Phút Yên Lặng
tặng Hoaitrang vu
Phút yên lặng mà sao da diết!
Hoài Trang ơi! Thắm thiết
tình đời
Miên man bên gốc cây sồi
Lờ đờ cá lội thuyền trôi
theo dòng
Trời đẹp quá mênh mông bát
ngát
Hàng liễu xanh lướt mướt
sương rơi
Bướm ong ngơ ngác bồi hồi
Áo dài hoa tím là người hay
tiên?
Nước xanh biếc thiên nhiên
huyền diệu
Soi bóng hình những mái nhà
gianh
Chim khuyên nhảy nhót trên
cành
Điệu hò mái đẩy kinh thành mờ
xa
Cảnh Bà Riạ Vũng Tàu đâu đó
Cửu Long Giang tầm tã khổ
đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Nưả già thế kỷ chân cầu lệ
tuôn
Nàng trở lại sóng cồn biển động
Nỗi u hoài vọng tưởng xa xưa
Áo em trắng dưới hàng dưà
Gốc cây phượng vĩ nhạt nhoà
bóng ai...
5.10.2012 Lu Hà
Tà Áo Quê
Hương
tặng Thanh Xuân
Chiều áo luạ Hà Đông phấp phới
Giưã Sài Gòn mát rượi hồn
anh
Yêu em mềm mại chân thành
Tình anh đắm đuối năm canh
nghẹn ngào...
Xa Hà Nội đôi bờ cách trở
Cầu Hiền Lương bão tố ngăn
đôi
Lòng anh rười rượi bồi hồi
Bởi tà áo trắng xa xôi dạt
dào...
Anh vẫn nhớ thuở nào bé bỏng
Bên cầu ao thưả ruộng nương
dâu
Mẹ cha năm tháng dãi dầu
Bờ tre soi tóc mái đầu ai
xanh...
Mà nay đã mộng thành mây
khói
Muà thu buồn đau nhói hoàng
hôn
Chân dung anh vẽ mảnh hồn
Mắt huyền ngây ngất sườn non
cánh đào...
Em chẳng nói thơ vào mộng ảo
Tuổi học trò màu áo tinh
khôi
Nôn nao rặng liễu chân trời
Viễn Đông hòn ngọc sáng ngời
lòng anh...
Em chợt đến yến oanh thỏ thẻ
Rồi lại đi tê tái mưa rơi
Phượng tàn cúc nở chân đồi
Bướm ong chẳng biết tả tơi nắng
vàng...
Anh vụng dại ngỡ ngàng ngơ
ngác
Giận thơ anh chẳng bước theo
đường
Nỗi sầu nằng nặng bi thương
Chạy theo sám hối mùi hương
nhạt nhoà...
Đời chiến sĩ xa nhà biền biệt
Khắp ba vùng chiến thuật miền
Nam
Anh yêu tà áo âm thầm
Rừng xanh ảm đạm vang âm cõi
lòng...
Trời Mỹ Quốc bóng hồng lồng
lộng
Chào muà xuân thấp thoáng Hà
Đông
Vẫn tà áo trắng vấn vương
Thương người thiếu nữ quê
hương thuở nào...!
thơ cảm tác theo bài thơ 8
chữ cuả Nguyên Sa: "Áo Luạ Hà Đông"
30.9.2012 Lu Hà
Em Hãy Gọi
Đúng Tên Anh
Đừng gọi anh Hà Lu em nhé
Anh sẽ buồn lắm đấy nghe
không
Tâm hồn thầm lặng tơ vương
Hoàng hôn buông thả chiều
thương cô mình
Em có nghe yến oanh khúc
khích
Muà thu về lấp lánh vì sao
Tình anh theo những vần thơ
Ngân Hà đắm đuối bến mơ mộng
hờ
Em hãy gọi Lu Hà mãi nhé
Tên cuả anh khắc trái tim em
Ru em giấc ngủ êm đềm
Bài ca muôn thuở nỗi niềm
bay xa...
Anh chỉ muốn yêu chiều da diết
Cả những điều nhỏ nhặt vu vơ
Lưả hồng sưởi ấm đêm thu
Lá vàng xào xạc mịt mù sương
khuya
Tình thiếu phụ bao la biển cả
Dòng sưã tươi mát dạ em ơi!
Nuôi anh khôn lớn nên người
Làm thơ trả nợ cho đời nở
hoa...
5.10.2012 Lu Hà
Anh Tôi Lấy
Vợ
Xưa anh kẻ sông hồ hay nghiện
Thuyền lênh đênh thích chuyện
lãng du
Bao phen sương khói mịt mù
Đi mây về gió mặc thu lá
vàng
Đến Hà Nội lang thang dạo
gót
Sáng hôm sau chẳng biết đi
đâu
Phong sương dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự bể dâu đoạn
trường
Bạn bè vẫn nhớ mong thường hỏi
Hắn lên rừng tìm lối tu tiên
Hay mò đáy biển giăng lên
Ngưạ quên gốc liễu đò quên bến
bờ
Bỗng sáng nay thấy tờ thiếp
báo
Có một người cưới vợ giưã
đông
Mẹ hiền nhắc nhở yêu thương
Anh tôi đã chịu thật không mới
kỳ ?
Anh chú rể còn ai dâu đó
Lá lià cành mây đã hết bay
Aha! Thuyền cắm bến này
Ngưạ hồ hết chạy heo may hết
đuà
Trời xanh thẳm không muà thu
nưã
Mộng hải hồ cạn điã dầu hoen
Phấn son chí lớn đã quèn
Con ngoan vợ đẹp nhóm nhen
lưả hồng
Thôi hết nhé thiên bồng hải
đảo
Bướm ong buồn tìm dấu chân
anh
Cánh rừng còn nhú mầm xanh
Trường thiên tình ái thôi
đành bỏ qua...
Thân thứ lữ quay đầu về Bắc
Chỉ xa anh lỡ bước nhịp cầu
Vạn trùng cách trở vực sâu
Mừng anh một chút nhớ nhau gọi
là
Còn sót lại sơn hà sớm tối
Một mình tôi lủi thủi ngậm
ngùi
Trong tay người đẹp sụt sùi
Nhớ anh chén rượu ngủ vùi
qua đêm...
cảm tác từ thơ Nguyễn
Bính:" Chú Rể Là Anh"
1.10.2012 Lu Hà
Chuyện Tình
Tôi Và Nhi
Trời trở lạnh u tôi bọc lại
Để có hàng cất rượu ủ men
Mền chăn ấm áp vô biên
Chị em cô nhỏ một miền xa
xôi
Cô hàng xóm từ thời thơ ấu
Tên là Nhi bé nhỏ cùng chơi
Chị cô bán rượu ngoài trời
Chiều chiều vãn chợ mua đôi
phần quà
Chúng tôi vẫn la đà sớm tối
Lúc vắng nhà lượm mỗi cánh
hoa
Bưởi cam thơm ngát ngạt ngào
Bỏ nồi chưng cất ngồi chờ từng
hôm
Bôi đầy tóc bảo thơm đấy chứ
Nước hoa ngoài tỉnh có thấm
đâu
Đuổi chuồn bắt bướm cầu ao
Tung tăng đuà rỡn mấy muà
xuân tươi
Một buổi tối nhà Nhi có giỗ
Chị Nhi cho uống rượu cay
cay
Để rồi chếnh choáng cùng say
Ôm nhau hai đưá ngủ ngay
trên giường
Vừng dương dậy thẹn thùng ngớ
ngẩn
Chị Nhi cười bẽn lẽn làm sao
Thầm thì chị kể với u
Mẹ mừng tôi có nàng dâu đỡ đần
Thời buổi ấy bình an thắm thiết
Nhi và tôi quấn quít bên nhau
Thế rồi chẳng biết dọn đâu
Mẹ tôi mất sớm khi chưa bạc đầu
Trời lại bắt tôi là thi sĩ
Bạn gái hiền đắm đuối men say
Trắng trong tuổi ngọc vơi đầy
Vườn cam bỏ lại chuỗi ngày ngây thơ
Tôi dan díu dập dìu mây gió
Rượu ái tình chan chưá đào tiên
Kinh thành rạo rực liên miên
Vườn trần thuốc độc mọi miền hương bay
Đời du mục dạn dày gai góc
Hoa cát vàng chim chóc hoan ca
Trăm sầu nghìn tủi ta bà
Men nồng gạo nếp nước hoa mịt mù
Bẽ bàng lắm Nhi sao có biết
Xa cách rồi da diết người ơi!
Duyên lành rồi cũng bỏ tôi
Sông hồ bến lạ chơi vơi cuộc đời
Tôi ngẫm nghĩ rằng Nhi tươi rói
Đoá hoa hồng dưới mái nhà gianh
Chị em vẫn sống yên lành
Hồn trinh non đẹp sương thành khói mơ
Nhi đẹp lắm tuổi thơ tóc ngắn
Huống bây giờ đã đến xuân thì
Mộng hồn tôi lại thấy Nhi
Hàng hiên lã chã đầm đià sương rơi
Ở xóm chơ nhà Nhi vách nưá
Cũng mấy nhà sương giá buồn không?
Chợ chiều đứng đợi đò đông
Bóng nhi quảy gánh bướm hồng xôn xao
Tơ tưởng mãi mây mờ mỏng mảnh
Vườn nhà Nhi hoa cảnh cam trồng
Chị Nhi năm trước lấy chồng
Năm sau Nhi lại theo đường vu qui?
Đời lưu lạc nay đây mai đó
Buổi chiều nào gõ cưả trú mưa
Trong nhà có tiếng người thưa
Giật mình chết lặng Ngọc Nga mỉm cười...
Bên lò sưởi bồi hồi xao xuyến
Nhi rót đưa mời chén rượu đầu
Cùng nhau ôn lại chuyện xưa
Ngậm ngùi hai đưá châu sa lệ nhoà
Tôi kể lại rằng u đã mất
Một mình thôi chẳng biết trôi đâu
Nhi rằng: hoa cỏ dãi dầu
Đời người thì mấy muà thu lá vàng...
Chị em mới lấy chồng năm ngoái
Giồng cây cam ở mé tây nhà
Ý rằng chờ đợi hoa ra
Văn nhân thi bá đậm đà ghé thăm
Em ở lại âm thầm trống trải
Lạn Tương Như Trác Thị anh ơi!
Lâm Cùng cũng chẳng xa xôi
Đất lành chim đậu chờ người năm xưa...
Tôi xúc động gục đầu thổn thức
Ôm ghì Nhi náo nức bấy lâu
Phong sương chưa thoả mái đầu
Thuyền tình ghé bến vườn rau luống cà
Rượu cất kỹ men chua ủ khéo
Để cho người thiên hạ say nhau
Gặp muà mơn mởn trầu cau
Qua sông thăm chị chân cầu gió đưa
Ôi! mộng tưởng là hư hay thực
Thực hay hư tâm thức con người
Yêu Nhi bằng trái tim côi
Rượu hoa đôi lưá dưới trời nước non
Nhưng mộng mãi nguồn cơn sầu khổ
Hoa đã thưà rượu ế tình tôi
Gặp nhau chi muộn mất rồi
Giang hồ cát sĩ nổi trôi luân hồi...
thơ cảm tác khi đọc bài thơ cuả Nguyễn
Bính: Hoa Với Rượu
3.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét