Truyện Tình Amalia
Cảm xúc thơ Schiller bài 27
Truyện Amalia!
Một mối tình bất diệt
Có tấm lòng thuần khiết
Không hề biết phôi phai
Giới quý tộc lâu đài
Gặp nhau trong dạ hội
Dẫn dắt vào tội lỗi
Với người lạ mặt kia
Chiếc mặt nạ trau tria
Lương tâm hòng che đậy
Làm sao mà nhìn thấy
Cơn thác loạn điên cuồng
Ô kìa những tấn tuồng
Con thuyền trên biển cả
Vượt qua ghềnh thác đá
Tướng cướp chính là
ai?
Thơm thảo tựa hương lài
Trái tim nàng thiếu nữ
Tìm bờ vai nương tựa
Karl hay là Franz?
Ai là kẻ dã man
Đã kịp thời vạch mặt
Lắm mưu mô thủ thuật
Ma quái bị phơi bày
Trải qua bao đắng cay
Sự thật và công lý
Nhân duyên theo thiên ý
Vĩnh viễn dành cho Karl.
Nguyên tác: “Amalia“
16.6.2021 Lu Hà
Mùa Xuân Hy Vọng
Cảm xúc thơ Schiller bài 28
Chào mùa xuân tươi đẹp
Hy vọng và niềm tin
Tràn trề ánh mắt nhìn
Hạnh phúc chàng trai trẻ
Bước chân đi nhè nhẹ
Hoa cỏ mọc hành lang
Những quả trứng mơ màng
Chờ sinh sôi nảy nở
Tiếng lòng reo hớn hở
Cô gái bím tóc xanh
Chim nhảy nhót trên cành
Đợi tình yêu vĩnh cửu
Các chiến binh kỳ cựu
Tung hoành trên thảo nguyên
Dịu dàng ả thuyền quyên
Tìm bạn trai vừa lứa
Tương tư trên lưng ngựa
Say đắm mãi không thôi
Trái tim đập bồi hồi
Ngây ngất cùng vũ trụ.
Nguyên tác: “Đến Mùa Xuân “
17.6.2021 Lu Hà
Bản Đồ Sao
Cảm xúc thơ Schiller bài 29
Các nhà thiên văn học
Trong khoảng không chơi vơi
Lắm vì sao tuyệt vời
Là chỉ mà ngồi đếm
Siêu phàm không thể chiếm
Để sống với thời gian
Không gian rộng vô vàn
Chẳng biết đâu giới hạn
Xin gửi tới các bạn
Chớ nên nói quá nhiều
Cơ đốc giáo bao nhiêu
Chùm sao nào thông dụng
Tập bản đồ xuất chúng
Theo truyền thống thiên cầu
Nghệ thuật đủ sắc màu
Như tôi đã mô tả.
Nguyên tác: “Gửi Các Nhà Thiên Văn Học“
17.6.2021 Lu Hà
Gửi Anh Chị Em
Cảm xúc thơ Schiller bài 30
Anh chị em bè bạn
Bấy lâu vẫn giận hờn
Thời điểm này tốt hơn
Cần mang ra bàn cãi
Lịch sử không ngần ngại
Nghìn viên đá âm thầm
Bao thế kỷ dãi dầm
Bới đào từ lòng đất
Để tìm ra sự thật
Dấu vết thuở khai sinh
Hy vọng được chứng minh
Người lang thang mong mỏi
Nghệ thuật thay lời nói
Xót xa với cộng đồng
Đánh cắp giữa mùa đông
Cây mai rầu rĩ khóc
Thiên nhiên từng đùm bọc
Tử tế với chúng ta
Màu xanh mãi thiết tha
Nơi phụng thờ của bạn
Chằng chịt dây leo tán
Thị trường sông Thames
Các thủy thủ say mê
Tàu bè quen đổ bộ
Bạc tiền càng thách đố
Chúa cai trị nước non
Trái đất từng héo hon
Bùn lầy trên sông suối
Cơn mưa rào đắm đuối
Phẳng lặng chảy hiền hòa
Phía bắc giọt lệ nhòa
Thành Roma vĩnh cửu
Kẻ ăn xin được cứu
Ở trước cổng thiên thần
Ôi thế giới nhân quần
Xung quanh toàn người đẹp
Thiên đường không hạn hẹp
Hãy tới Saint Peter
Nhà thờ sẽ trở che
Theo chân người mục tử
Vầng trán nhăn tư lự
Trí tưởng tượng không già
Những phiến đá trau tria
Mộ phần là quá khứ
Tấm bảng vàng danh dự
Đoàn chiên lành quang vinh
trước ngọn nến lung linh
Hỡi linh hồn bất diệt.
Nguyên tác: “Gửi Những Người Bạn ((An die Freunde) “
18.6.2021 Lu Hà
Sợi Dây Định Mệnh
Cảm xúc thơ Schiller bài 31
Không tới từ đám đông
Thích xa hoa đỏm dáng
Đàn bướm bay loạng choạng
Tâm hồn cô gái trinh
Mở cánh cửa vệ sinh
Tôn vinh trò phù phiếm
Thần tượng nào tìm kiếm
Phát quang tới thiên đàng
Lưới xảo quyệt mắc giăng
Trong màn đêm đạo đức
Khao khát dùng bạo lực
Khi lòng người giá băng
Còn muốn được siêu thăng
Mặt trời đang rực lửa
Ngựa kéo không chọn lựa
Phöbus uống từng dòng
Đàn ông vẫn hằng mong
Cậu bé con ăn trộm
Mắt nổ hoa lốm đốm
Plato chìm cầu
Anh chị em ở đâu?
Thầm lặng cùng bỏ trốn
Cây đàn lia khốn đốn
Minnelong của tôi
Kìa những kẻ xa xôi
Mặt trời chưa được nấu
Tiền của đầy trong chậu
Không chào đón mời ai
Nỗi thương tiếc u hoài
Arcadian chết
Đàn chiên con thống thiết
Người chủ chăn ra đi
Gió vi vút thầm thì
Những ngón tay mềm mại
Dây thần kinh tê dại
Dao tạo hóa chơi vơi
Lưới mạng nhện tả tơi
Mong manh thay cuộc sống
Nơi khoảng không trống rỗng
Dùng dằng sợi tơ non
Dải ruy băng cỏn con
Cây cỏ khô nắng hạn
Clotho ngao ngán
Bài hát buồn xa xôi
Trái tim đập bồi hồi
Đầy vơi dòng nước mắt
Số phận còn xiết chặt
Nghe từ miệng Lauren
Thảng thốt bởi điệu kèn
Ru hồn vào cõi chết
Những tiếng kêu thảm thiết
Nữ thần chẳng nương tay
Cái kéo độc ác này
Kiếp phù du bèo bọt
Cắt xén và tỉa gọt
Than ôi ba sợi dây.
Nguyên tác: “Tới Số Phận (An die Parzen) “
21.6.2021 Lu Hà
Mặt Trời Mến Yêu
Cảm xúc thơ Schiller bài 32
Khi quạ vàng tỏa sáng
Không gian rộng thênh thang
Một viễn cảnh huy hoàng
Tràn trề đầy hạnh phúc
Bóng chiều tà thúc giục
Trước vẻ đẹp chôn vùi
Trong màn đêm ngậm ngùi
Ảm đạm màu chết chóc
Trải qua bao mệt nhọc
Xé nát những đám mây
Để bình minh ngất ngây
Cô gái cười thân thiện
Trái tim yêu hứa hẹn
Xao xuyến đủ bốn mùa
Phủ màu tím sim mua
Chim hát ca chung thủy
Dãy hành lang cao quý
Phản chiếu dáng hồng hào
Dòng suối mát nôn nao
Con nai vàng ngơ ngác
Lá thu rơi xào xạc
Lãnh thổ rộng mênh mang
Vương quốc của thiên đàng
Quay cuồng trong vũ trụ
Mặt trời đòi đi ngủ
Giới quý tộc xôn xao
Chờ nụ hôn ngọt ngào
Tinh tú đều chìm xuống
Các hoàng tử mơ mộng
Tiên nữ ở trên cao
Quả địa cầu lao đao
Thần Venus mắng nhiếc
Say xưa vì yến tiệc
Quên mất việc trần gian
Với thế giới nhân quần
Cần lao là vĩnh cửu.
Nguyên tác: “Phía Mặt Trời
(An die Sonne)“
22.6.2021 Lu Hà
Tình Dục
Cảm xúc thơ Schiller bài 33
Người cao niên phản đối
Thần mặt trăng mỉm cười
Dione lả lơi
Ngao ngán về đạo đức
Vẫn thường hay bực tức
Hạnh phúc của chúng tôi
Phê bình mãi không thôi
Tình ái trò lừa dối
Ma quỷ quen dẫn lối
Mê man trong vũng lầy
Dan díu đã bấy chầy
Không tìm nơi nương náu
Nghèo đói là kho báu
Thèm con nhộng trần truồng
Vật lộn suốt mùa đông
Đánh bay cơn lốc Đức
Các anh hùng rạo rực
Say đắm hút mật hoa
Vương quốc ong chan hòa
Châm bờ môi con gái
Julien xăng xái
Sợ bỏ lỡ mùa thu
Làn gió thoảng vi vu
Jupiter hoang dã
Các đại gia sa ngã
Sự ham muốn càng tăng
Công chúa thích lăng nhăng
Con nai tơ dâm đãng
Động vật xin xếp hạng
Cư dân tốt đẹp hơn
Thần thánh cũng đòi cơn
Trong vòng tay nô lệ
Người thợ xây khích lệ
Ngăn tôi thành thần tiên
Theo bản năng tự nhiên
Từ cha sinh mẹ đẻ.
Nguyên tác: “Gửi Một Nhà Đạo Đức“
23.6.2021 Lu Hà
Tôi Mơ Thấy Nàng
Cảm xúc thơ Schiller bài 34
Tôi tìm lại vì sao
Hạnh phúc từ quá khứ
Vầng trán nhăn tư lự
Sương mờ mịt âm u
Nghe gió thoảng vi vu
Chiều mùa đông uẩn ức
Ngọn lửa lòng rừng rực
Cánh chim trời bay xa
Tôi gọi tên Emma
Nụ hôn không còn nữa
Đẹp thay tình đôi lứa
Thổn thức hoài nhớ thương
Hồn hãy tới thiên đường
Trần gian xa vời vợi
Thôi đừng khao khát đợi
Nơi cõi tạm phù du
Sao sáng với trăng thu
Chôn vùi bao kỷ niệm
Trong mơ không dấu diếm
Những giọt lệ khổ đau
Cỏ cây cũng úa màu
Thời gian dài đằng đẵng
Trải qua bao năm tháng
Với nấm mồ tương tư!
Nguyên tác: “Gửi Emma“
24.6.2021 Lu Hà
Minna Không Còn Nữa
Cảm xúc thơ Schiller bài 35
Có phải Minna không?
Làn sương mù che phủ
Như chìm trong giấc ngủ
Bóng dáng ai lờ mờ
Tôi đang tỉnh hay mơ?
Người thiếu nữ phiêu diếu
Bước qua thật kỳ diệu
Trước mặt lại xa xôi
Cô chẳng nhận ra tôi
Trái tim không nói dối
Hồn lặng thinh hờn dỗi
Mà sao khó nên lời
Ánh mắt huyền chơi vơi
Rửng rưng nhìn sự sống
Trong khoảng không trống rỗng
Cõi trần gian hư vô
Đàn bướm trắng lô xô
Những bông hoa đang nở
Khóc mối tình dang dở
Đời con gái lụi tàn
Trái tim nàng nát tan
Những kẻ đạo đức giả
Mặt lạnh lùng chai đá
Ngày mai sẽ hỏa thiêu
Cái chết thật cô liêu
Hững hờ khi gió bắc
Bông hoa hồng biến sắc
Chim én tiếc mùa xuân
Còn đâu mà bần thần
Tham nụ hôn nóng bỏng
Chuông nhà thờ đã gióng
Tôi quặn lòng xót xa
Hoen khóe lệ nhạt nhòa
Sau quan tài lủi thủi
Hãy trở về cát bụi
Nơi mà em sinh ra.
Nguyên tác: “ Đến Minna“
25.6.2021 Lu Hà
Gửi Bạn Goethe
Cảm xúc thơ Schiller bài 36
Anh mang Mahomet
Qủa thật cũng gớm ghê
Nguyên văn Voltaire
Trình diễn trên sân khấu
Để mọi người đấu khẩu
Gây ra sự hiểu lầm
Hiện tượng và nội tâm
Anh hùng trong nôi rắn
Tuy rằng là may mắn
Lại bóp nghẹt thiên tài
Trong một thời gian dài
Chiếc băng tay linh mục
Trên bàn thờ thôi thúc
Thần tượng lại khác xa
Vòng nguyệt quế thiết tha
Bước chân dân Hy Lạp
Vương quốc Anh bão táp
Vinh quang lớn hơn không?
Lãnh thổ rộng mênh mông
Người lao nô quỳ gối
Nghệ thuật thành vô lối
Không gieo Ludwig nào
Vua mặt trời lao đao
Uy nghiêm cần sự thật
Xa hoa thành cố tật
Dân tộc Pháp bi ai
Hoàng đế Phổ u hoài
Bánh xe quay định mệnh
Nền cộng hòa tấp tểnh
Vượt qua mối âu lo
Sáng tạo phải tự do
Phá tan xiềng xích cũ
Nhân văn trời chẳng phụ
Giai phẩm mới ra đời
Hội trường vang tiếng cười
Nhà hát ca kịch lớn
Sự thô sơ đùa dỡn
Bao giọt lệ xót xa
Acheront thiết tha
cảm xúc giàu trí tưởng
Thiên tư là tối thượng
Khuân mẫu của chúng ta
Franconia
Đâu còn là giá trị.
Nguyên tác: “ Tới Goethe“
26.6.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét