vì ai dối mình...

Trái tim sầu du dương
Cho tình yêu quê hương
Không hận thù giai cấp
Thơ theo dòng sông thương

Ôi trân quý biết bao
Khi Tổ quốc sinh ra
Những tâm hồn ngay thẳng
Khóc cho đời thương đau

Thơ xoa dịu đắng cay
Cùng chia ngọt sẻ bùi
Động viên và hy vọng
Tin tưởng vào tương lai.....

2008 Lu Hà



Tự Hào Chớ Mất Lương Tâm

Chúng cào cấu những linh hồn bé bỏng
Dương mắt mờ đầy sát khí kỳ nhân
Chúng đắc ý bởi bộ lông nhung đỏ
Cánh tay dài run rẩy với thời gian….

Chúng kiêu hãnh bốn nghìn năm máu chảy
Bao tang thương đè nát traí tim này
Chúng sằng sặc trong cơn men chiến thắng
Quên quê hương đang nghèo đói thê lương

Chúng lạm dụng những tấm lòng yêu nước
Biến giang sơn thành chiến địa hoang tàn
Chúng ngất ngưởng truy hoan màu lý tưởng
Bao điên khùng những mộng tưởng xa xăm

Chúng lấn đất dồn dân vào thế bí
Giáo sứ Thái Hà tàn phá âm u
Xây tường chắn nát bàn chân Thiên Chuá
Cỏ hoang vu sương muối lệ u sầu

Ôi tiền sử cuả một thời hoang dã
Xã hội bầy đàn chưa đủ lương tâm
Thời trung cổ ra đi còn trở lại
Ngạo nghễ khoe khoang trí tuệ vô vàn…

Nền dân chủ gấp vạn lần tư sản
Gấp triệu lần trái đất sẽ ngừng quay
Trong hang tối sẽ trần truồng bình đẳng
Cộng sản hành tinh hạnh phúc muôn loài…

Hãy im đi những tự hào cửa miệng
Quên đau thương bao tủi nhục phơi bày
Bán đất ăn chia đồng tiền béo bở
Dây thép gai rào giưã trái tim người

Chẳng biết thẹn còn bày trò vu caó
Báo chí đua chen vùi dập nhân quyền
Quyền bày tỏ những nỗi niềm vinh nhục
Nỗi lòng đau khi phải sống ươn hèn

Tấm hộ chiếu xin đừng cười ngạo nghễ
Bao vinh quang oan trái đã chôn vuì
Còn gì nưã mà tự hào hiển hách
Dòng sông thương đã khô cạn tình người

Tự hào vinh quang giống nào chẳng có
Tình non sông trong ký ức muôn đời
Trong đau thương hãy đừng rơi nước mắt
Trong đắng cay hãy đứng vững làm người

Niềm tự hào quê hương là chính đáng
Nhắc nhở nhau hãy sống ngẩng cao đầu
Đừng bợ đỡ khom lưng làm tôi tớ
Cắt xén vu oan xỉ nhục mưu cầu….

Hỡi những kẻ tham tàn đầy tham vọng
Kiếp tôi đòi mộng tưởng nuốt năm châu
Hành tinh đỏ đâu còn là chân lý
Tổ quốc tháng mười cách mạng tôn thờ

Chẳng biết thẹn cứ tự hào ca mãi
Lửa bạo tàn đốt cháy dãy trường sơn
Thày tớ giết nhau bạn bè phản trắc
Vạn nấm mồ vô chủ khóc kêu oan…

Lời Đức Cha con xin hằng ghi nhớ
Sống làm người tử tế với lương dân
Trên quê hương hay muôn vàn đất lạ
Chớ tự hào mà để mất lương tâm…

2008 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét