Lỡ
Tàu Vài Chuyến
Thơ
theo suy tưởng Minh Sơn Lê
Hoa
mai nở nụ vàng đua sắc
Đàn
én bay ngơ ngác lưng trời
Ngậm
ngùi xuân đón quê người
Hỏi về
chốn cũ còn gì là vui ?
Xuân
cứ đến xuân lui xuân lại
Xuân
đi qua tê tái âm thầm
Thương
đàn chim én Việt Nam
Năm
châu bốn biển tím bầm ruột gan
Thiện
ác giả lỡ làng năm tháng
Bốn
phương trời đằng đẵng khổ đau
Sớm
khuya dầu dãi nắng mưa
Tiền
vàng chắt bóp cả vào chuyến đi
Chí
đã quyết lần hồi manh mối
Thuê
chủ thuyền vững lái ra khơi
Gian
lao khó nhọc tả tơi
Sống
sao cho đáng một đời tài trai
Cả hải
tặc sá chi cũng trốn
Thuyền
nổi trôi cá cắn nát thân
Cả
khi giông bão bất thần
Phó
cho thần Phật hồng ân Chuá trời
Hoa
đào nở xuân tươi xuân héo
Tháng
ngày trôi lầm lũi tha hương
Nơi
ăn chốn ở vững vàng
Định
cư lập nhiệp mà lòng còn đau
Hoàng
hôn xuống bốn muà than thở
Một
mình ta còn thú gì vui
Tuổi
già năm tháng buồn trôi
Nắm
tro hài cốt gửi nơi cuối trời
Cứ lẩm
bẩm bấm tay tuổi tác
Mấy
chục năm lác đác thu rơi
Vài
ba thập kỷ trôi đi
Bên
song cưả sổ mặt trời ngẩn ngơ
Trên
giường bệnh phều phào trăn trối
Thở hắt
ra nhức nhối tâm can
Bao
nhiêu bi hận sầu than
Lỡ
tàu vài chuyến mừng xuân quê nhà !
21.2.2010
Lu Hà
Lương
Tâm Nhân Loài
chuyển
thể thơ Hoa Mai: Chung Nhau Vá Lại Cuộc Đời
Hai
em bé ăn xin đường lộ
Giưã
buổi chiều giông tố bước qua
Thản
nhiên nơi đó là nhà
Chị
em dắt díu tóc nhầu héo khô
Đời
giông bão lòng đau se sắt
Lê
thân còm thảm thiết bi ai
Thênh
thang lồng lộng đất trời
Tìm
đâu ra tấm nhân loài xót thương...?
Tim
tan nát giưã dòng xe cộ
Chốn
phồn hoa phố chợ mưá thưà
Mà
sao nước mắt nhạt nhoà
Em
trai co quắp cồn cào tả tơi...
Tôi
chững lại ngậm ngùi lúng túng
Nói
gì đây cay đắng than ôi!
Cúi đầu
tạ lỗi xin đời
Qua
cơn ác mộng rã rời tuổi thơ
Đừng
khóc mãi mưa sầu gió lộng
Dấn
thân vô cố vững tay chèo
Đêm
đông biển lạnh kiếp nghèo
Tìm
đâu bến đậu mà leo lên bờ?
Ngày
mai đó bơ phờ tức tưởi
Ai
bên em chỉ lối đưa đường
Con
tim chưá đựng tình thương
Hiến
dâng tất cả quê hương giống nòi...
Tôi cầu
khẩn người ơi đứng lại
Mở
lòng thương tê tái tiêu điều
Làm
sao bớt khổ đau nhiều
Lương
tâm nhân đạo thương yêu giống loài
Hãy lắng
nghe một lời kêu gọi
Cùng
chung nhau tìm lại mảnh đời
Chắt
chiu thành khối tình người
Trái
tim thúc giục nụ cười chưá chan
Hãy đứng
dậy mà nhìn cho thẳng
Bất
công này cay đắng thê lương
Xoá
tan tăm tối lạnh lùng
Cho
bao cảnh ngộ não nùng bi thương.
4.1.2012
Lu Hà
Mãnh
Hổ Rừng Xanh
Kính
bái hương hồn Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn
Hồ Ngọc
Cẩn xả thân vì nước
Ngẩng
cao đầu tổ quốc yêu thương
Nhẫn
tâm viên đạn phũ phàng
Tuôn
dòng máu đỏ chói chang cờ vàng
Mười
bốn tuổi theo đường binh nghiệp
Thiếu
sinh quân từng lớp vượt qua
Sĩ
quan quân lực cộng hoà
Thăng
hàm đại tá mới vưà ba tư
Chàng
trẻ tuổi thiên tư vời vợi
Phá
vòng vây hợp với tướng Hưng
Anh
em tay bắt mặt mừng
Thắm
tình huynh đệ nức lòng quân dân
Dương
tổng thống ươn hèn hàng giặc
Cả miền
Nam tủi nhục lầm than
Dép
râu nón cối tro tàn
Tiểu
khu Chương Thiện lưả đàn máu chan
Ngày
mồng một tháng năm thất thủ
Giưã
vòng vây biển lưả hận thù
Báo rừng
đâu dễ cúi đầu
Kẽm
gai chúng trói nát nhừ thịt da
Bầy
lang sói tà ma độc ác
Hồ
Chí Minh lão tặc truyền cho
Mác
Lê đại hán côn đồ
Thi
nhau cắn xé máu trào xương tan
Lập
toà án vội vàng xử bắn
Không
luật sư bấn loạn tâm thần
Tội
vì chống lại nhân dân
Giết
quân giải phóng công an chính quyền.
3.11.2011
Lu Hà
Máu
Huyết Lạc Hồng
tặng
Thi Sĩ Chính Nguyên
"Tóc
đã bạc lòng chưa muốn bạc *
Nợ
còn đầy ước tóc xuân xanh...!"
Ơ kià
khúc kích yến oanh
Có
nghe Đồng Tử bên cành thiên hương
Ồ
công chuá Tiên Dung thuở nọ
Trôi
cát vàng cổ độ trăng soi
Tượng
đen nở một nụ cười
Tào
khang từ đó bồi hồi lòng ai...
Mắt
đeo kính lông mày xếch ngược
Micro
dõng dạc Chính Nguyên
Văn
thơ lạc Việt tinh tuyền
Giữ nền
văn hoá tổ tiên giống nòi
Chúc
Anh Chị chọn đời hạnh phúc
Karaoke
khúc nhạc nỉ non
Xuân
về sóng động trào cơn
Biển
tình ân ái tâm hồn đắm say...
Người
Việt Quốc đắng cay sầu cực
Sầu
chia ly mấy chục năm dòng
Giang
sơn nặng trĩu cõi lòng
Tuổi
cao máu huyết Lạc Hồng còn đây !
Chí
đã quyết tràn đầy dũng mãnh
Thương
quê hương thảm cảnh đoạ đầy
Đầu
trâu mặt ngưạ từng ngày
Kiêu
binh sách nhiễu tội này chẳng dung
Tuy
xa cách trập trùng biển cả
Cả
tinh cầu chan chưá cùng nhau
Một
hai sớm tối dãi dầu
Gò
lưng viết báo mái đầu bạc phơ...
* hai
câu thơ cuả Chính Nguyên
9.1.2012
Lu Hà
Một
Câu Chuyện Buồn
thơ
dưạ theo Nguyễn Thu Trâm: Đối Phó Với Công An
Như
quý vị xa gần cũng biết
Suốt
tháng ba thảm thiết âu sầu
Công
an cộng sản vô nhà
Như bầy
trộm cướp dật dờ ma chơi
Tiếng
súng nổ một người ngã vật
Khắp muôn
nơi giành giật dã man
Đất
đai nhà cưả điêu tàn
Lệ
rơi máu chảy muôn dân hãi hùng
Nơi
thủ phủ thôn cùng ngõ hẻm
Tiếng
chay đàn ảm đạm dân oan
Thu
Trâm tiều tuỵ tâm hồn
Chúng
vây nhà trọ du côn xông vào
Tiền ở
trọ trả ra từng tháng
Giưã
ban ngày trộm cướp vô luân
Đầu
trâu mặt ngưạ dữ dằn
Nhân
danh chế độ công an khối phường
Cứ lẫn
lộn chủ trương đảng cướp
Lưà
chủ nhà cưỡng ép xông vào
Thu
Trâm chẳng biết đi đâu ?
Phá
tan ổ khoá vu vơ đặt điều
Chúng
xục xạo riêng tư đủ loại
Xé
niêm phong vung vãi xác xơ
Laptop
thập cẩm giấy tờ
Truy
tìm tang vật dở trò cáo gian
Thưa
các bạn công dân yêu nước
Khắp
hoàn cầu tiến nước tự do
Nỗi
niềm khao khát hiểu cho
Đấu
tranh dân chủ bạc màu héo hon...
Loài
ác quỷ vu oan chất nổ
Giả
ngu ngơ cất dấu tiền vàng
Miả
mai ma tuý quen dùng
Thành
viên kháng chiến chủ trương cái gì?
Quý
tu sĩ u hoài tranh đấu
Bị cộng
nô vu cáo nghiã quân
Trải
bao thập kỷ sát nhân
Tự do
dân chủ muôn dân đợi chờ
Thưa
quý vị nắng mưa rầu rãi
Chịu
nhục hình vô lý khảo tra
Mong
cho sóng nổi ta bà
Cuốn
đi rác rưởi cơ đồ còn đây
Cuộc
thế đã phơi bày trước mắt
Cộng
sản về nước mất nhà tan
Trải
bao thế hệ lầm than
Đầu
cơ trục lợi tâm thần đảo điên
Chúng
tẩu tán tài nguyên đất nước
Giặc
ngoại xâm từng bước lấn sang
Bắc
Nam một giải bi thương
Cao
Nguyên bôxít biển đông nghẹn ngào
Tần
Thủy Hoàng tóm thâu lục quốc
Giấc
mơ xưa đại Há giặcTàu
Hỏi
ban ngâm cứu Mao Hồ
Hán
triều đe doạ bao giờ mới thôi?
Bọn
ăn cướp lang sài thâm độc
Đủ
ngón bài khiếp nhược Thu Trâm
Niêm
phong tài sản nhẫn tâm
Gian
manh thủ đoạn mưu thâm khó lường...
Nỗi
oan ức mọi đàng bày tỏ
Thư gửi
ngài lãnh sự Hoa Kỳ
Sài
Gòn Hà Nội khắp nơi
Trung
ương cộng đảng lạc loài Việt gian
Ngày
mười ba tháng năm nhận được
Bộ
công an chỉ đạo cho ai ?
Công
văn bưu điện tới nơi
Kiểm
tra, trả lại vãn hồi tư nhân
Thủ Dầu
Một, ác ôn quận lỵ
Đồn
công an tên gọi Phú Cường
Mặt
dày là Phạm Thành Long
Ép
cung xảo trá bất lương tồi tàn
Bắt
ký nhận dối gian mánh lới
Vào
những ô giăng bẫy không ghi
Lưà
nhau mẹo mực phơi bày
Cố
tình viết bậy hại người hiền lương...
Tên đồn
trưởng hung hăng ma quái
Nguyễn
Kim Nhiều cũng bị nhiêu khê
Chỉ
là bà chủ cho thuê
Ký
tên xác nhận ê chề thế sao?
Cứ lấp
liếm bà Nhiêu cắt khoá
Bởi
Thu Trâm không có ở nhà
Tịch
thu tài sản người ta
Thời
gian trùng khớp rõ là điêu ngoa
Trong
khi đó bà già là chủ
Phòng
niêm phong mới khoá bên ngoài
Công
an mật vụ sai ngay
Tay
sai đạp cưả là bầy ma cô
Còn
huy động điêu toa trưởng phó
Cả
hai tên mặt sắt phũ phàng
Ký
tên điểm chỉ nhịp nhàng
Thu
Trâm ép nhận mọi đằng kiểm tra
Tôi lập
lý bao lâu vắng mặt
Ba
tháng rồi thì cớ làm sao?
Biết
đâu quốc cấm bỏ vào
Vu
oan giá hoạ bỏ tù công dân...
Chuyện
có thế mưu gian lật tẩy
Lũ
côn đồ chó sói bất nhân
Cùng
đường bí lối cắn càn
Gây
bao tội lỗi dân oan đoạ đầy
Chuyện
kể đến công an thị xã
Hai
mươi thằng thủ hạ lăng loàn
Phóng
viên bồi bút viết gian
Quay
phim chụp ảnh chó săn đủ màu
Có
hai đưá mã tà dê cáo
Lê
Văn Hoàng, hữu Hiệp ranh ma
Chính
danh thủ phạm xông vào
Cướp
đi tài sản chủ nhà ép cung
Chúng
vờ vĩnh lăng xăng nhắng nhít
Ngụy
tạo là chẳng biết tên tôi
Thu
Trâm tên gọi là ai?
Hôm
nay mới biết chuyện này sảy ra
Cậy đồn
trưởng mà vô trách nhiệm
Trấn
áp dân thủ đoạn bao che
Gây
bao thảm cảnh ê chề
Lâu
la thuộc cấp trò hề mị dân
Ôi, tổ
quốc giang sơn hùng vĩ
Tan
nát rồi bởi tại ai đây ?
Đắm
chìm bởi lũ cuồng say
Giấc
mơ xã hội đoạ đày toàn dân?
18.6.2010
Lu Hà
Mù
Loà Nhầm Lẫn
Thơ theo ý tưởng Kim Phạm
Vì lầm
lỡ mà đời lận đận
Bởi
mù loà tủi hận xót xa
Dạ
xoa mà tưởng Hằng Nga
Tiên
cô giáng thế quỷ ma lại ngờ
Hình
dáng vẻ mập mờ du đãng
Mã
giám Sinh đểu cáng nào hay
Giả
nhân giả nghiã cáo cầy
Bầy
vô liêm sỉ mặt dày tráo trâng
Kià
ai đó tuổi vàng xuân nở
Đoá hồng
nhung mới có đôi lần
Coi
thường quân tử văn nhân
Hoa
trôi bèo dạt thở than lụi tàn
Cũng
lắm lúc tiểu nhân đắc chí
Khách
má hồng lạc lối trần ai
Tưởng
rằng đáng mặt tài trai
Nào
ngờ cóc ghẻ tương lai dập vùi
Lại
khối kẻ u mê lộn xộn
Trí
không thông lỡ vận sa cơ
Dửng
dưng lạnh nhạt hững hờ
Vàng
thau sáng tỏ má đào héo hon
Đời
là thế anh hào mấy kẻ
Trúc
mai sầu nhân thế bơ vơ
Cổ
kim hận sự chuyến đò
Một
giây lỡ bến lệ trào mưa tuôn...
23.11.2011
Lu Hà
Ngẩng
Đầu Lên Mà Đi
chuyễn
thể thơ Trịnh Ngữ Ngôn: Trên Cánh Đồng Cỏ Cháy
Sau
giông bão bình minh lại sáng
Hỡi
các em thương mến cuả ta
Ngồi
đây nghe chuyện xót xa
Nỗi
lòng anh chị mẹ cha héo mòn
Cánh
đồng cháy nỗi niềm đau nhói
Con
bò già tê tái xác xơ
Trơ
xương một nắm da khô
Bao
năm kiệt sức nghẹn ngào em ơi!
Trong
đáy mắt sương rơi lã chã
Lưá mạ
non đau đau nguồn cơn
Tóc
xanh tô thắm nước non
Hoà
bình mẹ muốn ôm con vào lòng
Nhưng
khốn nỗi biển đông sóng động
Từng
đoàn người ngã xuống thê lương
Oán hờn
trời thảm cây rung
Trăng
thu tắc nghẹn dở dang tiêu điều
Mẹ hiền
quá liêu xiêu ngơ ngác
Mắt
cha buồn ấm ức làm sao?
Cánh
đồng vưạ luá chiêm bao
Những
con bò sưã, bò già nuôi nhau
Một
thế hệ u sầu khốn khó
Hưởng
gia tài đổ vỡ tan hoang
Chông
gai cặm bẫy đầy đường
Ruả
nguyền chán ghét, xót thương cho đời
Tư tưởng
mượn lỗi thời tăm tối
Ngậm
ngùi trông đường lối xa xôi?
Bọt
bèo hờ hững buông trôi
Dòng
sông khổ hạnh thuyền đời bi thương
Hỡi tổ
quốc núi sộng chìm đắm
Trái
tim người còn rỉ máu không?
Mắt sầu
thế kỷ ngoái trông
Bao
la chồn cáo vành tang nấm mồ...
Cha
nhăn trán hằn sâu than thở
Mẹ đầm
đià ảo não héo hon
Xanh
xao vàng võ u buồn
Các
em thất học muôn vàn khổ đau
Chim
sải cánh mộng mơ tuổi trẻ
Những
tấm lòng em gái em trai
Vùng
lên tự cứu lấy đời
Vượt
qua bạo lực nhất thời đảo điên
Nếu
có trí càn khôn vũ trụ
Thuận
lòng dân cảm ngộ lương tâm
Phá
tan xiềng xích gông cùm
Chôn
thây chế độ giam cầm bất nhân
Gieo hạt
giống mầm non tuổi trẻ
Như
Công Nhân Thanh Thủy Văn Đài
Còn
bao nhiêu nưã những người
Cam
tâm nô lệ mãi hoài hay sao?
Bao
hy vọng sôi bầu nhiệt huyết
Từ
muôn ngàn tha thiết em ơi!
Nước
non lịch sử tô bồi
Cánh
đồng cỏ cháy lại hồi phục sinh
Hãy
giữ vững mầm xanh cao vọng
Quê
hương còn biển lộng gió trăng
Giang
sơn gấm vóc huy hoàng
Ngẩng
lên dũng cảm thẳng đường mà đi...
15.3.2010
Lu Hà
Ngất
Ngưởng Trong Chuà
cảm
tác từ thơ Đinh Viết Tứ: Nhớ Bác Hồ
Miền
Nam tưởng sau này mò đến
Hỡi
lão già trơ trẽn dâm ô
Cô hồn
về cõi âm u
Lê
Nin Các Mác đầu trâu mặt bò
Đâu
chỉ có dân ta ảo não
Cả
Miên Lào cùng vạ hoạ lây
Buá
liềm cờ đỏ đoạ đầy
Đầu
rơi máu chảy tháng ngày khổ đau
Trò
giải phóng lọc lưà xảo trá
Uốn
cong lưng nô lệ Nga Tàu
Buôn
xương uống máu đồng bào
Tham
quyền cố vị lão già bạc râu
Thân
cóc nhái bôn ba hải ngoại
Cũng
xuyên rừng leo núi đại dương
Rủ rê
lôi kéo khuyển nhung
Giết
người yêu nước thiên đàng dựng xây
Hợp
tác xã từng bầy lông lá
Dép
cao xu kêu hú khắp rừng
Ba miền
máu chảy thành sông
Còn
đòi ngất ngưởng khói hương trong chuà...
15.1.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét