Thứ Hai, 16 tháng 11, 2020

Thơ 5 Chữ Chùm 45

 

Kẻ Đội Lốt

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 113

 

Tiến sĩ lừa đội lốt

Da sư sử trên mình

Muôn loài đều thất kinh

Vội rủ nhau chạy trốn

 

Trong lúc đang nguy khốn

Học giả cáo tới nơi

Chỉ là trò mượn hơi

Cái tai dài ngoe nguẩy

 

Bước chân run lẩy bẩy

To miệng kêu be be

Lại tỏ ra nho nhe

Văn chương thì lủng củng

 

Chúng khen cáo nói đúng

Chủ hàng thịt Bakel

Cũng vừa lái chiếc xe

Chở lừa vào lò mổ

 

Trâu bò cười hô hố

Nhe hàm răng trắng ra

Cả ngan ngỗng lợn gà

Tiên sư đồ lừa đảo.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Lừa Trong Da Sư Tử”

15.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Khuyên Bảo Nhẹ Nhàng

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 116

 

Có một người cưỡi ngựa

Rong chơi cuối mùa thu

Gió liền thổi vi vu

Mặt trời le lói nắng

 

Hai vị thần cố gắng

Làm sao cởi áo ra

Để nhìn rõ làn da

Mượt mà hay rúm ró?

 

Cả hai cùng thách đố

Sức mạnh của Boreas

Lấy hơi thổi thia lia

Giật phăng vài cúc áo

 

Cuồng phong lên vũ bão

Người ấy cứ co ro

Rụt đầu giữ bo bo

Tay ôm ngực cuốn chặt

 

Thần gió càng cáu gắt

Mây mưa khắp mọi miền

Thần Phoebus thản nhiên

Không cần phải ép buộc

 

Nhu mì dễ thân thuộc

Sả hơi nóng từ từ

Chàng trai bỗng lừ đừ

Vội cởi ngay chiếc áo      

 

Qủa thật là dễ bảo

Lấy nhu để thắng cương

Kim cổ chuyện bình thường

Nước mềm mòn sắt đá.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Boreas Và Phoebus”

17.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Ích Kỷ Hại Thân

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 117

 

Jupiter sao mộc

Có hợp đồng cho thuê

Giá cả tưởng đề huề

Như nhân hà mong đợi

 

Người đi thuê bước tới

Mặc cả với thời gian

Mercury họp bàn

Thần thủy ngân đo đạc

 

Nóng lạnh nhìn ngơ ngác

Trái ngược với tự nhiên

Đất đai khắp mọi miền

Thu hoạch thường chênh lệch

 

Chẳng biết mình ngốc nghếch

Ích kỷ tự hại thân

Cò kè với thiên thần

Muốn lên làm ông chủ

 

Đơn đặt hàng uế xú

Định thay trời làm mưa

Xây đập cũng bằng thừa

Tự gây nên ngập lụt

 

Thần gió buồn heo hút

Thần lửa đất khô cằn

Jupiter trở trăn

Đành phá hủy hợp đồng.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Sao Mộc Và Người Thuê Nhà”

17.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Lãnh Tụ Rỏm

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 118

 

Một vị hoàng đế chết

Xác vùi ở giữa rừng

Muông thú đều tưng bừng

Khi tìm ra vương miện

 

Chúng rủ nhau cùng đến

Nào ai sẽ làm vua

Nhưng chẳng ai đội vừa

Đầu bò hươu nai lợn

 

Lão khỉ già ba trợn

Lăng xăng đội thử vào

Tài làm xiếc lộn nhào

Tất cả đều ngưỡng mộ

 

Cáo thủng thẳng tuyên bố

Nay có một kho vàng

Vậy tôi xin sẵn sàng

Dẫn hoàng thượng tới lấy

 

Khỉ đâu ngờ trúng bẫy

Lăn lộn khóc tỉ ti

Bầy thú đều thầm thì

Đúng là lãnh tụ rỏm

 

Chỉ cái hay làm đỏm

Vuốt ve chiếc áo lông

Trò hề nhảy cầu vồng

Chổng mông và đái bậy.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Cáo, Khỉ Và Động Vật”

18.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Chẳng Đáng Tự Hào

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 119

 

Có một con hươu rừng

soi mình xuống đáy nước

Đôi gạc không xây xước

Tự sung sướng vô cùng

 

Nhưng bốn chân lạnh lùng

Hươu buồn rầu ngao ngán

Khẳng khiu sao mà chán

Mặt nước xóa nhòa đi

 

Nỗi oán hờn tự ti

Cho là không hoàn hảo

Bỗng chó sói xục xạo

Phóng luôn như tên bay

 

Thật phũ phàng lắm thay

Gạc chui vào bụi rậm

Mắt tối đen xa xẩm

Thì ra mình nghĩ sai

 

Đánh bóng cái gạc dài

Là u mê ngu xuẩn

Hồn bơ vơ hối hận

Cái đẹp nó hại ta

 

Lòng đắng cay xót xa

Bốn chân là thế mạnh

Mới đáng nên kiêu  hãnh

Sao mình lại chê bai?

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Con Hươu Phản Chiếu Trong Nước”

18.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Còn Nhiều Hữu Ích

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 120

 

Con la của linh mục

Tự hào về người cha

Mẹ hiền sinh ra ta

Chính là con ngựa cái

 

Bác sĩ thì ái ngại

Kim tiêm nhà thú y

Nhiễm sắc thể lầm lỳ

Sáu ba chi hậu thế?

 

Cha lừa thường hiến tế

Cho các vị thần linh

Bên cạnh chuồng rập rình

Aí ân cùng với mẹ

 

Không may đừng san sẻ

Chớ dạy kẻ ngu si

Đừng chê chẳng duy trì

Vẫn còn hữu ích chán

 

Bảo rằng là tai nạn

Khi con la đã già

Thái giám thích trau tria

Chở ngay vào nhà máy.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Con La Tự Hào Về Nguồn Gốc Của Nó”

18.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Ai Mới Là Chủ

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 121

 

Một tá điền cưỡi lừa

Cả hai cùng chạy trốn

Cảnh lao nô nguy khốn

Lại gặp bãi cỏ xanh

 

Biết làm sao thôi đành

Nhảy cẫng lên thích thú

Hy vọng người chủ cũ

Cũng đã từng cưỡi ta

 

Ông lão ngồi kêu ca

Coi như là kẻ thù

Làn gió thổi vi vu

Lưà lăn lưng níu lại

 

Ngày xưa trong chuồng trại

Tuy bận rộn lao công

Rơm tươi ngọn cỏ bồng

Bởi vì ta trót dại

 

Thổn thức đời ngang trái

Lang thang khắp sơn hà

Ngao ngán đâu là nhà

Kẻ thù luôn săn đuổi.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Ông Gìa Và Con Lừa”

19.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Gía Cao Hơn

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 114

 

Ông chủ một đàn cừu

Phải tốn công theo dõi

Nghi ngờ con chó sói

Ân trộm vào ban đêm

 

Trước cửa hang êm đềm

Trăng thanh vờ nằm ngủ

Buộc con bê dẫn dụ

Giăng bẫy lừa sói vào

 

Sói trông thấy nghẹn ngào

Mười con bê dâng hiến

Ngày mai tôi lại đến

Bỗng sư tử trong hang

 

Còn ngái ngủ mơ màng

Chăn cừu nằm bất động

Cầu mong cho mạng sống

Kẻ trộm đã cùng đường

 

Bê con mới đáng thương

Tôi sẽ cho bò mộng

Hơn mười con bê giống

Giá trả còn cao hơn.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người Chăn Cừu Và Sư Tử”

17.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Há Miệng Chờ Sung

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 115

 

Có một chàng thợ săn

Tính kiêu căng ngạo mạn

Giới quý tộc không nản

Mất toi con chó xinh

 

Nghi sư tử rập rình

Bắt chó đi mất hút

Khoe nhiều lần săn hụt

Bày đặt lắm kế mưu

 

Gặp ngay ngã chăn cừu

Tự phô trương sức mạnh

Đầy phiêu lưu bản lãnh

Đặt tài khoản ngân hàng

 

Chăn cừu mới nhẹ nhàng

Nó sống trong dãy núi

Tôi một mình cặm cụi

Chăn nuôi đám cừu non

 

 

Mỗi tháng nộp một con

Chúa sơn lâm xơi tái

Yên tâm đời thực tại

Chẳng mộng tưởng mơ màng

 

Câu chuyện đang dở dang

Bỗng sư tử xuất hiện

Thợ săn vội chạy biến

Hồn phách đã phiêu diêu

 

Vận may có bao nhiêu

Há miệng chờ sung rụng

Dũng cảm thành rẻ rúng

Một bài học nhớ đời.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Sư Tử Và Thợ Săn”

17.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Hận Thù

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 122

 

Có một con rắn dài

Mê man trong hốc đá

Dưới trời đông tuyết giá

Trông thật là xót xa

 

Chẳng quản chi phiền hà

Mang vào trong bếp lửa

Hơ nóng cho quậy cựa

Bé con ngồi bên chơi

 

Rắn gồng lên phì hơi

Đợp luôn liền một cái

Toàn thân xanh tím dại

Tắt thở rồi chết ngay

 

Người cha mặt đỏ gay

Mới uống xong chai rượu

Tưởng rằng mình đã cứu

Rắn sẽ không quên người

 

Thâm thù từ ngàn đời

Vội vàng đi tìm gậy

Rắn cũng vùng ngay dậy

Chui tọt vào trong hang 

 

Anh nông dân bẽ bàng

Tức nghẹn lên tận cổ

Nhưng anh còn cứ cố

Thịt trứng tươi bày ra

 

Rắn rít lên phà phà

Tôi không hề tin tưởng

Thấy đá nằm to tướng

Nấm mộ cỏ xanh rì.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người Nông Dân Và Con Rắn”

19.10.2020 Lu Hà

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét