Đây không phải đơn thuần chỉ
là sự cãi vã chửi nhau giữa những người sống ở hải ngoại, trong nước và ngoài
nước Việt Nam. Người Bắc Kỳ và người Nam Kỳ hay những người Trung- Nam - Bắc Kỳ
với nhau.
Đây không phải là sự cãi vã chửi bới cuả bạn đọc với những ý nghĩ khác nhau về nội dung các bài báo. Đây là sự đấu trí, đấu lực giưã tác giả bài báo Lu Hà và những kẻ bất mãn với bài báo cuả ông ta mà cố tình lao vào cuộc đấu tố. Mục đích để hạ nhục vu cáo, vu khống tác giả bài báo, vẫn là hiện tượng đê hèn nhất cuả thói quen cộng sản bịt họng báo chí, ngăn chặn tự do ngôn luận. Dưới chế độ công sản thì chuyện phát động quần chúng để đấu tố hạ nhục điạ chủ hay văn nghệ sĩ trong vụ nhân văn giai phẩm sẽ có hiệu quả lợi thế hơn vì họ nắm thế thượng phong, họ nắm giữ vị thế chính trị, kinh tế, cuộc sống , tự do và cả mạng sống cuả tác giả.
Nhưng ở đây, thì xin lỗi, là
trang báo tổ quốc. Một diễn đàn công khai tự do dân chủ, ông Lu Hà là công dân
tự do, ông ta không cần biết nhà nước cộng
sản là gì ? Sức mạnh độc tài, đàn
áp cuả nó như thế nào đối với ông
ta. Ai làm chủ tịch nuớc , thủ tướng
chính phủ, công an mật vụ là cái quái gì. Mọi người cũng biết danh dự, quyền hạn
chính trị, nhân phẩm cuả một công dân một siêu cưòng quốc kinh tế bậc nhất như
Hoa Kỳ, Anh Quốc, Đức Quốc còn lớn
hơn,giá trị gấp nhiều lần một ông thủ tướng, hay chủ tịch nước cuả một tiểu nhược quốc. Nói như vậy không phải ông
Lu Hà có tư tưởng sô vanh nước lớn mà coi thường, khinh rẻ các nguyên thủ cuả một
quốc gia tiểu nhược quốc có trình độ kém cỏi.
Các bạn có thể tự hào về Tổ
Quốc Vìệt Nam, Lu Hà tôi cũng từng tự hào về lịch sử truyền thống xa xưa cuả tổ quốc Việt nam. Dù sao Việt Nam
vẫn còn nưả trái tim yêu thương cuả tôi. Đó là động cơ chính tôi viết
bài báo này :"Lương Tâm Danh Dự Và Nhân Phẩm" hay bài " Sự Thật Vẫn Là Sự Thật ".
Bọn công an mật vụ, công an
mạng hay bọn bồi bút vẫn có thói quen chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Họ
hay ăn nói rất lấc cấc với những câu cưả miệng như bán nước cầu vinh, bưng bô ,
hớt váng, bơ thưà sưã cặn đé quốc tư sản.
Giở trò vú cả lấp miệng để pháp lý hoá nhãn quan chính trị cuả bất cứ ai mà họ
muốn thoá mạ . Hễ ai viết bài ảnh hưởng hại đến, động đến niêu cơm vàng, quyền
lợi sống còn cuả họ. Viết bài đánh thẳng vào bản chất buôn dân bán nước ngoan cố
có tính di truyền từ ông Hồ Chí Mít. Tại sao họ sẽ điên cuồng chống trả, bất chấp
phải quấy? Những người công dân bình thưòng như tôi hàng ngày phải đi cày, đóng
thuế cho nhà nước bằng những đồng lương cuả mình thì bán nước cái con khỉ gì và
ai thèm mua nước cuả tôi? Tôi có trong tay tài nguyên khoáng sản quái gì đâu mà
bán, gọi là trên răng dưới cát tút . Khổ thế đấy với những cái đầu u mê cuả bọn
cộng sản vẫn suy nghĩ bất cứ ai ở nước ngoài đều gọi là bán nước cầu vinh cả,
theo chân đế quốc tư bản để hưởng bơ thưà sưã cặn kể cả những người đang sống tạm
bợ trong các trại tế bần.
Còn những kẻ bán nước, bán rừng,
bán biển thật sự như Hồ, Đồng, Duẩn, Thọ, Mười, Chinh, Anh, Giáp, Mạnh, Dũng,
Triết , Trọng, Sang, Hùng, Dũng, Rưá v.v... thì được ca ngợi là yêu nước. À còn
một nhân vật trâu già hết thời trong bộ
máy quyền lực như tưóng Giáp chẳng hạn thì cộng sản đang muốn đôn lên, xây dựng
lên là lãnh tụ cuả phong trào đấu tranh dân chủ. Cái đó là quyền cuả họ tôi cũng
không thèm để ý đến.Tôi không chống ông Giáp làm cái quái gì. Trái lại tôi
không nhìn ông ta với con mắt sùng kính là một đại tướng. Thời Điện Bien Phủ có
thể là đại tưóng, bây giờ hết rồi? Có ai nhìn thấy tướng Giáp còn làm việc
trong bộ quốc phòng mà cứ gọi là đại tướng. Gọi mãi như vậy có phải là hạ nhục
chế diễu ông Giáp không? Nghe nói Giáp nghỉ hưu từ lâu rồi.
Ở Hà nội có chuyện một ông
thiếu tướng về hưu bán lạc rang, hay một ông đạị tá đạp xích lô. Không lẽ cứ
chào mãi thưa đồng chí thiếu tướng, hay thưa
ngài đại tá? Ông Giáp cũng không ngoài ngoại lệ. Nếu có muốn tôn xưng
đúng ông Giáp thì phải gọi chức vụ cuối cùng cuả ông ta mới đúng. Nghe đồn là
chủ tịch hay trưởng phòng sinh đẻ gì đó mới phải.Theo tôi gọi là đại tướng, hay
trưởng phòng xoa bóp đặt vòng chị em cũng sai bét vì không đúng với nguyên trạng cuả đương sự, mà ta nên gọi là cụ Giáp là tốt
nhất. Tiếng cụ cuả người Việt Nam rất hay vưà trọng vọng tôn kính người già có
tuổi tác, vưà kiêm tốn giản dị rất tôn kính quý trọng người sắp gần đất xa trời.
Đừng nên gọi ông là đại tướng hay chức vụ cuối cùng cuả ông là trưởng ban canh
gác chị em ngăn chặn làn sóng người sinh sôi nảy nở v.v... Tôi e rằng có ý nhạo
báng miả mai thì đúng hơn. Chắc chắn sẽ làm cụ Giáp đau lòng lại còn mang cái
tiéng háo danh sùng bái cá nhân, nó không hợp với đức tính kiêm tốn 4 ngàn năm
văn hiến cuả người VN.
Bài báo sự thật vẫn là sự thật
cuả tôi vì bản tính yêu mến sự thật. Đúng tra rất đáng trân trọng, nhưng nhiều
kẻ quá khích vì những lý do tế nhị cứ lăn sả vào chửi ruả thoá mạ tôi một cách
vô lý với những lời lẽ ngôn ngữ rất bỉ ổi thô bạo như: đ.m... ăn cứt, ngu si,
phá hoại đoàn kết, phá hoại phong trào dân chủ cuả công an v.v... Tôi phá hoại
bao giờ? Bài báo sự thật vẫn là sự thật hoàn toàn phân tích biện chứng theo
phương pháp luận về cái gọi là chủ nghiã cộng sản chứ dính dáng quái gì cái gọi
là phong trào tự do dân chủ. Tính tôi điềm đạm, thích nho nhã, văn phong nên
tôi đã phê phán lại cái bản chất hồ đồ, quá khích, cuồng tín cuả họ bằng những
bài thơ. Thiết tưỏng không gì lịch sự, phong nhã bằng tặng cho họ bằng nhũng
bài thơ. Thơ vẫn dịu dàng, nhẹ nhàng hơn những câu chửi thô tục như không phải
là con ngưòi, như thú vật cuả họ. Họ cũng làm thơ, nhưng sai vần lạc điệu, buộc
tôi phải sưả lại, hoặc chuyển thể lại cũng là cái may cho họ cớ cơ hội học tập
đấy. Các ông Phẩm, Bình, Thông, Luckyboy , ông
Cu v.v... cũng nên lấy đó mà vui vẻ nhé. Sơ qua đôi nét về bài: " Sự
Thật Vẫn Là Sự Thật "
Thưa Anh Nguyễn Hưng Quốc,
tôi đã đọc nhiều bài viết cuả anh. Rất ngưỡng mộ ở hải ngoại có một cây bút chững
chạc như vậy.
Vấn đề được đặt ra rất đúng
là tại sao bây giờ họ nói dở thế. Thứ nhất là chủ nghiã cộng sản đã phá sản,
cái thứ hai là nhờ hệ thống Internet toàn cầu
Tôi không thể ngờ được đời
tôi hôm nay lại có thể ngồi trước màn hình cuả máy tính mà đọc đủ mọi chuyện
trên trời dưới bể. Tôi có thể gõ trên phím chữ để viết được những tâm sự gưỉ
cho bạn đọc muôn nơi, để cùng chia sẻ trao đổi kiến thức. Thời đại ngày nay báo
giấy không thể cạnh tranh được với báo điện tử. Cộng sản việt nam cũng thể kiểm
sóat, xây một được một bức tưòng lưả để ngăn chặn thông tin văn minh bên ngoài.
Sự thật về về Các Mác, Lê
Nin, Mao Trạch Đông, Hitler, Hồ Chí Minh.v v ...đã được khui ra hết. Tài năng đức
độ, lý thuyết và thực hành , thủ đoạn cuả họ đã bị phơi bày ra ánh sáng . Người
Việt hải ngoại có nhiều cơ hội đẻ bồi bổ kiến thức. Nói như vậy dù bị bưng bít
nhưng ở trong nước cũng có nhiều nhà dân chủ và trí thức có những hiểu biết rất uyên bác. Cũng không thể
dễ dàng bit mồm họ nói ra sự thật được. Đối với anh, tôi và nhiều người ở hải
ngoại cảm thấy họ những nguời cộng sản ăn nói dở, họ đuối lý và lép vế trong
các diễn đàn Internet. Nhưng đối với hàng triệu đồng bào quốc nội, cộng sản vẫn
còn khống chế được họ, cộng sản vẫn lưà dối được, lý luận chổi chùn lối ăn nói
mịt mờ nước đôi có mồi trí trá cuả họ có thể vẫn còn ăn khách. Chớ coi thường
thủ đoạn đàn áp ngu dân cuả cộng sản. Bây giờ tôi muốn nói cụ thể về báo trí
tuyên truyền cuả họ.
Tôi cũng từng viết:"Ở
trên đời không gì khổ hạnh và tự đày đoạ bằng đọc văn thơ,sách baó do cánh bồi
bút cộng sản viết. Mặc dù bên dưới tác giả ký tên với những danh xưng rất oai như giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ, bác sĩ,
trưởng ban, phó ban tuyên huấn v.v.... Một 100 người viết thì cả 100 bài nội
dung tư tưởng chủ đạo đều giống hệt nhau.Viết khác đi là bị lên án là không giữ
vững lập trường, phi đảng tính, phi giai cấp, phản động, tự diễn biến hoà
bìnhv.v.... Lập trường cái con khỉ gió, chết khô từ đời tám hoánh nào rối mà vẫn
còn mơ mộng hão huyền.
Thật đúng là những con chó
săn cùng một màu lông di truyền bá đạo vô thần cuả ông Pavlov trong phòng thí
nghiệm.Nghiã là họ đều đồng thanh suả oang oang như theo những phản xạ có điều
kiện, đã được dày công luyện tập hàng chục năm.Mấy thập kỷ qua cứ nhai đi nhai
lại những luận điệu cũ rích đã lên men hôi thối cuả mấy lão già lẩm cẩm điên
khùng như Các Mác, Ăng Ghen, Lê Nin, Mao Trạch Đông v.v..."
Hitler coi Mác là bậc Thày
Có một người nhân vật bất hảo
nưã tôi muốn nói là Hitler. Hitler lúc sinh thời tỏ ra rất sùng bái tôn thờ Các
Mác. Soseph Stalin cũng không thể nào ngờ được Hitler đã phản bội laị ông ta.
Stalin rất muốn bắt sống Hitler tưởng rằng là một người bạn tâm giao chí thiết
cùng nhau chia đôi quả điạ cầu. Không ngờ Hitler laị lập ra trục La Mã- Bá
Linh- Đông Kinh để làm sạch điạ cầu và cắm mũi dao nhọn sau lưng Stalin.
Hitler là họ, còn Adolf là
tên đưá con hoang cuả ông Aloi Hiltler là người áo. Ông Aloi Hitler là quan chức
kiểm lâm nổi tiếng là nát rượu và tàn ác. Vợ chết sớm để lại cho ông một đàn
con dại. Bà Clara là một người phụ nữ giúp việc cho gia đình, đã có tuổi gốc
ngưòi người Do Thái. Trong một đêm mưa gió tối trời ông Aloi đã cưỡng hiếp bà
ta và sinh ra Adolf Hitler. Bà Clara nghiễm nhiên trở thành mẹ kế cho cả đàn
con cuả ông Aloi. Có thể tuổi đã quá cao
lại sinh con so đầu lòng nên Adolf con trai riêng cuả ngưòi phụ nữ bất hạnh trở
thành một gánh nặng cho gia đình.
Cậu Hitler mắc bệnh mắt lồi,
ở Việt Nam ta gọi là thiên đầu thống cho trường hợp phụ nữ tuổi đã cao lại sinh
con lần đầu. Hitler hâm hâm dở hơi, bọn trẻ con cùng lưá tuổi không có ai muốn
chơi với cậu. Người mẹ khốn khổ này thường xuyên lân la đưa Hitler đi khám bệnh
tại các phòng mạch cuả các bác sĩ Do thái. Trường hợp Hitler có trí tuệ phát
triển dưới mức bình thưòng, kể cũng hết cách. Nhưng các bác sĩ vẫn có những lời
khuyên chân tình nhưng lại không được lòng cái tính hâm cuả cậu. Từ nhỏ Hitler
đã mang lòng hận thù căm ghét các bác sĩ Do thái và các Giáo sĩ. Hitler không
muốn đi nhà thờ gọi là Sinagoge và đọc thuộc kinh Thora bằng tiếng Hebrärisch(
tiếng Do thái). Hitler chỉ nói tiếng Áo ( tiếng Đức). Hitler học dốt nhưng
chàng lại có mơ mộng trở thành hoạ sĩ. Hitler đã rời bỏ nước Áo để sang Đức muốn
theo học ngành hội hoạ. Nhưng khi thử khả năng thì tranh cuả Hitler không được
một vị giáo sư nào chấp nhận. Họ khuyên Hitler theo ngành xây dựng, nhưng cuối
cùng cũng không được nhận học. Hitler chán đời, tranh vẽ ra chẳng có ai mua.
Hitler phải sống chui rúc trong traị tế bần. Ở phòng bên có hai cô gái Do thái
xinh đẹp, Hitler là tán tỉnh cưa cẩm mãi nhưng không được nên xoay ra căm ghét
thù oán họ. Trong thời gian này Hitler hay đọc báo sông Ranh ( Rhein), Hitler rất
thích những bài viết cuả một tác giả lấy tên là Các Mác. Hitler mê say chủ thuyết
Darwin và lý luận Mác. Hitler căm thù Thiên Chuá và người Do thái. Tại sao lại
sinh ra Hitler ở trên cõi đời này? Thiếu trí tuệ, hay phát cơn động kinh, ngoài
ra không có khả năng sinh sản vì thiếu hẳn một hột dái.
Lúc này ờ Áo , Đức, Thụy Sĩ
v.v... có phong trào bài Do Thái chống Do thái xuất hiện: chủ nghiã
Antisemmitismus. Có tin đồn Do Thái muốn thống trị toàn cầu....
Hitler tham gia những phong
trào bài Do thái, phân biệt chủng tộc rất cuồng nộ và bị nhà nước Weimarer
Republik bắt giam. Ở trong tù Hitler viết cuốn " Cuộc Chiến Đấu Cuả
Tôi".Hitler bảo rằng: Người Đức chúng ta là một dân tộc thượng đẳng, có
dòng máu trong sạch do Thượng đế sinh ra, sau đó là giống người khác. Dân tộc
kém cỏi nhất là giống Do thái. Nhưng hiện nay bọn Do thái lại là ông chủ cuả
chúng ta, chúng ở khắp nơi, chúng là bọn tài phiệt, tư bản công nghệ v.v...
Chúng bóc lột người Đức chúng ta đến tận xương tủy. Chúng ta chỉ là những con
chó thôi, bao nhiêu phần thịt miếng ngon
chúng nó ăn hết chỉ còn xương xẩu chúng
nó quẳng ra cho chúng ta nhai lại. Bọn
Do thái xấu xí vô cùng, dòng máu cuả chúng nó là dòng máu đen cuả quỷ Satan.
Hitler đưa cả chuyện chuyện Juda phản Chuá, bán Chuá, giết Chuá ra đẻ hạ nhục
người Do Thái v. v...
Hitler còn huyên thuyên kể lể
đàn ông Do Thái đi đâu cũng đội mũ, quần áo đen, mai thì đề dài thườn thượt. Phụ
nữ thì đi đâu cũng cái khăn chùm kín đâù. Hitler oán hận mẹ, oán hận dòng giõi
Do thái cuả mình nên căm thù Do thái một các đặc biệt. Nếu theo luật Do Thái,
bây giờ ta gọi là nhà nước Israel:" Ai có ngưòi mẹ là ngưòi Do thái thì
người đó là người Do thái, bất kể cha là ai. Nhưng ai có cha là người Do thái
thì gọi là Do thái một nưả. Hitler ảnh hưởng nặng tư tuởng cuả Mác và thuyết xã
hội tiến hoá cuả Darwin. Xin nhắc lại thuyết tiến hoá cuả Darwin trong sinh vật
học là đúng, nhưng áp dụng cho con ngưòi để phụ hoạ với Các Mác là cực kỳ phản
động.
Trong các cuộc vận động
tranh cử cho đảng quốc xâ ( National Sozialitische Arbeitspartei).Đảng này ta
thường gọi là Nazi hay hiểu theo tiếng Việt là: Đảng lao động xã hội dân tộc Đức.
Cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 chủ nghiã Mác đã ra đời, biến chứng cuả nó là hai
cái quái thai ta gọi là chủ nghiã phát xít và chủ nghiã cộng sản. Thực ra chủ
nghiã cộng sản và chủ nghiã phát xít là hai đưá con sinh đôi cuả chủ nghiã Mác
trong cái gọi là đấu tranh giai cấp.
Thời gian đầu Hitler tỏ ra
tâm đầu ý hợp với Stalin vì cả hai đèu điên khùng và rất độc tài. Họ đã ký hiệp
ước liên kết không xâm phạm đến nhau, để tiêu diệt chủ nghiã tư bản.Hitler sẽ
tiêu giệt bọn nhà giàu Do Thái ở Đức. Còn Stalin sẽ tiêu giệt bọn Kulak ở Nga.
Mộng cuả Hiler muốn xây dựng một xã hội bình đẳng tuyệt đối như chủ nghiã xã hội
nhưng chỉ cho riêng người Đức. Còn Stalin muốn liên minh vô sản toàn thế giới để
nhuộm đỏ toàn cầu, cũng tiến tới một xã hội tuyệt đối bình đẳng cuả loài chó.
Hitler trong các cuộc vận động tranh cử ý nói toạc ra hôm nay bọn xã hội, ngày
mai bọn dân chủ, ngày kia bọn cộng hoà v.v...nhưng toàn hưá hẹn láo. Tôi tôn thờ
Mác, tôi thuộc Mác làu làu, chúng ta hãy tiến lên xây dựng một xã hội tuyệt đối bình đẳng, giàu có cho dòng giõi thượng đẳng
cuả chúng ta, chúng ta phải kiên quyết chống lại bọn Bolschewiki....
Cái tuyên truyền cuả cuả cộng
sản với cái gọi là: Chủ nghiã phát xít là giai đoạn tột cùng cuả cuả nghiã tư bản.
Phát xít sinh sau để muộn muốn chiếm đoạt thuộc điạ thị trường với các nưóc tư
bản già cỗi là bố láo. Phát Xít hay cộng sản đều là con đẻ cuả tư tưỏng Mác.
Cho nên hình thức cai trị độc tài, sùng bái lãnh tụ cuả hai chế độ giống hệt
nhau. Ví dụ như thiếu niên Hitler cuốn khăn đen, thiếu niên Hồ Chí Minh mang
tên Kim Đồng cuốn khăn đỏ. Thanh niên Hitler, thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh
mang tên Lý tử Trọng. Hitler cũng rêu rao cả đời tiết dục không lấy vợ giống
như Hồ Chí Minh vì bận quá nhiều việc lo cho dân tộc. Cuối cùng sắp chết Hitler
phải cưói vợ vội, vài tiếng sau bắn chết tươi bà Eva Braun và tự thiêu xác
mình.
Ông Hồ Chí Minh cũng vậy cuối
đời muốn nối lại mối tình với bà ´vợ người Tàu là Tăng Tuyết Minh gì đó. Hitler
nổi tiếng đơn giản hiền thục bằng nồi cháo quốc dân, còn Hồ Chí Minh cũng nổi bằng
đôi dép cao xu v.v... Còn nhiều nưã, cái thủ đoạn mỵ dân cuả phát xít và cộng sản
rất giống nhau. Vì khuôn khổ chỉ là ý kiến phản hồi tôi không tiện viết ra dài.
Tóm lại phát xít hay cộng sản là một ruộc. Hitler coi Mác là bậc Thày là một sự
thật cuả lịch sử.
1.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét