Trích: Thần Cao Sơn
Oai linh thần núi Bái LĨNH Sơn
Trung TRINH non NƯỚC dạ chẳng sờn
Tâm LINH đắc ĐIẠ vùng đất thánh
Ngàn năm trấn trạch thần Cao Sơn
Oai linh thần núi Bái LĨNH Sơn
Trung TRINH non NƯỚC dạ chẳng sờn
Tâm LINH đắc ĐIẠ vùng đất thánh
Ngàn năm trấn trạch thần Cao Sơn
Hoàng quang Thuận
Đếm được 5 lỗi. Vậy thơ này không thể đổ mãi cho vua Trần mớm cho. Đã dốt đặc cán mai, đầu óc tăm tối ngu độn lại còn giỏi chống chế ngụy biện là thơ phá cách, cách tân, hiện đại theo trào lưu tiến bộ cuả khoa học là văn minh hội nhập thế giới theo nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa học lỏm của anh chàng I Van Lê Nin gì đó
Bây giờ phải dứt khoát một là anh làm thơ đường, hai là anh làm thơ tự do. Thơ này rõ ràng là thơ tự do,thiên hạ có đui mù điếc lác hết cả đâu mà ngu đến mức không phân biệt nổi?
Một bài thơ tủn mủn són ra có 4 câu sao mà lắm chữ sơn thế? Sơn, sờn, sơn. Bố khỉ thơ thế cũng là thơ. Theo tôi đây là mấy câu ngái ngủ ú ớ vô nghĩa sướng lên thì kêu lên?
Tôi xin tàm tạm góp vui bài thơ với các bạn thơ thực sự có trí tuệ tâm hồn, hiểu biết và có tấm lòng với quê hương tổ quốc. Còn các anh Phèo cô Nở dù còn hiền lành thương yêu giai cấp chan hoà đến đâu cũng xin mời đi ra chỗ khác chơi. Còn khối người đấy làm thơ hay đáo để trên mạng Facebook đấy, cứ gì phải đọc thơ của tôi, rồi văng tục chửi bậy ở đây.
Thần Núi Tản Viên
Con rể vua Hùng chàng Sơn Khánh
Công lao hạng mã nước non ngàn
Tráng sĩ hiên ngang tầng đất đá
Hoa Lư trấn trạch sức thiên thần
Dân chúng lập đền miếu Tản Viên
Vân du tứ hải bậc thần tiên
Sống mãi trong lòng dân tộc Việt
Ngàn năm con cháu chẳng hề quên
Lồng lộn thủy thần con ác thú
Cao Sơn tài lực chí hơn người
Cứu nhân độ thế công trời biển
Duệ Vương thương cảm lệ từng rơi!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Thần Cao Sơn
23.8.2012 Lu Hà
Trích: Chuà Xưa
Long mã thượng phong chùa Bái Đính
Sắc hồng muôn thủa tụ về đây
Hang ĐỘNG nối DÀI như CHIẾN lũy
Mênh MÔNG hồ NƯỚC cứ VƠI đầy
Vòng cung đông Bắc núi Hàm Rồng
Hàm XÀ ẩn KHÚC dưới HOÀNG Long
Linh địa khí thiêng người Việt cổ
Vẫn còn sương khói với NÚI sông
Hoàng quang Thuận
Đếm đưọc 9 lỗi đường qui. Thơ này thổn ngổn ngang toàn xương xẩu , cổ cánh, hàm răng chả có tình có ý quái gì rất khó nhai. Đoc lên thì tự biết, nói mãi rát cả họng rồi. Tôi xin có thơ sau:
Nước Non Đại Cồ Việt
Truy phong long mã hướng về đâu
Hưng phế vương triều cuộc bể dâu
Đinh Tiên Hoàng Đế gây cơ nghiệp
Hồ nước mênh mông sóng dãi dầu
Bái Đính trườn theo dòng Đại Hoàng
Hàm Rồng Xà ẩn khí minh vương
Vạn năm tiên tổ ta từng sống
Thạch đá còn đây những dấu xương
Du khách rủ nhau vãn cảnh chùa
Lần theo hang động giọt mưa sa
Thạch nhũ rêu phong màu cổ đại
Bâng khuâng tư lự nước non nhà
Ong bướm vờn hoa tôm cá nhảy
Chồn chân mỏi gối vẫn ham trèo
Du dương trai gái từng đôi lứa
Áo trắng hương thơm lẹ mái chèo.
thơ làm nhân đọc 2 khổ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Xưa
23.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét