Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 110


Nhớ Anh Em Viết Lời Ca
cảm tác thơ Cánh Hoa Tuyết: Yêu Dấu Ơi

Người con gái mắt buồn u uẩn
Tóc vàng hoe vương vấn không thôi
Lăn tăn giọt lệ u hoài
Hồn xưa xao xuyến biết nơi nào về...

Vườn xuân lạnh não nề sương gió
Bóng tùng quân ảo não xa xôi
Bâng khuâng lạc lõng chân trời
Điã dầu hao cạn chơi vơi não nùng...


Con chiến mã bão bùng lưả đạn
Áo chiến bào dày dạn máu xương
Tung hoàng ngang dọc sa trường
Đường gươm mê mải quê hương đợi chờ...

Cánh hoa tuyết dật dờ bóng tối
Ánh chiều buông đắm đuối thiết tha
Ngậm ngùi nàng viết lời ca
Tình yêu thêu dệt mặn mà hồn thơ

25.6.2012 Lu Hà



Sơn Hà  Mấy Ai
cảm tác thơ Tàn Đà: Lại Say

Hàng sĩ tử thời nay có biết
Cụ Tản xưa say khướt đêm ngày
Rượu vào thơ lại càng hay
Mềm môi uống mãi vần say  tứ trào

Thơ lai láng sông đò trăng nước
Thuyền bập bềnh ngọn đuốc sáng soi
Văn chương uyên bác một đời
Tổ tôm trống phách bồi hồi ca ngâm

Ngôn xuất ý thâm trầm cổ sự
Ngã dục tiêu sầu nhả tự do
Trần ai ai tỉnh ai lo
Sông Đà núi Tản dư đồ thiêng liêng

Say chẳng biết trời nghiêng đất lở
Nhẵn hầu bao không gạo thổi cơm
Tuy nghèo lòng dạ thảo thơm
Hồn thơ ray rứt sớm hôm miệt mài

Nguyễn Khắc Hiếu u hoài chan chưá
Để ngàn sau con cháu thiết tha
Say thơ như Cụ Tản Đà
Rượu thơ thơ rượu sơn hà mấy ai

Kẻ hậu sinh canh dài trăn trở
Nhớ ơn Thày cổ độ thiên thu
Khổ đau dầu dãi nắng mưa
Nghẹn ngào sóng nước sông Đà còn đây!

26.6.2012 Lu Hà



Vầng Trăng Cô Quạnh
tặng Mai Hoài Thu

Hồn mộng gió bâng khuâng quang cảnh
Mây bạc trôi hiu quạnh bến bờ
Cung đàn lỗi nhịp dây tơ
Vầng trăng viễn xứ mịt mờ xa xôi

Núi vời vợi bồi hồi tê tái
Biển mênh mông sóng ái lững lờ
Yêu đương đàn cá hững hờ
Một trời nhung nhớ nghẹn ngào vần thơ

Có không có dật dờ bóng tối
Hồ Xuân Hương đắm đuối thiết tha
Chồng chung trong cõi ta bà
Nụ hoa tàn héo khổ đau bốn muà

Mộng ờ ỡm mái đầu sương gió
Ngẫm đời Thu bạc bẽo hồng nhan
Còn bao dư ảnh chưá chan
Tào khang một thuở trần gian tủi sầu

Nàng lững thững cơ cầu oan ức
Chốn quê người từng bước than ôi!
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Trái tim tan nát chơi vơi biển hồ...

Chú thích: qua đọc hai bài đường thi Trăng Viễn Xứ và Giấc Mộng Hờ cuả Mai Hoài Thu
27.6.2012 Lu Hà



Lá Xuân Rơi Rụng
tặng Thimyngọc Huynh

Chiều Tây Úc bâng khuâng nỗi nhớ
Sóng triều dâng Châu đảo mênh mông
Nàng buồn nuối tiếc khóc thương
Đời như chim hạc quê hương nghẹn sầu

Nhớ chăng lúc mặn mà đắm đuối
Tuổi xuân niên roi rói trăng soi
Hằng Nga e lệ mỉm cười
Trần gian đôi lưá vui tươi dạt dào

Mà nay đã đôi bờ ngăn cách
Suốt canh trường canh cánh xót xa
Sương rơi kỷ niệm mịt mù
Long lanh giọt lệ uá sầu quạnh hiu

Người bên ấy dập dìu trăng gió
Đêm tân hôn chén rượu hồng đào
Hoa đèn khách khưá xôn xao
Hồn ta lạc lõng bơ vơ bến nào?

Khắc khoải đợi con đò lỡ chuyến
Phận má hồng lận đận truân triên
Hàng hiên thánh thót giọt phiền
Nghe lòng xuân rụng triền miên cánh vàng...!

Chú giải: thơ cảm tác khi đọc bài " Khắc Khoải " cuả Thimyngọc Huynh.
30.6.2012  Lu Hà



 Mẹ Hiền Quê Nhà
tặng Cao Kiều Bích Hằng

Trái tim mẹ yêu thương từ bé
Ổi cuối muà nhặt để phần con
Sớm trưa vạt áo mẹ sờn
Nắng mưa dầu dãi mẹ buồn thâu canh

Thấy sấm chớp mong muà gặt hái
Gánh rạ về lợp mái nhà tranh
Nâng niu như búp non cành
Con chim bé nhỏ vàng anh đợi chờ

Công khó nhọc kể sao cho xiết
Nước cam lồ da diết nguồn cơn
Mải chơi trốn học giận hờn
Bỏ cơm nũng nịu hoàng hôn bóng chiều

Con khôn lớn học điều từng trải
Nơi chân trời góc bể xa xôi
Từng đêm thổn thức rã rời
Thương cha nhớ mẹ chơi vơi mảnh hồn

Nghèo ấp ủ vương buồn thơ trẻ
Tấm lòng con như trái sầu riêng
Quê người lật mái tóc nghiêng
Heo may gió thổi trống chiêng thúc dồn...

Cơn giông tố sóng cồn biển cả
Thương gia đình chan chưá chiều thu
Bọt bèo bao kiếp phù du
Góp đời chút ít phù xa tô bồi...

Mộng ước lành sương rơi lệ nhỏ
Cánh đồng quê năm ấy hoang vu
Nước tràn cua cáy ốc biêu
Còng lưng mẹ bắt canh riêu dưa cà

Phận con gái xa nhà đây đó
Giấy giữ lề con có nhớ không?
Nghe lời đôi má ửng hồng
Xa xa tiếng vọng canh trường mẹ ơi!

Chú thích: cảm tác từ thơ tự do cuả Cao Kiều Hoa: Gửi Mẹ
30.6.2012 Lu Hà



Tình Dân Dã
cảm tác thơ Quang Huy: Nỗi Niềm Thị Nở

Thuở tình ái đòi cơn gió bụi
Dưới trần gian đắm đuối mấy ai
Chí Phèo thị nở bồi hồi
Tình chồng nghiã vợ biển khơi dập dìu

Bởi miệng thế hắt hiu ghẻ lạnh
Dở hơi nào kém cạnh chi đâu
Bồng bềnh bến bãi nương dâu
Đình hoa khúc hậu đèn dầu sử xanh

Làng Vũ Đại nổi danh anh Chí
Kiếp dế giun quằn quại nổi lên
Rượu bầu men bốc càng điên
Hung hăng chửi đổng liên miên suốt ngày

Riêng thị Nở chàng say ngây ngất
Thở phì phò da diết mũi trâu
Chịu chơi nàng rất đàn bà
Chín tầng mây gió la đà trời xanh...

Không nhà cưả nay đình mai miếu
Tính dễ ăn nết ngủ bền lâu
Nồi nào vung ấy đôi ta
Ông Tơ bà Nguyệt khéo là se duyên

Kià trăng mát ảo huyền soi tỏ
Bát cháo hành chan chưá tình em
Hây hây gió thoảng bên thềm
Hằng Nga thổn thức nỗi niềm thiên thu...

27.6.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét