Trái Cây Đây!!!
Đã
hết mùa chăn nuôi
Tưởng
đến lúc nghỉ ngơi
Nhưng
giờ lo việc khác
Bán
trái cây đây rồi...
Ai
mua giúp giùm ổi
Hay
ăn lựu cũng vui
Còn
hồng giòn ngọt lịm
Ăn
rồi ghiền...quên thôi!
Ha
ha ha!
Tác
gỉa Nhung Truong
Cô Bán Ổi Ơi!
Hỡi cô bán ổi kia
ơi!
Dừng chân tôi hỏi
đôi lời nghe cô
Vườn nhà trái chín
thơm tho
Má hồng cô trải mấy
thu xuân tình
Chập chờn lửa lựu
cô mình
Hồng giòn ngọt lịm
lưu linh điệp hồ
Dập dìu tài tử lô nhô
Long lanh ánh nguyệt
giọt thơ cam lồ
Sầu riêng vú sữa đầy
bồ
Ao sâu cá lội một
hồ sen mơ
Có chàng thi sĩ
đang chờ
Cờ vây điểm nước lờ
mờ trăng lên
Thẹn thùng thục nữ
thuyền quyên
Rằng hoa có chủ
ván thuyền duyên tơ...
Đầy nhà vang tiếng
trẻ thơ
Vẳng nghe khúc nhạc
hò ơ tiếng đàn
cảm xúc từ tấm ảnh
nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi chín
8.10.2014 Lu Hà
Nhung Truong: Cám ơn sư huynh thi sĩ Hà Lu nhiều nhé! Thơ NT được anh khen cũng bằng anh đã tặng cho NT mười thang thuốc bổ rồi đó! Là Nụ cười!
Nhung Truong: Cám ơn sư huynh thi sĩ Hà Lu nhiều nhé! Thơ NT được anh khen cũng bằng anh đã tặng cho NT mười thang thuốc bổ rồi đó! Là Nụ cười!
Xin đa tạ cả hai
bài thơ thật hay mà anh đã chia sẻ nhé! Anh cho phép NT post riêng những bài
thơ của anh đã gửi trong comment có được không?
Lu Hà chỉ muợn
hình ảnh nữ sĩ Nhung Truong dể nhăn nhủ ưóm hỏi tình tứ hàng ngàn hàng vạn cô
bán ổi mãng cầu sầu riêng, gọi là gái miệt vườn ở Việt Nam đó. Nhung Truong đã
có cháu ngoại gọi bằng bà rồi không thể gọi là cô được phải hông? Thơ mà phải
mênh mông trí tuởng lãng mạn mới hay còn để lại cho hậu thế chứ. Người ta có thể
nhầm lẫn Nhung Truong là cô gái 17 hay 18 thì đã sao? Càng vui nhộn.
Bây giờ tôi mới xin vào nội dung chính của bài tâm bút này.
Thưa toàn thể các em, các cô, các mợ, các bà sồn sồn kể cả các cụ bà vào tuổi thất, bát cổ lai hy mà xuân tình còn động hãy lắng nghe đây cho rõ lời trần tình của tôi, thi sĩ Lu Hà:
Tớ không vui tí nào với nữ sĩ Nhung Truong và cả cô em Mai Hoài Thu nữa là hai người mà Hà Mỗ này rất ái mộ. Nhưng cả hai cứ cung kính hỏi tớ: Anh Lu Hà ơi! Anh cho phép Mai Hoài Thu hoặc Nhung Truong đưọc đăng bài thơ anh gửi tặng vào trang này trang kia được không?
Bây giờ tôi mới xin vào nội dung chính của bài tâm bút này.
Thưa toàn thể các em, các cô, các mợ, các bà sồn sồn kể cả các cụ bà vào tuổi thất, bát cổ lai hy mà xuân tình còn động hãy lắng nghe đây cho rõ lời trần tình của tôi, thi sĩ Lu Hà:
Tớ không vui tí nào với nữ sĩ Nhung Truong và cả cô em Mai Hoài Thu nữa là hai người mà Hà Mỗ này rất ái mộ. Nhưng cả hai cứ cung kính hỏi tớ: Anh Lu Hà ơi! Anh cho phép Mai Hoài Thu hoặc Nhung Truong đưọc đăng bài thơ anh gửi tặng vào trang này trang kia được không?
Vậy, Lu Hà xin thông báo các vị có thể cung
kính với ai đó tặng qúy vị thơ như vậy là đúng, phải phép phải đạo lắm. Nhưng
Hà Mỗ này thì lại không muốn như vậy mà còn cảm thấy ngán ngẩm và buồn nữa.
Bởi cớ sao? Bởi vì
Hà Mỗ này đối xử với các vị chân tình như vậy mà các vị vẫn chưa hiểu hết tấm
lòng thi nhân phóng khoáng rộng mở bao la của Hà Mỗ này hay sao?
Hãy thay cho cái
câu chữ khuân phép khách sáo đó qúy vị hay Nhung Truong hoặc Mai Hoài Thu có thể
viết:
Nhung Truong hay
Mai Hoài Thu hân hoan báo cho anh Lu Hà biết: Bài thơ anh gửi tặng đã được đăng
ở trang này trang kia …
Nói như vậy có phải
là các vị đã khéo léo nhè nhẹ mềm mại dùng muời ngón tay búp ngà bóp vào trái tim của Lu Hà này đấy, vốn dĩ rất
đa tình nhạy cảm có đúng không?
Tất nhiên Lu Hà sẽ nghĩ ra: À thì ra các cô ấy
đang giúp mình chuyền bá tư tưởng thơ ca của mình đậy. Sao mà họ đáng yêu thế
nhỉ? Sao mà họ tế nhị thuớt tha mượt mà thế nhỉ?
Nếu như qúy vị cứ
cung kính hỏi, sẽ làm Lu Hà này buồn đấy. Vì sao? Vì Lu Hà sẽ chạnh lòng nghĩ
ngợi xa xôi: Mình có phải loại hẹp hòi tủn mủn gì đâu? Kò kè kiết xỉ vì vài ba
bài thơ đâu mà phải xin với phép? Thơ mình làm lá tre lá trúc trên rừng có phải
dăm thì mười hoạ bóp đầu nhăn trán, nhăn mặt mới ra được một bài thơ đâu và mình trân trọng qúy nó như vàng mười,
mình còn hy vọng đựợc như ông Hữu Loan
chỉ là thơ tự do nôm na thôi những câu chữ vô tình mần trúng trái tim yêu khắc
khoải của các anh vệ quốc đoàn vốn dĩ thất học mù chữ mà trở nên thiên thu bất
hủ?
Nếu Mai Hoài Thu
hay Nhung Truong hiểu được tấm lòng độ luợng hào hoa phóng khoáng vô tư của Lu
Hà mà làm đươc như vậy, theo đúng chỉ dẫn của Lu Hà thì quả là tuyệt cú mèo.
Sau này chỉ cần chỉ gửi tin nhắn: Thơ anh Lu Hà gửi tặng hoặc viết ra đã được
đăng rồi vào trang này trang nọ. Để tỏ lòng ngưỡng mộ ưu ái không dám sửa chữa
cắt xén, kể cả ngày tháng làm ra bài thơ của anh, và ghi rõ i sì như anh đã viết.
Tên tác giả rõ ràng là Lu Hà. Lu truớc Hà sau, không dám lẫn lộn mà gõ nhầm đảo
lộn thành Hà Lu.
Đại để cứ kopie bằng
Maus bằng cách markieren đánh roạt một cái là xong. Nếu làm được như vậy, Lu Hà
này sẽ phấn khới ưu ái vối các cô thì thơ phú còn tuôn trào nhiều hơn, nữa
không biết bao nhiêu mà kể.
Hãy làm cho Lu Hà
có thi hứng hơn , bốc men thơ lên hơn là những câu lễ phép cung kính mà Lu Hà cảm
thấy nhạt phèo mất hứng đi. Có bài này rồi gửi tặng còn có nhiều bài khác nữa
chứ?
Với thiên hạ Nhung
Truong nên tiên học lễ hậu học văn cho phải phép. Nhưng tớ và Nhung Truong tưởng
như sắp gần được là Bá Nha và Chung Tử Kỳ rồi. Thay cho câu hỏi cung kính lễ
phép thì Nhung Truong phải tự nghĩ biết cách nào cho tay Lu Hà này vui đây?
Nhung Truong hay Mai Hoài Thu với trí thông minh của mình sẽ tự hỏi: Mình cứ hỏi như vậy anh ta sẽ vui, hay mình cứ đăng thơ anh ta lan tràn lên? Anh ta tặng mình công khai kia mà, mình đăng đây đó hắn cám ơn mình chưa kịp nữa là khác. Gọi là thi sĩ thì phải có trái tim nhạy cảm khác nguời chứ? Cái quan trọng là tạo hứng. Mình không tạo đuợc hứng mà kẻ khác lại tạo được hứng là mình thua đời một bàn tâm lý rồi.
Nhung Truong hay Mai Hoài Thu với trí thông minh của mình sẽ tự hỏi: Mình cứ hỏi như vậy anh ta sẽ vui, hay mình cứ đăng thơ anh ta lan tràn lên? Anh ta tặng mình công khai kia mà, mình đăng đây đó hắn cám ơn mình chưa kịp nữa là khác. Gọi là thi sĩ thì phải có trái tim nhạy cảm khác nguời chứ? Cái quan trọng là tạo hứng. Mình không tạo đuợc hứng mà kẻ khác lại tạo được hứng là mình thua đời một bàn tâm lý rồi.
Gọi là có đi có lại,
có nũng nịu, dìu dặt, ong buớm hoa lá cành thì mới toại đưọc vào lòng nhau có
phải không? Còn cứ hơi một tý Khổng Tử nói thế ngày, Lão Tử nói thế kia, Phật Tổ
dạy rằng, gia giáo tôn ty trật tự ... Trong lúc đang cần giây phút say sưa mộng
ảo, tình ái thi vị siêu hình, vô thức, hư vô mình quá câu nệ khuân phép sẽ làm
nguời ta cụt hứng đi thì còn lâu mới có thơ tình.
Lu Hà này đa tình
đa cảm lãng mạn chân thành ngay thẳng nên Lu Hà hay tâm sự với rất nhiều nguời
phụ nữ từ các cô gái măng tơ 18 đôi mươi cho đến các lão bà bà trên dưới 70 tuổi
rồi mà xuân tình còn động thú vị hạnh phúc lắm.
Cỡ như Tản Đà,
Nguyễn Bính, Hà Mạc Tử, Vũ Hoàng Chuơng còn lâu mới có được cái diễm phúc như
Lu Hà sinh đúng vào thời đại công nghệ thông tin phát triển mạnh. Người ta có
thể tỉ tê non nỉ thâu canh nghe những lời tâm sự não nuột thiết tha, và họ muốn
nghe ở mình một lời khuyên một sự an ủi vỗ về khuyến khích động viên, hay những
giây phút thiêng liêng lạc vào trốn đào nguyên để cho những chùm hoa thơ nở rộ...
Chấp cánh cho tâm hồn ta bay cao, bao la lạc vào cõi thiên đàng....
Nếu là một bài văn
về chính trị chính em thì có thể hỏi cũng được. Cô Mai Hoài Thu cũng làm như
Nhung Truong và đuơc Lu Hà viết ra một bài luận dài dằng dặc. Mọi ngu7ời rất
thích đọc đó. Lu Hà sẽ post lại bài này đã viết tặng cho MHT nhé. Với Nhung
Truong đứng tuổi rồi thì con châm chước được. Còn với cô em MHT, Lu Hà này phải
lao tâm khổ trí viết tặng 440 bài thơ tình mà còn cư xử khuân phép với mình như
vậy làm mình càng thêm buồn mà thôi. Tại sao? Ừ cho rằng cô ta là thi sĩ tình
thơ với những bài thơ dàn dụa nuớc mắt vói anh chàng A hay B gì đó. Nhưng thiên
hạ có biết anh A anh B gì đó là ai? Họ lại biết trong cõi nhân sinh ngày cũng
có anh chàng Lu Hà dàn dụa nuớc mắt vì cuộc đời tình ái số phận cô Thu. Giống
như Nguyễn Du nước mắt chảy thương nàng Kiều. Nói như vậy không có ý so sánh tớ
với Nguyễn Du đâu. Thật ra Lu Hà này chưa nên xếp Nhung Truong ben cạnh MHT vì
Lu Hà viết rất ít thơ tình với Nhung Truong. Lu Hà cảm thấy cái khí khái nữ nhi
anh hùng của Nhung Truong và thấy người phụ nữ này tỏ ra rất sâu sắc trong truờng
đời nên thầm nghĩ đến Bá Nha và Chung Tử Kỳ đó thôi.
Lu Hà viết vậy ý tứ
xa xăm sâu rộng lắm tưởng như không vui với Nhung Truong nhưng nghĩ kỹ lại thì
lời lẽ lại ca ngọi Nhung Truong. Cái thâm thúy, cái đẹp của văn chương là ở chỗ
đó.
Hôm nay sơ bộ xin tặng Nhung Truong 3 bài thơ. Lần sau cứ thấy thơ Lu Hà tặng cứ đăng lan tràn đi nhé làm cho Lu Hà này sướng lên. Đừng hỏi xin phép làm gì, chỉ mất hứng thôi.
Vậy các em, các cô kiều nữ, các mợ, các bà và cả các cụ lão bà cứ như thế, như thế mà làm nhé.
Hôm nay sơ bộ xin tặng Nhung Truong 3 bài thơ. Lần sau cứ thấy thơ Lu Hà tặng cứ đăng lan tràn đi nhé làm cho Lu Hà này sướng lên. Đừng hỏi xin phép làm gì, chỉ mất hứng thôi.
Vậy các em, các cô kiều nữ, các mợ, các bà và cả các cụ lão bà cứ như thế, như thế mà làm nhé.
Thôn Nữ Đào Non
Song thưa lọt bóng
trăng vào
Mơ màng thôn nữ
xuân đào sườn non
Ổi thơm đôi trái
căng tròn
Suối nga mát rưọi
vẫn còn thoảng bay
Bàng hoàng tỉnh giấc bướm say
Hoài vương một thuở
vơi đầy nẻo xưa
Lúc này nàng đã dậy
chưa?
Tâm linh dan díu dễ
chừa được sao?
Nụ hôn xao xuyến
ngọt ngào
Mối tình thơ dại
năm nào tơ vương
Ngậm ngùi càng
nghĩ càng thương
Càng đau bèo bọt
vô thường biển dâu
Bấy nhiêu thôi đã
trắng đầu
Suơng rơi cành liễu
chân cầu thở than
Tuyết lê từng cặp
chứa chan
Hàng cây dâm bụt nồng
nàn thiết tha
Mân mê từng búp
sen ngà
Tượng xoài vú sữa
mượt mà chao ôi!
Bình minh xao xác
hết rồi
Hiên nhà trống mái
bồi hồi chim cu
Bần thần nghe tiếng
hát ru
Vọng từ xa thẳm vi
vu gọi về….!
cảm xúc từ tấm ảnh
nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi
9.10.2014 Lu Hà
Người Ơi Là Người
Nửa đời phiêu bạt
xứ người
Hôm nay thổn thức
lệ rơi đôi hàng
Thấy cô bán ổi dịu
dàng
Hồn thơ trở lại
xóm làng xưa kia
Vườn rau ao cá đầm
đìa
Líu lo tiếng hót
chim chìa vôi ơi!
Bấy nhiêu mà đã
cách rời
Cánh bèo trôi nổi
cảnh đời ly tao
Long lanh ánh mắt
xuân đào
Da thơm chín mọng
ngọt ngào thiết tha
Nâng niu mười búp
sen ngà
Mắt huyền vời vợi
áo bà ba xinh
Miệt vườn thôn nữ quê mình
Gợi bao kỷ niệm
sân đình trúc mai
Đêm nay lạc trốn
thiên thai
Dập dìu trăng gió
hương nhài chơi vơi
Mà sao chỉ thấy cô
cười
Trên trang Phây
Búc người ơi là ngươi
Cho tôi ôm chút
mây trời
Men say chuếnh
choáng lả lơi gương Hằng!
Thơ cảm xúc từ tấm
ảnh nữ sĩ Nhung Truong bên mâm ổi chín mọng
9.10.2014 Lu Hà
Nữ sĩ Nhung Truong
ơi!
Tớ mấy đêm nay cứ
trằn trọc mãi không ngủ được, hôm nay muốn được bày tỏ xin ý kiến Nhung Truong.
Vì biết Nhung Truong có kiến thức sâu rộng.
Tớ muốn thành lập
một một tôn giáo gọi là Đạo Ái Tình. Nếu các cô kiều nữ, các em, các bà các mợ
kể cả các cụ bà bô lão vào tuổi gần đất xa trời mà xuân tình thoi thóp còn động
nhất trí ủng hộ. Tớ sẽ xin thụ phong chức linh mục nhỏ nhoi, hay làm một giáo
sĩ hạng bét cũng được, để duy trì giáo hội ái tình. Chúng ta sẽ lấy thơ tả
tình, văn tả tình làm phương tiện truyền giáo chủ yếu đề cao những giá trị tình
ái tâm linh, tránh va chạm xác thịt, chống lại ăn chơi nhảy nhót, xì ke thuốc lắc.
Người theo đạo ái tình phải có tâm hồn lành mạnh.
Nhung Truong thấy
thế nào? Xin cho ý kiến. Nhung Truong hay Mai Hoai Thu hoặc Hoài Trang, Lệ Hải
hoặc cô nào muốn làm thư ký cho linh mục Hà đây? Gọi linh mục là sai, phải gọi
là giáo sĩ như bên đạo Do thái. Đạo tình ái giáo sĩ phải có vợ sinh con đẻ cái
bình thường giống như bên tin lành vậy.
Xin gửi lời chào thân ái yêu dấu chân thành từ trái tim hồng của tôi tới qúy bà qúy cô.
Xin gửi lời chào thân ái yêu dấu chân thành từ trái tim hồng của tôi tới qúy bà qúy cô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét