Thật ra tôi chưa từng
chat hay gửi Email hay mạn đàm gì với anh Ngô Kỷ. Anh Ngô Kỷ cũng chẳng quen biết
tôi là ai? Nhưng tôi cứ nhớ anh đấy, lại còn làm thơ gửi tặng anh nhân mùa
Thiên Chúa giáng sinh.
Nhớ Anh Ngô Kỷ
Nhân Mùa Giáng Sinh
Đội ơn Chúa có anh
Ngô Kỷ
Một khắc tinh diệt
ký sinh trùng
Việt gian hải ngoại
hãi hùng
Lạc Hồng nòi giống
thủy chung trọn lòng
Ba mươi tám năm
ròng khắc khổ
Vẫn kiên trì chống
lũ lưu manh
Tay sai cộng sản
tranh giành
Sài lang ác độc xú
danh lạc loài
Mắng Vũ Ánh mồi
chài viết báo
Chửi Trúc Hồ lếu
láo gian ngoan
Việt Tân Hồng Thuận
lăng loàn
Văn công hộ lý
công an Ba Đình
Lũ chúng nó yêu
tinh ngạ qủy
Vẫn trước sau qụy
lụy giặc Tàu
Hung hăng cẩu tặc
ngựa trâu
Đặc công tuyên vận
trắng râu bạc đầu
Khổ nhục kế ve sầu
lột xác
Giả quốc gia phét
lác ba hoa
Hát hò xưng tụng cộng
hòa
Đỏ lòng xanh vỏ nhập
nhòa trắng đen
Bản chất chúng bon
chen theo cộng
Mộng vinh hoa sung
sướng cái đời
Chui luồn tà lọt
bám đuôi
Lòng lang dạ thú tanh
hôi máu người
Hút máu mủ mồ hôi
nước mắt
Ngửa tay xin bòn
rút đồng tiền
Ngón đòn tâm lý
thôi miên
Giả vờ chống cộng
bao phen lọc lừa
Xin chữ ký a dua
đàn đúm
Cứu Việt Khang túm
tụm chia ăn
Trò hề nhân đạo dã
man
Nhân quyền nhân phẩm
lệ chan đôi hàng
Tội ác chúng bẽ
bàng nhân thế
May có anh Ngô Kỷ
vạch ra
Lương tâm nhức nhối
trước tòa
Quê hương tang tóc
sơn hà lầm than
17.12.2013 Lu Hà
Thưa anh! Nếu quả
muốn thực lòng thay đổi chế độ cộng sản để cứu nguy cho dân tộc khỏi bị diệt
vong, diệt chủng bởi bàn tay Tàu Cộng; Người trí thức văn thi sĩ tự coi mình là
kẻ sĩ không phải là cố chau chuốt gọt giũa cho mình có được một bài văn hay
tràng giang đại hải nói về ngày tận số của cộng sản và tương lai huy hoàng sẽ đến
với dân tộc bằng trích dẫn mấy lời nhận định của các ông giáo sư ngoại quốc này
nọ để ngầm ý phô trương cho cái tài văn chương
uyên bác của mình. Mà phải đấu tranh trực diện ngay trong Facebook này với từng
tên Cam, tên dư luận viên, chuyên gia bút chiến, bọn Chí Phèo thị Nở bị nhồi sọ
ngu lâu, vạch mặt nạ bọn tay sai việt gian thâm độc văn công, hộ lý, ca sĩ , nhạc
sĩ trá hình không khoan nhượng kiêng nể lịch sự nhã nhặn làm gì với bọn ma quái
mất dạy này.
Tôi không nói mình
phải dùng lời lẽ của bọn du thủ du thực hàm hồ vô học, đá cá lăn dưa dưới chân
cầu ông Lãnh. Còn chuyện văn chương chính danh tràng giang đại hải nói về lòng yêu nước, triết học, chính trị, tôn giáo, nghệ
thuật gì gì đó, mình cũng có thể viết được đàng hoàng mạch lạc khúc triết như
ai chứ có thua kém thớ lợ, thể loại thủ pháp gì đâu? Đó là chuyện khác. Còn bây
giờ vào Facebook hay
ở cộng đồng người Việt phải vứt bỏ
tấm áo đạo mạo xuống, phải xông xáo tả xung hữu đột vạch mặt bọn việt gian như anh Ngô Kỷ tôi mới khoái. Đừng vì chữ đoàn kết mà đánh lận
con đen không dám nói thẳng cả nể vì tình thân quen biết, nhiều người người cũng
căm ghét cộng sản căm ghét cái ác nhưng trong lòng họ còn chứa chất đầy tham vọng
cá nhân, họ thường tự hỏi họ sẽ được cái gì? Như cô Trần Khải Thanh Thủy một
chiến sĩ chống cộng, đòi nhân quyền dân chủ nổi tiếng trong nước và hải ngoại lại
bảo: Em không cần tiếng mà cần có miếng, văn chương em viết ra để dự thi anh có
nghe thấy công báo kết quả chưa hay bác Chính Nguyên loại bỏ bài của em rồi?
Tôi mới nói đùa: Không lẽ văn chương chống cộng của cô Thủy hay quá, xuất sắc quá vượt cả các vị trong ban giám khảo nên họ loại bài của cô đi? Không đằng nào tôi nghĩ không có chuyện đó đâu vì trước hết phải qua vòng sơ khảo gồm nhiều văn sĩ đọc sau đó mới qua vòng trung khảo gồm những vị có khả năng văn chương uyên bác thật sự, kiến thức của họ không thể tầm thường được, phần lớn là những vị đại lão tiền bối ngày xưa từng phục vụ dưới hai thời đệ nhất đệ nhị cộng hòa
Tôi mới nói đùa: Không lẽ văn chương chống cộng của cô Thủy hay quá, xuất sắc quá vượt cả các vị trong ban giám khảo nên họ loại bài của cô đi? Không đằng nào tôi nghĩ không có chuyện đó đâu vì trước hết phải qua vòng sơ khảo gồm nhiều văn sĩ đọc sau đó mới qua vòng trung khảo gồm những vị có khả năng văn chương uyên bác thật sự, kiến thức của họ không thể tầm thường được, phần lớn là những vị đại lão tiền bối ngày xưa từng phục vụ dưới hai thời đệ nhất đệ nhị cộng hòa
Người Việt Nam ta
có tính ù lỳ khôn vặt, ham danh hão thích nở mặt nở mày mà lao vào chỗ chết như
con thiêu thân, dễ bị lợi dụng phỉnh phờ bằng lời lẽ ngọt ngào hợp ý mình, nghe
lọt lỗ tai, dĩ hoà vi qúy sợ bóng sợ gió, ai trái ý mình thì vằn mắt lên hậm hực
cay cú. Vì vậy muốn cho họ tỉnh ngộ phải bốp chát cụ thể chi tiết, nói có sách
mách có chứng, chỉ cho họ biết sẽ bị diệt vong, họ bị thiệt thòi quá nhiều cụ
thể cái này và như thề này…. Chứ không thể u ơ văn chương bóng bẩy hoa lá cành,
triết lý dài dòng mãi được. Tất nhiên cũng có những người cùng trình độ hay
nhóm a dua ăn theo sẽ thích mình cái thứ văn chương tao nhã hoa hoè hoa sói,
nhưng để làm gì nếu tuyệt đại đa số 90 triệu đồng bào mình không đọc và chả ai
có thì giờ đâu mà nghiền ngâm ngâm nga cho cái ý tưởng hay ho mênh mông của
mình? Những tờ truyền đơn ngắn gọn rành mạch khúc triết của cô Nguyên Phương
Uyên hay anh Đinh Nguyên Kha còn có giá trị thiết thực bằng vạn những bài văn
hay của những học giả hay những nhà văn gò lưng ra viết tiểu luận, xã luận, tâm
bút. Không phải là vì tôi thích làm thơ nên để cao giá trị thực dụng của những
bài thơ hay những bài vè chế nhạo phê phán xã hội cộng sản đâu.
Tất nhiên văn
chương hay cũng đáng để đọc, để nghiên cứu tham khảo cho giới trí thức mở mang
đầu óc trí tuệ. Nhưng vận mạng dân tộc nằm trong tay 90 triệu dân kia. Thức tỉnh
90 triệu dân bằng cách nào cũng đều qúy cả: văn chương, thơ phú, câu ca, bài
vè, bản nhạc, kể cả chửi bậy văng tục đúng chỗ đúng người cũng được, miễn là
anh thức tỉnh sôi sục xuống đường đả đảo cộng sản Tàu, cộng sản Việt là mừng
cho họ.
Tôi cũng đứng tuổi
rồi, chả ham hố gì đâu mà ganh đua hơn kém với đời mà có tham vọng khoe khoang
học thức, kiến thức để tấp tểnh hy vọng tham gia nội các khi cộng sản đổ hay hy
vọng cộng sản bắt tay với mình để kiếm chác thủ lợi trong tương lai. Mà vờ vĩnh
khệnh khạng đứng gữa trung gian lịch lãm uyên bác đẹp lòng cả hai bên đồng bào
hải ngoại hay cộng sản quốc nội gì đó. Chỉ nghĩ mình sinh ra ở Việt Nam, cảm
cái cái đức linh khí ông bà cha mẹ đã sinh ra cái thằng tôi mà viết lách được
gì thì cứ viết để trả nợ ân tình mà thôi. Sau này có chết đi dù cho chỉ là một
nấm mồ vô chủ tôi cũng cam lòng. Nhưng tôi không tin vợ con mình lại nỡ bỏ rơi
tôi hiu hắt ngoài nghĩa điạ mà không có được một vài khóm hoa hay nén nhang thắp
cho tôi khỏi tủi lòng?
Tôi không muốn là
một chính khách Sa Lông, một đảng viên dân chủ tự do gì đó hay đứng trong tổ chức
chống cộng để quang phục lại quê hương. Tôi hay viết văn làm thơ trào phúng nhạo
báng Cam, nhạo báng cs là vì lương tâm của một người Việt Nam đúng nghĩa. Tôi
không thể ngồi yên mà hưởng nhàn tản vui thú vật chất.
Tôi rất thích tính
khí của Anh Ngô Kỷ qua mấy băng clip. Tôi rất cảm phục ngưỡng mộ anh về tài
hùng biện khi trả lời các câu hỏi lắt léo của thiên hạ. Kể cả lúc anh nóng lên,
giọng nói oang oang là hình ảnh mà tôi lại thấy đẹp nhất ngưỡng mộ nhất vì lúc
đó mới chính là cao điểm con người thực của anh. Tất nhiên anh cứ nóng tính như
vậy tổn hại cho sức khoẻ lắm, máu xông lên não, anh nên học tập thiền như các vị
đại sư trong chùa anh Kỷ nhé. Cái tính nóng của anh dưới con mắt của tôi là một
vẻ đẹp anh hùng trượng phu nghĩa khí, nhưng nó cũng lại chính là điểm yếu nhất
của anh. Người không ưa anh, không hiểu anh hay kẻ thù của anh sẽ lợi dụng để hạ
bệ anh bôi nhọ anh cho rằng vì nóng mà anh mất khôn ngoan đi, họ không thèm đếm
xỉa đến trạng huống tình cảm cái tâm nhân hậu cao cả của anh.
Mong rằng anh sẽ
nghe lời khuyên của tôi cố gắng học cách tĩnh tâm như con nhà Phật mà biết tự
kiềm chế mình đôi chút. Còn nhìn về tổng quan anh là một con người hoàn hảo.
Tôi không vui lắm khi anh cứ dùng mãi cứ từ homeless để nói về mình. Trái lại với
tôi anh là người giàu có nhất thiên hạ vể tâm hồn trí tuệ phong phú. Anh đã hy
sinh tất cả không màng đến quyền lợi vật chất, nhà cửa, vợ con nghề nghiệp để
theo đuổi mục tiêu chống cộng, vạch mặt việt gian. Với cái tài của anh tôi nghĩ
anh thừa sức để là một đại gia, nếu như không có cộng sản dày xéo quê hương.
Gọi là cây nhà lá
vườn kẻ nông phu này xin có mấy bài thơ muốn được chia sẻ cùng anh và bạn đọc.
Đôi Dòng Tâm Sự Với
Với Phương Uyên
Anh đã khóc khi em
dùng máu
Viết những dòng
đau tự tim gan
Xé lòng nát ruột
nhân dân
Chống quân xâm lược
dã man bạo tàn
Bầy dã thú gỉa
nhân gỉa nghĩa
Vì miếng ăn sa đọa
lương tâm
Núi non sông nước
Việt Nam
Hiến dâng ngoại quốc
mưu thâm gìa Hồ
Lũ chúng nó côn đồ
phản quốc
Bắt giam em truy bức
nhục hình
Kỷ nguyên bừng
sáng bình minh
Làm sao che nổi
hành tinh nhân quyền
Cả thế giới ưu phiền
thổn thức
Dáng thanh tao đứng
trước quan tòa
Tinh khôi áo trắng
nhạt nhòa
Hồn thiêng sông
núi chan hòa nắng mưa
Tóc xanh ngắt
trăng chưa đầy tháng
Bởi vì sao cay đắng
ngậm ngùi
Lạc Hồng hiển hách
chôn vùi
Cam tâm nô lệ lủi
chui ươn hèn
Bao khát vọng tổ
tiên thúc giục
Một nghìn năm tủi
nhục hắc nô
Cờ lau tạo dựng cơ
đồ
Công lao khai khẩn
máu trào lệ rơi!
Lũ chuột gián lạc
loài đủ loại
Bầy đười ươi cơ hội
gỉa đò
Chống Tàu diệt cộng
hô hào
Chút danh hư vị ngẩn
ngơ vịt giời
Hãy chống giặc bằng
lời tâm huyết
Từ trái tim tha
thiết thương người
Xót đau thảm họa
giống nòi
Nguy cơ diệt chủng
mảnh đời lầm than
Em có phải thiên
thần xứ giả
Thổi bùng lên ngọn
lửa chói chang
Xé màn đêm tối phũ
phàng
Thiên đàng tù ngục
bẽ bàng xác xơ
Thơ tâm sự mực
trào ngòi bút
Bằng não cân ray rứt
nghĩ suy
Gửi người chiến sĩ
biên thùy
Giang sơn đại họa
lâm nguy hiểm nghèo
Cơn sóng dội thủy
triều bão táp
Không chỉ bằng bút
pháp văn hay
Truyền đơn khẩu hiệu
từng ngày
Khoan sâu não trạng
dở ngây dở khùng
Hỡi những kẻ lừng
khừng do dự
Vì bát cơm manh áo
gạo tiền
Viết thuê chửi mướn
tà quyền
Chí Phèo thị Nở
bon chen uế xù
Phải vực dậy xứ mù
bạc nhược
Mũ che tai phờ phạc
khiêm nhường
Kiêu binh sâu bọ
nhiễu nhương
Mạo danh bòn rút
tiền lương kiều bào
Phải vạch mặt lươn
sò cú cáo
Gỉa hội đoàn láo
nháo bút nô
Dập dìu hải ngoại
nhào vô
Tranh ăn kèn cựa
ma cô dạn dày
Chúng nhạo báng
thơ ngây khờ dại
Là sinh viên đại học
cao xa
Bỗng dưng nhẹ dạ
sa đà
Trăm đô chống lại
đảng ta vững bền
Nghe xúi giục người
bên Miên-Thái
Nhận đô la hăng
hái thanh niên
Vu oan gía họa bạc
tiền
Mỉa mai xuyên tạc
thường xuyên báo đài
Đời xuân trẻ mộng
hoài phía trước
Là sinh viên đại học
cao xa
Đấu tranh chống lại
nước nhà
Độc tài khát máu
ba Tàu chống lưng
Đảng cướp đoạt sơn
hà kiểm soát
Chính phủ bầy khỉ
đột dựng ra
Lưỡi lê giáo mác
ác tà
Bắt dân quỳ mọp
Mafia luật rừng.
Tòa án chuột hãi
hùng hoảng loạn
Chỉ còn chiêu tăng
án cho em
Răn đe xử kín cho
êm
Sự sinh sinh sự đổ
thêm lửa dầu?
Anh quên mất ngày
Hồ sinh nhật
Viết bài thơ chua
chát tặng em
Mong em chân cứng
đá mềm
Khát khao cuộc sống
nỗi niềm toàn dân!
19.5.2013 Lu Hà
Hãy Tự Cứu Mình Đồng
Bào Ơi!
cảm tác theo thơ
Nguyễn Phhương Uyên: Ơi Đồng Bào Việt Quốc!!!
Đất nước đã không
còn bom đạn
Cớ làm sao lận đận
mãi hoài
Tự hào ngộ nhận bi
hài
Đói nghèo bệnh tật
kéo dài tang thương
Bọn cơ hội bất
lương đục khoét
Núp bóng cờ vơ vét
của dân
Kiêu binh đảng cướp
dã man
Xứ quân đầu tỉnh
bán dần tài nguyên
Dân tộc Việt triền
miên ảo vọng
Phận con lừa mơ mộng
hoàng kim
Giang sơn tổ quốc
đắm chìm
Hằn sâu vết sẹo
trái tim phũ phàng
Hồi tưởng lại bẽ
bàng hùng vĩ
Triệu nấm mồ tê
tái xót đau
Trợn trừng xác chết
nhìn nhau
Biển đông máu đổ
giặc Tàu nhiễu nhương
Lũ chúng nó nhún
nhường cam chịu
Bầy viết thuê cặm
cụi khom lưng
Trị an theo lối luật
rừng
Mạng dân như ngóe
hãi hùng thảm thê
Đường kách mệnh
sơn khê vực thẳm
Xóm làng quê ảm đạm
hoang tàn
Từng đoàn hành khất
dân oan
Oán hờn ngùn ngụt
qủy thần khóc than
Hồn Việt quốc chứa
chan muôn thuở
Có còn không hay vỡ
tan rồi?
Tha hương lạc lối
chân trời
Phiêu diêu bốn bể
rã rời tả tơi
Giặc Tàu đến giống
nòi tận diệt
Chết dần mòn tha
thiết với ai?
Chí Minh ngạ qủy
tuyền đài
Đảng còn nhang
khói đêm dài máu chan
Hãy đứng dậy toàn
dân Hồng Lạc
Thế hưng vong phục
quốc cứu đời
Tự do dân chủ sáng
ngời
Trái tim rộng mở
nhân loài năm châu
Hãy tỉnh mộng đánh
Tàu cứu nước
Trừ Việt gian bán
nước hại nòi
Trẻ gìa trai gái
muôn nơi
Hồn thiêng sông
núi ngàn đời của ta!
20.5.2013 Lu Hà
Mới đây trên mạng
tung tin về hiện tượng ông Lê Hiếu Đằng bỏ đảng trong khi đang thoi thóp trên
giường bệnh. Phải chăng
chính ông Đ ằng và các đồng chí của ông ra chiêu bỏ
đảng đòi lập đảng mới để cứu đảng? Lợi dụng sức tàn lực cạn để cứu búa liềm? Một đòn tâm lý đánh động tình thương của những con cừu thơ dại trước bầy sói dữ? Giúp cho loài sói có cơ hội mới phanh thây xé xác đàn cừu. Chuyện ông ta bỏ đảng là chuyện riêng của cá nhân ông ta chứ dính dáng gì đến nhân dân Việt Nam?
Chúng Nó Lại Diễn
Trò
Luật gia nghề ngỗng
ra sao?
Văn chương ba láp
bọ cào thở than
Cuối đời đồng chí
lường gàn
Kém chi Hoàng Cái
việt gian lạc loài
Bàn tay đẫm máu trần
ai
Mậu thân sáu tám
tuyền đài nào tha
Hồ Ngọc Nhuận,
cũng ranh ma
Mưu mô đảng mới
sơn hà đảo điên
Ung thư chế độ triền
miên
Nằm trên giường bệnh
bon chen lợi quyền
Vịt vờ ủng hộ
Phương Uyên
Lưu manh đàng điếm
là tên Hiếu Đằng
Con đường kách mệnh
bẽ bàng
Búa liềm chủ nghĩa
kinh hoàng tháng năm
Nửa già thế kỷ nhẫn
tâm
Ba Tàu qụy lụy Việt
Nam lụi tàn
Mẹ cha cái giống
chó săn
Cùng đường bán nước
gian ngoan đủ điều
Thân nhục kế, miệng
cú diều
Xàng xê xang xí
con tiều múa may
Đảng viên bè lũ
cáo cầy
Rủ nhau bỏ đảng
chúng bầy đảng chơi
Trước sau thì vẫn
gà nòi
Nhổ lông trụi cánh
khó coi thế mày?
Tự do dân chủ kiểu
này
Dở ngô dở ngọng vần
xoay đủ trò
Dao găm thủ sẵn một
bồ
Nam mô Các Mác cờ
đào tã bay
Trúc Hồ cũng lắm mẹo
hay
Hát hò sân khấu giả
ngây giả đần
Việt Tân cũng khéo
cù lần
Đồng bào Hải Ngoại
lệ chan đôi hàng.
14.12.2013 Lu Hà
Cám ơn Hồ Đểu (
nickname ) đã post mấy bài hát này lên để cho tôi nghe. Đây là lần đầu vô tình
vào trang Facebook mới biết được. Chưa cần đọc kỹ phần nội dung nghiên cứu từng
câu từng chữ tôi chỉ nghe lướt qua một lượt đã đủ lý lẽ để nói rằng: Đây là thứ
nhạc cóc nhái giả cầy bưng bô lén lút ca ngợi cộng sản của bọn việt gian nhạc
sĩ cò mồi. Đáp lời sông núi quái gì? Một ngày Việt Nam trong thế giới đại đồng
tinh cầu nhuộm đỏ là điều chúng mơ ước. Không bài hát nào nói lên nỗi đau
thương mất mát và nói lên tội ác của Hồ và đảng cộng. Chúng đổ cho số phận an
bài người Việt Nam phải làm thân trâu chó lưu vong trừ bài quốc ca Việt Nam Cộng
Hoà là có ý thức trách nhiệm nghĩa vụ tự hào dân tộc mà thôi. Lời bài hát rất
hùng tráng cụ thể rành mạch vô cùng:
" Tiếng gọi
công dân
Này Công Dân ơi! Đứng
lên đáp lời sông núi.
Đồng lòng cùng đi
hy sinh tiếc gì thân sống.
Vì tương lai Quốc
Dân, cùng xông pha khói tên,
Làm sao cho núi
sông từ nay luôn vững bền.
Dù cho thây phơi
trên gươm giáo,
Thù nước, lấy máu
đào đem báo.
Nòi giống lúc biến
phải cần giải nguy,
Người Công Dân
luôn vững bền tâm trí.
Hùng tráng quyết
chiến đấu làm cho khắp nơi
Vang tiếng người
nước Nam cho đến muôn đời!
Công Dân ơi! Mau
hiến thân dưới cờ!
Công Dân ơi! Mau
làm cho cõi bờ
Thoát cơn tàn phá,
vẻ vang nòi giống
Xứng danh nghìn
năm giòng giống Lạc Hồng"
Bài này viết theo
thể thơ mới loại nối vần từ dạng thơ 8 chữ, 10 chữ mà ra như:
núi- sông; tên- bền;
giáo- báo v. v... nên nhịp điệu trầm bổng du dương, nghe dạt dào tình cảm lại rất
khí phách. Trừ bài này ra còn mấy bài khác của anh chàng Trúc Hồ hay ai đó,
theo tôi nên ném vào sọt rác nghe mà buồn nôn thối lắm chứ có hay ho quái gì? Lời
nhạc chung chung theo kiểu gãi ghẻ, chẳng có ấn tượng cảm xúc quái gi? Suy nghĩ
một tý thì chúng đang ngầm đánh bóng cho quân đội nhân dân và mộng mơ ngày chủ
nghĩa cộng sản tráng lệ toàn cầu. Tuy rằng chúng không có gan nói toạc móng heo
ra. Giống như tên Trịnh Công Sơn mơ mộng ngày quân đội cộng sản Bắc Việt vào
Nam tắm máu đồng bào bằng cái mỹ từ:" Mưa Hồng".
Ngày nay Trúc Hồ
theo chân họ Trịnh kêu gọi xóa bỏ hận thù ôm chân cộng sản, cầu xin tình
thương, cam tâm nô lệ cho giặc Tàu. Chúng gọi hành động ô nhục bỉ ổi khốn nạn
đó là hòa chung dòng máu Lạc Hồng, hoà giải dân tộc, vì con cháu cộng sản bây
giờ du học văn minh tiến bộ lắm. Cộng sản đã dần dần yêu nước thương dân, đã thức
thời lắm. Chỉ có người quốc gia cố chấp thù lâu nhớ dai không tin lòng tốt sự
lương hảo của cộng sản. Hãy nên theo gương ông Nguyễn Cao Kỳ mà về việt Nam đầu
tư góp tiền của mà kiến quốc. Kiên trì đấu tranh bất bạo động, há miệng chờ
sung nhờ Hoa Kỳ về đấu tranh vận động cộng sản, đồng bào hải ngoại hãy quyên
góp nhiều tiền vào để cô Hồng Thuận sẽ giữ hộ cho về để giúp đở người nghèo
thương phế binh, các cô gái bị bán ra nước ngoài, làm nô lệ tình dục trong các
đồng chứa, trẻ em mồ côi, người già không nơi nương tựa v.v... Cứ góp thật nhiều
tiền vào chàng Trúc Hồ và nàng Hồng Thuiận sẽ chuyển về Việt Nam phân phối đều.
Tôi đã xem băng
clip nghe Trúc Hồ nói đại để: Giải thể cộng sản là một sai lầm, trái lại phải
xin nhiều chữ ký hơn nữa để đe doạ tổng thống Mỹ, ép tổng thống Mỹ nhượng bộ với
cộng sản khuyên ngăn cộng sản để cùng phát triển mang lại hạnh phúc ấm no, phải
giúp đỡ chính phủ Mỹ hiểu nhà nước cộng sản thêm và coi bọn Trúc Hồ đã vận động
lừa đảo được hàng vạn chữ ký và được coi như lòng dân ý trời, là nhịp cầu nối
giữa hai nước Việt - Mỹ.
Trời ơi là trời!
Chàng Trúc Hồ mong muốn sẽ được phổng cu, nổi danh và nàng Hồng Thuận thêm mượt
bướm vẻ vang. Chắc họ sẽ cảm thấy vinh dự hãnh diện lắm, đươc đồng bào ghi nhớ
lập tượng đài công trạng, âm nhạc CD ra đều đều mọi người ai cũng vui vẻ cả
,các hội đoàn ôm nhau nhảy múa hát ca mừng ngày trở lại quê hương.
Cộng sản sẽ thức tỉnh
nhân nhượng tiến bộ. Phải tin và nghe lời Chúa hãy yêu kẻ thù của ta như yêu
chính cái thân ta vậy. Hãy cam chịu khổ nhục đi để cho kẻ thù của ta sung sướng
hạnh phúc thì ta mới là người tốt. Hãy noi gương Trúc Hồ và Hồng Thuận mà xàng
xê xang xí, nhí nhố ba lăng nhăng là yêu nước đấy.
Xin lỗi anh Ngô Kỷ
là k ẻ sĩ không phải là thằng ngu mà không biết nóng giận chửi đổng vì những
cơn nóng giận trào ra từ trái tim mình: Mẹ tiên sư lũ đểu toàn làm nhạc xỏ lá
mà đám ca sĩ vịt giời mũi dãi dầm dề rưng rưng long lanh ánh mắt gân cổ lên mà
hát với hò mới lạ. Một lũ đầu gà óc bã đậu, chả trách mất nước là phải. Ai ủng
hộ Hồ Chí Minh trong cải cách ruộng đất cày bừa cả lên đầu địa chủ, phú nông tưởng
rằng được cộng sản chia phần tài sản cướp đ ược và đất đai? Lũ dân đen tham lam
ngu xuẩn. Ai ủng hộ mặt trận giải phóng miền Nam? Lũ học sinh sinh viên trí thức
ngu xuẩn đần độn như bọn Trịnh công Sơn, Huỳnh tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng v. v...
Ngày nay ngay tại
Hoa Kỳ hậu phương dân chủ tự do nhân quyền thì ai ủng hộ nghị quyết 36, văn hoá
vận, văn công vận trò hát hò âm nhạc xỏ xiên lươn lẹo nhập nhằng trắng đen, lường
gạt xin chữ ký, moi tiền quyên góp của đồng bào để ăn chơi đàn đúm trác táng? Tụi
Trúc Hồ, Hồng Thuận v. v...chứ còn ai nữa. Đáng thương thay cho những con cừu tỵ
nạn! đáng thương thay, đáng thương thay!
Công Dân Nước Việt
Ta Ơi!
cảm tác từ quốc
ca: Tiếng Gọi Công Dân
Này công dân nước
Việt ta ơi!
Hãy đứng lên kiên
quyết mọi thời
Vì tổ quốc giang
sơn gấm vóc
Dù hy sinh máu lệ
tuôn rơi!
Nắm tay nhau đáp lời
sông núi
Dòng máu đào bao
quản hiểm nguy
Dù phơi thây ngút
ngàn gươm giáo
Chiến đấu ngoan cường
há thịnh suy
Vang tiếng thét
quân thù khiếp sợ
Chống xâm lăng nội
tặc căm hờn
Diệt việt gian
trong ngoài bán nước
Ngọn cờ hồng cộng
sản vùi chôn
Thề theo bước
Trưng Vương Ấu Triệu
Hãy vững tin sự
nghiệp nước nhà
Tương lai rực rỡ
ngàn sao sáng
Lãnh thổ này là của
chúng ta
Đường vinh quang vẻ
vang nòi giống
Nền cộng hòa chói
lọi tổ tiên
Tự do bác ái tình
hương xóm
Giống Lạc Hồng gai
góc vững bền
Tiếng quốc ca tràn
đầy khí phách
Nhịp quân hành mãi
mãi không thôi
Tinh thần trách
nhiệm lòng thanh thản
Hồn núi sông linh
khí vạn đời!
15.12.2013 Lu Hà
Cám ơn Anh Ngô Kỷ.
Tôi cũng đã tốn không biết bao nhiêu thời gian để nghiên cứu từng bản nhạc của
tên nhạc sĩ việt gian hãm tài Trịnh Công Sơn. Tưởng rằng sẽ không còn thằng nhạc
sĩ mất dạy vô học tối tăm nào nữa làm nhạc Chí Phèo cho cộng sản. Bây giờ tự
nhiên lại lòi ra cái anh chàng Trúc Hồ dở ngô dở ngọng nào đó bắt đầu từ bài
" Đáp Lời Sông Núi "để bóng gió ca ngợi quân đội nhân dân u mê của đảng
cộng. Lu Hà này chắc lại mất nhiều thời gian để truy tìm từng bản nhạc của anh
cu Trúc Hồ này đây, để xem tài cán và ý nghĩa từng bản nhạc loại cóc nhái rẻ
rách này hay ho như thế nào đây?
Văn hóa, văn nghệ,
văn chương dù hay dở xấu tốt là tài sản chung của nhân loại, khi một tác phẩm
còn đang thai nghén bước đường hình thành thì nó hoàn toàn là của tác giả sáng
tác ra nó. Nhưng khi nó đã ra đời, một bản văn, một bài thơ, một bản nhạc nó đều
là của chung nhân loại. Nó sẽ được thiên hạ mổ xẻ chiêm ngưỡng phận tích đánh
giá, định giá bởi những trình độ kiến thức khác nhau. Những bản nhạc, những bài
hát tuy được các fun hâm mộ Chí Phèo thị Nở, ngu dốt tối tăm coi là thần tượng
thiên tài gì đó. Như Trịnh công Sơn từng đưọc coi là thiên tài đó sao? Kể cả
trí thông minh của dân xứ đảo hàng nghìn năm hoang dã như Nhật Bản cũng coi bài
Diễm Xưa như dân ca mà vội ngộ nhận coi anh cu Trịnh là một nhân tài của âm nhạc?
Xin lỗi anh Ngô KỶ.
Tại làm sao tôi cứ gọi ông Trihị Công Sơn là cu Trịnh phải chăng tôi là người đứng
tuổi không đứng đắn lôm côm ba láp, hỗn hào? Thưa anh! Tôi nghĩ trên đời này
không ai hiểu tâm địa tài năng bản chất của Trịnh Công Sơn hơn tôi và anh.
Nhưng anh thiên về văn nói hùng biện, còn tôi thư thả bình tĩnh tra cứu cặn kẽ
từng bản nhạc của y. Tôi mới phát hiện ra trí tuệ của y kém phát triển, ngôn ngữ
lời ăn tiếng nói loạn xị tăm tối như đứa trẻ con 13, 14 tuổi, từng bản nhạc của
y như đã tự tát vào mặt y dưới con mắt của tôi. Nên suốt đời y chỉ là thằng cu
Trịnh, bản chất thì gian ngoan xảo quyệt chui luồn tà lọt. Có nghiên cứu kỹ từng
bản nhạc của y như tôi mới hiểu rõ bộ mặt thật của một tên việt gian nhạc sĩ
hãm tài này. Tất nhiên nhạc này viết cho tụi Chí Phèo thị Nở nó nghe, tụi này
do kỹ thuật nhân giống trồng người của Hồ Chí Minh mà trở thành số đông anh Ngô
Kỷ ạ.
Nhưng thời gian sẽ
chọn lọc, con người càng ngày càng thông minh hơn họ sẽ coi đó chỉ là thứ rẻ
rách, làm ô uế cho 4 nghìn năm văn hiến của Việt Nam ta. Cho nên đừng lấy thịt
đè người, lấy số đông đầu gà óc bã đậu ra để dọa nhau.
Nhạt Nhòa Dollar
cảm tác nhạc Trúc
Hồ: Đáp Lời Sông Núi
Lời sông núi tổ
tiên dân tộc
Xui chúng mày phản
quốc hại dân?
Trò hề quân đội việt
gian
Hy sinh cho đảng
giang san lụi tàn
Triệu khối óc tim
gan thối rữa
Mác Lê Nin chủ
nghĩa hư vô
Lý Trần Lê Lợi mịt
mờ
Nga Xô Trung Cộng
Mao Hồ phởn phơ
Xin hiến trọn dư đồ
lãnh thổ
Rừng biển này cây
cỏ tang thương
Xung phong dưới ngọn
cờ hồng
Hành tinh nhuộm đỏ
quê hương loài người
Các đồng chí tanh
hôi dã thú
Vì lợi quyền cáo
cú đảng ta
Trúc Hồ qùy xuống
ngợi ca
Bà Trưng Bà Triệu
sơn hà của ai?
Bốn ngàn năm hình
hài xứ xở
Đến bây giờ mới có
vận may
Công Sơn Tố Hữu một
bầy
Xàng xê xang xế đọa
đầy tâm can
Những bản nhạc lường
gàn trí trá
Cánh tay dài chó
má điêu ngoa
Đặc công văn hóa
ma tà
Tung tăng nhảy
nhót nhạt nhòa đô la
Xin chữ ký ba hoa
thỉnh nguyện
Hàng vạn người xao
xuyến thiết tha
Việt Khang đau khổ
quê nhà
Phổng phao Hồng
Thuận ngọc ngà tấm thân
Tiền quyên góp vừa
ăn vừa uống
Lên diễn đàn tận
hưởng niềm vui
Chí Phèo thị Nở ngậm
ngùi
Đấu tranh dân chủ
dập vùi biển khơi
15.12.2013 Lu Hà
Một Cặp Tấu Hề
Văn công lộ diện
Trúc Hồ
Tấu hề Hồng Thuận
vịt vờ hát ru
Việt Khang thong
thả ngồi tù
Bốn năm gông mọt
vi vu đó mà
Hai năm quản chế nằm
nhà
Việt gian sâu bọ
sơn hà đảo điên
Đi xin chữ ký moi
tiền
Thương dân yêu nước
thôi miên đồng bào
Hội đoàn chống cộng
xôn xao
Răn đe tổng thống
mẹo nào hay hơn?
Cáo cầy thủ hạ lon
ton
Tự do dân chủ luồn
trôn giặc Tàu
Đô la quyên góp
nhiệm màu
Cánh tay của đảng
bí bầu ầu ơ
Đàn cừu vong quốc
lơ mơ
Say xưa nhảy nhót
mịt mờ trắng đen
Loanh quanh cũng
chỉ vì tiền
Thiên đàng chủ
nghĩa lợi quyền ăn chia
Asia sắp chầu rìa
Bởi ông Ngô Kỷ râu
ria cạo rồi…
15.12.2013 Lu Hà
Tội Trạng Con Cua
Càng
Con cua tám cẳng
hai càng
Mai nó đỏ gạch do
thằng Chí Minh
Trúc Hồ Đỗ Phủ hiến
mình
Hoàng Trung Nam Lộc
Trúc Sinh Tự Cường
Thành Nhân Việt
Dzũng xù lông
Lon ton Khanh Tuấn
ra công sủa hoài
Âm mưu cộng sản cấy
gài
Văn công tuyên vận
lạc loài việt gian
Đồng bào hải ngoại
chứa chan
Tình thương dân nước
nồng nàn thiết tha
Kìa bầy chó sói ma
tà
Xàng xê xang xí nhạt
nhòa quốc gia
Đàn cừu lớn bé trẻ
gìa
Nhân quyền dân chủ
râu ria xồm xoàm
Hoa Kỳ tổng thống
nhẫn tâm
Rửng rưng quốc hội
chẳng tham thú gì?
Đàn gà quang quác
như ri
Van xin chữ ký thầm
thì nhỏ to
Việt Tân Hồng Thuận
lẳng lơ
Trò hề chính trị
ngẩn ngơ bò vàng
Hát hò ca sĩ bẽ
bàng
Lung linh ánh mắt
mơ màng viển vông
Uớc mơ sao thấy
thiên đường
Ngày về trở lại
quê hương xa mù.
16.12.2013 Lu Hà
Kiêu Binh Ngạ Qủy
Tanh Hôi
cảm tác nhạc Trúc
Hồ: Đáp Lời Sông Núi
Đáp lời sông núi
khó coi
Mẹ cha chúng nó nực
cười việt gian
Ngợi ca quân đội
nhân dân
Kiêu binh cộng phỉ
sát nhân lạc loài
Oán hờn ngùn ngụt
trần ai
Đau thương tang
tóc canh dài lệ chan
Tò te con cháu Lý-
Trần
Lâm nguy tổ quốc
cù lần xướng ca
Trúc Hồ Hồng Thuận
la cà
Van xin chữ ký đô
la đầy hòm
Kìa bầy cẩu tặc chồm
hôm
Việt Tân chấm mút
om xòm xóm thôn
Quyết tâm bảo vệ
giang sơn
Theo chân Tàu Cộng
bán trôn nuôi mồm
Văn công khố rách
áo ôm
Loăng quăng sân khấu
thối thơm để đời
Đồng bào hải ngoại
than ôi!
Thương đàn cừu dại
tả tơi rã rời
Nai lưng đổ giọt mồ
hôi
Bảo nhau quyên góp
thịt xôi giá hời
Tình yêu tổ quốc
giống nòi
Bà Trưng bà Triệu
biển khơi trập trùng
Quê hương gắn bó
thủy chung
Vi trùng chấy rận
hiểm hung cộng đồng
16.12.2013 Lu Hà
Thật là cảm động
thấm thía sâu sắc ý nghĩa tình quê hương đồng bào tổ quốc dân tộc vô cùng khi
nghe buổi hội luận trên paltalk ngày 12.12.2013 của các anh, nhất là Ngô Kỷ.
Bài thơ viết tặng vợ của anh chiến binh quân lực miền Nam cộng hoà rất hay cũng
là ngang ngửa với bài thơ Đồi Tím Hoa Sim của Hữu Loan. Cả hai đều viết theo thể
tự do, nhưng anh chiến sĩ cộng hoà này còn chú ý nhiều về cách gieo vần ở những
chữ cuối cùng theo nguyên tắc đổi thanh. Rất tiếc bài thơ chỉ nghe tác giả tự
ngâm thôi, nên tôi chưa có cơ hội được biết rõ nội dung để cảm tác thành thơ lục
bát, song thất lục bát hoặc thể thơ mới 7 chữ. Nếu có thể được anh chiến binh
gìa nào đó là bạn của Ng ô Kỷ cho đăng bài thơ lên mạng. Xin đa tạ!
Cuối cùng xin chúc
anh Ngô Kỷ bằng một bài thơ cảm tác từ thơ chúc t ết của Cụ Phan Bội
Châu:
Kính Bái Anh Linh
Cụ Phan Bội Châu
cảm tác bài thơ “
Chúc Tết Thanh Niên “
Tám mươi sáu năm
trường ròng rã
Hồn linh thiêng
cao cả tầng mây
Lòng người viễn xứ
đắng cay
Đọc lời chúc tết cỏ
cây sụt sùi
Linh hồn Cụ ngậm
ngùi sóng vỗ
Phan Bội Châu một
thuở anh hào
Gió xuân nảy lộc
cành đào
Chứa chan tình
nghĩa dạt dào biển đông
Tiếng gà gáy nỗi
lòng của Cụ
Gợi thương đau tuyết
phủ đầu xanh
Kính thưa các chị
các anh!
Quê hương rên riết
sao đành làm ngơ?
Cháu buồn lắm vần
thơ cảm tác
Còn mấy ai gánh
vác giang sơn
Ngày nay cộng sản
bán buôn
Dư đồ xé nát lệ
tuôn đôi hàng
Chủ nghĩa Mác
thiên đàng lừa lọc
Hồ Chí Minh phản
quốc hại dân
Ba Đình kỳ vọng
xác thân
Đất đai đảng chiếm
bần hàn dân đen
Hỡi các bạn thanh
niên trí thức
Giặc Tàu đang xâm
lược nước ta
Lạc Hồng con cháu
sa đà
Giống nòi kiệt quệ
cảnh nhà lầm than
Hãy đứng dậy bền
gan quyết chí
Diệt nội thù sĩ
khí trào dâng
Vẳng nghe tiếng
sóng Bạch Đằng
Thiên thu vó ngựa
xóm làng bình an
Bầy lang sói công
an mật vụ
Lũ văn công chó má
hát hò
Mợ Đàm cho tới
Trúc Hồ
Lẳng lơ Hồng Thuận
vịt vờ Việt Tân
16.12.2013 Lu Hà
Nguyên tác:
Dậy! Dậy! Dậy!
Bên án một tiếng
gà vừa gáy,
Chim trên cây liền
ngỏ ý chào mừng.
Xuân ơi xuân, xuân
có biết hay chăng?
Thẹn cùng sông, buồn
cùng núi, tủi cùng trăng.
Hai mươi năm lẻ đã
từng bao chua với xót,
Trời đất may còn
thân sống sót,
Tháng ngày khuây
khỏa lũ đầu xanh.
Thưa các cô, các
chị, lại các anh:
Đời đã mới, người
càng nên đổi mới.
Mở mắt thấy rõ
ràng tân vận hội,
Xúm vai vào xốc
vác cựu giang sơn.
Đi cho êm, đứng
cho vững, trụ cho gan
Dây thành bại quyết
ghe phen liên hiệp lại.
Ai hữu chí từ nay
xin gắng gỏi,
Xếp bút nghiên mà
tu dưỡng lấy tinh thần.
Đừng ham chơi, đừng
ham mặc, ham ăn,
Dựng gan óc lên để
đánh tan sắt lửa.
Xối máu nóng rửa vết
nhơ nô lệ,
Mới thế này là mới
hỡi chư quân!
Chữ rằng: Nhật nhật
tân, hựu nhật tân...
Huế, 1927
Bài " Chúc tết
thanh niên" của cụ Phan Bội Châu
Anh Ngô Kỷ hơn tuổi tôi nhưng tôi coi như cùng chà cùng lứa. Tôi bàng hoàng ngạc nhiên ngay từ năm 1988 anh đã là một người thông thái, sự hiểu biết của anh sâu sắc thâm thúy quá. Tôi bây giờ vừa tròn 60 tuổi may ra mới có được những kiến thức mà anh đã có từ năm 1988.
Anh Ngô Kỷ hơn tuổi tôi nhưng tôi coi như cùng chà cùng lứa. Tôi bàng hoàng ngạc nhiên ngay từ năm 1988 anh đã là một người thông thái, sự hiểu biết của anh sâu sắc thâm thúy quá. Tôi bây giờ vừa tròn 60 tuổi may ra mới có được những kiến thức mà anh đã có từ năm 1988.
Tôi cảm
thấy sự suy tư của anh Ngô Kỷ này như từ máu thịt của tôi vậy? Có lẽ trên đời
này không có ai là bạn tâm linh của tôi được như Ngô Kỷ. Tôi hiểu Ngô Kỷ như hiểu
từ chính mình vậy.
Ngay
đến bây giờ Ngô Kỷ cũng chẳng biết tôi là ai? Không biết có bao giờ anh đã đọc
qua văn thơ của tôi không?
Nói
tôi với Ngô Kỷ như Bá Nha và Tử Kỷ thì quá sớm. Nhưng mọi lập luận khấu khí của
Ngô Kỷ sao mà giống tôi một cách lạ lùng vậy như tuôn trào ra từ một huyết mạch
tâm can.
Tôi chưa dám nói giữa tôi và Ngô Kỷ đều là những người thông minh nhân hậu một đóa sen của tâm hồn Việt Nam được phủ bởi một lớp vỏ sù sì gai góc ương ngạnh khác người .
Tôi chưa dám nói giữa tôi và Ngô Kỷ đều là những người thông minh nhân hậu một đóa sen của tâm hồn Việt Nam được phủ bởi một lớp vỏ sù sì gai góc ương ngạnh khác người .
Anh
Ngô Kỷ là người miền Nam, còn tôi là người miền Bắc, tôi từng đi lính cụ Hồ hơn
3 năm thì giải ngũ, chẳng đánh đấm giết hại ai. Lính mở đường Trường Sơn mang
quân hàm trung sĩ thôi chứ chẳng sĩ quan sĩ quách gì cả.
Tôi đọc
sách không nhiều như Ngô Kỷ, suốt cả đời tôi chỉ loay hoay vật lộn xoay xở với
bát cơm manh áo, chẳng chính trị chính em gì hết. Trong khi Ngô Kỷ tung hoành
trên chính trường Mỹ và cộng động thì tôi còn ngoi ngóp ở cộng hòa dân chủ Đức
chỉ chăm chăm dở mọi mưu mô thủ đoạn để mình được ở lại Đức và sợ bị đuổi về Việt
Nam thôi vì tôi sợ khổ, sợ mất tự do. Mãi đến khi sang lứa tuổi ngũ thập nhi
tri thiên mệnh tôi mới chính thức viết thơ văn và để tâm đến các vấn đề chính
trị thời cuộc. Tôi hay làm thơ tình cũng chan chứa tình người dàn dụa nước mắt
như ai và cả những lời thơ đốp chát cục
cằn thô lỗ lắm bài từ ngữ cũng chua cay tưởng như chợ búa mất lịch sự để mắng mỏ
cộng sản và những tên đầu trâu mặt ngựa từ Hồ Chí Minh đến bọn dư luận viên tôm
tép. Tôi viết từ lòng mình từ cảm xúc thật sự từ trái tim mà ra như lời ông Phùng
Quán:
“ …Yêu ai cứ bảo là yêu
“ …Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ …“
17.12.2013 Lu Hà
17.12.2013 Lu Hà
Đôi
Điều Về Ngô Kỷ:
Ý Kiến
của bạn Trung Hieu Pham:
Ngô kỷ
đặc biệt có một giọng nói cương quyết và bạo lưc qúa, tôi vẩn thường xuyên theo
sát anh trên các diển đàn. Nếu anh chịu khó sửa đổi bớt nóng giận đối với mấy
thằng đón gió trở cờ, nói năng tế nhị đối chút thì anh rất parfait.Dầu sao tôi
vẩn cảm kích và khâm phục anh.
Ý Kiến
Lu Hà:
Hãy cứ
để Ngô Kỷ tự nhiên theo đúng bản tính của anh Ngô Kỷ. Nóng tính trước bất công
vô lý là một nét đẹp riêng của con người Ngô Kỷ. Chỉ nên khuyên nóng tính sẽ hại
cho sức khoẻ của anh. Trước một sự kiện vô lý, bất công, một thủ đoạn công
khích bôi nhọ thâm hiểm mà Ngô Kỷ cứ lỳ ra thì mới là đáng ghét. Ngưòi mưu mô
thủ đoạn nham hiểm luôn luôn mỉm cười nhã nhặn hào hoa trước những điều
vô lý để chờ thời cơ phản công lại theo kiểu quân tử Tàu 10 năm trả thù vẫn
chưa muộn.
Ngô Kỷ
phản kháng lại bọn ma qủy chứ có phản kháng với cộng đồng đâu mà đòi hỏi anh phải
sửa đổi tính cách cho đẹp lòng cá nhân ai? M ỗi người sinh ra có một tính cách riêng do nhiều lý do thì suốt đời anh cứ sống
như vậy. Cái quan trọng là cái tâm của anh. Cái tính nóng của Ngô Kỷ với tôi lại
là nét đẹp đáng ngưỡng mộ nhất, nhưng với người khác thì lại là cái đáng ghét
nhất. Anh Ngô Kỷ cứ tự nhiên mà sống như anh đã từng sống và nay anh đã hơn 60
tuổi rồi, anh chả cần thay đổi gì cho đẹp lòng ai. Cái tôi cần là cái tâm, cái
lòng thành của anh với đồng bào và tổ quốc.
Tôi
không ích kỷ hẹp hòi khi nghe anh nói những lời chói tai, nhưng xét cho cùng những
lời chói tai thô tục đó là vì quê hương đất nước vì sự ngay thẳng công bằng
chính trực tôi lại thông cảm hoan nghênh. Nóng tính cũng được nhưng nóng đúng
lúc, đúng người, đúng sự việc hoàn cảnh. Cái vô lý mà anh không biết nóng thì mới
là đáng ghét. Tôi sẽ đặt câu hỏi vì sao anh không nóng? Anh là ai, người hay ma
quái? Anh đấu tranh cộng sản vì lẽ gì?
Giống
như người da đen ta không thể bảo họ phải thay màu da đi như da vàng da trắng như
chúng tôi. Ngô Kỷ có tính nóng hoàn toàn do bản chất ngay thẳng và anh quá
thông minh, người ta không theo kịp lại cứ hay hỏi quanh co dấp dính thớ lợ lèo
lá để hòng lừa Ngô Kỷ xập bẫy, hy vọng Ngô Kỷ trả lời hớ hênh để túm gáy hạ nhục
Ngô Kỷ. Luôn rình mò những sơ hở hay những điều tủn mủn nhỏ nhặn để nhiêu khê
suy luận bóp méo để hạ nhục anh. Tại sao Ngô Kỷ cứ luôn mồm nói: Người ta bảo
tôi là thằng homeless. Tôi nghe mà ứa nước mắt ra, tôi hiểu hết và thương anh
vô cùng có thể anh đang sống rất nghèo bằng số tiền trợ cấp xã hội ít ỏi. Họ
không thông cảm anh đã hy sinh tất cả vì mục đích sống của anh là vạch mặt việt
gian họ lại mang cái điều đó ra để xỉ nhục làm ô uế danh dự nhân phẩm của anh,
hòng hy vọng được nhiều người coi thường khinh bỉ
anh trai tráng khoẻ mạnh lưng dài vai rộng chả làm ăn gì, ăn bám xã hội.
Theo
tôi Ngô Kỷ không ăn bám xã hội, công lao của anh lớn vô cùng, xã hội phải có
trách nhiệm bù đắp lại cho anh.
Như ở
Đức là nhà nước dựa theo nguyên tắc phân phối:“Leben auf Leben.“ Dịch ra tiếng
Việt đơn giản chỉ là: Cuộc sống dựa theo cuộc sống.
Ngay
từ hồi nhỏ khi tôi mới lên 5 tuổi lững thững theo bà nội ra vườn hái na. Tôi thấy
những cành hoa trầm gửi sống trên thân cây na, mới ngạc nhiên hỏi bà:
- Bà
ơi hoa gì mà lạ thế?
- Hoa
trầm gửi
- Hoa
trầm gửi sống trên cây na, có phải là bóc lột ăn bám cây na không hả bà?
Bà cười:
Bố anh lắm, bé tí tẹo mà còn biết lý luận với cả bà. Hoa trầm gửi nào bóc lột
cây na mà đây là nguyên lý của muôn loài thụ tạo cháu ạ. Hoa trầm gửi tuy dựa
vào cây na để sống không tự hút nước phân bón để sống nhưng nó có khả năng cho
những bông trầm gửi thanh tao thơm ngát vườn, trong khi đó cây na lại không có
khả năng làm việc đó.
Cho
nên ai đó đặt câu hỏi lươn lẹo, hay cố tình tìm những yếu điểm của anh để hòng
hạ nhuc Ngô Kỷ làm cho anh buồn mất hết nghĩa khí can đảm đi mà thụt vòi lại am
phận hủ thường. Ngô Kỷ biết được nên anh ấy nổi cáu lên thôi vì tốn thời gian
giải thích. Nguời chả bao giờ nóng tính lúc nào cũng nhũn như con chi chi, bỗng
dưng người đó sôi máu lên thì ta mới có thể nói nóng quá mất khôn. Còn Ngô Kỷ bản
tính như vậy rồi, cái nóng tính là cực điểm của anh theo tôi là sự khôn ngoan
khi hiểu ra mưu mô lắt léo của kẻ bần tiện . Thà rằng cứ để Ngô Kỷ nói toạc
móng heo ra, nhưng không để bụng còn kẻ không nói gì cứ để bụng lại mỉm cười
nhã nhặn mới là nguy hiểm.
Hiểu
được con người Ngô Kỷ không phải đơn giản đâu, ngay những người sống cùng thành
phố luôn tiếp xúc với Ngô Kỷ vẫn chưa tin Ngô Kỷ cho là ba xạo. Còn tôi ở xa thế,
chả bao giờ gặp anh, Ngô Kỷ chưa biết tôi là ai? Nhưng tôi lại hiểu con người
Ngô Kỷ rất sâu sắc, tôi không nóng tính hầm hập như Ngô Kỷ, với bọn ma quái tôi
lạnh lùng và không thèm trả lời ai trên mạng Facebook dù cho chúng đặt câu hỏi
đánh giá nhận xét này nọ, chúng láo quá mất dạy với tôi thì tôi làm thơ trào
phúng nhạo báng. Chúng chỉ có khả năng viết bậy về tôi khi tôi gửi thơ văn về
trang ai đó tôi quen trên mạng còn gửi vào trang của tôi là tôi xoá toẹt đi .
Có thể
tôi không phải là nhà đấu tranh dân chủ chuyên nghiệp, tôi chỉ là người có tâm hồn thơ văn thuần túy mà thôi. Thơ văn mắng chửi cộng
sản hay bọn Cam dư luận viên bút chiến gì đó xuất phát từ trái tim tôi. Tôi
không phải là nhà đấu tranh trên chính trường tự do dân chủ trong các cộng đồng
người Việt. Cũng có người bạn tôi rất qúy trên Facebook nhưng anh ta có ưa Ngô
Kỷ đâu và cho Ngô Kỷ là thằng ba xạo theo nhận xét của vài người thân sống cạnh
Ngô Kỷ? Anh ta bảo, mong rằng không vì thế mà mất tình nghĩa anh em bạn bè.
Tôi
trả lời rằng: Tôi có suy tư nhận thức của tôi, anh có suy tư nhận thức của anh.
Mỗi người hiểu Ngô Kỷ theo cách thức của mình. Có thể sau khi chúng ta chết đi
hết cà, lớp con cháu chúng ta 100 năm sau có xem những băng clip về cộng động hải
ngoại chúng mới hiểu ra Ngô Kỷ là ai, tại sao anh có lối ăn nói bượm bạo dể làm
mất lòng người? Nhưng Ngô Kỷ là một người rất thông minh, ngay thẳng cương trực
vô cùng, có tấm lòng với quê hương Tổ Quốc thật sự, và chính vì vậy mà anh phải
chịu một cái giá bạc đãi của cuộc đời, nghèo khổ đầy chông gai hiểm họa.
Chỉ thương cho nhạc sĩ Việt Khang trở thành món hàng béo bở cho tụi Trúc Hồ và Hồng Thuận.
Chỉ thương cho nhạc sĩ Việt Khang trở thành món hàng béo bở cho tụi Trúc Hồ và Hồng Thuận.
Cũng ái ngại cho tâm hồn nghệ sĩ của Trúc Hồ bị ghẻ lỡ dần dần. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, cuối
cùng thành anh hùng rơm.
Đáng ti ếc thay,
đáng tiếc thay,
tưởng có tài hoá
thành bất tài!
Tôi Đã Khóc
Tôi Đã Khóc
tặng Nhạc Sĩ Việt
Khang
Tôi đã khóc khi nghe
tiếng hát
Lời non sông thảm thiết
bi thương
Việt Nam ơi! Giặc Tàu
xâu xé
Hàng triệu người dời bỏ
cố hương
Đảng cộng sản kià bầy
thú dữ
Thời gian trôi quá nưả
đời rồi
Hãy vùng dậy chống
quân xâm lược
Chống kẻ thù nhu nhược
lạc loài
Tổ quốc giờ đây đau thống
thiết
Khóc linh hồn lạc lõng
bơ vơ
Cỏ mọc xác xơ xương vạn
cốt
Rừng Trường Sơn vực thẳm
âm vu
Xin hỏi tại sao chúng
đánh tôi
Chỉ vì tôi muốn sống
làm người
Nước tự do không còn đại
Hán
Đã bao đời lệ đổ mưa
rơi!
Hỡi anh người nhạc sĩ
yêu thương
Lời cuả anh vang vọng
bốn phương
Thế giới văn minh đầy
cảm phục
Bởi lòng người trỗi dậy
trào dâng !
12.1.2012 Lu Hà
Anh Hùng Việt Khang Đoàn Văn Vươn
Anh Hùng Việt Khang Đoàn Văn Vươn
Người nhạc sĩ đầu xanh
trai trẻ
Sau bảy lăm anh mới
chào đời
Việt Khang lòng dạ
sáng ngời
Tiếng kêu thảng thốt đất
trời sầu vương
Lời ca thật bi thương
thống thiết
Anh là ai? Tổ quốc tôi
đâu?
Ngàn năm nô lệ giặc
Tàu
Sử xanh bất khuất đỏ
màu máu trôi
Vờ yêu nước để rồi bán
nước
Nhân danh ai, dân tộc,
giống nòi
Tiếp tay lũ quỷ lạc
loài
Nga Sô đại Hán đười
ươi bá quyền
Hèn với giặc tham tiền
hám của
Bóc lột dân sa đoạ
nhân tâm
Tranh nhau xâu xé Việt
Nam
Lợi quyền phe nhóm như
tằm ăn dâu
Lời anh hát hoàn cầu
rúng động
Hịch cứu nguy vang vọng
bốn phương
Đồng bào hải ngoại hiệp lòng
Ký tên thỉnh nguyện
máu hồng chảy xuôi
Hãy đứng dậy triệu người
dân Việt
Phá gông xiềng đoàn kết
vùng lên
Con giun quằn quại triền
miên
Giang sơn bờ cõi tổ
tiên bao đời
Đã quá nửa một thời lỡ
bước
Tổ quốc tôi biển bạc rừng
vàng
Triệu nhà bệnh tật
vành tang
Tham quan ô lại giàu
sang phú tài
Kià sâu bọ lang sài độc
ác
Hồ Chí Minh thất đức bố
già
Hồng chuyên con cháu
yêu ma
Toàn dân làm chủ mịt
mù tương lai
Quyền tư hữu vào tay
lãnh chúa
Các sứ quân đảng bộ
tranh ăn
Dân phòng bộ đội công
an
Nếm mùi hoa cải bầy
đàn nổi điên...
Nhà anh Vươn tang điền
lệ đổ
Cảnh tan hoang trẻ nhỏ
khóc than
Cướp ngày phơi rõ mặt
gian
Gu gồ tậm tịt cù lần
bí thư...
Cả đầm cá uá rầu cỏ
héo
Đại tá Ca chĩ đạo đàn
em
Cái chòi canh cá phá
êm
Côn trùng gạch ngói từng
đêm rợn rùng
Mấy tấn cá tôm rong
vét sạch
Cả nồi niêu chiếu rách
đốt luôn
Đầu trâu mặt ngưạ du
côn
Canh chừng nhà báo
chui luồn đó đây...
3.3.2012 Lu Hà
Chói Lọi Ngàn Thu
Chói Lọi Ngàn Thu
tặng anh hùng dân tộc Đoàn
Văn Vương
Chuyện kể lại anh hùng
dân tộc
Đoàn Văn Vương thảm khốc
bi thương
Đấu tranh đạn nổ cánh
đồng
Hận thù tranh chấp thê
lương giống nòi
Đảng cộng sản lạc loài
bức hiếp
Điạ phú hào tới tấp
làm càn
Xua bầy quân đội công
an
Sai nha tự phát chó săn
từng đàn...
Lệnh cưỡng chế âm hồn
ngạ quỷ
Đất thu hồi chia lại
cho nhau
Họ hàng thân thích đầu
trâu
Liên minh huyện xã bí
thư cáo cầy
Nước tù đọng đắng cay
chồng vợ
Hai anh em năng nổ
khai hoang
Qui - Vương hơn chục năm ròng
Bỗng dưng mất trắng bất
công thế này
Tưởng hứa hẹn tháng
ngày lao khổ
Đầy cá tôm rộng mở
tương lai
Nào ngờ một sáng ban
mai
Hợp đồng tác chiến mìn
gài đạn bay...
Miền duyên hải kỹ sư
nông nghiệp
Chàng trai tài sáng rạng
Vinh Quang
Tiên Lãng chói lọi
kiên cường
Be bờ chắn sóng góp
công cứu làng...
Quan trên ngó thèm thuồng
nhỏ dãi
Quyền toàn dân làm chủ
đất đai
Thằng dân củ chuối đầu
thai
Sinh ra là để độc tài
bán buôn
Hồ Chí Sĩ chui luồn
Nga - Hán
Bảo dân cày sán lạn
cháo rau
Tịch thu điạ chủ chia
nhau
Sau rồi hợp tác đầu
lâu trợn trừng...
Trò quản lý do phường
ba sạo
Thay mặt dân ngổ ngáo
tập đoàn
Đảng viên dao búa ác
ôn
Tranh nhau hút máu oán
hờn núi sông...
Một rừng luật bùng
nhùng chỉ đạo
Mafia dã thú lạc loài
Hữu Ca đại tá mỉm cười
Văn Hiền chủ tịch cơ
ngơi huy hoàng...
Lính dã chiến xung
phong ồ ạt
Quân biên phòng xiết
chặt vòng vây
Một tràng hoa cải đó
đây
Máu me ôm mặt tấm mấy
thây đổ nhào..
Tuy chẳng chết gai cào
xây xát
Mìn tại gia chẳng chẳng
giệt được ai
Cán cân lực lượng
trong tay
Ầm ầm chớp nhoáng san
ngay căn nhà
Dân yếu thế khổ đau
cùng tận
Tiếng kêu gào ai oán
trời xanh
Đồng bào biểu lộ đồng
tình
Nắm tay đoàn kết gia
đình anh Vương
Quyên góp gạo vài đồng
ít ỏi
Dựng tấm lều buốt nhói
tim gan
Nhâm thìn tết đến đón
xuân
Mắt nai ngơ ngác lệ
tràn thâu canh...
Nguyễn tấn Dũng Ba
Đình chễm trệ
Cùng Tấn Sang hoan hỉ
lả lơi
Phú Trọng âu yếm mỉm
cười
Tâm hồn phơi phới chơi
vơi má hồng...
Đơn cứu xét Hải Phòng
thụ lý
Báo công an gian dối đặt
bầy
Bao che tội phạm công
khai
Ngọn đèn công lý chó
nhai mất rồi...
6.2.2012 Lu Hà
Chúc anh Ngô Kỷ và thân
nhân mùa giáng sinh bình an, nhận nhiều hồng ân Thiên Chúa!
21.12.
2013 Lu Hà
Ý kiến thêm:
Thật ra còn có một vị giáo sư mà tôi ngưỡng mộ như một thần tựợng lý tưởng sống , tấm gương cho tôi noi theo và một người bạn tốt từng là sĩ quan quân lực cộng hoà ở Mỹ nhắc nhở tôi không biết gì về Ngô Kỷ mà cứ viết về Ngô Kỷ. Trúc Hồ chưa chắc đã phải là đặc công đỏ. Nhưng tôi thấy lý lẽ của Ngô Kỷ rất sắc bén, chưa thấy ai hạ gục nổi anh. Anh nói có sách mách có chứng. Còn Trúc Hồ nói năng linh tinh tuyên bố lăng nhăng. Thôi đành để cho thời gian trả lời vậy. Đến đâu hay đến đấy, văn chương thơ phú của tôi cũng tràn theo lẽ tự nhiên từ cảm xúc của tôi, chân thật từ mỗi hiện tượng khách quan phơi bày. Nếu Ngô Kỷ là ma mọi thì tôi lại làm thơ nhạo báng anh. Nếu Trúc Hồ là người thực sự có tấm lòng thương dân yêu nước chỉ thuần túy âm nhạc không dính gì về chính trị chính em có lẽ tốt hơn. Vì anh không có bản lĩnh chính trị, trình độ hiểu biết còn quá kém về chính trị thì đừng dại gì mà dây vào chính trị. Còn nếu thích cộng sản ca ngợi cộng sản là việc cá nhân, đừng có mượn chiêu bài chống cộng mà tổ chức vận động này nọ và vờ vĩnh hát hò này nọ để ca ngợi người chiến binh công hòa rồi lại bí mật đi đêm với cộng sản để thủ lợi. Những gì tôi viết đều từ lương tâm và từ cách hiểu cách nghĩ của riêng tôi. Tôi chả làm gì trái với lương tâm mà phải dằn vặt cả. Ở trong nước tôi kính trọng ngưỡng mộ ông Hà Sĩ Phu, ông ta quả là một người có trí tuệ vô biên và có tấm lòng nhân hậu. Ở ngoài nước tôi thấy có nhiều vị nói rất hay thao thao bất tuyệt như Đinh Thạch Bích, Ngô Nhân Dụng, Phạm Trần, Lý Đại Nguyên, Việt Thường v.v… và Ngô Kỷ. Một con người tưởng như ngổ ngáo, ăn to nói lớn tính nóng như lửa như anh Ngô Kỷ thì tôi lại mến. Anh càng nóng càng ăn nói thô bạo tôi lại càng thấy anh thông minh ra trái với lẽ thường tình, nóng quá mất khôn hoá dại phát cuồng. Ăn mặc thì tưởng như lố lăng áo một nửa quốc kỳ Việt Nam cộng hòa, nửa quốc kỳ Mỹ như một anh hề, cái xe ô tô cũ kỹ cũng sơn quốc kỳ vàng ba sọc đỏ. Tôi không có gan mặc như anh và chả ai có gan dám làm một anh hề phơi mặt ra trước thiên hạ cả. Nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy rất thâm thúy rất triết học, anh muốn nhắc nhở đừng quên miền Nam cộng hòa và đừng quên Hoa Kỳ đã cho chúng ta tỵ nạn hai quốc gia nay luôn nằm trong trái tim anh và đừng quên căn cước tỵ nạn cộng sản. Kể làm một vai hề như Ngô Kỷ chẳng dễ dàng gì và ai có gan dám làm? Tôi thấy anh Ngô Kỷ ăn mặc như vậy thì lại cảm động rơi nước mắt ra. Chẳng ai có gan ăn mặc như anh, thậm chí còn nhạo báng cho anh là không đứng đắn, không tôn trọng lá quốc kỳ, họ biện luận suy luận linh tinh để cố tình che đậy cái tâm ma của mình. Còn có hàng nghìn cô gái lại may slip hình cờ đỏ sao vàng thì sao? Hay hình lưỡi bò trên vú mình? Tất cả đều dùng hình ảnh trực quan để mọi ngưòi phải suy nghĩ nhưng ý nghĩa lại rất khác nhau về cái áo ôm tấm thân mình che chở cho mình ngày mưa tháng nắng bảo vệ mình và cái slip che bộ phận sinh dục của người đàn bà?
Ý kiến thêm:
Thật ra còn có một vị giáo sư mà tôi ngưỡng mộ như một thần tựợng lý tưởng sống , tấm gương cho tôi noi theo và một người bạn tốt từng là sĩ quan quân lực cộng hoà ở Mỹ nhắc nhở tôi không biết gì về Ngô Kỷ mà cứ viết về Ngô Kỷ. Trúc Hồ chưa chắc đã phải là đặc công đỏ. Nhưng tôi thấy lý lẽ của Ngô Kỷ rất sắc bén, chưa thấy ai hạ gục nổi anh. Anh nói có sách mách có chứng. Còn Trúc Hồ nói năng linh tinh tuyên bố lăng nhăng. Thôi đành để cho thời gian trả lời vậy. Đến đâu hay đến đấy, văn chương thơ phú của tôi cũng tràn theo lẽ tự nhiên từ cảm xúc của tôi, chân thật từ mỗi hiện tượng khách quan phơi bày. Nếu Ngô Kỷ là ma mọi thì tôi lại làm thơ nhạo báng anh. Nếu Trúc Hồ là người thực sự có tấm lòng thương dân yêu nước chỉ thuần túy âm nhạc không dính gì về chính trị chính em có lẽ tốt hơn. Vì anh không có bản lĩnh chính trị, trình độ hiểu biết còn quá kém về chính trị thì đừng dại gì mà dây vào chính trị. Còn nếu thích cộng sản ca ngợi cộng sản là việc cá nhân, đừng có mượn chiêu bài chống cộng mà tổ chức vận động này nọ và vờ vĩnh hát hò này nọ để ca ngợi người chiến binh công hòa rồi lại bí mật đi đêm với cộng sản để thủ lợi. Những gì tôi viết đều từ lương tâm và từ cách hiểu cách nghĩ của riêng tôi. Tôi chả làm gì trái với lương tâm mà phải dằn vặt cả. Ở trong nước tôi kính trọng ngưỡng mộ ông Hà Sĩ Phu, ông ta quả là một người có trí tuệ vô biên và có tấm lòng nhân hậu. Ở ngoài nước tôi thấy có nhiều vị nói rất hay thao thao bất tuyệt như Đinh Thạch Bích, Ngô Nhân Dụng, Phạm Trần, Lý Đại Nguyên, Việt Thường v.v… và Ngô Kỷ. Một con người tưởng như ngổ ngáo, ăn to nói lớn tính nóng như lửa như anh Ngô Kỷ thì tôi lại mến. Anh càng nóng càng ăn nói thô bạo tôi lại càng thấy anh thông minh ra trái với lẽ thường tình, nóng quá mất khôn hoá dại phát cuồng. Ăn mặc thì tưởng như lố lăng áo một nửa quốc kỳ Việt Nam cộng hòa, nửa quốc kỳ Mỹ như một anh hề, cái xe ô tô cũ kỹ cũng sơn quốc kỳ vàng ba sọc đỏ. Tôi không có gan mặc như anh và chả ai có gan dám làm một anh hề phơi mặt ra trước thiên hạ cả. Nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy rất thâm thúy rất triết học, anh muốn nhắc nhở đừng quên miền Nam cộng hòa và đừng quên Hoa Kỳ đã cho chúng ta tỵ nạn hai quốc gia nay luôn nằm trong trái tim anh và đừng quên căn cước tỵ nạn cộng sản. Kể làm một vai hề như Ngô Kỷ chẳng dễ dàng gì và ai có gan dám làm? Tôi thấy anh Ngô Kỷ ăn mặc như vậy thì lại cảm động rơi nước mắt ra. Chẳng ai có gan ăn mặc như anh, thậm chí còn nhạo báng cho anh là không đứng đắn, không tôn trọng lá quốc kỳ, họ biện luận suy luận linh tinh để cố tình che đậy cái tâm ma của mình. Còn có hàng nghìn cô gái lại may slip hình cờ đỏ sao vàng thì sao? Hay hình lưỡi bò trên vú mình? Tất cả đều dùng hình ảnh trực quan để mọi ngưòi phải suy nghĩ nhưng ý nghĩa lại rất khác nhau về cái áo ôm tấm thân mình che chở cho mình ngày mưa tháng nắng bảo vệ mình và cái slip che bộ phận sinh dục của người đàn bà?
Còn vị
giáo sư tôi ngưỡng mộ như bậc Thày, đã từng xông pha chính trường giữa hai nền
đệ nhất đệ nhị công hoà lại nói vậy cũng làm tôi hơi phân vân về Ngô Kỷ. Có thể
tôi thơ ngây chưa nếm trải sự đời, có thể vị giáo sư đó già cả mà nhầm lẫn không
còn sáng suốt như xưa, người già thường sống rất ôn hoà nhân hậu trái tim lớn dần
vượt lên lý trí mà không còn đủ sức xét đoán chính xác về con người Ngô Kỷ? Người
già thường thích vui vầy với các cháu nhỏ thích thủ thỉ với các bạn gìa tri kỷ,
thích nghe nhạc về một thời hào hùng của quá khứ xa xăm mà trung tâm Asia hay Thúy Nga gì đó hay hát?
Ngay đến Khổng Minh mà còn khờ khạo vì tình cảm riêng tư , vì tin Mã Tốc mà để
mất Nhai Đình?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét