Từ hôm qua đến hôm nay
tâm hồn tôi xao động vì nhiều biến cố sảy ra quá mức tưởng tượng vượt lên trên sức chịu đựng của con người. Tôi đọc trang của cô
Vanessa Le trên mạng Facebook,
mà tức cảnh cảm hứng thơ tình với
cô, tâm hồn thơ của tôi lai láng và rồi lại bực dọc khó chịu khi đọc tin trên
Facebook ông cò thơ Đỗ Minh Xuân dám sửa 1000 đơn vị thơ hay 1000 chữ trong tác
phẩm
Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, và còn được một ông tự nhận mình là
giáo sư tên là Vũ Khiêu nhiệt liệt hoa hô tán thuởng, họ bày trò in ấn hội thảo để kiếm chút
đỉnh chung trong cái trò hề trường kỳ hủ hóa ngu dân của Đảng? Họ vẫn chủ
trương đường lối nghệ thuật vị nhân sinh, thơ ca nhằm phục vụ quần chúng lao động,
phục vụ sản suất và chiến đấu. Tôi
nghĩ bụng đúng là một lũ ô trọc biết quái gì về thơ văn mà dám sửa đổi làm ô uế
cả nền văn chương Việt Nam.
Nên tôi gộp cả hai cảm
xúc này làm một hệ thống lý luận thơ tình đa nghĩa và thơ đấu tranh độc nghĩa.
Vì sao thơ tình câu chữ đa nghĩa mới hay và thơ đấu tranh chỉ nên độc nghĩa,
nói thẳng, nói rõ ràng rành mạch để tránh hiểu lầm?
Trích dẫn 4 câu thơ của
Vanessa Le trong bài thơ của cô:“ Như Đã Bay Xa “
“… Bè ai thả nổi trên
dòng sông
Đong đưa sợi nắng vàng
trổ bông
Như soi như rọi niềm u
uẩn
Bỏ lở bên sông mối
tình nồng…“
-Bạn đọc Ngô Văn Hải
có ý kiến: “ Câu thơ ''đong đưa sợi nắng vàng trổ bông'' chưa rõ nghĩa theo
mình có thể '' đong đưa sợi nắng cánh đồng bông'' nó tương đối phù hợp.... Hoặc
'' đong đưa sợi nắng hoa trổ bông ''
-Vanessa Le trả lời: “
Cám ơn Hải Ngô Văn đà ghé trang thơ của VL.Vâng cánh đồng lúa cũng trổ bông
nhưng ở bài này VL muốn diễn tả hình ành những giọt nước bắn xuống dòng nuớc dưới
ánh nắng loang ra với sự phản chiếu ánh sáng không đồng đều trông rất đẹp như
bông hoa nở lung linh đó Hải Ngô Văn ơi!“
Một câu thơ tưởng rằng
rất hay đa tình đa cảm lãng mạng hình ảnh ẩn dụ ý tứ phong phú như vậy mà vẫn
có người chê mà số chê đông hơn số khen mới làm tôi bàng hoàng sửng sốt. Thì ra
trình độ cảm hứng thơ văn của người Việt Nam ta còn kém quá mức trung bình,
nông nỗi cơ sự này do tại đâu mà thảm họa như vậy. Phải chăng chính sách ngu
dân nhồi sọ của Đảng cộng sản và ông Hồ Chí Minh đã hủy hoại tâm hồn trí tuệ của
người Việt Nam?
4 câu thơ hay rất bóng
bẩy ý tứ đẹp giàu hình ảnh đơn gỉan dễ hiểu như vậy mà vẫn có người còn chê? Nếu
thơ phải viết cụ thể toạc móng heo hơn thì còn gì gọi là thơ tình nữa? Bè trôi
trên sông- Sóng vổ đung đưa bọt nước dưới ánh nắng như trăm ngàn bông hoa trổ
bông tạo ra một nỗi buồn u uẩn của tác giả. Vì sao? Vì bỏ lở bên sông mối tình
nồng thế là đủ rồi. Trên sông không thể có cánh đồng luá trổ bông, hay cánh rừng
trổ hoa được. Trên sông chỉ có những bọt nước tung toé hoà quyện với nắng vàng
mà trở nên muôn màu muôn sắc do cảm nhận thị lực của con người cũng khác nhau.
Có người thấy màu xanh, màu trắng, màu đỏ, màu vàng v. v…mà ra.
Lu Hà tôi không muốn
bàn luận nhiều mà cảm tác luôn thành bài thơ:
Ba Cô Gái Mán Mến Yêu
cảm tác từ tấm ảnh của
Vanessa Le
Chao ôi, phong cảnh thần
tiên
Bè trôi lừng lững về
miền yêu thương
Bồng lai ở tại quê
hương
Ba cô gái Mán má hồng
thướt tha
Áo chàm tùng quất la
ngà
Vách cao thác đổ mái
nhà thiên thai
Sâm si hạnh thái trần
ai
Xa xăm cánh bướm u
hoài vấn vương
Ngẩn ngơ oanh yến
ngóng trông
Dập dìu sóng vỗ nghe
lòng nôn nao
Giơ tay vẫy gọi hỏi
chào
Phải người muốn hái
xuân đào trăng non
Xôn xao nô nức sóng dồn
Xuôi dòng bến đậu bồn
chồn ai ơi!
Líu lô sông nước hoa
cười
Cầu cho duyên phận cuộc
đời có nhau
Vành khăn mỏ quạ đội đầu
Mẹ cha ướm hỏi trầu
cau xôi vò
Ruộng vườn canh cửi
ươm tơ
Sớm khuya tiếng trẻ bi
bô mộng tròn.
26.4.2014 Lu Hà
-Vanessa Le: Cô gái
Mán mến yêu bên dòng thác hay quá Hà Lu ơi!
-Lu Hà: Là do trí tưởng
tượng vẽ vời ra, quê tớ thuộc miền trung du Bắc Bộ. Người dân tộc kinh nhưng đi
bộ chục cây số là đến vùng mán, mường, mèo, thổ. Sông nước cảnh này giống vùng
sông Lô, sông Thao quá. Khăn mỏ quạ là loại khăn đen bịt đầu giống mẹ tớ vẫn đội.
Ở nhà gọi là bầm, sau này ra Hà Nội học gọi là mẹ. Nhưng cũng phải có tình yêu
quê hương sông nước, nên mới thấy cảnh này dù chỉ là bức ảnh trên mạng mà bồi hồi
nhớ về quê cũ mà cảm tác ra thơ đó. Cứ làm như mình là một anh chàng nhà quê mới
lớn lên, đứng trên bờ thấy các cô Mán hay Thái gọi nhau í ới, cuời khúc khích.
-Vanessa Le: Lần đầu
tiên VL mới biết mẹ còn được gọi là " bầm" đó Lu Hà
- Lu Hà:Vậy xin có mấy
câu tạm trích trong bài: “ Bầm Ơi! “.Bầm ơi! Của Lu Hà khác hoàn toàn bầm ơi của
Tố Hữu. Tớ chẳng dính dáng gì đến ông Hữu đâu.
“ …Trung du rừng cọ đồi
chè
Vẳng nghe tiếng hát
đêm hè buông xa
Con cò bay lả bay la
Cánh non chập chững la
đà trời xanh
Đêm giông dột mái nhà
tranh
Nhường con chỗ ráo bầm
dành chỗ mưa
Nuôi con chẳng quản sớm
trưa
Canh gà muối lạc sớm
khuya mẹ hiền
Gửi con đến tận tối
đèn …“
Tớ còn nhớ không quên
ngày bé lúc đó tôi chừng 2 hay 3 tuồi mẹ tớ vẫn cõng tớ trên lưng cứ dỗ dành
mãi đưa đến nhà một bà già, trông coi tớ cùng vài ba đứa trẻ con cùng lưá để mẹ
đi làm tổ đổi công và hưá sẻ mua cái trống bỏi cho cái lúc lắc hay gọi là lục lặc,
cái kèn nhựa thổi tò te. Mẹ tớ với bà nội tớ không hợp tính nhau. Cảnh mẹ chồng
con dâu mà. Bà nội mắng mẹ: Mày không được gửi cháu tao cho người khác, mang nó
đến cho tao trông coi. Mẹ tớ xuất thân con từ gái nhà quyền qúy, nên không quen
lao động chân tay đồng áng. Nên sau năm cải cách ruộng đất bị bà nội tớ chê khổ
lắm. Bây giờ nghĩ lại mà ứa nước mắt ra, cả bà và mẹ đều là người thiên cổ.
Phơi Luá Với Bà
Khi con tu hú gọi muà
hè
Dạo rực hoa lòng phượng
vĩ ơi!
Cháu lại cùng bà phơi
luá mới
Sân vàng óng ánh đẫm mồ
hôi
Bà bảy mươi rồi tóc bạc
rơi
Giưã trưa nóng nực quá
đi thôi
Rát bàn chân trẻ vưà
lên chín
Lẽo đẽo theo bà đạp
luá tươi
Năm tháng qua đi lại
nhớ nhà
Đất trời đâu phải ở
quê ta
Ai có hay chăng thường
bão lụt
Miền trung du sáng nắng
chiều mưa
Phiêu diêu hồn lạc đám
sương mờ
Cháu gửi tiền xây lại
nấm mồ
Bà có nhớ không về cố
quốc
Xa quê hương gửi đám
mây đưa...
Ba mươi năm về lại
thăm nhà
Nhìn cái sân phơi cháu
nhớ Bà
Chiều nắng xanh lam
cơn gió lạnh
Hàng cau thấp thoáng
bóng chiều tà…!
2008 Lu Hà
Lu Hà tôi cả thời gian
tuổi thiếu thời lại sống bên bà nội, nên nhớ thương bà như mẹ vậy.
Lời Tình Ngỏ Của Chàng
Trai Dân Tộc
viết tặng Vanessa Le
Tuyên Quang phong cảnh
hữu tình
Non xanh nước biếc cô
mình kia ơi!
Khoan khoan tôi hỏi
đôi lời
Rằng cô đã có chốn nơi
hẹn hò?
Hôm qua gặp ở bến đò
Cô xinh yếm đỏ lững lờ
cá bơi
Tôi từ Vũ Ẻn qua chơi
Về nhà lăn lóc bồi hồi
nhớ cô
Áo chàm ngăn ngắt
hương mơ
Mắt huyền lúng liếng
điệp hồ gió bay
Tình cô trong trắng ngất
ngây
Xôi vò gạo nếp đắm say
lòng người
Nhà tôi ở dưới chân đồi
Có hàng dâm bụt mồng
tơi cúc tần
Vịt gà ngan ngỗng đầy
sân
Vườn trầu mơn mởn bần
thần đợi cau
Mẹ cha tha thiết con
dâu
Cô đừng từ chối qua cầu
với tôi
Yêu nhau hết đứng lại
ngồi
Cỏ tranh nhàu nát trọn
đời cô ơi!
27.4.2014 Lu Hà
Theo tớ làm một bài
thơ hay trí tưởng tượng còn quan trọng hơn cả lý trí như lời giáo sư học giả Vũ
Ký đã nói. Nói như vậy cả lý trí và trí tưởng tượng đều phải
có. Mặc dù cụ đã qua đời từ lâu, càng ngày tớ càng nghiệm thấy lời cụ nói rất
đúng. Cái hay của bài thơ là vẻ đẹp ẩn ý bên trong, thơ phải
đa nghĩa mới hay.Giống như cô gái đẹp nhìn xa thì đẹp, mỗi nguời khen một kiểu,
người thì mũi dọc dừa, kẻ thì mắt bồ câu v.v... Nay ta dùng kính lúp để ngắm từng
lỗ chân lông, soi mói từng mụn trứng cá thì cô gái đó đâu còn đẹp nữa.
Nguyễn Du tả hai nàng
Kiều khi gặp Kim Trọng đã dùng một câu:
"Hai kiều e thẹn
nấp vào dưới hoa"
Câu này đã làm nổ ra một
cuộc tranh luận sôi nổi của giới học gỉả, văn nhân thi sĩ. Người thì bảo làm gì
có chuyện cái mả hoang của nàng Đạm Tiên lại có cây hoa nào đó đủ lớn mọc lên để hai
nàng Kiều dấu mình trong đó, người thì bảo
dưới mái tóc hai nàng Kiều cài một cái trâm có hình bông hoa v. v... Theo tôi
theo đuổi ý nghĩa một cách toạc móng heo ra thì nó làm mất đi vẻ đẹp của thơ, tất
nhiên thơ viết không tối nghĩa, cả nhịp thơ lục bát cụ Nguyễn Du cấu trúc rất
hoàn chỉnh để tả cảnh trai thanh gái lịch, thanh mai trúc mã, người quốc sắc kẻ
thiên tài gặp nhau tình tứ đẹp nên thơ như thế nào là cái ý chính của bài thơ.
" Một vùng như thể cây quỳnh cành giao "
Tôi nghĩ bụng chả cần
có cây hoa hay cái trâm cài đầu quái nào cả mà ý cụ Nguyễn
Du không muốn để chúng ta quên đi nhân vật vô hình nữa chính là nàng Đạm Tiên. Cụ đã nhập thần vào Đạm Tiên và đã nhìn thấy linh hồn hai nàng kiều e lệ nấp trong cái tấm
thân giả tạm của mình đẹp như hoa vậy. Cho nên mới có cảnh về sau khi Kiều ngà
ngà dưới án thư thì Đạm Tiên xuất hiện và nói: " Ban ngày
thanh khí quên rồi hay sao? "
Tuy đề cao trí tưởng
tượng phong phú nhưng phải là thứ tưởng tượng sáng tạo có tính biện chứng khách
quan. Từ tư duy trìu tượng dẫn đến hình ảnh trực quan. Anh không thể giữa Sài
Gòn quanh năm chỉ có hai mùa mưa nắng mà anh tưởng tượng mùa đông tuyết phủ đầy
đường. Cái đó không phải là tượng tượng nữa mà là hoang tưởng bậy bạ viết láo.
Tớ không thích làm thơ
hay ca từ mà không có ý nghĩa chủ đạo, viết bậy bạ tăm tối như Trịnh Công Sơn
hay chữ nghĩa màu mè mâu thuẫn nhau như Ngô Xuân Diệu, nhưng không có nghĩa là
trẻ tư sợi tóc bới lông tìm vết để bắt bẻ thi sĩ. Như kiểu thiên hạ bắt bẻ cụ
Nguyễn Du.
Tóm lai theo tớ làm một
bài thơ phải tạo ra sự xúc động , cảm xúc như vui, buồn, khóc lóc, cuời kể cả tức
tối nóng giận lồng lộn sôi sục. Chứ một bài thơ chỉ có chữ và ghép vần tuỳ tiện
hoa lá cành nghe xuôi xuôi tai mà chả biết người đó nói gì về tình yêu không thấy
có tình yêu, về đau khổ cũng không thấy có sự đau khổ. Nghĩa là chả tạo ra cảm
giác gì cho người đọc từ giới học giả văn sĩ và cả giới Chí Phèo thị Nở, bần
nông cốt cán, thì lại biện bạch ngụy biện thơ ta lời lẽ cao siêu khó hiểu vì
trí tuệ ta cao, nên làm mọi người phải bận tâm suy nghĩ. Thơ mít đặc như vậy
đâu còn là thơ nữa. Như nhạc Trịnh công Sơn là loại nhạc mít đặc mục đích phản
chiến lời lẽ cực kỳ tối nghĩa chứ cao siêu trí tuệ quái gì. Tất nhiên ngưu tầm
ngưu mã tầm mã thơ học giả văn sĩ hẳn hoi thì học giả văn sĩ hẳn hoi đọc nhấn
chuột like, thơ Chí Phèo thì có Chí Phèo nhấn chuột like, thơ cộng sản thì đã
có các đồng chí đảng viên dư luận viên ủng hộ. Ngày xưa nhiều người hỏi Xuân Diệu, Phạm Duy hay Trịnh
Công Sơn về ý nghĩa của bài thơ hay bản nhạc. Các vị đó không trả lời nếu có miễn
cưỡng thì Phạm Duy bảo: Tôi thấy người ta viết vậy cảm thấy hay thì đưa vào nhạc.
Xuân Diệu và Trịnh Công Sơn thì ranh ma trí trá hơn Phạm Duy. Tôi không muốn giải
thích ý nghĩa của câu thơ đó lời nhạc đó là muốn thử trí thông minh của các bạn
trẻ.
Những người làm thơ chống
cộng mà làm các cam dư luận viên lồng lộn tức sùi bọt mép nghĩa là bài thơ đã đạt
yêu cầu rồi đó.
Xichlo Dap: Hihi, Có
lẽ 1 nửa dân miền Nam Việt Nam thích loại nhạc mít đặc của Trịnh
Công Sơn đó, bác Hà Lu.
-Lu Hà: Vì vậy nghĩa vụ
trách nhiệm của kẻ sĩ phải hao tâm tổn trí viết bài phân tích cái mít đặc của
nhạc Trịnh. Sở dĩ người Việt Nam theo cộng sản rồi mất nước và bị Mỹ bỏ rơi vì
dễ cả tin, mê dại tôn thờ vào cái thứ mít đặc đó. Bởi vì hệ thống tuyên truyền
của cộng sản quá mạnh nên những thứ mít đặc đó được tôn lên là thần thánh thiên
tài . Ví dụ như cuốn Ngục Trung Nhật Ký được ăn ăn cắp in ấn. Ông Hồ và đám văn nô bồi bút cỡ Vũ Khiêu, Đỗ Minh Xuân đâu
biết cũng chỉ là sản phẩm hạng bét của Tàu được tôn thờ lên quá đáng. Cả đời Trịnh gò lưng tôm lòi rom ra cũng chỉ viết
được khoảng 233 bản nhạc phản chiến loại nhạc thổi kèn đám ma. Nhưng nói phét
là 400 đến 500 bản nhạc. Đào mả cha cộng sản cũng không đủ số 300 bản nhạc cho
Trịnh. Tớ rò mãi trên mạng cũng chỉ có hơn 200 bài thôi, nhưng tò te tí te hát
mãi thời miền Nam cộng hòa là bao nhiêu bài? Nhưng tớ cũng phải đổ mồ hôi trán
dán mồ hôi bẹn ra để cảm tác ra gần 400 bài thơ để chỉ trích phê phán phản bác
chế nhạo hơn 200 bản nhạc cóc ghẻ của Trịnh công Sơn đó, không những thế còn viết
mấy bài luân văn nữa để phê phán Trịnh.
-Xichlo Dap: Hihi,
thiêt nghĩ bác Hà Lu nên tạo 1 thớt mới, chúng ta có thể thảo luận
về Trịnh và nhạc của ông ta. Xichlo nghĩ là không nên gây ồn ào trong
nhà bạn bè.
-Lu Hà: Chẳng ai gây ồn
ào ai cả. Tiện thì viết cho vui, những người cùng trí tuệ đẳng cấp tâm linh họ
cũng nghĩ như vậy, họ không nói ra nhưng họ thầm mong c ó người viết và mặc kệ
mình viết trong trang của họ. Ai thích đọc thì đọc họ không phản đối tớ cho là
tiêu cực hay cực đoan gì đó.. Họ có phải là bạn bè cha chú họ hàng máu mủ thân
thích gì của trịnh công sơn đâu mà họ phải bảo vệ Trịnh? Họ cũng là những chiến
sĩ đấu tranh cho tự do lẽ phải và công bình. Chưa biết chừng nhờ vậy mà trang của
họ nhiều đề tài được tớ đ ưa vào thảo luận sôi nổi, hấp dẫn và phong phú thêm.
Họ cũng thích nhờ vậy tầm hiểu biết được mở rộng thêm đâu phải chỉ nhấn chuột
like khen vút đuôi nhau rồi nhạt như nước ốc chả để lại một chính kiến ấn tượng
gì đáng giá.
Thực ra viết ra như vậy
có phải làm giảm danh dự uy tín của họ, có làm gì họ bị tổn thương đâu? Mình viết ra như vậy chưa biết chừng
là viết thay cho họ đó. Biết bao nhiêu người vì dân tộc tự do nhân quyền mà mặt
phải đối mặt với cộng sản bị tù tội tra tấn bệnh tật thậm chí mất cả mạng sống
mà họ còn không tiếc.
Nay có tiếng nói của
mình trên facebook họ cũng chẳng hẹp hòi gì đâu. Đơn giản như cô Vanessa Le đầy
cảm kích vô cùng nhờ mình hay tâm sự mà cô học thêm được chữ " Bầm ".
Hôm nay cô mới biết : À ra thế trên lãnh thổ Việt Nam người ta gọi mẹ bằng bầm.
Nếu không nhờ cái tính đon đả mau mồm mau miệng vui chuyện của tớ thì suốt đời
cô Vanessa Le chẳng biết cái chữ thiêng
liêng cao quý này có trong ngôn ngữ Việt Nam
Nếu thấy mình phê phán
ai phản dân hại nước, nói có lý có tình, họ sẽ cảm tạ nhớ ơn mình đấy. Họ toàn
quyền không thích thì xóa và chẳng cần có ý kiến gì cơ mà? Trang của
tớ thỉnh thoảng Hoa Màu Đỏ thâm nhập hay nhiều nick ảo, cam khác thả bài vào đăng loạn lên. Tớ cũng chẳng nói gì chỉ
nhấn chuột xóa toẹt đi là xong, mọi thao tác xóa chừng 3 giây tức là ba tích tắc
trang tớ lại sạch bóng lộn.
Người quân tử sống khí
khái cao thượng khác người dám nói dám làm, dám đấu trí đấu lực trên trường văn
trận bút nếu cảm thấy mình làm đúng lương tâm trong sạch mà có lợi cho đồng bào
dân tộc thì ta cứ làm, miễn là tâm hồn ta bình thản. Đấu tranh chống Trịnh Công
Sơn là nghĩa vụ và lương tâm của kẻ sĩ thì mình thấy hoàn toàn yên tâm hạnh
phúc lắm rồi, vì biết hắn là việt gian phản quốc hại dân ăn cơm quốc gia thờ ma
cộng sản. Vả lại những người này họ đều ở nước ngoài cả họ sợ quái gì ai hay sợ
bị liên lụy?
Chỉ có hạng người hèn
mới sợ bóng sợ gió, sợ cả cam và luôn muốn trang mình có nhiều người ủng hộ bất
kể người xấu hay tốt. Trang tớ toàn diện anh hùng hảo hán nghĩa hiệp văn nhân
trí sĩ ghé thăm cả. Tớ biết
lắm chứ và họ âm thầm đọc và lặng lẽ ra đi. Bới vì Xichlo Dạp hỏi thì tớ mới trả lời. Tớ cũng chả cần biết Xichlo Dap là ai? Cam
hay người tử tế cũng không sao. Nhưng Xichlo Dap có lời lẽ xúc phạm đến tớ là tớ
không trả lời ngay đâu
nhé. Tớ gom lại và viết bài luận về Xichlo
Dạp cho cả thế giới đọc hoặc
không có thời gian nghe Xichlo Dạp ôn nghèo kể khổ kể lể chuyện củ hành củ tỏi
tớ sẽ bỏ qua mà nhằm vào những nhân vật cộm cán hơn. Đấu tranh chống Trịnh công Sơn, Hồ Chí Minh, Tố Hữu... là
nghĩa vụ lương tâm của kẻ sĩ vì những người này là kẻ ác có tội với dân tộc.
Còn chuyện thuần túy chỉ đam mê âm nhạc mà u mê mù quáng vì âm nhạc độc hại thì
phải có người chỉ cho mà biết là đừng mê muội nữa. Trịnh Công Sơn là con cóc ghẻ
rồi thì hãy tinh ngộ đi, nghĩa là mình đã có công giúp người đó tỉnh ngộ như tớ
giúp nửa số dân miền Nam tỉnh ngộ đấy. Không biết trong số những người cần được
tỉnh ngộ có Xichlo Dạp không? Thôi để tớ đàng hoàng trững trạc đăng vào trang tớ
những bài viết về Trịnh công sơn. Chắc chắn chả mấy người dám tranh biện với tớ
về nhạc Trịnh nếu họ cảm thấy không đè nổi văn tớ và áp đảo được lý luận của tớ.
Chả ai muốn tranh luận với tớ vì tranh luận cái gì sự thật nhạc Trịnh là nhạc
cóc là kẻ bất tài. Họ không dám gân cổ lên cãi đâu.
Tớ sẽ đăng ngay bài:
Hiện Tượng Trịnh Công Sơn và Băng Đảng Nghệ Sĩ Giả Cấy. Tớ thách Xichlo Dap đủ
tài hùng biện, lý luận cao siêu nhảy vào viết hẳn một bài luận đả phá lại tớ và viết bài tâng bốc Trịnh Công Sơn. Viết có lý có tình chứng minh Trịnh công Sơn là một
thiên tài thực thụ, không đạo nhạc,
không phải là gián điệp mật vụ ác ôn. Nhạc Trịnh hiện nay vẫn đắt giá trên các sân khấu hải ngoại và
quốc nội. Trịnh là người lương
thiện yêu nước tớ sẽ cảm tạ Xichlo Dap. Đúng ra câu chuyện lúc đầu chỉ bàn về
chữ nghĩa văn thơ chung chung thôi, tớ có đề cập đến một chữ "hoa"
trong câu thơ của Nguyễn Du và chữ " bông" của Vanessa Le với ý thơ
đa nghĩa mới hay. Tớ chỉ điểm qua một hiện tượng thơ nhạc tối nghĩa nên lấy họ
Trịnh hay ông thơ ông Xuân Diệu hay ông Chế Lan Viên, Tố Hữu làm ví dụ cụ thể,
lại thành ra mất thời gian thế này để giải thích cho Xichlo Dạp hiểu. Nhưng
thôi cũng tốt nhờ vậy mọi người mới hiểu thêm ngay đến Ngô Xuân Diệu cũng không phải là thần tượng toàn làm thơ đểu và ngay chính Đảng cũng
chê và bắt Diệu đốt đi coi như không có nó trên đời và Diệu đã công khai tuyên
bố mấy bài thơ viết trước năm 1945 khi chưa tham gia cách mạng đều là thơ đểu cả
do đạo từ thơ Pháp mà dịch ra. Hồ Chí
Minh cũng vậy, toàn là đồ đểu hết. Chúng ta đang sống trong thời kỳ đồ đểu. Bài
viết đã dài, tớ sẽ đền bù lại một bài thơ kêu gọi lòng yêu nước và thức tỉnh những
linh hồn còn mê muội.
Cám ơn Vanessa Le
không xóa đi ý kiến phản hồi của tớ dài dòng giải thích với Xíchlo Dap về ý
nghĩa của thơ nhạc. Nên tớ làm bài thơ song thất lục bát này để tri ân tấm lòng
của mọi người con nước Việt xa tổ quốc, cũng là nhớ lại ngày 30. 4 triệu người
phải uất ức rơi lệ khổ đau. Tớ sẽ gom ý kiến phản hồi này lại thành bài luận. Từ
Thơ Tình Đa Nghĩa Đến Thơ Đấu Tranh Độc Nghĩa.
Thôi Đừng U Mê Nữa
Tôi sẽ viết bài thơ đền
lại
Bao tấm lòng nhân ái
thương yêu
Lao xao sông nước mĩ
miều
Áo chàm thiếu nữ nắng
chiều trổ bông
Đừng quyên nhé quê
hương quốc tổ
Những mảnh hồn đau khổ
tha phương
Xót xa một thuở Hùng
Vương
Nghìn năm văn hiến Lạc
Hồng ta ơi!
Lũ chúng nó tanh hôi
máu chó
Trịnh Công Sơn Tố Hữu
lạc loài
Oán hờn ngùn ngụt trần
ai
Tuyên truyền nhảm nhí
hình hài thảm thê
Kìa lũ quạ ê chề đểu
cáng
Dư luận viên vì đảng
quên mình
Ba xu bát gạo hôi rình
Chuyên gia bút chiến
Ba Đình hò reo
Hồ ngạ quỷ xác teo bụng
lép
Bầy bút nô nhãi nhép
tung hô
Tôn thờ huyền thoại gà
mờ
Xích lô ba gác vật vờ
xác xơ
Đỗ Minh Xuân sửa thơ Cụ
Nguyễn
Giọt sương rơi nghèn
nghẹn trăng lên
Vũ Khiêu cậy thế tà
quyền
Văn chương rẻ rách bon
chen bạc tiền
Chúng phá hủy miếu đền
lăng tẩm
Theo Nga- Tàu ảm đạm
giang san
Sinh con đẻ cái lan
tràn
Đông đô đại phố giết dần
dân ta
Hãy đứng dậy sơn hà
khang phục
Đừng u mê lăng nhục tổ
tiên
Việt Nam xứ xở sầu
miên
Ngót gần thế kỷ tài
nguyên lụi tàn
28.4.2014 Lu Hà
Hai Thằng Mất Dạy Vô Học
gửi Vũ Khiêu và Đỗ
Minh Xuân *
Vũ Khiêu cùng Đỗ Minh
Xuân
Hai con cóc ghẻ sửa
văn thiên tài
Dắt nhau xuống tận tuyền
đài
Nguyễn Du đạp vỡ quan
tài thét to
Chúng bay hai đứa học
trò
Văn chương láo toét hồ
đồ dạy tao
Đỉnh cao trí tuệ tào
lao
Hư thân mất nết thuốc
lào rắm rong
Tung tăng dưới ngọn cờ
hồng
Công nông liềm búa
thiên đường thối rinh
Cậy mình con cháu thằng
Minh
Ăn gian nói dối Ba
Đình phởn cu
Đảng viên dư luận gà
rù
Nghìn năm sao nỡ đui
mù khùng điên
Mau mau trả lại bản
quyền
Tớ thày quét dọn rửa đền
cho tao
Giáo sư tiến sĩ văn
hào
Bọ hung dũi đất móc
vào đùn ra
Truyện Kiều di sản nước
nhà
Tiền nhân văn hóa sơn
hà của ta
Đồng bào nhỏ lệ mưa sa
Bạo quyền thơ đểu ma
tà đạo văn
Lạc Hồng nòi giống lụi
tàn
Tuyên truyền cưỡng ép
lường gàn ngu dân
* Vũ Khiêu và Đỗ Minh
Xuân đồng lõa trong vụ sửa 1000 chữ trong tác phẩm Truyện Kiều của thi hào Nguyễn
Du
27.4.2014 Lu Hà
Hai Thằng Láo Toét Ấm
Đầu
gửi Vũ Khiêu và Đỗ
Minh Xuân *
Hai thằng láo toét ấm
đầu
Bỗng dưng ngứa ngáy ruồi
bâu dở gàn
Thúy Kiều rơi lệ thóc
than
Vũ Khiêu động hớn Minh
Xuân ỉa đùn
Bọ hung chi quản mùi
bùn
Thiên thu bất hủ rỉ
cùn thơ nhơ
Văn chương chữ nghĩa mịt
mù
Nguyễn Du bật dậy quát
to chúng mày
Đầu gà óc lợn gớm thay
Cả gan sửa đổi lời hay
ý vàng
Mất đi nghìn chữ thiên
cang
Xăm xăm đè nẻo đánh liều
lần sang
Lam Kiều tiếng đẹp dịu
dàng
Dựa theo điển tích ngỡ
ngàng mất tiêu
Nghìn năm văn hiến bao
điều
Tiền nhân xỉ nhục cú
diều đảo điên
Cóc ngồi đáy giếng tự
khen
Lại còn hội thảo bon
chen bạc tiền
Mẹ cha bè lũ ươn hèn
Còn mình còn đảng
chính quyền ngu dân.
* Vũ Khiêu và Đổ Minh
Xuân trong vụ đồng lõa sửa bậy nghìn chữ trong tác phẩm Truyện Kiều của thi hào
Nguyễn Du
27.4.2014 Lu Hà
Truyện Kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn, nước ta còn là một chân lý bất di bất dịch mà cụ Phạm Quỳnh một học giả uyên thâm đã khảng định. Nay các anh cóc gìa văn thi sĩ giáo sư rỏm gì đó dám sửa 1000 chữ trong Truyện Kiều quả là các anh ấy uống thuốc lú ăn mật gấu hay sao? Rõ ràng các anh ấy theo lệnh đảng theo lệnh ban tuyên huấn và nhận chỉ thị từ Bắc Kinh bằng mọi cách phá hủy tận gốc nền văn hoá Việt để cho giống nòi này mất gốc quên hết tinh thần tự tôn thượng võ của tổ tiên. Chuyện Kiều thì bây giờ họ mới dám công phá chứ ca dao tục ngữ sử ký kể cả sấm Trạng Trình cũng bị xuyên tạc sửa dần hết từ lâu . Muốn tiêu diệt một dân tộc thì phải tiêu diệt văn hóa của họ trước. Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân là thằng nào, hưởng được bao nhiêu xương xẩu lương bổng béo bở mà dám cuồng điên vậy, dám tấn công Truyện Kiều, bất chấp cả lương tâm liêm sỉ? Bảo là cho đơn giản dễ hiểu phục vụ quần chúng công nông. Quần chúng công nông cái họ cần là trả lại ruộng đất cho họ, cho họ có quyền tư hữu quyền đảm bảo về tài sản; mở mang doanh nghiệp hay lao động trả lương cao. Cái đó các anh có làm được đâu? Nay họ chỉ còn có tí chút văn hóa tinh thần tiếng nói các anh cũng đòi sửa. Ngôn ngữ tiếng Việt thuần khiết trong sáng các anh cũng khuấy đục lên thích dùng tiếng lóng: hơi bị nhiều, hơi bị khôn, hơi bị tài… Chữ bị này là sản phẩm của đầu óc nô lệ, luôn bị đè nén áp bức nên được sử dụng đút lót thì gọi tiền lịch sự, tham ô ăn cắp công qũy thì mượn tạm, cướp đất thì là giải phóng mặt bằng, cho côn đồ đánh đập thì quần chúng bức xúc vân vân và vân vân...
Truyện Kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn, nước ta còn là một chân lý bất di bất dịch mà cụ Phạm Quỳnh một học giả uyên thâm đã khảng định. Nay các anh cóc gìa văn thi sĩ giáo sư rỏm gì đó dám sửa 1000 chữ trong Truyện Kiều quả là các anh ấy uống thuốc lú ăn mật gấu hay sao? Rõ ràng các anh ấy theo lệnh đảng theo lệnh ban tuyên huấn và nhận chỉ thị từ Bắc Kinh bằng mọi cách phá hủy tận gốc nền văn hoá Việt để cho giống nòi này mất gốc quên hết tinh thần tự tôn thượng võ của tổ tiên. Chuyện Kiều thì bây giờ họ mới dám công phá chứ ca dao tục ngữ sử ký kể cả sấm Trạng Trình cũng bị xuyên tạc sửa dần hết từ lâu . Muốn tiêu diệt một dân tộc thì phải tiêu diệt văn hóa của họ trước. Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân là thằng nào, hưởng được bao nhiêu xương xẩu lương bổng béo bở mà dám cuồng điên vậy, dám tấn công Truyện Kiều, bất chấp cả lương tâm liêm sỉ? Bảo là cho đơn giản dễ hiểu phục vụ quần chúng công nông. Quần chúng công nông cái họ cần là trả lại ruộng đất cho họ, cho họ có quyền tư hữu quyền đảm bảo về tài sản; mở mang doanh nghiệp hay lao động trả lương cao. Cái đó các anh có làm được đâu? Nay họ chỉ còn có tí chút văn hóa tinh thần tiếng nói các anh cũng đòi sửa. Ngôn ngữ tiếng Việt thuần khiết trong sáng các anh cũng khuấy đục lên thích dùng tiếng lóng: hơi bị nhiều, hơi bị khôn, hơi bị tài… Chữ bị này là sản phẩm của đầu óc nô lệ, luôn bị đè nén áp bức nên được sử dụng đút lót thì gọi tiền lịch sự, tham ô ăn cắp công qũy thì mượn tạm, cướp đất thì là giải phóng mặt bằng, cho côn đồ đánh đập thì quần chúng bức xúc vân vân và vân vân...
Bọn lưu manh cẩu
tặc gìa chúng nó còn nhân danh nhà giáo kỳ cựu thâm niên, hay gỉa học gì đó kêu
gọi cấm đọc Kiều vì chuyện Kiều bàn chuyện dâm ô. Chúng được bọn Tàu bóp dái dê
nên hung hăng như vậy. Cấm không được nó bàn nhau sửa, sau đó chúng sửa hết.Chưa
biết chừng tác phẩm hạng trung bình như Lục Vân Tiên cũng sửa đại đi cho kém phẩm
chất để phục vụ các anh Phèo cô Nở làm cho trí tuệ dân tộc này đi thụt lùi đừng
tiến hóa phát triển cao lên. Ngu dân là kế sách của Đảng.
Tôi cứ bức xúc mãi về chuyện này. Nên có thơ rằng:
Tôi cứ bức xúc mãi về chuyện này. Nên có thơ rằng:
Cảnh Giác Giặc
Văn Hóa
Hãy đứng dậy đồng
bào dân tộc
Vững lòng tin
khóc lóc làm chi
Diệt bầy hán ngụy
man ri
Ba Đình đập nát
nguyện ghi sử vàng
Nền văn hóa vẻ
vang quốc tổ
Hồn Nguyễn Du
muôn thuở Thúy Kiều
Chỉ tên vạch mặt
Vũ Khiêu
Manh tâm cưỡng
hiếp đặt điều Minh Xuân
Theo lệnh đảng
ngu dân mạo hóa
Sửa Truyện Kiều
chó má Sở Khanh
Uế xù cóc nhái
tranh dành
Tanh hôi nghìn
chữ xú danh tà quyền
Chúng hủy hoại
miếu đền truyền thống
Phá tinh thần
nòi giống của ta
Ca dao sử ký nước
nhà
Cú diều xuyên tạc
sơn hà lầm than
Óc bại liệt cù lần
lấp liếm
Trình độ dân thấp
kém ngu lâu
Văn thơ nhơ nhuốc
ruồi bâu
Công nông giai cấp
đít trâu vấy bùn
Dân mất gốc chổi
cùn Lê Mác
Hồ Chí Minh gọi
giặc làm cha
Uốn lưng dâng hiến
Hoàng Sa
Tây Nguyên Bản
Giốc Trường Sa mất dần
Thương con trẻ
ngu đần phờ phạc
Không tương lai
ngơ ngác đi đâu
Giáo sư tiến sĩ
mào đầu
Mua bằng bán tước
lâu nhâu một bầy
Lũ chúng nó cáo
cầy ăn bẩn
Theo giặc Tàu biển
lận tinh hoa
Bản quyền dày
xéo nhạt nhòa
Đạo văn ăn cắp vịt
gà kêu to
Không biết ngượng
chơi trò cu tý
Cuốn Ngục Trung
Nhật Ký của ai
Gìa Hồ phổng dái
nằm dài
Danh nhân thế giới
cãi hoài chuột dơi
28.4.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét