Đôi Dòng Cảm Nghĩ: “Ngày Mai Đi Nhận Xác Chồng.“
Hôm nay lần đầu tiên trong đời. Tôi đã nghe
bài " Tưởng Như Còn Người Yêu " của nữ thi sĩ Lê Thị Ý với câu nói
não nuột: Ngày mai đi nhận xác chồng
Bài thơ rất thương đau, nhưng vô nghĩa
không có ý thức nhân văn chính trị xã hội. Hết sức tầm thuờng vô vị của một tâm
hồn đàn bà ích kỷ, hoàn toàn không có tình yêu về chồng mình và niềm tự hào xót
xa thật sự từ đáy lòng mình về người chồng: Tổ quốc danh dự và trách nhiệm. Tôi
không muốn có lời khiếm nhã mất lịch sự xúc phạm đến nữ thi sĩ Lê Thị Ý. Mong
chị thông cảm cho tôi. Tính tôi ngay thẳng bộc trực. Tôi ngán nhất câu:
“Chiếc quan tài phủ cờ màu
Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng.“
Tôi không muốn phân tích ý nghĩa của toàn
bài thơ, không hiểu chị Ý vô tình hay hữu ý: Rõ ràng bài thơ này là bài thơ phản
chiến, oán trách chế độ cộng hòa miền Nam. Chị đổ lỗi cho chế độ ông Diệm, ông
Thiệu chống cộng sản bảo vệ tổ quốc là sai.
Bài thơ hoàn toàn không tri ân người lính
đã vì dân tộc tổ quốc mà phải hy sinh, chị lại mang hình ảnh người vợ ra để dọa
thiên hạ, oán trách người lính chết đi là thiệt mình là ngu dại. Em mất chồng
vô ích, anh hy sinh vô ích. Một cái chết thừa thãi .
Bài thơ này còn đuợc ông Phạm Duy tuy toa
phổ nhạc. Cậy tí nhạc sĩ phổ lung tung giống như tay việt gian mật vụ Trịnh
Công Sơn. Một đám nhạc sĩ bất tài thiểu năng vô học không có lý trí và tâm hồn.
Rồi đây lịch sử sẽ lên án phán xét các ông.
Rất nhiều người đã hát như Ý Lan, Thái
Thanh, Khánh Ly v. v... chứ không riêng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương. Nhưng vì tôi
qúy mến ngưỡng mộ Hoài Hương. Vậy tôi xin viết tặng Hoài Hương một bài thơ để đối
lại bài của chị Lê thị Ý.
Mảnh Hồn Tang Thương
viết tặng nghệ sĩ Hoài Hương
Chiến tranh kết thúc từ lâu
Nấm mồ hiu quạnh dãi dầu nắng mưa
Thoảng nghe mây gió lưa thưa
Tiếng ai nức nở hàng dừa thông reo
Chập chờn ủ rũ chân đèo
Nhạt mùi hương khói hắt heo tháng ngày
Lời thề danh dự đắng cay
Kẻ thua người thắng hận dày sầu mang
Nước nhà chẳng chịu ngó ngàng
Khinh khi bạc bẽo võ vàng trời ơi!
Thân nhân tỵ nạn xứ người
Nghĩa trang cào xới lệ rơi xóm làng
Vợ về thăm mộ bẽ bàng
Tào khang tình nghĩa dở dang đất bằng
Nửa đêm vằng vặc vầng trăng
Bóng ma thấp thoáng gọi rằng em yêu
Không nơi nương tựa sớm chiều
Ăn mày cửa Phật tiêu điều hoàng hôn
Bạn bè chiến hữu cô hồn
Cộng hòa Nam Việt xác chôn mất rồi…!
cảm tác sau khi nghe ngâm bài: “ Tưởng Như
Còn Người Yêu “ của Lê Thị Ý
7.9.2014 Lu Hà
Tôi muốn viết bài thơ này để tặng riêng nghệ
sĩ Hoài Hương. Khi tôi nghe ngâm bài thơ của nữ thi sĩ Lê Thi Ý làm từ năm
1970. Tôi không muốn phân tích bình luận bài thơ này vì không muốn chị Ý buồn.
Vì bài thơ của chị được phổ nhạc hát 44 năm nay rồi. Theo tôi là một bài thơ phản
chiến ý nghĩa đòn xóc hai đầu, chỉ có lợi cho người cộng sản. Có thể chị Ý lúc
đó chỉ vô tư nghĩ sao viết vậy, chính bản thân chị không lường hết nọc độc của
bài thơ. Tôi viết vậy từ đáy lòng mình, có lẽ tôi chỉ là bậc đàn em sinh sau đẻ
muộn. Mong chị Ý thông cảm cho tôi nhé. Tôi không muốn phân tích bình luận
tràng giang đại hải làm gì sợ tổn thương đến chị. Tôi làm bài này có thể thiên
hạ chê là không hay, nhưng tôi còn ca ngợi sự hy sinh của nguời lính cộng hòa.
Ngày Mai Em Đón Anh Về
Ngày mai em đón anh về
Mẹ cha đưa tiễn não nề làng quê
Phong ba dặm nẻo sơn khê
Chồng em xông xáo bốn bề lửa thiêu
Nắng sầu ảm đạm hoang liêu
Cờ đen phấp phới sớm chiều mộ anh
Cây hoa cúc trắng điểm cành
Sương gieo nặng hạt kinh thành xa xôi
Khói mây thơ thẩn vần trôi
Tinh anh sáu nẻo luân hồi trần ai
Khôn thiêng khí phách tuyền đài
Bát cơm chén nước canh dài lệ chan
Anh vì dân tộc giang san
Lời thề danh dự gian nan chẳng lùi
Đồng bào nhỏ lệ sụt sùi
Trang nghiêm kính cẩn ngậm ngùi súng vang
Quan tài phủ lá cờ vàng
Luân lưu sọc đỏ chói chang anh hùng
Đêm đông bóng tối lạnh lùng
Trong mơ hai đứa lại cùng dạo chơi
Nụ hôn mấp máy chơi vơi
Chập chờn hư ảo rã rời anh ơi!
Xanh xao hiu hắt nụ cười
Bỗng nhiên gió thổi hồn người dần xa…
viết tặng nghệ sĩ Hoài Hương khi nghe ngâm
bài thơ:”Tưởng Như Còn Người Yêu” của Lê Thị Ý
7.9.2014 Lu Hà
Hãy Suy Nghĩ Lại
Hôm nay tôi giật mình bàng hoàng khi nghe
các cô ca sĩ nghệ sĩ hát ngâm thơ bài: Tưởng Như Còn Người Yêu. Một bài hát sặc
mùi phản chiến vô nghĩa vô cảm trước sự xâm lăng của cộng sản mà chỉ mù quáng
phiến diện nhìn thấy cái chết của những chiến binh miền Nam cộng hòa. Một bài
hát, bài thơ tầm thường ích kỷ của một người đàn bà, trình độ hiểu biết kém đã
được các ông thày chùa thân cộng xui Phạm Duy phổ nhạc để đâm sau lưng quân đội
cộng hoà một đòn chí mạng. Không hiểu sao suốt từ năm 1970 đến nay mà người ta
vẫn rên rỉ hát? Sao không ném nó luôn vào sọt rác, nuối tiếc làm gì? Hát lên
suy nghĩ kỹ chỉ thấy ô nhục hèn mọn mà thôi, chứ hay ho gì?
Tôi bực mình và cảm tác ra bài thơ song thất
lục bát.
Đòn Xóc Hai Đầu
cảm tác khi đọc bài thơ: Tưởng Như Còn Người
Yêu*
Đừng hát nữa tầm thường vô vị
Giọng bi ca ích kỷ kia ơi!
Trải bao thập kỷ nực cười
Cháu ngoan của bác tả tơi sớm chiều
Hô Nam tiến bao nhiêu phụ nữ
Gái xung phong bom nổ đạn bay
Dân công tải đạn đắng cay
Muỗi rừng bọ chó hao gày xác thân
Gây nội chiến dã man chết chóc
Cả miền Nam thảm khốc tang bồng
Ngày mai đi nhận xác chồng
Bài thơ vô nghĩa non sông oán hờn
Phun nọc độc lại còn đòn xóc
Chiếc quan tài ba sọc đỏ mầu
Sao lon anh gắn ổ đâu
Ai thương thiếu phụ mái đầu muối sương
Lời thô bỉ bất lương cứ hát
Phạm Duy khùng thèm khát bạc tiền
Dong chơi lạc thú triền miên
Dăm ba nốt nhạc bon chen ngựa vàng
Lũ chúng nó tung tăng nhảy múa
Trịnh Công Sơn nhầy nhụa nấm mồ
Đầu trâu mặt ngựa côn đồ
Dép râu nón cối tha hồ đảo điên.
* Lê Thị Ý là người sáng tác ra bài hát này
7.9.2014 Lu Hà
Nguyên tác:
NGÀY MAI ĐI NHẬN XÁC CHỒNG ( Tưởng Như còn
Người Yêu )
Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Say đi cho rõ người tình
Cuồng si độ ấy hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi góa phụ nhạt mờ dấu son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu
Phi cơ đáp xuống một chiều
Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa
Dài hơi hát khúc thương ca
Thân côi khép kín trong tà áo đen
Chao ơi thèm nụ hôn quen
Ðêm đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau
Chiếc quan tài phủ cờ màu
Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng
Em không thấy được xác chàng
Ai thêm lon giữa hai hàng nến trong?
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng
Nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai.
LÊ THỊ Ý; 1970.
Sau đây là lời nhận xét của một cô gái theo
cha mẹ tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại. Rất mong được các vị thức gỉa văn thi sĩ
quan tâm đến.
Bich Thuy Ly: Miền nam trước 1975 văn nghệ
sĩ được tự do sáng tác mà chú Lu Hà! Kể cả các tổ chức thân cộng cũng được hoạt
động tự do như Lực Lượng Rồng Vàng của Thượng Toạ Thích Đôn Hậu,...sau Mậu Thân
1968 các tổ chức nầy đi theo VC ra Bắc hoặc theo Mặt Trận DTGPMN rút vào bưng.
Chú bực làm gì?? Trịnh côn Sơn, Tôn Thất Lập,
Huỳnh tán Mẫm, Lê Hiếu Đằng...đều là những tay thân cộng hoạt động hợp pháp
trong lòng thủ đô Sài Gòn. Miền nam quá tự do nên VC mới hoành hành như vậy!
Lu Hà: Bài thơ sáng tác năm 1970, lúc đó
chú Lu Hà của cháu đang học lớp 10 là cuối cấp 3. Chú Lu Hà bực mình là từ năm
1970 đến nay năm 2014 là 44 năm rồi thì người ta đủ thời gian để hiểu giá trị nội
dung nghệ thuật và ý nghĩa nguy hiểm của bài hát đó chứ? Cứ thấy buồn khổ sầu
não là khen hay mà không thấy tính chất hai mặt của nó nham hiểm vô cảm lạnh
lùng trước mất mát đau thuơng của dân tộc. Lấy hình ảnh người phụ nữ miền nam
đi nhận xác chồng ra để dọa thiên hạ. Thế còn hàng triệu phụ nữ miền Bắc có xác
đâu mà nhận? Họ cho
các anh vào hố chôn tập thể là xong, làm gì
có máy bay trang trọng đưa về như quân đội miền Nam?
Chú không có thời gian phân tích làm gì
tính chất đòn xóc hai đầu phi lý vô nghĩa của bài thơ mà cảm tác ra 3 bài thơ
là đủ. Chúc Bich Thuy Ly vui. Có thể chị Ý làm ra theo cách nghĩ hời hợt của chị
lúc bấy giờ. Nhưng chị là ai? Làm sao lại có quan hệ với các tổ chức rồng vàng
rồng đen gì đó của Thày Hậu? Có thể bài thơ của chị bị người ta lợi dụng? Trong
thâm tâm chưa chắc chị muốn phổ biến rộng rãi trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng
thời bấy giờ?
Bich Thuy Ly: Chú Lu Lu Hà thấy, ca nghệ sĩ
hải ngoại, bây giờ nườm nượp về VN để hát, luôn cã Khánh Ly, thì chú đũ biết
cái đẩu họ là toàn đậu hủ hết rùi...he...he. Cháu cám ơn chú, chúc chú luôn vui
khoẻ để dồi giàu ý thơ, dồi giàu sáng tác cho nền văn học hải ngoại. Thân kính!
Lời kết: Rất mong chị Lê Thị Ý hiểu cho nỗi
lòng của tôi là một văn thi sĩ, ngay thẳng. Đừng giận tôi nhé. Có lẽ tôi chỉ
đáng tuổi đàn em của chị? Trịnh Công Sơn mới là người bị tôi phê phán nhiều nhất.
Chị tôi còn kính trọng chứ thằng Sơn là cái thá gì? Một tên nhạc sĩ lưu manh vô
học làm tay sai cho cộng sản, chuyên làm nhạc đám ma thổi kèn tò te tí te.
8.9.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét