Thứ Hai, 16 tháng 11, 2020

Thơ 5 Chữ Chùm 43

 

Cái Giá Phải Trả

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 62

 

Có một chàng lái lừa

Thênh thang cùng hai chú

Bọt biển càng thích thú

Muối khinh thường đầy lưng

 

Vực sâu chẳng dám dừng

Đường gập gềnh sỏi đá

Cả ba đều mệt lả

Tào phớ chẳng hề lo

 

Chủ không thay đổi cho

Khật khừ bao muối nặng

Cuộc đời sao cay đắng

Một con được nuông chiều

 

Con kia bước liêu xiêu

Bắt phải qua dòng suối

Nào ngờ đâu bao muối

Ngấm nước rồi tan ra

 

Đất trời rộng bao la

Nhẹ tênh bơi thoải mái

Hải miên càng điên dại

Hút nước phình trương to

 

Chủ thẹn thùng tẽn tò

Người tính trời cũng tính

Trả may thì bị dính

Số mạng do trời cho.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Lừa Với Bọt Biển Và Con Lừa Đầy Muối“

28.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tối Mắt Vì Của

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 84

 

Xưa có người chăn cừu

Thong dong trên bờ biển

Sinh sôi như đàn kiến

Sống cuộc đời vui tươi

 

Rồi bỗng thấy nhiều người

Hàng hóa nhiều vô khể

Những rương hòm khệ nệ

Thủy thủ khuân lên tàu

 

Lập lòe đủ sắc màu

Kim cương vàng đá quý

Trước thương gia quỵ lụy

Bán sạch đàn cừu đi

 

Sóng biển hát rầm rì

Ru anh vào giấc ngủ

Nhấn chìm hết đống của

Cuồng phong thật thê lương

 

Biển cả chẳng yêu thương

Giàu sang làm tối mắt

Cuộc đời đành cóp nhặt

Ngày tháng dài mỏi mòn

 

Cay đắng ngậm bồ hòn

Cừu non đôi đực cái

Gieo trồng rồi gặt hái

Tần tảo như nông dân

 

Đàn cừu phát triển dần

Với tháng ngày no đủ

Biển cả hết quyến rũ

Tìm người ngu dập vùi.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Người Chăn Cừu Và Bển Cả“

6.10.2020 Lu Hà

 

 

Phẩm Gía

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 85

 

Kiến tranh luận với ruồi

Về giá trị của nó

Ruồi cằn nhằn cau có

Có thể đến mọi nơi

 

Giữa hoàng gia lả lơi

Hôn lên cổ công chúa

Má hoàng hậu diêm dúa

Nếm trước các món ăn

 

Hiến tế chẳng băn khoăn

Đầy hôi tanh máu mủ

Kiến chớ nên tự phụ

Xin chớ vội khoe khoang

 

Cả đời anh lang thang

Thiên hạ đều xua đuổi

Mang bệnh dịch tăm tối

Chủ nghĩa ký sinh trùng

 

Mùa đông thật hãi hùng

Chết tươi không kịp ngáp

Kiến ung dung rộng khắp

Cả bốn mùa sinh sôi

 

Không lẻ loi đơn côi

Họ hàng nhiều vô kể

Phẩm hạnh ta như thế

Ruồi chớ nên khinh khi.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Ruồi Và Con Kiến“

6.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Chiến Tranh Và Hòa Bình

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 87

 

Loài động vật lưng dài

Thường gọi là chồn cáo

Gây chiến tranh hung bạo

Tận sào huyệt chuột bầy

 

Quân đội chuột giải vây

Những anh hùng gặm nhấm

Bánh mì đồ thập cẩm

Lúc nhúc như quân nguyên

 

Dưới ánh trăng thề nguyền

Xông ra từ hang hốc

Bao sĩ quan hoàng tộc

Binh lính dần hư hao

 

Khắp cánh đồng xôn xao

Trồng rau rồi cải bắp

Du kích chuột ngăn nắp

Dọn dẹp lỗ châu mai

 

Cầm cự rất dẻo dai

Hòa bình đòi thương thảo

Hoàng đế chồn kiêu ngạo

Xé nát hiệp định đi

 

Tiếng than khóc tỉ ti

Quân dân chuột đoàn kết

Thái tử chồn bị giết

Ngai vàng đã lung lay.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Cuộc Chiến Của Chuột Và Chồn“

7.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Lộ Tẩy

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 88

 

Cá heo thích cứu người

Bạn tốt giữa biển khơi

Dù cuồng phong thịnh nộ

Thật dễ dàng như chơi

 

Người Hy Lạp một thời

Tàu bọc thép chơi vơi

Con khỉ đang vùng vẫy

Tình cờ gặp cá bơi

 

Vẻ ngoài rất giống người

Cá lễ phép xin mời

Rất vui được cứu bạn

Cả hai mừng rỡ cười

 

Bạn đến từ Athen?

Xưa đã từng bao phen

Khỉ giả vờ chân thật

Vâng cũng lắm người quen

 

Chức vụ cao nhiều năm

Bến cảng mời ghé thăm

Anh trai làm thị trưởng

Chị dâu như trăng rằm

 

Piraeus lộng lẫy

Anh đã từng được thấy?

Ấy là bạn của tôi

Con khỉ già nói bậy

 

Nhầm lẫn ra tên người

Cá heo chỉ mỉm cười

Cứu một tên nói dối

Uổng phí cả cuộc đời

 

Cơn sóng thần dâng cao

Cá heo bỗng nghẹn ngào

Lương tâm càng dằn vặt

Oan hồn kêu lao xao

 

Bạn xưa giờ ở đâu?

Sóng gió bạc mái đầu

Đưa khỉ vào hoang đảo

Trằn trọc suốt canh thâu.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Cá Heo Và Khỉ“

7.10.2020 Lu Hà

 

 

Dạy Con

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 93

 

Lời mẹ dạy thiết tha

Kẻ thù của chúng ta

Bầy sói lang hung dữ

Dê con phải tránh xa

 

Sữa thơm ngậm đầu vú

Non nỉ khuyên trẻ thơ

Mật khẩu là tình bạn

Con chớ nên hững hờ

 

Nghe giọng người bác ái

Chuông nhà thờ ngân vang

Chủ chăn theo lời Chúa

Bầy chiên ngoan sẵng sàng

 

Sói rập rình bên cửa

Nghe câu được câu chăng

Bên trong cài then chặt

Mồi ngon đâu dễ dàng

 

Lão sói già chán nản

Ngao ngán bước lang thang

Vừa đi vừa lẩm bẩm

Lẻn vào cánh đồng hoang

 

Chờ dê mẹ đi vắng

Đứng giơ lâu đằng hắng

Giọng khàn khó ngụy trang

Rồi tru lên quát mắng

 

Ghé mắt qua khe cửa

Áo thụng đen chùm đầu

Dê đòi xem chân trắng

Sói bỏ vào rừng sâu

 

Kẻ ăn uống tham lam

Giả thày tu tới thăm

Móng vuốt chẳng dấu được

Giọng lắp bắp cà lăm.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Sói, Con Dê Và Đứa Trẻ“

9.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Giết Con Sói Gỉa

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 94

 

Có một người nông dân

Sống yên vui no đủ

Dê, cừu, bê ngậm vú

Gà tây rồi ngỗng ngan

 

Ngày tháng thật chứa chan

Hát ru tròn giấc ngủ

Mẹ thường mang thú dữ

Chó sói để trêu con

 

Người ta thường ví von

Có kẻ hay soi mói

Biệt danh là lão sói

Lén lút ngoài cửa rình

 

Đứa trẻ thấy dáng hình

Thét ré lên sói đến

Nếu nó còn xuất hiện

Bố con sẽ bắt luôn

 

Lão sói sợ hết hồn

Tưởng chui đầu vào bẫy

Nên chẳng dám làm bậy

Lảng ra ngoài rừng hoang

 

Con chó nhà sẵn sàng

Dẫn mọi người săn bắt

Sói giả bị vây chặt

Đóng đinh vào cửa dinh

 

Chỉ là sự vô tình

Mẹ dùng con chó sói

Dỗ dành con học nói

Không ngờ tự cứu mình

 

Khắp vùng giữ an ninh

Khi thấy con kêu khóc

Mẹ dọa không yêu nhóc

Tên cướp bị bêu đầu.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Sói, Mẹ Và Con“

10.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Đoàn Kết Là Sức Mạnh

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 95

 

Đoàn kết là sức mạnh

Một mình thật mong manh

Như chiếc lá lìa cành

Thối rữa thành phân bón

 

Tác phẩm nào cần trọn

Nô lệ từ Phrygia

Văn chương được trau tria

Danh tiếng thèm như thế

 

Chuyện ngụ ngôn tôi kể

Mời các bạn lắng nghe

Cái chết sắp cận kề

Giờ lâm chung trăn trối

 

Thay phiên nhau sớm tối

Hầu hạ bên cha già

Mong tài sản phân chia

Ông chỉ cho bài học

 

Ba mũi tên trong bọc

Lẻ loi dễ uốn cong

Gộp lại thì đừng hòng

Bẻ làm sao cho được?

 

Bởi thói đời ô trược

Tình nghĩa chẳng kéo dài

Hàng xóm luôn chê bai

Các luật sư quỷ quyệt

 

Tòa án càng ráo riết

Sai lầm khiến bất công

Nợ nần càng chất chồng

Ba anh em thách thức

 

Những mũi tên giao ước

Bây giờ nằm ở đâu?

Lăn lóc khối u sầu

Người cha nơi chín suối

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Ông Gìa Và Các Con Của Ông                 

11.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Lạc Bầy

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 98

 

Lười biếng quen hưởng thụ

Ưu đãi của mẹ cha

Bao  thú cảm gần xa

Hươu đi tìm đất sống

 

Tính tình hay huyễn mộng

Lại khéo biết giả đò

Lạc vào một chuồng bò

Ông chủ không hề biết

 

Hươu vật nài tha thiết

Một cánh đồng cỏ non

lòng sau trước sắt son

Dẫn bạn bè tới đó

 

Lời hứa suông lại có

Ngọt ngào dễ thôi miên

Vầng trăng sáng thề nguyền

Đàn bò không phản bội

 

Hươu vạch đường chỉ lối

Cách đây cũng không xa

Đều là nước non nhà

Tất cả cùng im lặng

 

Qua nhiều đêm thanh vắng

Nhai lại mớ rơm tươi

An nhàn thật thảnh thơi

Nương náu tìm hạnh phúc

 

Bỗng chủ nhân thúc giục

Kiểm tra lại xích xiềng

Cặp gạc sừng nghiêng nghiêng

Gia nhân mang gậy gộc

 

Chú hươu thở hồng hộc

Đôi mắt chủ sáng lên

Giáo mác khắp bốn bên

Đầm đìa máu tươi chảy

 

Hươu hết đường bỏ chạy

Hàng xóm cũng vui mừng

Mở tiệc rượu tưng bừng

Thịt hươu rừng ướp muối

 

Đôi mắt tình vời vợi

Nhảy múa điệu chăm pa

Bàn tay ai ngọc ngà

Thịt dê cười chúm chím.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Mắt Của Chủ”

11.10.2020 Lu Hà

 

 

 

Đời Vô Nghĩa

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 97

 

Có một tay keo kiệt

Chôn vàng dưới đất sâu

Rồi trở nên thấp thỏm

Mặc mưa nắng trên đâù

 

Khiến một người bốc mộ

Tự nhiên vô duyên cớ

Nhìn mô đá sinh nghi

Cuốc thuổng đào nơi đó

 

Khốn nạn anh chàng ngốc

Vò đầu rồi giật tóc

Một lái buôn qua đường

Hỏi vì sao than khóc?

 

Ai hay bởi kho báu

Trống rỗng thật bẽ bàng

Vàng không người sở hữu

Vô chủ nấm mồ hoang

 

Tự đè nặng trái tim

Tiền của như cánh chim

Đất trời sầu ly biệt

Sủi tăm bọt cá chìm

 

Để ở nhà lại sợ

Lợi tức đầu tư không

Có khác chi cục đá

Hư vô ngọn cỏ bồng

 

Cứ mỗi ngày đi qua

Hắt hiu cả bốn mùa

Cuộc đời thành vô nghĩa

Tới trắng râu bạc đầu.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Người Keo Kiệt Đã Đánh Mất Kho Báu Của Mình”

11.10.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét