Những
Kẻ Bán Cháo Phổi Của Lịch Sử Âm Nhạc
Hôm nay vô tình
tôi đã đọc bài cuả Ca sĩ Thế Sơn trò chuyện với độc giả :"Giọng Hát Cuả Những
Trái Tim Vô Cảm"
Lời Thế Sơn:
"Tôi thuờng đọc những đối thoại của các ca sĩ hải ngoại với người hỏi. Đa
số trả lời chung chung và thường quanh co khi trả lời về những vấn đề liên quan
đến các biến cố bên quê nhà Việt nam. Đối với tôi, đó là sự tráo trở và thiếu
lương thiện. Vì nghệ sĩ là người rất bén nhậy về mặt nhận thức các vấn đề xã hội,
và đó là lý do những người nghệ sĩ thường quan tâm và đi đầu trong các cộng tác
từ thiện và giúp ích..."
Anh Thế Sơn nói
đúng đấy. Theo tôi trên thế giới này không đâu giống như thanh niên Việt Nam suốt
từ khi có đảng cộng sản đến nay. Rõ ràng họ được xếp là giống người thông minh
cuả nòi giống Lạc Hồng có chỉ số IQ ( Intelligentsquote ) trên mức trung bình
so với các sắc dân trên hoàn cầu từ Âu - Á - Phi?
Nhưng không hiểu
vì sao dưới ánh sáng mù mịt cuả chủ nghiã Satan vô thần Mác Lê mà làm cho đầu
óc họ mụ mẫm như vậy?
Thanh niên miền
Nam cứ tưởng rằng dưới ánh sáng văn minh cuả thế giới tự do Hoa Kỳ mà vẫn còn bị
nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cho ăn cứt gà, buà ngải về mấy bài hát tình tang tính
tang đến mức mê muội theo cộng sản bắn giết đồng bào mình, hoặc đã đi lính cộng
hoà đáng lý để bảo vệ tổ quốc nhưng lại phản chiến vào bưng biền theo cộng sản
để thi đua giết người.
Trịnh Công Sơn là
một tên thiếu tá tình báo ác ôn khát máu, chính y đã từng tra tấn đánh đẫp dã
man anh em binh sĩ cộng hoà và nhiều thân hào văn sĩ, nhưng mặt khác y lại có
khả năng thổi ra những bài hát rất thê thảm về tình yêu, tình ún gì đó.
Thực chất y giống
như một người có trái tim vô cảm gần như đồng tính luyến ái, rất thích ngủ với
đàn ông và làm tình với đàn ông. Hiện tượng này tương đối phổ biến trong hàng
ngũ an ninh mật vụ ở các nước cộng sản và phát xít. Tôi khẳng định Trịnh Công
Sơn không có khả năng yêu đương và lấy vợ để sinh con đẻ cái như người bình thường.
Cái chuyện anh ta thậm thụt vờ vịt tình yêu với nàng Khánh Ly gì đó chỉ để cốt
lưà cô ta hát cho hắn mà thôi. Chưa biết chừng đến bây giờ Khánh Ly vẫn chết với
Trịnh Công Sơn mà thờ phụng hắn ta? Không biết mình ăn phải quả lưà, yêu thương
nhầm phải tên ác ôn lá mặt.
Trịnh Công Sơn là
một tội phạm chiến tranh, kẻ đồng loã cùng Hồ Chí Mít, Lê Duẩn, Trường Chinh,
Võ Nguyên Giáp, Thích Trí Quang v.v...Sơn rất năng nổ hay hát trên tuyến đầu
văn hoá tư tưởng tâm lý chiến ...Trong ba mũi giáp công: Chính trị, quân sự và
văn hoá tư tưởng.
Vì nghe Trịnh Công
Sơn mà ả Khánh Ly gì đó hát hò những bài tình tang tính tang để ru ngủ đầu độc
thanh niên lầm đường lạc lối mà đi theo nhầm lý tưởng phản bội lại dân tộc. Tôi
đã đọc qua nội dung vài bài hát cuả Sơn, ý tứ dấm dớ hội tề, đầy mâu thuẫn, văn
phạm thiếu minh bạch rõ ràng. Có lẽ nhờ giọng lưỡi không xương cuả các cô ca sĩ
uốn éo cho nó trầm bổng mà nhiều người mê mẩn êm tai mà cho là hay chăng? Thật
đáng thương cho hàng triệu thanh niên Việt nam mê muội, không còn đủ lý trí
trái tim để phân biệt đúng sai, lầm lạc theo nhầm chiến tuyến hoặc phản chiến
chính nghiã quốc gia và chạy sang phiá quân đội dã man cộng sản bắn giết vô tội
vạ đồng bào vô tôi và bị chết oan uổng vô lý. Trịnh Công Sơn có đầu thai làm
người hay là ngạ quỷ hàng tỷ kiếp cũng không trả hết món nợ máu cho hàng vạn
hàng triệu oan hồn vất vưởng trong rừng Trường Sơn, ngoài hải đảo, hay vùng biên cương xa xôi. Hàng vạn nấm mồ
vô chủ không nhang khói ăn mày cưả Phật mà không thể đầu thai được vì bị chết
oan, vì Trịnh Công Sơn .
Hãy nghe nhạc sĩ
Việt Khang hát mà bừng tỉnh lên các bạn trẻ, để tự cứu lấy đời mình và sống có
ý nghiã mục đích hơn, sau đó là vì tương lai và quyền lợi cuả dân tộc và cho
muôn đời con cháu chúng ta. Hãy dũng cảm mà ném những bài hát cuả Trịnh Công
Sơn và cả cái thần tượng bịp bợm cuả y vào sọt rác. Hãy dũng cảm đầy thông
minh, có lý trí, có trái tim yêu thương xúc cảm thật sự mà ném cả thần tượng Hồ
Chí Mít, Mao Chủ Ịt v. v... vào sọt rác.
Các bạn phải biết
phân biệt thánh hiền và ma quỷ, bạn chí thành và kẻ ác nhân
Cờ Hồng Tung Bay
cảm tác khi nghe
nhạc Trịnh Công Sơn
Xác người quằn quại
trôi sông
Phơi mình trên những
ruộng đồng bao la
Quắt queo hốc hác
bơ phờ
Con đường lầy lội
quanh co bên chuà
Giáo đường hun hút
hoang vu
Xác nuôi thơm đất
dạt dào hoàng hôn
Mẹ cha thằng Trịnh
công Sơn
Ngợi ca xác chết
buồn nôn gì bằng
Việt Nam vững chắc
thiên đàng
Lưu manh trí trá
kià thằng Việt gian
Tố Heo Xuân Diệu bầy
đàn
Ngợi ca xác chết
dã man lạc loài
Tôn thờ thú tính
đười ươi
Nghìn năm nguyền
ruả đồ giòi thối hôi
Chúng còn sặc suạ
reo cười
Thằng Sơn nhạc sĩ
cóc trôi giưã dòng
Ngô khoai thơm ngọt
quay vòng
Trùng trùng điệp
điệp cờ hồng tung bay
Khốn thay tuổi trẻ
nước này
Vẫn còn nghe nhạc
cáo cầy buôn dân
Thảm thương đầu óc
ngu đần
Nắm tay mừng hát
giang san lụi tàn...
23.1.2012 Lu Hà
Con người ta sinh
ra do duyên nhiệp từ nhiều tiền kiếp để lại. Phúc đức cuả cha mẹ hay do nhờ vào
nhiệp lực, căn tính mà được đầu thai vào nhà tử tế, cha đáng cha, mẹ đáng mẹ. Kẻ
xấu số gặp phải cha mẹ loạn luân, gian ác đến mức thành tội nhân thiên cổ, bản
thân ngưòi đó phải chiụ thưà hưởng một nền giáo dục nhân cách kém cỏi. Dù cho
có hưởng phú quý giàu sang, điạ vị sang trọng thì cũng chỉ được vài chục năm
trong hoảng hốt lo âu, luôn lo sợ đồng đảng, phe cánh phản trắc hãm hại laị
mình, gieo nhân nào thì gặt quả ấy. Có kẻ sinh ra còn bị mất giống, không có khả
năng sinh sản nhưng lại rất hoang dâm trụy lạc để thoả mãn một cuộc đời thú
tính vật chất hưởng lạc.
Người có đức nhân
trong dòng máu cuả mình thì tìm bạn mà giao du, tìm các bậc thánh hiền mà học.
Kẻ mang trong mình dòng máu cuả kẻ ác thường tôn thờ ma quỷ lên làm bậc thày hoặc
do bạn bè dụ dỗ mà lầm đường lạc lối, khi tỉnh lại thì tay đã nhúng chàm, đầy
máu tanh đồng loại, trở thành dã thú và hết đường quay trở lại làm người.
Tôi nghe nói ở Việt
Nam có vị lãnh đạo nhà nước cộng sản khi còn sống phạm quá nhiều tội ác, đi đâu
cũng kẻ tung người hứng, được bợ đỡ vô cùng nhưng khi chết đi mồ mả cũng không
được yên ổn luôn luôn bị người đời đi qua ném đá, ném phân tro rác rưởi lên. Như
vậy nhân quả báo ứng rồi, chết đi đâu còn mồ yên mả đẹp? Còn về phiá các vị
lãnh đạo cuả nhà nước cộng hoà miền Nam, có ai chết đi mà vẫn còn bị người đời
thoá mạ oán trách đến mức ném phân tro lên mồ mả đâu? Mà ngược lại chỉ thấy
chính nhà nước và các cấp chính quyền cộng sản cố ý làm điều ác, dung túng hay
ra lệnh tay chân, ma cô, xã hội đen đào mồ phá hủy các nghiã trang liệt sĩ, hoặc
các tu viện thánh đường. Họ ác không chỉ một người mà cả một tập đoàn lãnh đạo
và hệ thống công an đủ các sắc phục. Một người ác thì còn sợ nhưng cả trăm người
ác trong cả một tập đoàn đầy tội ác mà so sánh với nhau thì vẫn cảm thấy mình
chưa ác bằng đồng chí A, đồng chí B trong bộ chính trị, trong ban bí thư, trong
ban tổ chức trung ương, hay l à uỷ viên trung ương, trưởng ty công an, trưởng
phòng cộng an quận, hay như như trung tá Chí , đại úy Phèo… Họ tự thầm nhủ như
vậy mà bình chân như vại để thi nhau so tài gian, kế hiểm và tự an uỉ mình là kẻ
vô độc bất trượng phu?
Chủ nghiã Mác Lê
Nin mà họ theo đuổi thật ra chỉ là một tà giáo đã phá sản từ lâu với những lời
daỵ phán truyền nhảm nhí cuả ma đạo, nhưng đến bây giờ vẫn còn khối kẻ bới ra,
móc lại những đống phân bị lịch sử chôn vùi ra để ngửi, rồi còn trích dẫn linh
tinh, phân tích đi phân tích lại để làm mất thời gian. Vận mạng chung cuả cả một
dân tộc, một giống nòi lại không nằm trong tay những người thực sự có trình độ
có đức có tài được tuyển lưạ từ các Đảng dân chủ hay trong tay những người dân
hiền lành lương thiện đông đến hàng chục triệu, ngót trăm triệu chứ ít đâu ? Số
phận cuả hơn 90 triệu người Việt Nam là do chính họ tự quyết định lấy không ai
làm cách mạng lật đổ bạo quyền cộng sản để cứu họ, đừng hy vọng ở bên ngoài.
Thật ra, hàng chục
triệu người dân Việt Nam họ cũng hiểu mơ màng về thứ tà đạo Mác Lê Nin viễn
vông xa vời này lắm, còn tư tưởng Hồ Chí Minh gói gọn chỉ bằng mấy câu mà ông Hồ
lúc sinh thời học vẹt học lỏm mà có được. Thật là buồn cười, lố bịch và nguy hại
vô cùng. Các bậc thánh hiền cuả ta thì nhiều vô kể, các học thuyết an bang trị
dân cuả ta cuả ta thì một đời người chỉ có vài chục năm cũng quá ít, quá ngắn
ngủi mà đọc hết được.
Ở Việt Nam người
ta vẫn gọi nhau là đồng chí, đồng chí chỉ nên dùng cho những người bạn chí cốt,
sống chết có nhau, và cùng một chí hướng mưu sự đại nhiệp. Do vậy họ đã lạm dụng
từ ngữ, lạm dụng tình bạn không đáng có để gọi nhau, như vậy có phải là một trò
hề lố bịch không? Chẳng phải đảng viên, đảng viếc gì cả cũng phải gọi các quan
đày tớ bụng phệ cuả dân là đồng chí : đồng chí chủ tịch xã, đồng chí trưởng ban
đỡ đẻ cuả huyện, đồng chí chuyên viên, đồng cán sự trong ủy ban đặt vòng sinh đẻ
có kế hoạch v.v... Chao ôi! sao mà lắm đồng chí thế mà xã hội vẫn cứ băng hoại
thê thảm?
Tôi thấy ta nên trở
lại sự trong sáng cuả tiếng Việt, từ ngữ nên dùng cho đúng và xứng đáng với ý
nghiã cuả nó. Không ai có thể gọi kẻ giết cha giết mẹ, cưỡng hiếp vợ mình, con
gái mình là đồng chí được, là bạn bè được, là người cùng chí hướng được. Cái
thói quen như phản xạ có điều kiện này nên sưả đổi ngay. Thật đáng tiếc, người
Việt Nam ta hàng nghìn năm vốn dĩ là giàu lòng vị tha, nhân ái, có tiếng là lá
lành đùm lá rách, làng trên xóm dưới cùng chung một chí hướng sống rất chân
thành, tình bạn bè, thày trò, cha mẹ họ hàng máu mủ nhưng họ có bao giờ gọi
nhau là đồng chí đâu? Bây giờ vì cái tà giáo Mác Lê và tư tưởng ông Hồ Chí Minh
tự phiạ ra mà làm khổ nhau mãi thôi, biết đén bao giờ thì dừng?
Văn chương thi phú
là Bao Công cuả tâm hồn thì lại càng thảm hại hơn, họ cấm đoán kiểm duyệt đủ bề.
Họ ca ngợi những kẻ không biết làm thơ viết văn, dốt nát vô cùng là những bậc đại
văn thi hào, những kẻ giết người trong nháy mắt là những đức thánh hiền, bắt thần
dân phải cúng tế tôn thờ. Những tên lưu manh xuất thân dòng dõi hèn mọn côn đồ
thành những đồng chí lãnh đạo chí công vô tư. Văn thơ báo chí thì một chiều, nặng
về lề lối chính trị tuyên truyền saó rỗng. Thơ chẳng ra thơ, phú chẳng ra phú,
những thứ văn lá cải rẻ tiền, thi nhau thi thố trên văn đàn. Người ta bảo ông Hồ
Chí Minh không phải là tác giả cuả cuốn Ngục Trung Nhật Ký“? Có ai nghe thấy hồn
ma cuả ông Chí Minh thật người trung Hoa ở dưới cửu tuyền oai oái réo lên kiện
cáo làm nhức đầu Diêm Vương: " Chính nó đã ăn cắp sổ thơ cuả con để về
khoe với đồng bào Việt Nam cuả nó, thêm tí thi sĩ đánh bóng cho cái cái vai trò
lãnh tụ dỏm cuả nó“. Thật là khó xử cho Diêm Vương, vì nhân chứng vật chứng đều
đủ cả. Cáo trạng thì rõ ràng: Hồ là tên giả, còn tên cúng cơm là Nguyễn Tất
Thành. Sổ thơ bút tích thì đúng là cuả người Trung hoa. Hồ giả nói tiếng Tàu thạo
hơn tiếng Việt nhưng không có nghiã là ông ta có khả năng làm thơ chữ Tàu. Tiếng
Việt còn vãi đái ra quần mà còn
ti toe làm thơ chữ Tàu, khó tin lắm.
Lúc sinh thời ông
Hồ giả cũng nghêu ngao vài bài thơ tiếng Việt nhưng gịọng văn còn Chí Phèo lắm.
Theo tôi tuy chưa tài ba gì với cái chuyện làm thơ, nhưng theo nhận xét cuả
tôi: " Ngục Trung Nhật Ký " chỉ là một tập thơ rất bình thường, cuả một
ông già Tàu nào đó trong cảnh lao tù, rỗi hơi mà ngâm nga cho đỡ buồn thôi, chứ
nội dung và nghệ thuật có cái quái gì đâu? Thơ chủ yếu viết theo thể 4 câu tứ
cú, tứ tuyệt cứ tủn mủn són ra từng tí chẳng ra ngô ra khoai gì cả.
Hỏi người Việt Nam
và cả ngưòi Tàu đã có mấy ai thích đọc? Nhưng mấy tay đầu nậu văn thi sĩ cộng sản
thì ca ngợi thơ hay so sánh ngang ngưả với Nguyễn Du và Nguyễn Trãi, chẳng qua
là muốn làm đẹp lòng cụ cố mà thôi..
Nét đặc trưng cuả
văn chương là thơ. Thơ là kết tinh cuả văn chương. Viết văn thì lúc nào cũng có
thể viết được, nghe vợ chồng người hàng xóm cãi nhau, nghe bà già nhà quê chửi
mất gà, thấy cảnh công an đánh người, viết nhật ký, viết thư, v.v… ta chỉ cần
viết lại đúng sự việc xảy ra có đầu có đũa là thành văn rồi. Nhưng thơ thì
không thể lúc nào cũng có thể tuỳ tiện mà viết được, phải chờ đợi thời cơ khi
có cảm xúc. Thơ là tâm hồn là nước mắt cuả con tim.Thế mà có kẻ còn có gan muối
mặt, dám cầm nhầm sổ thơ cuả người khác mà cứ lờ đi ăn nói nước đôi, tạo ra sự
hiểu lầm để khảng định thơ mình làm ra lúc ngồi trong tù thật là vô liêm sỉ hết
chỗ nói. Tập thơ toàn chữ Hán này, viết giống như một cuốn nhật ký, ghi chép
toàn những chuyện tủn mủn củ hành củ tỏi nghêu ngao cho đỡ buồn, nó chỉ có giá
trị một tập thơ ghi chép tạp nham ở dạng trung bình. Nhiều bài dịch ra tiếng Việt
giống như ca dao, châm ngôn . Ví dụ như
“ Gạo đem vào giã
bao đau đớn
Gạo giã xong rồi
trắng tựa bông
Sống ở trên đời
người cũng vậy
Gian nan rèn luyện
ắt thành công“
Nếu ta tìm trong
kho tàng ca dao cuả dân tộc, sẽ có hàng ngàn hàng vạn câu hay tuyệt vời, hơn
như thế rất nhiều. Về hiện tượng đạo văn này, ta phải nghiêm khắc lên án, đòi
trả lại bản quyền cho tác giả là cụ Hồ Chí Minh thật người Tàu đã chết trước
năm 1945
Tôi viết bài tâm sự
này chỉ muốn mọi người Việt Nam chúng ta, mỗi người hãy góp mỗi tay, viết bài để
xoá bỏ đi cái huyền thoại Hồ Chí Minh có xứng đáng với sự tin cậy cuả dân
không. Cũng như ngã nhạc sĩ cò mồi viết những bài tình ca phản chiến vì mục
đích chiến tranh tâm lý. Trong khi đó y không có khả năng lấy vợ, ăn nằm ân ái
yêu thương với đàn bà mà cứ em ơi! em ơi! mũi dãi đầm đià là một sự lố bịch vô
liêm sỉ.
Đấu tranh cho sự
thật lúc này là điều nên đáng làm lắm chứ. Người Việt Nam chúng ta đã khổ nhiều
rồi, cái gì cuả Ca`sar hãy trả lại cho Ca`sar .
Hãy tẩy chay những
tên thi sĩ nhạc sĩ giả hiệu cò mồi buôn dân bán nước như Hồ Chí Minh, Tố Hữu,
Trịnh Công Sơn v. v...
Thơ Cuả Ai ?
Thơ Cuả Ai ?
Thơ văn thum thủm
rõ buồn cười
Sửng sốt hỏi rằng:
thơ cuả ai?
Thiên hạ xưa nay
toàn nói láo
Đua nhau tâng bốc
kẻ vô loài
Mấy chục năm qua
chúng réo la
Việt nam phát tiết
khí anh thơ
Vại tương dấm ớt
thiên tài rởm
Hũ nút ruồi bâu
khăm khẳm lâu
Cựu hoàng chủ xị nối
ngai vua
Phong kiến ngàn
năm trái trở muà
Cộng sản lưu manh
đồ xảo trá
Tự do dân chủ bán
giao mua
Đại nam quốc tự
chúng tôn thờ
Chễm chệ ngồi
ngang bậc thánh thơ
Dốt nát leo trèo
không biết ngượng
Nghìn năm uế xú vẫn
còn đeo….
Nghêu ngao rỗi rãi
ở trong lao
Có đáng gì đâu lọ
phải cầu
Tủn mủn ngâm nga
câu tứ tuyệt
Tài này miệng sưã
búng ra thơ
Còn nghe bàn tán
cuả người ta
Chín suối sổ thơ
chẳng gói theo
Sơ ý lọt tay loài
quỷ quái
Thơ chui đáy túi kẻ
gian đồ….
Giọng lưỡi không
hơn đưá trẻ con
Thế mà chúng dám gọi
chân nhân
Hiếm hoi có mấy
bài sâu sắc
Mấy thập kỷ qua cứ
réo ầm….
Vô tình lên mạng
trang lương sơn
Ngán ngẩm vì sao tớ
cố xem
Nhẫn nại đọc nhanh
cho chóng hết
Thơ này đâu xứng gọi
văn nhân?...
Tớ bảo rằng: ai chẳng
lạ gì
Xưa quen nặng thói
dạy khôn đời
Thật ra trí tuệ
xem còn kém
Chúng thổi ai lên
đến cổng trời
Bịt mũi rập đầu
chúng cứ khen
Văn chương trí tá
bóp con dân
Nưả già thế kỷ con
bài đỏ
Dối trá gạt nhau để
sống còn
Bỏ túi cầm nhầm hắn
đổi tên
Sổ thơ đánh bóng mặt
thi nhân
Nguyễn Du Nguyễn
Trãi Trần Hưng Đạo
Chín suối ngậm
ngùi thương cháu con
Cũng sống làm người
ở thế gian
Mà sao rơ ráy lũ
ươn hèn
Đua chen đấm bóp
lăn bi cụ
Để lại ngàn thu giận
oán hờn
Chèo lái độc thuyền
chúng mỵ dân
Hư danh ảo mộng kẻ
vương quyền
Giết dần sinh lực
hồn dân tộc
Tăm tối lưà nhau lạc
lối mòn
Kẻ ấy thành ma hồn
chẳng tan
Xác thân quằn quại
chẳng ai chôn
Ba đình u ám trời
thu thảm
Triển lãm chờ mong
khách đến xem
Biết đến bao giờ hết
tỉnh say
Tình thương dân nước
chút thương nòi
Tự do báo chí truyền
thông luận
Thần tượng thực ra
chẳng có gì…
Ngẫm nghĩ sự đời
mà khổ đau
Trăm ngàn vạn mớ để
vào đâu
Đô la hàng tỉ vơ đầy
túi
Khuấy nước phì gia
đực béo cò
Ông đã chết rồi bốn
chục năm
Tài năng kém cỏi đức
thì hèn
Mà sao chúng vẫn
tôn xưng mãi
Chí sĩ văn nhân bậc
thánh hiền?...
Ngán ngẩm cho ai mộng
háo danh
Gây bao thảm hoạ hận
trời xanh
Không tim không óc
đòi thi sĩ
Có thật thơ ông Hồ
Chí Minh?....
22.8.2009 Lu Hà
Hồ Chí Minh là tên
bố già lưu manh gian lận như vậy, chả trách gì đã đạo tạo ra những tên nhạc sĩ
cò mồi như Trịnh Công Sơn hay bọn văn thi sĩ rẻ rách như Tố Hữu, Xuân Diệu, Chế
Lan Viên v. v...
Bán Linh Hồn Cho
Quỷ
tặng một fun Trịnh
Công Sơn
Đừng nghe họ Trịnh
nhổ thơ
Sặc mùi mắm tép mịt
mờ em ơi!
Thương bao cô gái
trẻ đời
Làm sao thấu hiểu
lòng người hiểm sâu...
Điên cuồng bè lũ
yêu ma
Buôn dân bán nước
sơn hà hiểm nguy
Kià bầy cộng sản
cáo cầy
Điệp viên tình báo
mặt dày việt gian
Ác ôn tráo trở dã
man
Cùng tên thiếu tướng
chó săn canh chuà
Trí Quang trọc lốc
đỏ đầu
Công Sơn rên rỉ
bài ca vô loài...
Gịọt mưa tầm tã
ngoài trời
Mắt em đẫm lệ than
ôi! cuộc đời...
Ru em giấc ngủ u
hoài
Nghìn năm tăm tối
lạc loài đười ươi...
Muà đông nhăn nhở
em cười
Bước chân nằng nặng
giống nòi lầm than
Giàu sang phú quý
vô vàn
Đảng viên dã thú nồng
nàn mến yêu
Em còn tha thiết sớm
chiều
Gào lên tiếng hát
tiêu điều nặc nô
Ba Tàu đại hán Mao
Hồ
Việt Nam lầm lạc
gà mù Công Sơn.
15.2.2012 Lu Hà
Bầy Cẩu Hoang
cảm tác khi giọng
Khánh Ly: Hát Trên Những Xác Người
Mau mau rọ mõm
Khánh Ly
Hát mà không hiểu
mặt lỳ chai ra
Cười trên đau khổ
đồng bào
Thân tàn ma dại bơ
vơ cô hồn
Áo đen quạ mổ buồn
nôn
Ngợi ca xác chết lại
đùn ra hoa
Sụt sùi diễu cợt
gà mờ
Tâm hồn ghẻ lở già
Hồ mớm cho
Giết người cao ngạo
gào to
Con đường cách mạng
còn nhiều chông gai
Xác người bón đất
ngày mai
Sặc mùi Tố Hữu cáo
cầy thét vang
Thảm thương dân tộc
nhỡ nhàng
Bắc quân điên dại
lỡ làng tương lai
Vẫn chưa hết nhục
lai dai
Ả Ly cu Trịnh
trong bầy cẩu hoang
Chiến tranh tâm lý
tang thương
Trắng đen đảo ngược
thiên đường dựng xây
Mác Lê vùi dập đoạ
đầy
Xác người la liệt
luống cày cỏ lau
Đảng viên sư sãi cạo
đầu
A di đà Phật một bồ
dao găm
Ba miền Nam Bắc tối
tăm
Bo bo khoai sắn tối
nằm co ro
Công an mật vụ côn
đồ
Dồn dân cướp đất
hát hò làm chi
Trịnh Công Tặc giống
đười ươi
Từ hang Bắc Pó lạc
loài sinh ra...
Lại thêm mấy ngã
thày chuà
Mắm tôm thịt chó
bú rù cả đêm
Dập dìu gái mú êm
đềm
Trong chi bộ đảng
buá liềm phình to...
Khánh Ly cứ suả
gâu gâu
Cháu ngoan quỷ đỏ
gật gù ôm nhau...
26.1.2012 Lu Hà
Mặt Ngạ Quỷ
cảm tác từ băng
video
Mặt này rõ thật ác
nhân
Trí Quang đồ tể dã
man lạc loài
kià thằng Trí Dũng
đười ươi
Cà sa lon tướng thối
hôi vô cùng
Mậu thân sáu tám
não nùng
Xác người la liệt
hãi hùng cố đô
Tội gì đám trẻ con
thơ
Ông già bà lão cộng
hoà miền Nam
Bồ đề ổ quỷ dã tâm
Sát sinh cưả Phật
tím bầm ruột gan
Hiển linh bồ tát
hiếu nhân
Máu đòi trả máu
chó săn Mao Hồ
U mê tà giáo tam
vô
Mác Lê trí trá tội
đồ ngàn thu
Từ Đàm Từ Hiếu nhuốm
màu
Thường dân thành
Huế hố sâu chôn vùi
Ngàn năm ai oán ngậm
ngùi
Kià ngài Đôn Hậu sụt
sùi sử đen
Đem thân dê chó
bon chen
Tay sai cộng sản
chính quyền ác ôn
A di đà Phật chui
luồn
Bán chôn nuôi miệng
trạch lươn sặc mùi
Toà sen đạo pháp dập
vùi
Giang san nghiêng
ngả bởi bầy cẩu nô.
26.1.2012 Lu Hà
Các bạn hãy vinh
danh nhạc sĩ Việt Khang yêu quý cuả dân tộc, chứ đừng hát hò vớ vẩn nữa với Trịnh
Công Sơn một tên Việt gian bán nước tội đồ cuả dân tộc và nhân loại văn minh.
Tôi Đã Khóc
tặng Nhạc Sĩ Việt
Khang
Tôi đã khóc khi
nghe tiếng hát
Lời non sông thảm
thiết bi thương
Việt Nam ơi! Giặc
Tàu xâu xé
Hàng triệu người dời
bỏ cố hương
Đảng cộng sản kià
bầy thú dữ
Thời gian trôi quá
nưả đời rồi
Hãy vùng dậy chống
quân xâm lược
Chống kẻ thù nhu
nhược lạc loài
Tổ quốc giờ đây
đau thống thiết
Khóc linh hồn lạc
lõng bơ vơ
Cỏ mọc xác xơ xương
vạn cốt
Rừng Trường Sơn vực
thẳm âm vu
Xin hỏi tại sao
chúng đánh tôi
Chỉ vì tôi muốn sống
làm người
Nước tự do không
còn đại Hán
Đã bao đời lệ đổ
mưa rơi!
Hỡi anh người nhạc
sĩ yêu thương
Lời cuả anh vang vọng
bốn phương
Thế giới văn minh
đầy cảm phục
Bởi lòng người trỗi
dậy trào dâng !
12.1.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét