Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 107

 



Hồn Chinh Phu
tặng thi sĩ Chinh Nguyên

Đời chiến mã tang bồng bi thiết
Hồn chinh phu da diết người ơi!
Dang tay xé toạc mây trời
Dậm chân nát cỏ hận đời oan khiên

Miền cát trắng triền miên nỗi nhớ
Ngót bảy mươi máu đỏ chưa phai

Quê hương lệ nhỏ canh dài
Tình còn say khướt trần ai nhạt nhoà

Nguyễn Công Trứ anh hào thuở trước
Hơn tám mươi cưới được hầu non
Chinh Nguyên sức lực vẫn còn
Tung hoành ngang dọc phấn son sá gì...

Kià Lạc Việt ngọn roi bút chiến
Bầy cộng nô lạc đạn văn chương
Hacker tin tặc nhiễu nhương
Thất kinh táng đởm bốn phương trợn trừng

Quyết sống mái thi hùng văn bá
Cùng Đông Anh chiến hữu bạn bè
Diễn đàn khói lưả sơn khê
Vào sinh ra tử bốn bề quân reo...

Dùng ngòi bút thư đồ bát quái
Thế gọng kìm sợ hãi bút nô
Nick ma mật vụ khó vào
Dẹp tan đạo tặc lật nhào địch quân

Thế mới biết ngón đòn tâm lý
Đã bao đời sĩ tử văn nhân
Một lòng yêu nước thương dân
Trời xanh thấu tỏ trăng ngàn sáng soi.

5.6.2012 Lu Hà



Nhớ Thương Bạn Thơ Bùi Giáng
cảm tác thơ Lê Vinh Thiều: Khóc Bùi Giáng

Hồn ma ảo sương rơi bóng khuất
Vẫn còn đây đọng giọt mưa nguồn
Cành hoa thạch thảo trào tuôn
Nưả đời dang dở đòi cơn tủi hờn...

Muà thu rụng nỗi buồn ly biệt
Thành phố này da diết sầu tư
Ngàn sau còn lại nấm mồ
Văn nhân tài tử lệ trào máu tươi

Tim đau nhói bầu trời ảm đạm
Đọc điếu văn thê thảm nỗi lòng
Đưa anh về cõi thiên hương
Mịt mù nhân ảnh Tiền Đường sông trôi

Tiếng ai khóc người ơi tha thiết
Bướm ong vờn bát ngát hò ơ
Trúc mai dào dạt ngẩn ngơ
Câu thơ lục bát má đào nôn nao

Đêm huyền mộng ngàn sao tinh tú
Giải Ngân Hà anh có qua chơi
Nhớ xưa dở khóc dở cười
Muà xuân cỏ biếc bồi hồi hoa lê

Vòng tay rộng anh về thân ái
Gió hương đồng cỏ dại đồi sim
Chuồn chuồn chim chóc im lìm
Đàn bò lạc chủ biết tìm nơi nao?

Lầu Hoàng Hạc gác cao nước biếc
Hạc vàng bay lạc bước mây sầu
Lưá đôi gặp bến giang đầu
Mảnh tình dương thế giãi dầu nắng mưa

Tôi nghe thấy nghẹn ngào tiếng nấc
Tuổi mười lăm bạc phước trăng thề
Mảnh mai vườn Thúy dãi dề
Sương rơi gió loạn não nề tháng năm...

Tôi đã đến âm thầm bè bạn
Thuở sơ phùng thương mến xót xa
Chập chờn hồn lạc la đà
Rằng không rằng có ta bà khổ đau...

Anh lăn lóc bơ phờ mệt nhọc
Khắp phố phường tang tóc bi thương
Cuộc đời trần trụi thê lương
Lều tranh góc chợ quê hương não nùng

Hỡi Bùi Giáng  đàn cung thơ nhạc
Bao cuộc đời khó nhọc gian nan
Trầm luân khổ tận muôn vàn
Từng con kiến nhỏ thở than ngậm ngùi...

5.6.2012 Lu Hà



Dân Tộc Chính Khí Ca
cảm tác thơ Nguyễn Ngọc Huy: Anh Hùng Vô Danh

Cả dân tộc nghiêng mình kính trọng
Các anh hùng trong bóng vô danh
Bao giờ mới hưởng quang vinh
Không tên không tuổi quên mình vì dân

Họ những kẻ muôn vàn dũng khí
Đã phá rừng xẻ núi lấp sông
Máu đào đỏ thắm đồng hoang
Giang sơn tô vẽ mênh mông biển hồ

Sức trai gái leo đèo vượt suối
Băng trùng dương hăng hái tiến lên
Dãi dầm mưa nắng triền miên
Mở mang bờ cõi ba miền quê hương

Khi tổ quốc yêu thương tan tác
Dưới gót dày bạo ngược xâm lăng
Liều thân bảo vệ xóm làng
Lông hồng cái chết nhẹ nhàng gió bay

Trong chiến trận dạn dày khó nhọc
Vượt hiểm nguy từng bước gian nan
Mỉm cười thịt nát xương tan
Tấm lòng son sắt bền gan diệt thù

Cả đến lúc thái hoà an lạc
Chẳng màng chi lợi lộc vinh hoa
Buông gươm dời súng về nhà
Tháng ngày lầm  lũi nắng mưa dãi dầu

Sống thanh bạch bạc đầu râu tóc
Trong loạn ly cũng lúc thanh bình
Chẳng màng danh lợi công danh
Trăng soi vằng vặc rêu xanh nấm mồ

Tuy công trạng chẳng đâu sử sách
Chẳng ai ghi khí phách nêu tên
Phiêu diêu đâu nỡ lãng quên
Tâm hồn Việt tộc triền miên cảm sầu

Không ai đến khấn cầu lễ vật
Những linh hồn mạch đất núi sông
Máu hoà biển cả sóng cuồng
Thịt xương nòi giống Lạc Hồng là đây

Bao nhiêu nỗi đắng cay sầu tủi
Những anh hùng chiến sĩ vô danh
Tô bồi đất nước non xanh
Giang sơn gấm vóc oai linh quật cường.

Chú thích: Nguyễn Ngọc Huy tức nhà thơ Đằng Phương ( 1924- 1990)
10.6.2012 Lu Hà



Đêm Buồn Thiếu Phụ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Tan Vỡ

Đêm! Đêm xuống, giọt sầu tê tái
Em mong anh trở lại một lần
Trong mơ hồn vẫn hân hoan
Vòng tay ôm chặt thật ngoan dạt dào...

Tình mình vẫn thuở nào say đắm
Trái tim yêu đằm thắm ngất ngây
Mà sao tan vỡ chua cay
Nỗi niềm cay đắng vơi đầy nỉ non...

Từng đêm xuống cô đơn buồn tủi
Chén lệ đầy mang nỗi thương đau
Đoạn trường dâu bể chìm sâu
Đời em mệt mỏi dãi dầu anh ơi!...

Duyên tình vỡ chơi vơi không lối
Thuyền lang thang không tuổi lênh đênh
Lẽ nào em đã nợ anh
Cánh hoa rơi rụng đầu xanh uá tàn...

Đêm tàn lụi hồn than tóc rối
Mộng tưởng hoang bóng tối mông lung
Thiên thần nhỏ lệ bao dung
Bờ môi khô lạnh trập trùng biển khơi...

Đêm hiu quạnh tả tơi mù mịt
Đêm cuả Thu da diết đợi chờ
Nhớ anh thổn thức bơ phờ
Dòng sông lặng lẽ hững hờ xa trôi

Thuyền mất lái không nơi bến đậu
Thèm bờ vai che chở cho em
Tìm đâu giây phút êm đềm
Cuồng điên giông tố màn đêm não nùng...!

9.6.2012 Lu Hà



Giấc Mơ Hoang Dại
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Lãng Mạn

Tay vụng dại mơn man đồi mộng
Gió hương tình lồng lộng cuồng say
Đại dương sóng ái là đây
Dạt dào hơi thở vơi đầy bao la...

Rung vũ trụ Ngân Hà thinh sắc
Hồn phiêu diêu khoái lạc như bay
Hồng hoang rạo rực ngất ngây
Ngàn sao rơi rụng trời mây tuôn trào...

Cơn giông tố ước ao khao khát
Giọt mưa nguồn da diết nôn nao
Buồng tim rần rật máu trào
Toàn thân run rẩy xôn xao đôi bờ...

Đôi chân duỗi trái đào ươn ướt
Hãy yêu nhau tha thiết nghe anh
Sen hồng mật ngọt lá xanh
Liễu cong rên rỉ yến oanh nghẹn ngào...

Người thiếu phụ câu thơ tình ái
Gieo vào lòng nhân thế muôn nơi
Giấc mơ hoang dại bồi hồi
Thuyền ai trao đảo biển khơi bồng bềnh...

8.6.2012 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét