Mưa Ngâu
Thì Về
tặng Thi Nguyên
Trăng chìm xuống mảnh hồn
sương đọng
Soi bóng hình lớp sóng huyền
tương
Ngậm ngùi càng nhớ càng
vương
Nưả đêm thổn thức sợi hồng
tơ mây...
Thu tàn cuộc đắng cay sầu tủi
Gió đông về tê tái người ơi!
Kià ai góc bể chân trời
Cô liêu lạnh lẽo bồi hồi mưa
chan...
Hồn say khướt trần gian mộng
ảo
Bóng trăng vàng như đoá
thiên thu
Thương chàng Lý Bạch ngày xưa
Yêu trăng mà phải lao đầu xuống
sông...
Người thơ ấy tha hương cầu
thực
Kiếp phong trần lạc bước đi
đâu
Hay giờ cũng ở Châu Âu
Tháng mười ước hẹn mưa ngâu
thì về...!
Cảm tác từ bài đường thi cuả
Thi Nguyên: Bốn Muà Mưa Lạnh
8.10.2012 Lu Hà
Trường
Thiên Tình Hận
tặng Hoài Trang Vu từ bức ký
hoạ
Như một tấm thiên sầu vạn cổ
Bức hoạ này mờ ảo xa xưa
Có nghe tiếng gió lưa thưa
Chiều thu sương nhỏ gốc dưà
thở than
Nghìn năm sau chưá chan giọt
lệ
Ai nhớ nàng nghệ sĩ Hoài
Trang
Cung đàn réo rắt ngân vang
Thướt tha yểu điệu bến Hằng
ngẩn ngơ
Đa tình tự cổ ru miên hận
Khách má hồng tiễn đoạn Trường
Giang
Nhớ người lỡ bước sang ngang
Hồn thơ Nguyễn Bính dở dang
lỡ làng
Cung ngâm oán tình trường vô
tận
Nguyễn Gia Thiều lận đận
sông Tương
Nguyễn Du chàng vẫn vấn
vương
Tiền Đường tiếng khóc thương
chồng nỉ non
Lu Hà cũng trào tuôn lệ nhỏ
Nhìn bức hình ký hoạ mà
thương
Sen lià ngó ý tơ vương
Trường thiên tình hận má hồng
thiên thu...!
6.10.2012 Lu Hà
Anh Đâu Muốn
Thế Em Ơi!
Anh đâu muốn để em thầm lặng
Chịu khổ đau cay đắng cuộc
tình
Xót xa ân hận cho mình
Giấc mơ huyền ảo bóng hình mờ
xa...
Em hãy sống như là trời bảo
Và vui lên ảo não làm gì?
Đứng lên vững gót làm người
Hoang tàn cỏ mục nụ cười vẫn
tươi...
Đừng sầu khổ dập vùi em nhé
Khóc thương hoài tê tái cuộc
đời
Phù du bèo bọt nổi trôi
Phong ba bão táp tả tơi vô
thường...
Đừng buồn tủi mưa lòng gió
biển
Ngập lút đầu lận đận bi ai
Liêu xiêu trên đoạn đường
dài
Sa cơ lỡ vận tuyền đài âm
u...
Cuộc tình hận tìm đâu đoạn kết
Những đêm trường da diết
mênh mông
Tương tư về lại bến sông
Cuốn tình ra biển má hồng
chơi vơi...
Anh vẫn muốn trọn đời yêu dấu
Bởi thiên đình mực đổ giấy
phai
Tơ duyên trong cõi trần ai
Một dây bạc mệnh bi hài đuổi
nhau
Sống và chết gì đâu em nhỉ
Khúc nhạc sầu bóng tối màn
đêm
Trăng thu vằng vặc bên thềm
Vi vu vĩnh cửu nỗi niềm còn
hồn vương...!
cảm tác thơ 5 chữ cuả Jackie
Lương: " Đừng, Đừng Nhé Anh Ơi!"
6.10.2012 Lu Hà
Chiều Thu bến
Nhà
thơ phúng điếu hương hồn thi
sĩ Nguyễn Chí Thiện
Nguyễn Chí Thiện bạn tù năm
đó
Ông ra đi trời đổ cơn mưa
Nhớ ông một thuở xa xưa
Thuốc lào mấy điếu đưa qua kẽm
rào...
Mắt lại kém bụng teo đói thắt
Thấy gì đâu vũng đất thâm
sâu
Cảm thông nhặt được tình
nhau
Lờ mờ khung cưả tò vò xót xa
Còng số tám vật vờ loạng choạng
Hai bóng ma quờ quặng chập
chờn
Cùng nhau kiếp nạn căm hờn
Tôi Nam ông Bắc lệ tuôn đôi
dòng
Hai xà lim thê lương ảm đạm
Cách bức tường thương cảm bi
ai
Tù nhân lũ lượt mãi hoài
Sa cơ lỡ vận đêm dài âm u
Tôi hải ngoại trở về phục quốc
Còn ông thì nỗi nhục hắc nô
Oán thằng nói láo tự do
Nên ông khạc đạn dùng thơ bắn
thù...
Giưã canh khuya ngâm nga ông
đọc
Giọng khàn khàn lúc đục khi
trong
Tôi nghe mà thấy mủi lòng
Vài câu chuyển vận xót
thương não nùng
Nàng thơ dậy thênh thang
hưng phấn
Bóng cai tù lấn cấn dép râu
Rình mò nghe trộm vài câu
Thì thào chó suả gầm gừ hành
lang...
Nàng thơ bỗng lăn quay ngất
xỉu
Vờ lặng đi chẳng nói chẳng rằng
Dòng đời trôi nổi hành trang
Vòng quay Âu - Úc võ vàng tấm
thân...
Ta lại gặp ưá tràn dư lệ
Đất Hoa Kỳ lặng lẽ hoàng hôn
Giọng ông khàn đục tủi hờn
Mắt ông vẫn kém thơ tuôn nghẹn
ngào
Thơ đúc đạn xuyên vào não trạng
Hai bảy năm đằng đẵng ngồi
tù
Mười năm tôi lãnh cũng dư
Chuyện đời gãi ghẻ mịt mù
sương tan...
Miễn hồn vẫn sắt son sông
núi
Trăm con sông biển mẹ theo
dòng
Muà xuân vũ trụ chung lòng
Ngồi nhau bên cạnh tình
thương nhân loài
Chẳng cần đuổi muỗi ruồi nó
bám
Rít thuốc lào da xám mặt
xanh
Đoá hoa điạ ngục trên cành
Hiến dâng tổ quốc trường
thành ta xây
Tôi gục xuống đắng cay chiếc
bóng
Có mấy vần lẽ sống gửi ông
Đời ta giấc mộng vô thường
Trọn tình chiến hữu quê
hương giống nòi...
Hồn phiêu bạt chân trời xa lạ
Hay nơi đâu trên quả điạ cầu
Tôi nay cũng bạc mái đầu
Lá vàng rơi rụng chiều thu bến
nhà...!!!
Thơ phỏng theo thơ tự do cuả
ông Võ Đại Tôn từ Úc Châu:" Tạm Biệt Bạn Tù Nguyễn Chí Thiện "
6.10.2012 Lu Hà
Đêm Mưa Nhớ
Chị
Miền sơn cước canh khuya nhớ
chị
Tủi thân em thui thủi rượu
say
Êch ương nức nở đó đây
Chong đèn ngồi dậy đắng cay
lệ trào
Chị thương nhớ nghẹn ngào em
khóc
Nhớ một người lỡ bước sang
sông
Rượu cay gối đẫm hương nồng
Làm sao ngủ được mênh mông u
hoài
Mưa tầm tã đất trời ảm đạm
Lòng em đau khố lắm chị ơi!
Chúng em bận dưới gốc sồi
Kẻ đi miền ngược người nơi
cuối trời...
Thân đơn chiếc mồ côi tình
ái
Chăn chiếu lià như chị ngày
xưa
Ở đây sương gió dư thưà
Lối về thăm thẳm quê nhà
nương dâu
Đường sang xóm Trữ La khúc
khuyủ
Ba ngày đò một ngưạ mà lo
Thôi đành cứ phải nằm co
Tương tư sầu muộn để cho hết
đời
Hôm qua có đò xuôi Hà Nội
Định toan về nghĩ lại rồi
thôi
Buồn lòng cho đỡ nguôi ngoai
Trồng cây lê dưới mặc trời
đang mưa
Bốn năm nưã chủ nhà hái quả
Người ta còn có nhớ đến em
Mình là khách trọ vài đêm
Nay đây mai đó nỗi niềm sầu
mang
Không đãng trí trời quang
mây tạnh
Sáng ngày mai nhất định em về
Trập trùng vó ngưạ sơn khê
Đò thuê khăn gói não nề qua
sông
Điã dầu cạn khăn hồng đẫm ướt
Thư đã dài gió rét đòi cơn
Ngoài kia mưa chẳng ngừng
tuôn
Đêm nay chị chắc cũng buồn
như em...?
cảm tác thơ Nguyễn Bính: Thư
Cho Chị
9.10.2012 Lu Hà
Chiếc Nón
Bài Thơ
Đây chiếc nón bài thơ xứ Huế
Gửi em yêu bông huệ hồn anh
Thương em mưa đổ nắng hanh
Không gian cách biệt trời
xanh tỏ lòng
Em có biết trùng dương dặm
thẳm
Mảnh tình xa gói ghém bài
thơ
Ước mong thổn thức đợi chờ
Nhịp cầu hy vọng đôi bờ biệt
ly
Nghìn đêm lẻ thần kỳ cổ tích
Phải chi ta thắm thiết mãi
hoài
Hoàng hồn ngả bóng canh dài
Nghe anh kể chuyện bi ai đoạn
trường
Tình diệu vợi trong vòng tay
với
Dòng sông hương đắm đuối những
chiều
Ngân vang xoa dịu cô liêu
Chuông chuà Thiên Mụ dáng Kiều
thướt tha
Thăm núi Ngự rặng dưà lam toả
Vui lòng người viễn xứ xa
xôi
Lăn tăn cá nhảy hoa cười
Trăng ngà mây trắng ra khơi
cánh buồm
Nhịp Trường Tiền gió nồm
ngây ngất
Trời quê hương da diết đắm
say
Mặn nồng như thuở vơi đầy
Mà nay biền biệt đắng cay phũ
phàng
Chiều gió lộng lá vàng rơi rụng
Nhớ người yêu đằng đẵng cách
xa
Nưả vòng trái đất bao la
Ngậm ngùi giọt lệ chân cầu
mưa bay !
cảm tác từ thơ 8 chữ cuả
Nguyễn Đỗ: Quà Quê Hương
8.10.2012 Lu Hà
Đừng Gọi
Tên Anh
Đừng có gọi tên anh ngoài miệng
Vì gió hương mộng tưởng với
hoa
Lộ rồi tâm sự đôi ta
Bao điều thầm kín mặn mà em
ơi!
Cơn gió lạnh xa xôi tiễn biệt
Chẳng khi nào da diết chia
ly
Đêm nay sấp bóng trăng quì
Uốn mình dáng liễu li bì
cong lên
Lời thầm nguyện thiên nhiên
huyền diệu
Não nề lòng thứ lữ đang mơ
Từ bi cảm hoá sương mờ
Gió lay hồn dậy vật vờ bên
hoa
Trăng ngây ngất lờ đờ loạng
choạng
Mộng tình si choáng váng ngất
đi
Bên tai hơi thở thầm thì
Phút giây ngượng ngập ôm ghì
lấy nhau
Anh sung sướng say xưa tràn
ngập
Vầng trăng non hầm hập nôn
nao
Giờ này em cũng chiêm bao
Nhập vào bóng nguyệt dạt dào
lên cao
Em có nghe gió thu xào xạc
Lén lén vào rạo rực buồng
the
Chui vào chăn chiếu phu thê
Lần tìm da thịt đê mê sượng
sùng...
cảm tác từ thơ 8 chữ Hàn Mạc Tử: Hãy Nhập Hồn Em
8.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét