Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 111

Công Ơn Dưỡng Dục
chuyển thể thơ Huệ Thu: Công Cha Như Núi Thái Sơn

Cao vời vợi thiên thu vạn đại
Công ơn cha như núi Thái Sơn
Ngàn năm dào dạt nguồn cơn
Mà nay nhắc lại bồn chồn lòng tôi


Thuở mười tuổi một thời bi thiết
Theo đoàn người phiêu bạt vào Nam
Mẹ tôi tức tưởi âm thầm
Hai miền chia cắt tím bầm ruột gan

Kể từ đó lầm than chẳng dứt
Cuộc chiến tranh khốc liệt bạo tàn
Bắc quân xâm lược dã man
Thanh niên nam nữ muôn vàn khổ đau

Vào trận điạ xông pha khói lưả
Con thơ ngây cha đã đi xa
Thương con nước mắt nhạt nhoà
Tình cha yêu mẹ chan hoà núi sông

Đời con tạm thành công xứ lạ
Hưởng tự do dân chủ nơi đây
Tha hương giọt lệ đắng cay
Từng đêm thổn thức vơi đầy mẹ ơi!

Cha đã mất hồn người phảng phất
Quyền làm người thống thiết bao la
Vẫy vùng cánh trắng hải âu
Bốn muà hoa nở mái đầu xanh xanh

Mẹ sung sướng yến oanh thỏ thẻ
Đàn cháu con vui vẻ bình an
Giang sơn tiên tổ chưá chan
Khắc lên bài vị trăng ngàn sầu vương!

2.7.2012 Lu Hà



Đôi Ngả Dặm Trường

Truyện "đoạt tuyệt" nhân tình thế thái
Đường nhân duyên ân ái thế thôi
Đoạn trường rẽ ngả đôi nơi
Quyết không sum họp chia phôi cuộc đời

Non nước đó bồi hồi phiêu lãng
Điệu chinh phu cay đắng xót xa
Trời xanh phơi phới la đà
Tiễn anh khuất nẻo bóng tà tà dương

Quên nuối tiếc yêu thương nguội lạnh
Anh vui say lạ cảnh đường xa
Bình sinh dầu dãi nắng mưa
Quản chi cát bụi ta bà khổ đau

Đừng lưu luyến tình đâu còn nưã
Ngắm bóng mây lạnh gió heo may
Dừng chân trên bến sông này
Chạnh lòng nhớ lại phút giây thuở nào...

Xin anh cứ mơ hồ tình bạn
Giam hãm mình ân hận não nề
Hằng trông đếm bước ê chề
Đôi câu khảng khái dầm dề tiễn đưa...

Lòng em vẫn ngậm sầu thổn thức
Nỗi buồn đau tan tác bi ai
Lặng mình dưới gốc cây mai
Vin cành sương đọng tuôn hoài châu sa

Nâng tà áo cánh hoa lả tả
Dưới chân em từng đoá xác xơ
Nhìn nhau bình thản thờ ơ
Biệt ly tủi hận hững hờ thế sao?

Trời ảm đạm bơ phờ ngơ ngác
Bảo rằng hoa thương khóc hộ người
Trái tim tan nát rã rời
Còn đâu đủ sức cho đời thêm đau

Theo tiếng gọi sơn hà nguy biến
Đấng trượng phu dày dạn tuyết sương
Tơi bời gió lộng bốn phương
Hồn mơ tới bạn quê hương lạnh lòng...

Gác tình cũ chẳng hòng trông đợi
Khói yêu đương le lói vẫn còn
Vấn vương biển động sóng cồn
Hôm nay tạm nghỉ bồn chồn nôn nao

Tiếng pháo nổ xôn xao thiên hạ
Rũ phong trần gác trọ xuân sang
Hồn sầu tê tái bẽ bàng
Tiếng cười rộn rã xóm làng yên vui

Lòng chạnh nhớ ngậm ngùi năm ấy
Cùng ngắm mai khơi dậy tình yêu
Nhụy hoa đắm đuối tiểu kiều
Thướt tha oanh yến sớm chiều nỉ non

Mắt đẫm lệ hao mòn cách biệt
Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu...
Nhớ người cô quạnh đìu hiu
Hay say mùi súng dập dìu công danh?

Đường vất vả rừng xanh núi đỏ
Hãy dừng chân chan chưá hạt sương
Tưởng về thân xóm quê hương
Bóng người con gái lưng ong  não nùng....

Đón xuân mới tơ chùng phím lạc
Cung đàn xưa than khóc cho ai
Côn trùng rên rỉ canh dài
Tưởng rằng đoạt tuyệt tuyền đài còn vương...!

Cảm tác từ thơ Thế Lữ " Giây Phút Chạnh Lòng " dưạ theo tác phẩm Đoạn Tuyệt.
7.7.2012 Lu Hà



Tìm Về Nguồn Cội
tặng Mai Hoài Thu

Em cứ khóc vào trang anh mãi
Nỗi thương hoài tê tái lắm thôi
Xót xa chút hận tình đời
Cuả người thiếu phụ xa xôi biển hồ

Chiều Mỹ Quốc vương sầu lệ nhỏ
Giọt sương rơi lã chã đìu hiu
Xứ người cánh nhạn dập dìu
Bóng hồn thục nữ liêu xiêu rã rời...

Mai em chết ai người đưa tiễn
Nưả chừng xuân lận đận xót xa
Cuốc kêu trong cõi ta ba
Có duyên không phận dãi dầu đầu xanh

Mai anh chết yến oanh rười rượi
Một đời thơ đắm đuối sông hồ
Mảnh hồn lạc lõng bơ vơ
Tìm nàng thi sĩ bên bờ sông ngân

Bao kẻ khác bần thần nhung nhớ
Thắp nén nhang nấm mộ chiều hoang
Lang thang kià đám mây hồng
Tìm về nguồn cội quê hương thuở nào...

Tuy xa cách rì rào biển cả
Đọc thơ em ảo não lòng anh
Mái đầu ta vẫn còn xanh
Hoàng hôn tím lạnh rũ cành phù tang

Mộng huyền ảo lão Trang hoá bướm
Chuyện người xưa đom đóm tàn bay
Nhân tình thế thái đắng cay
Năm canh rầu rĩ vơi đầy nỉ non

Ngày trống trải nỗi buồn sầu tủi
Hồn thơ nay bặm bụi trần ai
Thướt tha kià mái tóc dài
Lược gương biếng chải u hoài sầu miên

Em cứ khóc muộn phiền than vãn
Đời dối gian tủi hận em tôi
Thuyền tình chấp chơi chơi vơi
Lênh đênh sóng vỗ biển khơi mịt mù...

Thơ em viết chia ra mười đoạn
Càng đọc càng bấn loạn tim can
Năm châu bốn bể chưá chan
Bạn bè thân hữu xa gần xót thương!

cảm tác bài thơ:Nếu Một Mai cuả Mai Hoài Thu
8.7.2012 Lu Hà



Sầu Vương Thế Trần
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: "Còn Vương Bóng Người..."

Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt
Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...
Lời kinh tiếng mõ qua mau
Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...

Quên cay đắng tình trường một thuở
Sợi mây trời đày đoạ tơ vương
Huyền sương chày ngọc hư không
Muà xuân héo uá yêu đương lỡ làng...

Vầng trăng khuyết dở dang khổ hạnh
Giọt châu sa đôi nhánh sầu tư
Thu về lá rụng chân cầu
Năm canh trằn trọc tương tư bến nào...

Đời con gái phù du lận đận
Chốn chợ đời rao bán lao xao
Dập dìu ong bướm nôn nao
Tiếng thu cành gãy ngẩn ngơ lá hồng...

Màu sương khói trầm hương khói toả
Tiếng chuông chuà vò võ giai không
Thơ ngây lạc lối bến thương
A di đà Phật sầu vương thế trần...

Chú thích: Thu làm thơ lục bát mà anh còn hoạ theo sẽ lệ thuộc vào cảm xúc cuả Thu.
Nên anh cảm tác sang song thất lục bát để chia sẻ cả tâm trạng cuả anh nưã.
11.7.2012 Lu Hà




Thương Những Mảnh Đời

Thương những mảnh đời rơi hè phố
Mầm non xanh héo uá nụ hoa
Mồ côi lăn lóc xót xa
Còng queo chiếc lá dãi dầu nắng mưa

Đường nhầy nhuạ màu da tím tái
Nhỏ co mình ôm gối đợi chờ
Dăm ba đồng cắc rơi vào
Cái ca sũng nước nghẹn ngào khổ đau

Không nhà cưả cầu bơ cầu bất
Cha em đâu lê lết bên lề
Dửng dưng gió lạnh não nề
Ầu ơ giấc mộng vuồt ve mẹ hiền

Cơn gió thổi triền miên se thắt
Lá vàng  bay thảm thiết sầu đưa
Trên đầu lất phất hạt mưa
Tóc chưa tròn búi rối bưà tả tơi

Lòng dao cắt cảnh đời nhơ nhuốc
Xin Chuá con một cốc lệ đầy
Đừng quên em bé ăn mày
Bởi người nhân thế đắng cay phũ phàng

Kià chính khách bẽ bàng xã hội
Hoa phượng rơi đỏ ối mưá thưà
Công bằng bác ái lọc lưà
Thiên đàng hạnh phúc gió luà cưả sau

Chúng giành giật sang giàu phú quý
Phèng la to cạm bẫy giương bầy
Mỗi người làm việc bằng hai
Để cho chủ nhiệm mua đài xây sân

Kể từ đó điêu tàn đổ nát
Cả ba miền thống thiết bi ai
Vành tang nấm mộ u hoài
Chiến tranh ly tán lệ dài năm canh

Rồi thống nhất hoà bình lập lại
Ba bảy năm tê tái than ôi
Ruộng nương chúng cướp sạch rồi
Đôi bàn tay trắng lần hồi tha phương!

Càm tác từ thơ và bức ảnh cuả Iamusavietnamese
9.7.2012 Lu Hà



Biết Trả Lời Sao

Bài thơ hỏi vì sao anh hỡi
Tái tê lòng nhức nhối em ơi!
Sinh ra cũng một kiếp người
Cùng là dân Việt ở nơi xứ Đài

Thân trâu ngưạ đêm dài lệ đổ
Đi làm thuê kèn cưạ bon chen
Mong sao kiếm được chút tiền
Đỡ đần cha mẹ phận hèn khổ đau

Còn bị khấu doạ hù từng cắc
Chủ rấy la mắng nhiếc xót xa
Làm từ sáng đến canh ba
Suốt ngày quần quật  nhạt nhoà thê lương

Vẫn có kẻ thong dong ngày tháng
Đi biển chơi duyên dáng mượt mà
Thắp nhang khấn khưá trong chuà
Ai di đà Phật nhà lầu xe hơi

Cùng nói tiếng giống nòi Hồng Lạc
Cũng vì tiền lạc bước sang đây
Chức quyền họ có trong tay
Công ty môi giới đoạ đầy lao nô

Hỏi ai có mộng hờ trăng gió
Xa quê hương vò võ tháng ngày
Vui gì cam chịu đắng cay
Ở nơi xứ lạ vơi đầy châu sa...?

cảm tác thơ Cao Kiều Hoa : " Hỏi..."
11.7.2012 Lu Hà



Nỗi Niềm Cố Quốc

Thơ ai bán nưả đời chinh chiến
Còn nưả kia lận đận chơi ngông
Thu về réo rắt hàng thông
Hư không thinh sắc nhớ thương bụi trần

Người lữ khách gian nan bôn tẩu
Giọt mưa sa  chan chưá rã rời
Mười năm góc bể chân trời
Tủi hờn cay đắng dần trôi xa mù

Thành phố sạch  gió muà mưa lũ
Giơ bàn tay vui thú nhân loài
Mặt trời chiếu sáng muôn nơi
Ánh hồng phơi phới trọn lời tụng ca

Người có thấy trời sao cao vọng
Giọt mồ hôi rớt xuống luống cày
Đường đời bao nỗi đắng cay
Lẽ nào bất động ngồi đây đợi chờ?

Ta vẫn sống như bao kẻ khác
Thật thản nhiên phó thác quen rồi
Sáng ra đọc báo thảnh thơi
Đêm về thắp nến mộng đời bơ vơ

Miền Tây Ninh mịt mờ xa cách
Chòm mây hồng trên đỉnh Bà Đen
Chiều buông Vàm Cỏ Đông hiền
Trâu về gõ nhịp lạc miền sầu tư

Trời Mỹ Quốc dãi dầu mưa nắng
Hạt sương thu đằng đẵng tịch cô
Ngậm ngùi ngao ngán hư vô
Trầm tư ánh mắt bơ vơ nẻo nào?

Buồn cố quận hồn thơ xao xuyến
Dẫu đời còn bao chuyện thương đau
Bài thơ đăng báo ai mua
Tây Ninh một thuở mặn mà yêu nhau?

Chắc người hiểu vì sao như thế
Nàng mãi là ân ái ngàn thu
Đoá hoa trong trắng tươi màu
Vương bao kỷ niệm nỗi sầu héo hon.

Chú thích: cảm tác từ thơ thi sĩ Hồ Chí Bửu: Ai Mua Thơ?
6.7.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét