Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Thơ Tâm Tình Chùm 118





Ao Giải Am Chuà Cổ

Thiên nhiên kiến tạo am chuà cổ
Cảnh vật hoang sơ lạnh cả người
Heo hút treo leo sương núi phủ
Hang sâu thăm thẳm giọt mưa rơi


Bên trong ao Giải xưa hành tội
Mười thế kỷ qua truyện đã rồi
Nghiệp chướng tiêu trừ bằng tượng Phật
Cô hồn rên rỉ khắp mọi nơi

Nhũ đá rêu xanh tường mát lạnh
Sư ông chĩnh chện lắng tâm thiền
Lốc cốc mõ khuya cơn gió thốc
Dế giun đàn hạc mãi triền miên

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Am Cổ
30.8.2012 Lu Hà



Bãi Ngô Đồng

Dạo ngót ngắm sông lững thững mây
Mênh mông bát ngát khói hương say
Phù sa lãnh thổ vươn bờ cõi
Khó nhọc bao đời nỗi đắng cay

Lũ giặc Nguyên kia xâm phạm tới
Rồi bay xương thịt sẽ tan thôi
Sĩ khí đang hăng quân dũng mãnh
Bình Than bến nước lệ từng rơi!

Bảng lảng hồn thu đức Thái Tông
Nơi đây dấu tích bãi ngô đồng
Nghìn năm con cháu còn tưởng nhớ
Bia đá còn ghi những chiến công

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Sông Ngô Đồng
29.8.2012 Lu Hà



Bến Trần Thái Tông

Bến thánh để qua hang thủy động
Có nhiều tượng đá đẹp thần kỳ
Ngư ông mê mải ngồi câu cá
Kiếm củi tiều phu đến Thái Vi

Non xanh nước biếc một dòng sông
Quốc thổ đền ơn đức Thái Tông
Hoa Lư phong cảnh oai hùng vĩ
Con cháu ngàn năm quyết giữ lòng

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Bến Thánh
30.8.2012 Lu Hà



Hoá Đá Chờ Chồng

Truyền rằng thiếu phụ đứng bồng con
Năm tháng mỏi mòn dạ héo hon
Chung thủy chờ chồng rầu cỏ uá
Sáng ra hoá đá lệ trời tuôn

Tượng đá trơ trơ cùng tuế nguyệt
Hoa Sơn dãy núi giọt mưa rơi
Vọng phu đầu bạc trời cao thẳm
Biệt biệt u hoài mãi thế thôi

Đồng Đăng cũng có nàng Tô Thị
Đức hạnh đoan trinh chẳng kém gì
Nước Nam oan trái nhiều tao ngộ
Miệng lưỡi người đời lắm thị phi

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Hòn Vọng Phu
30.8.2012 Lu Hà



Làng Người Việt Cổ Đại

Làng Việt cổ xưa nhất nước Nam
Có chừng khoảng độ bốn nghìn năm
Ở xã Gia Sinh vùng Bái Đính
Cảnh quang hiu hắt gió âm thầm

Khoai lang chuối bắp nhiều rau quả
Vườn rộng ngỗng ngan ngóng cổ cao
Góc hè ông cụ ngồi đan xọt
Móm mém bà già cất tiếng chào

Mười ngón chân xoè khô nứt nẻ
Dân cư trông mặt rất hiền lành
Việc nông đồng áng quen lam lũ
Một khoảng trời riêng chẳng bận mình

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Làng Việt Cổ
30.8.2012 Lu Hà


 Rũ Bỏ Oán Phiền

Kho chưá vàng xưa được dựng chuà
Chuông đồng văng vẳng nghìn năm qua
Cây đa sừng sững cùng mưa gió
Thương nhớ bao nhiêu cả bốn muà

Giếng ngọc còn đây có nhớ không
Chuà Ngần cỏ uá núi Quèn Vông
Công chuá Phất Kim nàng tự vẫn
Ngàn thu còn đọng giọt sương vương

Ai  ghé qua chuà tìm nấm mộ
Dừng chân lưu lại xã Trường Yên
A di đà Phật lòng chay tịnh
Rũ bỏ hồn ơi nỗi oán phiền!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Ngần
29.8.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét