Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

Hiện Tượng Hồ Chí Minh Và Thảm Hoạ Dân Tộc



 


Hồ Chí Minh là vết nhơ của lịch sử, một nghiệp chướng mà dân tộc Việt Nam phải gánh chịu. Cũng giống như Hitler là thành phần vô sản. Hitler còn nghèo hơn cả ông Nguyển Tất Thành từ thuở hàn vi.


Hitler coi như là người Áo, cha là ông Aloi Hitler thường xỉ mắng, đánh đập Hitler đần độn tăm tối. Chỉ vì sau một vụ hiếp dâm mà sinh ra ngã quái nhân này. Bà Clara là một người đàn bà Do thái, nếu theo luật hiện hành cuả nhà nưóc Israel thì Hitler được gọi là người Do thái. Theo định nghiã cuả hiến pháp Israel về người Do thái: Ai có người mẹ là người Do thái thì được công nhận là Do thái toàn phần. Còn ai chỉ có ngưòi cha thì chỉ được coi là Do thái một nưả. Do thái là quốc gia duy nhất trên thế giới, con cái theo nòi giống cuả người mẹ. Hitler là kẻ diệt chủng cũng vì lý do cá nhân, từ thuở thiếu thời ông ta căm thù các bác sĩ Do thái và các giáo sĩ Do thái. Vì họ hay khuyên bà mẹ giáo dục dạy dỗ đưá con bệnh hoạn này theo truyền thống Do Thái. Hitler oán hận mẹ mình đã già rồi con sinh ra ông ta, thiếu đi một hột dái…. Ông ta mang bệnh khùng từ nhỏ.

Ông Hồ cũng vậy chẳng quý hoá gì với chị gái và anh trai cuả mình. Ông ta vu cho anh chị mình mắc bệnh điên để khỏi phải gặp mặt. Cả đời ông ta chỉ về thăm quê có một lần, không phải vì bận, mà ông tránh gặp mặt hay sợ bị lộ tẩy mình là Hồ giả do đảng cộng sản Tàu đánh tráo? Còn ông Nguyễn tất Thành đã chết rồi? Ông ta đi thăm lang thang các tỉnh nhưng Nghệ An thì xin miễn. Lúc sắp chết lại muốn người ta hát cho nghe một bài tiếng Tàu. Có phải gốc gác tổ tiên ông ta là ngưòi Tàu? Hay chỉ vì sở thích nhớ nước Tàu?

Ông ta thật ra cũng có thể là một anh hùng. Nếu là, tôi nói nếu là: Sau năm 1945, tuy rằng có cướp công cuả Quốc Dân Đảng, và các Đảng yêu nước khác như Đại Việt, Tân Việt hay các giáo phái Cao Đài, Hoà Hảo, Tin Lành … để thành lập chính phủ liên hiệp nhiều thành phần, tuy rằng có phế truất quốc trưởng Bảo Đại và chính phủ Trần Trọng Kim, tuy rằng có xoá bỏ nền độc lập dân tộc để dụ Pháp quay trở lại Đông Dương. Nếu Hồ Chí Minh không gấy chiến với Pháp để làm món quà dâng tặng Stalin trong cái gọi là nhuộm đỏ toàn cầu mà đưa nước ta thành một nước dân chủ trung lập. Thì tôi tin chắc dân tộc ta sẵng sàng bỏ qua chuyện ám sát giết hại các đối thủ chính trị như cụ Phan Bội Châu, Huỳnh Phú Sổ, Phạm Quỳnh …và chuyện biạ đặt ra vụ án Ôn Như Hầu …Không có cải cách ruộng đất, không có Điện biên phủ theo chỉ đạo cuả các tướng Tàu, không có chuyện diệt nhân văn giai phẩm và các tầng lớp trụ cột cuả xã hội: trí, phú, điạ, hào.Theo tôi hiểu : Trí là trí thức, những người có học. Phú là người giàu, thương gia, chủ xưởng, tiểu thủ công...Điạ là những người giàu có nhiều ruộng đất ở nông thôn. Hào là những thân hào nhân sĩ, những công chức chính quyền, hay các hội đồng hương cống điạ phương....

Dù sao thì Pháp đã hưá trao trả nền độc lập cho ta theo trào lưu thế giới. Không có những thảm hoạ đó sảy ra thì Hồ Chí Minh mới xứng đáng là cha già dân tộc. Không có chuyện xâm lấn Miền Nam, cải tạo tư sản v.v.. Không có chuyện vì ông ta mà hàng triệu ngưòi bỏ mạng thì bà Dương Thu Hương viết cuốn" Đỉnh Cao Chói Lọi " mới có giá trị. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Thật ra Hồ Chí Minh chả có công cán gì hết. Ông ta là nghiệp chướng cuả dân tộc, đơn giản là ta phải gánh chiụ, vì ông ta đã được sinh ra ở Việt Nam, dù cho gốc gác lai lịch có thể nghi vấn là người Tàu? Hay do bị mê hoặc tiêm nhiễm nọc độc cuả chủ nghiã Mác mà sinh ra đổ đốn như vậy?

Đồng bào trong nước có thể nhiều người đã biết sự thật về ông Hồ và đảng CS, Nhưng với kiểu khủng bố, bắt bớ, cùm kẹp như vậy cũng đành phải cam chiụ mà thôi, hoạ chăng hiếm hoi mới có những kẻ sĩ như cô nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, LM Nguyễn văn Lý, LS Nguyễn Thị Công Nhân , LS Nguyễn Văn Đài v.v…

Dù cho có đến hàng nghìn người dân chủ vẫn chỉ là dúm muối trong biển cả mà thôi. Tất nhiên có còn hơn không. Nhưng thời thế là do ý trời ai mà đoán biết được, như cốc nước tràn ly trào ra lúc nào không biết. Dân trí cuả người Việt cũng rất cao nhưng tại sao họ vẫn im hơi lặng tiếng, hay báo chí cố tình ỉm đi?

Tôi viết như vậy sẽ khối kẻ vờ vĩnh săn câu chẻ chữ để bắt bẻ. Nhưng đây là mạng Internet. Thủ đoạn quen dùng vẫn lấy lòng số đông, niềm tự hào dân tộc.Vẫn lải nhải như đọc thuộc lòng: Người Việt Nam chúng ta rất anh hùng, thông minh quả cảm, có bốn nghìn năm văn hiến, đánh thắng các cường quốc to mà lờ đi chuyện đánh thuê cho Nga và Tàu. Dân ta thông minh, trí lược như vậy phải có đảng tiên phong cuả giai cấp công nhân lãnh đạo thì mới xứng đáng. Họ đang tâng bốc nịnh nhau cầm tay nhau, ôm hôn nhau trong ngày vui đại thắng. Ngưòi Việt Nam muôn năm, người Việt Nam siêu đẳng nhất thế giới. Đảng cs việt Nam với chủ nghiã Mác Lê bách chiến bách thắng. Tư tưởng HCM vĩ đại... Nhiều người đã từng mơ sau khi ngủ dậy thành người việt nam đó sao các bạn ơi!...các bạn ơi!

Nhưng sự thật vẫn là sự thật.Hồ Chí Minh là một hiện tượng đen tối cuả lịch sử, một thảm hoạ cuả dân tộc. Tiếng gọi bác là một phản sạ có điều kiện như con chó cuả ông Pavlov mà người ta đã tạo ra thành thói quen đáng sợ, khó mà bỏ đi được. Vì nó đã thấm vào tim não, nó trở thành tính nết mất rồi.

Hồ Chí Minh Có Được UNESCO Công Nhận Danh Nhân Văn Hoá Thế Giới?

Tôi vô tình đọc trên mạng facebook có thấy tấm biển sơn son thiếp vàng cắm bên lề đường với dòng chữ:
"Chủ tịch Hồ Chí Minh - anh hùng giải phóng dân tộc doanh nhân văn hoá thế giới"

Đến bây giờ họ vẫn còn lải nhải Hồ Chí Minh là danh nhân văn hoá cuả thế giới. Đảng cộng sản Việt Nam cậy mình đứng đầu quốc gia có đề nghị thôi nhưng UNESCO nó chùi đít từ đời tám hoánh nào rồi. Cả thế giới nguời ta bịt mũi cười một anh chàng Hồ Chí Mít dốt đặc chẳng có tác phẩm văn chương nào ,nhưng con cháu Hồ cứ lăn xả vào gọi là danh nhân văn hoá, nhưng lại đề nhầm là doanh nhân. Rõ đồ khỉ.

Trên thế giới này giỏi lưà đảo là đảng cs Việt Nam. Dân dễ lưà là dân Việt Nam, tất nhiên dân miền Nam khó lưà hơn.

Trần Truồng Hở Cu

Hồ Chí Minh gọi doanh nhân?
Thạo nghề bán nước buôn dân kiếm lời
Danh nhân khét tiếng đười ươi
Ngục trung nhật ký trò cười thế nhân

Hồ Chí Minh gọi việt gian?
Mác Lê đạo tặc lường gàn dân đen
Thật ra văn hoá loại quèn
Dở ngô dở ngọng bao phen lèng phèng

Đại đồng thế giới chập cheng
Râu xanh quỷ đỏ lèng tèng kiếm ăn
Đảng ta tâng bốc cù lần
Chí Phèo thị Nở tâm thần ngẩn ngơ

Vịt gà ngan ngỗng kêu to
Bác Hồ vĩ đại mèo nào dám chơi
Ngát Trưng Xuân Tuyết cả cười
Ới a cục ấy thối hôi vô cùng

Hồ Chí Minh kẻ bất lương?
Gây bao chết chóc tang thương giống nòi
Cuối đời cáo cũng thòi đuôi
Xàng xê xang xí là nguời Tàu ô

Hồ Chí Minh thật giống bò
Vợ con chẳng nhận chơi trò tiên ông
Loăng quăng thì vẫn số không
Xác xơ vô sản trần truồng hở cu.

Hồ Chí Minh bị cầm tù
Bởi thằng ba Duẩn đè đầu véo tai
Trâu già thất thế hãm tài
Một liều độc dược trần ai phũ phàng

Mậu xuân sáu tám còn hăng
Sang năm sáu chín lật ngang thế cờ
Miền Nam quân lực cộng hoà
Vững như bàn thạch nên Hồ thành ma

Hồ Chí Minh bỗng hoá thưà
Duẩn Mười Thọ mới phất cờ nổi lên
Hồ Chí Minh bỗng hoá điên
Chết không kịp ngáp dân đen sững sờ.

5.5.2012 Lu Hà

Hồ Chí Mít hoàn toàn không có tác phẩm văn chương nào là đúng sự thật. Nhật Trung Nhật Ký ư? Đâu phải cuả Hồ là tác phẩm Hồ cầm nhầm cuả ông Hồ Chí Minh nào đó người Tàu. Vưà Đi Đường Vưà Kể Chuyện đâu xứng đáng là tác phẩm văn chương, mà là cuả ông nhà báo nào đó tên là Trần Dân Tiên chứ có phải cuả Hồ đâu?
Tóm lại Hồ chỉ có những tuyển tập về những thông tri, chỉ thị, những bài nói chuyện trong các hội nghị đảng. Hồ dốt đặc không biết làm thơ và viết văn. Hồ chỉ giỏi môn nói phét và xui thằng Trần Dân Tiên nào đó biạ chuyện tâng bốc về mình thôi

Chí Minh Ăn Vụng

Bác Hồ là cái thứ chi
Mà bầy khỉ đột xầm xì nhỏ to
Chuột chù chuột cống nhào vô
Ba Tàu Nga đỏ hang nào vưà hơn
Bác mê nhất cái lỗ nồn
Râu xanh ngây ngất bồn chồn ngẩn ngơ
Rỉ tai mã tấu phất cờ
Râu xồm ngạ quỷ dư đồ ngả nghiêng
Cuối đời vẫn cái xu chiêng
Mắm tôm thịt chó củ riềng Tuyết Minh
Tanh tao mật mỡ ruồi xanh
Tôn vinh đạo tặc Chí Minh lạc loài
Thằng Ba Duẩn nó cấm hoài
Trâu còm da cóc giống nòi thiết tha
Tấm gương tiết dục cha già
Xuân Trưng Ngát Nở mặn mà cưả sau...
Bác quen ăn vụng liếm mau
Nhà sàn ao cá gốc dưà vườn rau
Chỗ nào bác cũng dò la
Các cô kinh nguyệt điều hoà hay không ?

3.5.2012 Lu Hà


Ngất Ngưởng Trong Chuà

cảm tác từ thơ Đinh Viết Tứ: Nhớ Bác Hồ

Miền Nam tưởng sau này mò đến
Hỡi lão già trơ trẽn dâm ô
Cô hồn về cõi âm u
Lê Nin Các Mác đầu trâu mặt bò

Đâu chỉ có dân ta ảo não
Cả Miên Lào cùng vạ hoạ lây
Buá liềm cờ đỏ đoạ đầy
Đầu rơi máu chảy tháng ngày khổ đau

Trò giải phóng lọc lưà xảo trá
Uốn cong lưng nô lệ Nga Tàu
Buôn xương uống máu đồng bào
Tham quyền cố vị lão già bạc râu

Thân cóc nhái bôn ba hải ngoại
Cũng xuyên rừng leo núi đại dương
Rủ rê lôi kéo khuyển nhung
Giết người yêu nước thiên đàng dựng xây

Hợp tác xã từng bầy lông lá
Dép cao xu kêu hú khắp rừng
Ba miền máu chảy thành sông
Còn đòi ngất ngưởng khói hương trong chuà...

15.1.2012 Lu Hà


Thiên Đàng Ấu Dâm
cảm tác qua bài báo cuả Mẹ Nấm

Tuyên truyền độc chiếm đảng ta
Cha con nhà nó trong nhà dạy nhau
Đời nào cũng có bố già
Nết nhà quen thói con hồ ly tinh
Quái thai đầu chế Ba Đình
Noi gương tuyên huấn Chí Minh lạc loài
Bích chương khẩu hiệu khắp nơi
Bảy trăm mặt báo chuột dơi cú diều
Thông tin xã hội một chiều
Sao vàng cờ đỏ liêu xiêu vật vờ
Quê hương chìm đắm mơ hồ
Nhà tan cưả nát mây mù sương rơi
Bầy cừu đói khát than ôi!
Tám mươi lăm triệu tả tơi não nùng
Mon men lề phải phũ phàng
Đòn doi chuyên chính thê lương hãi hùng
Mác Lê truyền bá chủ trương
Trăm năm nhồi sọ thiên đàng ấu dâm!

25.5.2011 Lu Hà

Có một nữ quái Cam tên nặc danh là Sanna Jo gì đó cứ lăn sả vào tranh cãi với mọi người trong mạng facebook Hồ là danh nhân thế giới. Thị ra sức xỉ vả tôi, cố tình lôi kéo tôi tranh cãi với thị. Nhưng tôi coi thị như liệt sĩ không thèm đả động gì về những lời thô tục cuả thị. Tôi chỉ chăm chút làm thơ phản bác lại Hồ là danh nhân văn hoá thế giới. Đã có rất nhiều người và khác vặt lông thị rồi. Tất nhiên thị cũng có các đồng chí Cam khác bệnh vực một cách bệnh hoạn thiếu lý trí, ngôn ngữ cầu cống rác rưởi.

Nam Hiep Linh gửi nick ma Sanna Jo

“Noting that the year 1990 will mark the centenary of the birth of President Ho Chi Minh, Vietnamese hero of national liberation and great man of culture,
Considering that President Ho Chi Minh, an outstanding symbol of national affirmation, devoted his whole life to the national liberation of the Vietnamese people, contributing to the common struggle of peoples for peace, national independence, democracy and social progress,
Considering that the important and many-sided contribution of President Ho Chi Minh in the fields of culture, education and the arts crystal–lizes the cultural tradition of the Vietnamese people which stretches back several thousand years, and that his ideals embody the aspirations of peoples in the affirmation of their cultural identity and the promotion of mutual understanding,”

“GHI NHẬN: năm 1990 sẽ đánh dấu kỉ niệm 1 thế kỷ ngày sinh của chủ tịch HCM, anh hùng giài phóng dân tộc và nhà văn hóa lớn CỦA VIỆT NAM
Cân nhắc rằng chủ tịch HCM, một biểu tượng tuyệt vời của sự đồng thuận quốc gia, đã cống hiến cả cuộc đời vào sự nghiệp giải phóng đất nước của người dân VN, đóng góp vào cuộc đấu tranh chung của nhân dân vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ XH
Cân nhắc sự đóng góp quan trọng và nhiều mặt của chủ tịch HCM trên lĩnh vực văn hóa, giáo dục và sự chắt lọc truyền thống văn hóa của người VN từ hàng nghìn năm qua; và rằng các lý tưởng của ông đã biểu hiện cho mong muốn của nhân dân khẳng định bản sắc văn hóa của mình và cổ vũ cho sự hiểu biết chung ”

Còn đây là đoạn về Nehru, nếu chị ko phiền thì hếch cái mắt nhìn xuống 1 tí, ở ngay đoạn dưới trong cái nghị quyết ấy đấy:
“Recognizing that the scholarly writings of Jawaharlal Nehru constitute an integral part of the cultural heritage of the world,
Emphasizing the special relevance to our times of Jawaharlal Nehru’s vision of world peace, of understanding and friendship between peoples and nations, and of a world order in which different national cultures are appreciated by humanity as a whole,
Considering that Jawaharlal Nehru has been widely acclaimed as a man of universal culture and that the international celebration of anni–versaries of leading figures in science and culture constitutes an important contribution to the attainment of Unesco’s aims in regard to the promotion of international understanding and co–operation,”

“CÔNG NHẬN rằng các bài viết học thuật của J.Nehru đã góp nên một phần trọn vẹn trong DI SẢN VĂN HÓA CỦA THẾ GIỚI,
NHẤN MẠNH sự liên hệ đặc biệt của thời đại chúng ta với tầm nhìn của Nehru về hòa bình thế giới, về sự thấu hiểu và hữu nghị giữa các con người và các quốc gia, và về một trật tự thế giới ở đó các nền văn hóa quốc gia khác nhau sẽ cùng được trân trọng bởi tinh thần nhân văn phổ quát
Cân nhắc rằng J.Nehru đã được ca ngợi rộng rãi là 1 NHÀ VĂN HÓA TOÀN CẦU, và rằng sự kỉ niệm QUỐC TẾ với các nhân vật hàng đầu về khoa học và văn hóa đã góp phần quan trọng vào các thành tựu của UNESCO nhằm nhân rộng sự hiểu biết & hợp tác quốc tế”

Lu Hà: Người ta viết như vậy là quá rõ ràng rồi. Bởi vì đảng cộng sản con cháu ông Hồ cứ nằng nặc nài nỉ đòi suy tôn ông Hồ cuả họ là danh nhân văn hoá cuả thế giới. Không lẽ một quốc gia đã gửi đơn đề nghị UNESCO mà người ta khinh bỉ ném vào sọt rác không thèm trả lời?

Tất nhiên vì quan hệ ngoại giao, vì danh dự quốc thể cho Việt Nam. Người ta viết như vậy để an ủi động viên bọn cộng sản ngu tối cóc hôi đỡ tủi thân đỡ ngượng phần nào. Thôi Hồ Chí Mít không được là danh nhân văn hoá cuả thế giới như ông Nehru vì Hồ chẳng có đóng góp quái gì. Vậy Hồ là nhà văn hoá lớn cuả đàn cóc ghẻ Việt Nam được chưa? Còn cả dân tộc Việt Nam ai dám khảng định: Cả dân tộc Việt Nam coi Hồ là nhà văn hoá lớn với hai tác phẩm văn học.
1 . Ngục Trung Nhật Ký cầm nhầm
2. Vưà đi đường vưà kể chuyện là cuả Trần Dân Tiên chứ ông Hồ có thưà nhận chính mình viết ra đâu.

Thật là càng bới ra để khoe khoang Hồ thì càng nhục nhã cho Hồ mà thôi. Cứ im mẹ nó đi thì người ta còn thông cảm phần nào cho tội ác tày trời cuả Hồ. Càng bốc thơm Hồ lên, vô tình làm Hồ không ngóc đầu lên nổi, càng đẩy Hồ xuống vũng bùn ô nhục ngàn năm. Nhục nhã lắm, không biết còn cái lỗ nẻ mà chui xuống đất cụ Hồ ơi!

Chó Chê Mèo Cười

Bác cú cáo, già hung ác
Rất lưu manh hiểm độc vô cùng
Chết đi hồn lạc âm cung
Làm sao rưả hết tội vương thế trần

Bác nổi tiếng, con chó săn
Nhẫn tâm bán nước, buôn dân hại nòi
Tôn thờ khỉ tổ đười ươi
Mác Lê Mao tặc thối hôi sặc mùi

Vì ai dân tộc chôn vùi
Triệu người bỏ mạng ngậm ngùi thảm thê
Danh nhân văn hoá ê chề
Đơn xin nài nỉ lợn chê mèo cười

Bây giờ chúng vẫn ca hoài
Doanh nhân thế giới lạc loài việt gian
Dở ngô dở ngọng lường gàn
Ễnh ương gân cổ bầy đàn kêu to

Thành ma bác chẳng có mồ
Xây hầm triển lãm đủ trò lố lăng
Ép dân lũ lượt xếp hàng
Đi xem cái xác một thằng lưu manh

Vì quyền lợi, bác xú danh
Tanh tao mật mỡ ruồi xanh bám đầy
Đảng còn trơ tráo mặt dày
Anh hùng dân tộc đoạ đầy dân đen

Chú thích: Thơ cảm tác từ tấm biển quảng cáo.
Hồ Chí Minh anh hùng giải phóng dân tộc, doanh nhân văn hoá.

6.5.2012 Lu Hà


Ngạ Quỷ Thế Giới
cảm tác về tấm biển: Hồ Chí Minh Doanh Nhân Văn Hoá

Hồ trí mít doanh nhân thế giới
Nghề tay sai quốc tế lường gàn
Nhẫn tâm bán nước buôn dân
Ngờ đâu phát đạt việt gian cướp quyền

Học lớp bốn bon chen kèn cưạ
Vì miếng ăn cam chịu cu li
Bồi bàn rưả bát bí xì
Kiêm thêm phụ ảnh má mì lon ton

Hồ lão tặc danh nhân văn hoá
Vội Chí Phèo thị Nở hoan ca
Đệ đơn cộng sản trò ma
Đồng bào phỉ nhổ mã tà đắng cay

Chúng lén lút mừng ngày sinh nhật
Thuê phòng riêng khóc thét bác ơi
Xuất thân giòng giõi đười ươi
Mọc sừng biếu cổ thối hôi vô cùng

Hồ chí Minh là thằng vô học
Khinh gia đình thất đức ma cô
Râu xanh trụy lạc dâm ô
Cưỡng dâm trẻ nhỏ má đào ngẩn ngơ

Con ngạ quỷ đủ trò lươn lẹo
Đổi trắng đen mưu mẹo gian ngoan
Giết đi hàng vạn người dân
Tội nhân thiên cổ máu tràn biển Đông

5.5.2012 Lu Hà



Vô Văn Hoá

Vô văn hoá nhất Hồ lão tặc
Mới qua bằng sơ lược năm nao
Tương đương lớp bốn bây giờ
Việt gian phản động mập mờ lưà dân

Ai công nhận danh nhân thế giới
Mới đệ đơn quốc tế gạt đi
Miả mai cho cái trò hề
Chào cờ nhảy nhót ê chề cùng nhau

Mừng sinh nhật ma tà yêu quái
Thuê phòng riêng hoan hỉ hò reo
Hoá văn văn hoá đá bèo
Mẹ cha nhà nó chó mèo đụ nhau

Hồ tăm tối thờ Mao chủ ịt
Bậc đàn anh mõ đít nhà quê
Giáo làng trình độ ngô nghê
Độc tài đảng trị dâm dê phũ phàng

Bọn trí thức không bằng cục cứt
Bần cố nông ngu dốt làm quan
Đứng trên dân tộc quốc dân
Chí Phèo thị Nở văn nhân nước nhà

Ngu như lợn uế xù nhân cách
Còn học đòi so sánh với ai
Bác tôi với bậc thiên tài
Bên đền Kiếp Bạc lạc loài đười ươi

Trần Quốc Tuấn cười nơi chín suối
Trên dương trần ngạ quỷ quái thai
Chí Minh đạo tặc hại nòi
Tội nhân thiên cổ ngàn đời chẳng dung.

5.5.2012 Lu Hà


Tấm Gương Bác Hồ
chuyển thể từ bài thơ Nguyễn Sinh Hồ

Ngẫm nghĩ lại sử xanh Lạc Việt
Mấy nghìn năm thống thiết ai hay
Phế hưng non nước tô bồi
Sông hồng máu chảy ngậm ngùi quân dân

Luật trời định giang sơn gấm vóc
Trăm họ đều tiến bước đi lên
Bỗng đâu có kẻ làng Sen
Dành quyền quốc trị bán buôn linh hồn

Nguyễn Ái Quốc chung thân mãi quốc
Nguyễn Tất Thành lầm lạc Chí Minh
Oán hờn sầu thảm trời xanh
Khói hương nghi ngút Ba Đình tôn vinh

Vẫn xác ướp ba sinh cừu hận
Thảm cô hồn táng tận lương nhân
Đầu thai chuyển kiếp vô luân
Gây bao nghiệp chướng dương trần kêu than

Lúc sắp chết ruột gan bối rối
Muốn được nghe tiếng nói ba Tàu
Nỉ non xàng xế trăng hoa
Dối gian dân nước ta bà khổ đau

Lũ chúng nó sương sa gió thổi
Tổ quốc này đâu phải cuả ta
Nga Xô Hồ đã tôn thờ
Đại đồng thế giới giấc mơ Mao thày

Có người bảo con hoang phế thải
Thù họ hàng anh chị quê hương
Vận may là đấng quân vương
Nghệ An khúc ruột thê lương đói nghèo

Lắm thủ đoạn mưu mô quỷ kế
Bậc hiền lương giản dị ai bằng
Nhà sàn gỗ quý trầm hương
Hồ sen ao cá ung dung hưởng nhàn

Rêu xanh mọc cháu Xuân trắng nõn
Thân ngọc ngà tận hiến xin dâng
Cha già dân tộc vinh quang
Theo đòi đạo đức tấm gương bác Hồ?...

18.3.2010 Lu Hà


Xin Chị Đừng Viết Nưã

Nghe chị Thu Hương cũng viết văn
Cái tài ngoáy đít kiếm cơm ăn
Sáu mươi năm lẻ xuân vừa tái
Theo đóm ăn sương buổi xế tàn…

Giả đò chống cộng cũng như ai
Vưà chống vưà che rõ mặt này
Quốc ngoại đồng bào ve vãn khách
Luồn trôn bôi nhớt đã quen tay

Cuộc thế bây giờ có đổi thay
Nào ai ngái ngủ giưã ban ngày
Đỉnh cao chói lọi văn bồi bút
Chồn cáo già nua đã lỗi thời…

Kẻ ấy Hồ Ly lỡ khắc tinh
Tội nhân thiên cổ hận trời xanh
Ngàn thu u ám sầu xương tủy
Cố đấm ăn xôi đánh bóng hình

Viết sách mua vui để gạt đời
Khóc thương chế độ đám ma chơi
Bao năm theo đảng cho tàn phế
Pháo mã tượng xe đã mất rồi…

Thí tốt non sông giữ tướng bà
Bàn cờ canh bạc với ma Hồ
Công an việt cộng trò ma quái
Gửi chị Thu Hương khéo nõn nà…

Tớ cũng chân thành nhắn mấy câu
Gửi người cuồng tín nuối trăng hoa
Văn chương lèo lái cho ai thế
Hải ngoại dân mình đâu dễ ngu?...

3.8.2008 Lu Hà


Kiểu Này Nguy To

Dương Thu Hương là người chống cộng
Điều đáng mừng rất đáng hoan nghênh
Lại thêm có bạn Trần Thanh
Công an quốc nội vinh danh vịt giời

Giá không có tuyệt vời chói lọi
Đỉnh núi cao ròi rọi tôi đòi
Nhấn chìm tổ quốc giống nòi
Tinh thần chống cộng kiểu này xin thua

Ai có đọc đỉnh cao vời vợi
Một món quà hải ngoại ta ơi
Hối kiều ngoại tệ mồ hôi
Nưả dân nưả chủ chảy về quê hương

Những chiến sĩ đấu tranh dân chủ
Chắc hẳn gì thấm thiá Thu Hương
Bớt thù thêm bạn chung lưng
Mong rằng tỉnh táo tránh vòng trầm luân

Con tắc kè biến thiên vạn đại
Sắc đổi màu lưà dối làm chi
Mập mù chữ nghiã xa xôi
Bơm vào não trạng hình hài Chí Minh

Tôn vẻ đẹp xưng danh chống cộng
Đường dấn thân phấn rụng má hồng
Cong queo nước chảy xuôi dòng
Đôi bờ giun dế nạ đòng ngược xuôi

Sao không thể thế thời tiết tháo
Giưã ban ngày chèo néo văn chương
Tinh thần ca tụng phô trương
Đỉnh cao trái núi cản đường tự do…

Văn với bút quanh co trần thế
Phải thực lòng tâm dạ thẳng ngay
Động cơ thúc đẩy là gì?
Nưả dơi nưả chuột kiểu này nguy to…

18.3.2010 Lu Hà


Đỉnh Cao Tăm Tối

Cậy có tí văn chương bồi bút
Trường Nguyễn Du chăm chút tôi đòi
Sông pha giưã chốn bụi đời
Kiếp thân nô bộc lạc loài biết chưa?

Nơi hải ngoại bôn ba kiếm chác
Giọng cuả ai cục tác đong đưa
Gà già ăn quẩn cối ma
Bôi tro trát phấn mặt thoa da mồi

Thân xác đó một thời dê cáo
Tiếc làm chi thảm hoạ lầm than
Lão già hãm dục cô thân
Hư danh đạo đức rũ tàn đầu xanh....

Nay có kẻ răng nanh mỏ đỏ
Lưỡi cú diều tráo trở nịnh khen
Cả đời yêu nước rỉ rên
Tội nhân thiên cổ đàn em gánh dùm

Khéo đun đẩy giật giàm bấu víu
Vững lòng tin phe lũ lọc lưà
Theo đòi chủ nghiã ba xu
Cúc cung tận tụy ngọn cờ đảng treo

Cơn sóng hận vụng chèo khéo chống
Nhiệm vụ trao chiêng trống ly khai
Mưu toan kế sách con bài
Nưả trong thì đỏ nưả ngoài thì xanh

Chửi mấy đưá tội danh sẵn có
Lũ đàn em chó má côn đồ
Thông tin dư luận mơ hồ
Không che được nưã thì ta thẳng thừng

Thà thí tốt qua sông cứu chuá
Vẫn mẹo xưa tà đạo gian ngoan
Đỉnh cao chói lọi cò văn
Văn chương hiện thực điếm đàn nhục thay!

3.8.2009 Lu Hà

Tôi hoàn toàn không có ý định bài xích nữ văn sĩ Dương Thu Hương, nhưng tôi thấy đáng tiếc là chị đã vận dụng tài năng và trí tưởng tượng cuả mình ra để viết một cuốn sách ca ngợi ông Hồ là một việc làm thiếu trách nhiệm với lương tâm và dân tộc.

6.5.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét