Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Nguyễn Du Và Lu Hà Chùm 5

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 41

 

Bao mánh lới chả cheo mèo mỡ

Lường gạt người đào mỏ kiếm ăn

Tỉnh bơ chẳng chút băn khoăn

Bốn mùa thư thả nhọc nhằn với ai?

 

Chau vẻ nguyệt rồi phai nét ngọc

Nghề nghiệp hay cố học nghe con

Lòng nàng thểu não héo hon

Xót mình khuê các mỏi mòn tuổi xuân

 

Treo bảng hiệu giai nhân tài tử

Trướng hồng đào rèm phủ phẩm cao

Xe châu ngoài cửa xôn xao

Xa gần nô nức dồi dào yến anh

 

Sáng Tống Ngọc Tràng Khanh chiều tiễn

Tấm thân vàng dâng hiến tiếc chi

Ngửa lòng mai trúc xầm xì

Cành chim lá gió thầm thì thâu đêm

 

Trăng thu sáng êm đềm hầu hạ

Cốt làm sao dư dả tiền trao

Mặc người mưa Sở gió gào

Mây Tần vật vã nhụy đào chứa chan

 

Yêu phác họa nồng nàn sao xứng

Dạo nguyệt cầm thi hứng tao nhân

Làm cho mê mẩn toàn thân

Nghiền chơi xa nhớ bần thần ngẩn ngơ

 

Khi chén rượu cuộc cờ vui thú

Giữa nửa đêm trổ nụ xuân cười

Dốc tiền háo hức tham chơi

Ai tri âm đó trọn lời với ai?

 

Kiều ngao ngán nét ngài ủ rũ

Buối chiều tà chuyện cũ rối bời

Tình quân góc bể chân trời

Cù lao chín chữ lệ rơi đôi hàng

 

Nhớ lời nguyện bẽ bàng thục nữ

Kim Lang ôi thiếp phụ chàng rồi

Mười hai bến nước nổi trôi

Ngậm ngùi hỏi liễu xa xôi Chương Đài

 

Cành xuân bẻ trần ai chăng chớ

Xót ngươi cùng cảnh ngộ quan san

Giấc mơ  khắc khoải canh tàn

Đoạn trường trong sổ hồng nhan hãi hùng

 

1.1.2018 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 42

 

Xứ xở lạ não nùng cô quạnh

Bỗng một người du khách ghé thăm

Bâng khuâng dưới ánh trăng rằm

Khéo thay thiên ý cho tằm sợi tơ

 

Quê huyện Tích làng thơ tao nhã

Quán châu Thương thư thả Thúc Sinh

Kỳ Tâm đáng bậc lưu tinh

Vào ra đài các phong tình vốn quen

 

Cửa tài lộc ngợi khen chú bác

Mở ngôi hàng của nả thiếu chi

Cảm lòng ngưỡng mộ Kiều nhi

Nhạn đưa canh thiếp tu mi má hồng

 

Khi giáp mặt phập phồng oanh yến

Ngọn hải đường xao xuyến mến yêu

Lạ gì thanh khí phiêu diêu

Hôn trăng hớp nguyệt mĩ miều liễu xanh

 

Dan díu mãi sau thành vàng đá

Lòng nặng lòng bả lả bướm hoa

Bầu tiên chuốc chén thái hòa

Trai thanh gái lịch lòa xòa tóc mây

 

Khi hương sớm ngất ngây đàn hạc

Chiều truy hoan xào xạc canh thâu

Quản chi hao cạn đĩa dầu

Càng quen thuộc tính càng sâu sắc dần

 

Dòng phú hộ xa gần đều biết

Thói bốc trời tiểu tiết sá chi

Gạn gùng thưa gửi má mì

Muốn nàng phụ việc Lâm Tri cửa hàng

 

Mụ càng bốc leo thang giá cả

Chàng Thúc Sinh chi trả một lèo

Cát đằng dậu đổ bìm leo

Dịp may thân phụ vượt đèo băng sông

 

Ngựa xe giá ngóng trông ngày tháng

Đường về quê bóng dáng Thúc ông

Đợi chờ họ mạc tổ tông

Thiếu gia thừa dịp mặn nồng ái ân

 

Khi gió gác trăng sân thả nguyệt

Khi cuộc cờ mải miết đối câu

Huyền sương chày ngọc bên cầu

Họa đàn tấu nhạc bóng câu muộn màng

 

Hòn non bộ thênh thang dạo gót

Vai kề vai chim hót líu lô

Chập chùng bướm trắng lô nhô

Cỏ non mơn mởn đáy hồ lắng trong

 

1.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 43

 

Tường lửa lựu chung lòng sảng khoái

Chim đỗ quyên thơ thái gọi hè

Aí ân thuê thỏa buồng the

Chập chờn nửa tỉnh nửa mê thiếp chàng

 

Nhìn rõ nét đài trang thúc giục

Sinh mừng thay sẵn đúc một tòa

Vén ngay lá tọa lòa xòa

Tóc mây lõa xõa nhạt nhòa thiên nhiên

 

Lời châu ngọc thuyền quyên tình tứ

Thêu gấm hoa quân tử dát vàng

Luật đường thiếp phải chịu chàng

Tao nhân mặc khách đầu hàng văn chương

 

Lòng còn nặng đoạn trường ai oán

Bước lưu ly hoạn nạn gia đình

Cau mày ủ dột thần linh

Buồn tênh cam chịu tiểu tinh mọi bề

 

Ứa nước mắt não nề thân phận

Cánh hoa rơi tủi hận lìa cành

Chàng như con bướm lượn vành

Say xưa hút nhụy thôi đành chúa xuân

 

Tuần trăng mật non thần đỉnh giáp

Chốn thiên thai bão táp mưa xa

Lệnh đường nay đã vắng nhà

Bấy lâu vụng trộm được ra thế này

 

Nên minh bạch tỏ bày sau trước

Phải công khai đón rước dâu về

Bên tòng bên thú dãi dề

Sá chi lẽ mọn phu thê đàng hoàng

 

Sinh tư lự ngổn ngang trăm mối

Thuở tương tri vạch lối chỉ đường

Trăm năm tính cuộc cương thường

Phải dò nguồn lạch tỏ tường mới xong

 

Cũng biết vậy long đong số kiếp

Thiếp ơn chàng giao tiếp bấy lâu

Công phu đổ móng xây cầu

Bình khang nấn ná dãi dầu tuyết sương

 

Rồi lạt phấn phai hương ruồng bỏ

Lòng kia còn gắn bó mãi sao?

Xót xa thân phận liễu đào

Mười hai bến nước dạt vào khổ đau

 

Yêu hoa mãi một màu trang điểm

Lòng riêng tây ngồi đếm hạt mưa

Nửa đêm gà gáy say xưa

Gối loan ai dễ chịu chừa cho ai?

 

2.12.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 44

 

Nơi thềm quế dấu hài gót nguyệt

Có chị Hằng nhất thiết chủ trương

Bấy lâu khăng khít giá gương

Thêm người giữ nết kỷ cương phép nhà

 

Chàng cũng chịu lão gia sai khiến

Vững tay co thể diện như ai

Làm sao êm thấm trong ngoài

Rừng xanh sư tử mãi hoài rầy la

 

Dù có phải vào ra luồn cúi

Giấm men chua sầu tủi lò hồng

Ba sinh duyên nợ đèo bồng

Sá chi rau má hoa đồng cỏ hoang

 

Tiếng lầu xanh bẽ bàng thân thiếp

Hổ mặt chàng ức hiếp mọi bề

Nắng mưa dầu dãi ê chề

Vì hoa chẳng ngại nhiêu khê Ngô Lào

 

Lòng đã quyết tính sao yên ấm

Đá thử vàng mưa thấm gió êm

Canh khuya khắc lậu buông rèm

Nỉ non âu yếm thòm thèm nóng ran

 

Cửa động mở nồng nàn hoa bướm

Lạch đào nguyên thấm đượm hơi sương

Non đoài chênh chếch bóng gương

Mưa thôi dữ dội canh trường rồng mây

 

Rước về tạm trồng cây gieo hạt

Giấu một nơi xếp đặt hai bài

Dò la tay thợ trong ngoài

Chiến hòa công thủ nào ai dám bì

 

Bắn tin tới xầm xì đe dọa

Kỹ viện còn tẩy xóa dối gian

Thừa lương thiếu thuế cửa quan

Biện thừa to nhỏ khuyên can nhún nhường

 

Cầu hòa phải hoàn lương một thiếp

Sung cửa công thoát kiếp trần ai

Đẹp thay cành trúc gốc mai

Phụng hoàng đôi lứa cả hai đề huề

 

2.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 45

 

Làn thu thủy tràn trề sân nguyệt

Thắm vườn đào da diết mến yêu

Nửa năm oanh yến phiêu liêu

Quen hơi bén tiếng bao điều khó quên

 

Giậu thu nảy đỗ quyên vỗ cánh

Lá vàng bay mai hạnh tuyết sương

Mây mưa bắt gặp trên giường

Phong ba nổi trận xuân đường tại gia

 

Làn da trắng trau tria vẻ ngọc

Đóa hồng xinh trứng bóc gương nga

Xem ra âu yếm mặn mà

Thúc Sinh rụi mắt là ngà hơi men

 

Hất chén nước lạnh lên gối hạc

Chiếu chăn xô ngơ ngác nhìn lên

Nho gia lễ giáo làm nền

Đất nhà hoang phế tổ tiên ra rìa

 

Ông mới quyết chia lìa loan thúy

Lời sắt đanh quyền quý cao sang

Từ quan treo ấn sẵn sàng

Dạy cho má phấn về đàng lầu xanh

 

Sinh rền rĩ không đành cam chịu

Vật nài xin bấu víu nghiêm đường

Nặng lòng vướng tội luân thường

Búa rìu sấm xét tan xương kiếp này

 

Chàm đã nhúng thân này chi tiếc

Con cái không lá biếc ngả màu

Cũng vì giòng dõi theo nhau

Thắp hương bài vị về sau thế nào?

 

Con đâu phải mận đào ham hố

Mến sắc tài hạnh ngộ trời cho

Sông sâu nguồn lạch thăm dò

Cùng giòng quý tộc nho gia kém gì

 

Gặp phải buổi suy vi khánh kiệt

Vương ngoại oan thảm thiết nàng Kiều

Hoàn lương cũng rất đáng yêu

Hồng nhan tri kỷ sớm chiều tri âm

 

2.1.2019 Lu Hà

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 46

 

Gia nhân khóc Kỳ Tâm công tử

Lòng sắt son ý tứ sâu sa

Thúc ông chưa kịp nhận ra

Bất bình ông mới quan nha cáo quỳ

 

Tàn hoa lá tà huy gợn sóng

Dòng thương đau xế bóng Lâm Truy

Thềm hoa phủ phục lạy quỳ

Đen sì mặt sắt thị uy nặng lời

 

Ngựa quen lối chơi bời lêu lổng

Phường gió trăng kín cổng then cài

Hương thừa son phấn tàn phai

Tiết gà vỏ lựu gót hài đò đưa

 

Quen ăn phở say xưa vật lạ

Dưa muối nhà tôm cá chán chê

Mây mưa dạn dĩ ê chề

Tán gia bại sản đam mê chẳng chừa

 

Trong cáo trạng vẫn chưa thỏa ý

Theo phép công tội thị ra sao?

Gia hình khuân phép luận vào

Lầu xanh nghiêm trị má đào lại giao

 

Thúc công tử nghẹn ngào kể lể

Bởi tại tôi liên lụy thế này

Từ xưa nàng đã cho hay

Tuân theo nghiêm lệnh tỏ bày cho mau

 

 Kiều nhỏ lệ nhuốm màu son phấn

Phận liễu bồ lận đận tấm thân

Cũng giòng nho giáo văn nhân

Con quan tri huyện kinh luân đủ điều

 

Bị vu khống tiêu điều nhà cửa

Tự bán thân để cứu chuộc cha

Đường cùng lìa bỏ quê nhà

Nhện vương tơ vấn mà ra lỗi lầm

 

Dù bị đánh nát bầm thân xước

Quyết một bề chịu trước lôi đình

Vậy xin phép nước gia hình

Song mây chụm lại một mình tôi đau

 

2.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 47

 

Nghe nàng nói trước sau lân lý

Giữa công đường ý vị tương tri

Ngậm ngùi thương xót giải vi

Lầu xanh tránh tiếng thị phi búa rìu

 

Sinh chút phận hẩm hiu bèo bọt

Theo phụ thân chau chuốt bút nghiên

Gạn gùng cho bớt sầu miên

Tay nghề viết thử một thiên trình làng

 

Nàng lĩnh hội nhẹ nhàng múa bút

Nét rồng tiên vun vút gió bay

Uốn lưng trình trước án ngay

Quan trên tấm tắc khen hay tuyệt vời

 

Thơ đường luật về nơi Lý Bạch

Đỗ Phủ nào dám thách đố ai?

Bâng khuâng yểu điệu gót hài

Ngàn năm lưu luyến trang đài quỳnh giao

 

Tài sắc ấy đời sao đen bạc

Kiếp phong trần trôi lạc tới đây

Tao nhân mặc khách ngất ngây

Châu Trần duyên ấy vui vầy thì hơn

 

Thôi đừng chuốc oán hờn cừu hận

Nên thương người lận đận long đong

Bất bình dẹp bỏ là xong

Bên tình bên lý mới mong cầu hòa

 

Kiều lạy tạ nhạt nhòa khóe hạnh

Tiên sinh còn bức bách chi con

Xét trong gia đạo vuông tròn

Trọng tài mến đức vàng son nào bằng

 

Lệnh truyền kíp hoa đăng kiệu rước

Thẳng một lèo đến trước hiên nhà

Huệ lan sực nức vào ra

Thúc ông cũng hết phong ba sóng dồi

 

Đêm nguyên tiêu bồi hồi hàn thực

Thúc gia trang rạo rực yến anh

Yếm đào xao xuyến thâu canh

Cờ trưa điểm nước long lanh mắt huyền

 

Buổi thanh vắng thuyền quyên thỏ thẻ

Đã xa nhà ngày lẻ tháng dư

Riêng tư độ lượng nhân từ

Chàng nên xem xét thực hư thế nào?

 

Nhạt tao khang ngọt ngào cát lũy

Vẫn im hơi kẻo lụy vào thân

Tránh sao điều tiếng xa gần

Xin chàng lo liệu tính dần bài ra

 

Hãy trở lại quê nhà thăm viếng

Đẹp ý người đánh tiếng xem sao

Lữa lần dù có bề nào

Trở tay không kịp biển gào sóng xa

 

3.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 48

 

Nghe những lời thiết tha khuyên nhủ

Tạm dời xa trướng rủ màn che

Thong dong Sinh trở về quê

Bánh xe khấp khểnh dãi dề nắng mưa

 

Thúc ông cũng tiễn đưa một đoạn

Giục giã chàng về Hoạn Thư gia

Lẽ nào cách mặt sông chia

Núi non xum họp trau tria cửa nhà

 

Nhìn một dải bao la phiêu diếu

Tần hoài vương rặng liễu Dương quan

Ngại ngần giọt lệ chứa chan

Cầm tay bịn rịn thở than mấy hồi

 

Dù non nước xa xôi ngàn dặm

Miễn làm sao trong ấm ngoài êm

Cùng chung một khúc ruột mềm

Gác son yếm thắm bên thềm trăng soi

 

Nghĩa đèo bồng mặn mòi cá nước

Tránh sóng cồn nói trước là xong

Cầu xin kẻ lớn rộng lòng

Năm sau xum họp thầm mong tháng ngày

 

Chén đưa tiễn hôm nay vời vợi

Bầu đào viên thiếp đợi năm sau

Lại cùng xướng họa cùng nhau

Chiều thu man mát nhuốm màu áo xanh

 

Kẻ lên ngựa người đành dứt áo

Về khuê phòng ảo não xót xa

Phong sương muôn dặm hải hà

Vầng trăng sẻ nửa canh gà nỉ non

 

In gối chiếc héo hon bồ liễu

Soi hồng trần ai điếu vó câu

Gió mưa thấm gội mái đầu

Cách xa vò võ đĩa dầu hư hao

 

Thế mới biết má đào son phấn

Có mấy ai lận đận như Kiều

Thúc Sinh tưởng nhớ sớm chiều

Tao nhân mặc khách thầm yêu đức tài

 

4.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 49

 

Kể chi nỗi đường dài cát bụi

Nhớ chăng người thui thủi vào ra

Tùng quân thương lái xa nhà

Con quan bộ lại gọi là Hoạn Thư

 

Keo sơn đã thừa dư năm tháng

Ngóng trông hoài đằng đẵng thu ba

Khai hoa mãn nguyệt thiết tha

Ăn chay cầu tự Hoạn bà đốt nhang

 

Đường quan lộ thênh thang  rộng mở

Lắm gia nhân đầy tớ trong nhà

Người luồn kẻ cúi lão gia

Tiểu thư khéo miệng lại già tuổi khôn

 

Nàng âu yếm bồn chồn sóng mắt

Chàng ưu tư dìu dặt đắn đo

Bâng khuâng mặt nước thăm dò

Hồ càng im ắng nỗi lo phập phồng

 

Duyên ràng buộc tơ hồng oanh yến

Lệnh nghiêm đường đã đến thì nên

Nai vàng thơ dại đỗ quyên

Ve sầu thoát xác triền miên u hoài

 

Phong phanh chuyện chàng ngoài cửa các

Chốn đào hoa xào xạc bướm vàng

Thị phi chợ búa sỗ sàng

Đong đưa miệng lưỡi phũ phàng thế gian

 

Khéo ăn ở chứa chan tình nghĩa

Đã bấy lâu tròn trịa dưới trên

Gia phong lề thói giữ nền

Công dung ngôn hạnh tổ tiên phụng thờ

 

Đường hậu duệ ong tơ kén mật

Vẫn muộn màng trầy trật bấy nay

Đi  chùa lễ Phật cầu may

Huyền sương chày ngọc đắng cay lam kiều

 

Cứ thành thật biết điều phải quấy

Câù xin ta nhờ cậy ơn trên

Dại gì mang tiếng nhỏ nhen

Đỏ lòng xanh vỏ đậu nghiền ra tương

 

4.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Tài Mệnh Tương Đố

cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 50

 

Việc đã rõ tận tường như thế

Còn giấu ta kể lể quang co

Lại còn phô diễn đủ trò

Kiến trong miệng chén còn bò đi đâu?

 

Làm cho phải lún sâu thêm nữa

Giãy không ra ngập ngụa bùn đen

Thân lươn chẳng biết thấp hèn

Chồng ta rồi lại đòi phen mặn nồng

 

Có hai đứa tâng công với chủ

Sư tử càng gầm rú thét vang

Thị uy vả miệng bẻ răng

Chồng tao đâu giống gió trăng chơi bời

 

Ai cũng sợ nửa lời chẳng dám

Kín như bưng mấy dặm ngậm tăm

Buồng đào công tử tới nằm

Mưa ngâu rả rích nhện tằm giăng tơ

 

Sinh xuống ngựa như mơ như tỉnh

Bên lầu hồng xúng xính thiết tha

Tiểu thư cười nói mặn mà

Quan san quân tử vào nhà hàn huyên

 

Vui chén rượu thuyền quyên má phấn

Tiệc tẩy trần hờn giận thiếp chàng

Bấy lâu xa cách mơ màng

Chỉ trong giấc ngủ mọi đằng ái ân

 

Xem ý tứ muôn phần êm thấm

Ai bắt ta thêm giấm chua nhà

Mấy lần Sinh định nói ra

Tóc tơ bất động hay là bỏ qua

 

Nào ai khảo mà mua rắc rối

Rút dây rừng sợ tội cây xanh

Môi kề má ấp thâu canh

Trai du bướm trắng gái hành chày sương

 

Tuần trăng hẹn long nương thuê thỏa

Nhồi phấn hoa lõa xõa mây rồng

Thiên thai đỉnh giáp non bồng

Vu thần ẻo lả tuyết hồng thảnh thơi

 

Tiểu thư lại những lời đâu đó

Vàng mười ta cầm cố bấy lâu

Dù cho bãi bể nương dâu

Đá vàng cho tới trắng râu bạc đầu

 

Đêm mộng tưởng đĩa dầu hao cạn

Mơ chàng về tát cạn biển đông

Khen thay một giải tâm đồng

Xích thằng duyên nợ vợ chồng trăm năm

 

Sinh thấy vợ xa xăm ánh mắt

Miệng cười xinh bát ngát hương hoa

Thuận đà vun xới thái hòa

Loan bồng phượng bế nhạt nhòa trăng soi

 

5.1.2019 Lu Hà

 

 

                                                                                                                                            

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét