Xin Hỏi Anh
Có bao giờ anh lo
Một nỗi buồn vu vơ
Rồi đây ta phải chết
Chết ở đâu bây giờ?
Chết trong một tấn tuồng
Trong thác loạn điên cuồng
Hay ở trong trại cấm
Nơi hải đảo biên cương?
Ai cắt ngắn đời anh
Mưu mô cuộc tranh dành
Khi tương lai vừa hé
Mái tóc còn đang xanh?
Họ nhân danh mãi hoài
Họ đại diện cho ai
Vì sao họ không muốn
Anh được sống lâu dài?
Sao vô lý bất công
Một người dân bình thường
Mà không được quyền sống
Coi như đá cản đường?
Anh có cha mẹ không
Và có họ hàng không
Chút hơi tàn ruồng bỏ
Rừng hoang hay cánh
đồng?
Trái tim nào hồi hộp
Và đã từng được yêu
Hay chưa từng nếm trải
Êm ái những buổi chiều?
Thế giới tưởng an bình
Nỗi lo cứ rập rình
Vô cớ bị vu cáo
Giải ra tòa đại hình?
Anh chẳng can tội chi
Và chưa từng hại ai
Không gì cả chỉ muốn
Quyền được sống làm người
Cuộc sống đắt thế sao
Mạng người đáng là bao
Nghề kinh doanh xác chết
Ắt hẳn phải giàu to?
2007 Lu Hà
Tâm Sự Với Linh Hồn
Có sinh ắt có tử
Tử rồi lại đầu thai
Khắc khoải mãi u hoài
Cõi luân hồi trôi nổi
Nếu biết mình lắm tội
Đôi gánh nặng đè vai
Nghiệp chướng cứ kéo dài
Cả một đời tần tảo
Bước chân đi lảo đảo
Khuya sớm bận lo toan
Cơm nước phải chu toàn
Vợ chồng nuôi con lớn
Mùa đông nghe rờn rợn
Gió hú gợi nguồn cơn
Vẳng nghe một khúc đờn
Lá vàng bay xào xạc
Giọt mưa rơi ngơ ngác
Tan đi hóa thành mây
Nơi đỉnh núi ngất ngây
Yêu thương thành giọt nước
Xôn xao miền sơn cước
Đôi mắt nào buồn thiu
Những buổi chiều đìu hiu
Hồn đi đâu chẳng biết
Ôi trái tim da diết
Ô kìa đôi mắt nai
Hoa hồng đẹp có gai
Bàn tay xinh cào xước
Bé ngoan quen bắt chước
Khôn lớn để làm người
Thiếu nữ thích lả lơi
Cho chàng trai quyến luyến
Bướm hoa từng xao xuyến
Dan díu mãi không thôi
Lẽ nào chịu buông xuôi
Lạnh lùng nơi chín suối
Linh hồn tôi chết đuối
Giữa bể khổ trầm luân
Hốc hác nhìn tấm thân
Già nua thành bệnh tật
Buổi xế chiều tất bật
Chăm chỉ tập khí công
Nợ nần chi chất chồng
Hồn ơi cùng buông xả
Giữ cho lòng thư thả
Trong cõi đời trần gian
Ta yên vui thư nhàn
Hồn cùng tôi thủ thỉ!
1.5.2019 Lu Hà
Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ Lương Cẩm Quyên: Anh Và Em
Anh gọi Lương Cẩm Quyên
Em là người nữ sĩ
Nỗi niềm xưa non nỉ
Nhạc thổi hồn Giao Tiên
Cơn sóng lòng thôi miên
Mê man miền thương nhớ
Lu Hà nghe nức nở
Thế kỷ nào đau thương
Nhân thế vẫn vô thường
Triều dâng bờ cát trắng
Trải bao đời cay đắng
Khắc hoải hoài thiên thu
Nghe gió thổi vi vu
Bạc đầu con cá nhảy
Trái tim yêu nồng cháy
Can đảm vượt đá ngầm
Hạt mưa thu lâm thâm
Bướm trắng buồn tiếc nuối
Đóa sen vàng đắm đuối
Cánh buồm nâu xa xa
Biển cả khóc ta bà
Hoàng hôn chuông chùa đánh
Đôi vai còn nặng gánh
Sét ái tình ngân vang!
6.8.2019 Lu Hà
Ganh Đua
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 5
Có một con nhái bén
Kiếm ăn bên bờ ao
Thấy dáng bò to cao
Nhái thì bằng quả trứng
Nổi máu ghen nhái đứng
Khệnh khạng chắn bên đường
Ngậm hơi bành bụng trương
Ta đã bằng ngươi chửa?
Bò lắc đầu chán mứa
Ngao ngán bước chân đi
Bầy ễnh ương thầm thì
Vinh quang cho nòi giống
Dư luận viên cổ động
Chúng ta quyết bằng bò
Nhái cố phình bụng to
Da mỏng như tờ giấy
Rồi đây thiên hạ thấy
Nhái có kém ai đâu?
To chưa nửa cái đầu
Bò càng cười ngặt ngẽo
Nhái lăn theo lẽo đẽo
Rán hơi hít thật căng
Hồn phách chẳng siêu thăng
Toàn thân nát như cám
Nhìn thấy của mà hám
Đồng tiền thực thước đo
Giá trị nhỏ thành to
Nghèo hèn hay phú quý?
Đấu tranh đời quỵ lụy
Rồi kèn cưạ bon chen
Nhân cách kẻ thấp hèn
Muốn cào bằng tất cả.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Nhái Muốn To Bằng Con Bò“
10.9.2020 Lu Hà
Ngu Trung Ích Kỷ
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 13
Cùng nhau đi hái quả
Trên sườn đồi cỏ non
Chó lừa chạy lon ton
Hân hoan bên cạnh chủ
Khi ông chủ nằm ngủ
Lừa gặm cỏ thảnh thơi
Chó mệt như đứt hơi
Bụng cồn cào đói lả
Giọt mồ hôi lã chã
Chó thều thào anh ơi
Lấy khế mời tôi xơi
Lừa hững hờ suy tính
Hãy chờ khi chủ tỉnh
Tôi là kẻ trung thành
Xung quanh một màu xanh
Lừa ung dung đi dạo
Chó sói đang xục xạo
Bụng cồn cào đói meo
Thấy lừa nó đuổi theo
Lừa run lên lên cầu cứu
Chó nhà cũng chẳng chịu
Kiên trì nằm cạnh ông
Van xin chỉ tốn công
Hãy chờ khi chủ dậy
Thấy lừa run lẩy bẩy
Hãy tự bảo vệ mình
Lời chó khuyên chân tình
Ngu trung thành ích kỷ
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Lừa Và Chó Con“
14.9.2020 Lu Hà
Nhờ Cậy Thần Chết
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 52
Có một người thợ rừng
Với chuỗi ngày đau khổ
Làm sao mà trút bỏ
Đè nặng lên đôi vai?
Mù mờ về tương lai
Ngày nào hay ngày ấy
Những gì anh trông thấy
Thuế gỗ cứ chất chồng
Sớm tối phải gánh gồng
Lần hồi từng bó củi
Một mình anh thui thủi
Tần tảo nuôi vợ con
Tuổi xuân dần héo mòn
Một năm mười hai tháng
Biết bao nhiêu cay đắng
Đi lính chút lương còm
Lưng còng cúi lom khom
Bước chân đi thảm thiết
Anh cầu xin cái chết
Tử thần xuất hiện liền
Bóng tối lạnh điềm nhiên
Anh vội vàng thảng thốt
Chữa đau khổ là tốt
Hãy giúp tôi tính tiền
Giá củi là trước tiên
Chiều nay ra chợ bán
Cái chết xin ra hạn
Cuộc sống vẫn cần hơn.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Cái Chết Và Thợ Rừng“
25.9.2020 Lu Hà
Đấu Tranh Chống Lại Mình
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 71
Dạ dày xưng hoàng đế
Chân tay gọi thần dân
Cần lao vốn chuyên cần
Nuôi dạ dày lười biếng
Hoàng cung lại lên tiếng
Nếu ta không được ăn
Các cơ quan khó khăn
Ngân hàng không đủ máu
Biết tìm đâu nương náu
Dạ dày bị đói meo
Thượng viện cũng cheo leo
Tiểu bang ai cai quản
Chân tay quyết đình công
Bần nông ngóng cổ trông
Vô sản đòi nhân phẩm
Dạ dày loài ăn bám
Thuế khóa nợ chiến tranh
Toàn thân quyết bạo hành
Dạ dày đòi cắt bỏ
Cái ngu cố bày tỏ
Rêu rao lý luận suông
Dân chủ đòi trần truồng
Cộng hoa mong khép kín
Chẳng ai chịu câm nín
Độc tài mới kể công
Chúng ta cần đại đồng
Chân tay cần làm ít
Bầy đàn như chuột nhít
Dạ dày lo phập phồng.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Chân Tay Và Dạ Dày“
1.10.2020 Lu Hà
Tuổi Trẻ Thơ Ngây
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 73
Có một chú dê đực
Thong dong ngày đẹp trời
Qua một cái giếng khơi
Nghe tiếng kêu thảm thiết
Dê tò mò muốn biết
Thấy cáo già tả tơi
Cứu tôi với cậu ơi!
Chú dê còn trẻ dại
Cuộc đời chưa từng trải
Nhẹ dạ dễ tin người
Kiễn chân cúi xem chơi
Quá đà lộn xuống dưới
Cả hai cùng la lối
Thịt dê cáo muốn xơi
Nhưng lại sợ suốt đời
Chết khô nơi đáy giếng
Cáo vội vàng đánh tiếng
Cậu có đôi sừng cao
Tôi thì móng vuốt cào
Làm cái thang dựng đứng
Đội tôi lên thành cứng
Bám vào nhảy vọt qua
Dê chẳng ngờ mút mùa
Cáo đi không trở lại
Chú dê thật thảm hại
Cáo không thèm dòng dây
Tuổi trẻ thật thơ ngây
Dễ tin lời kẻ ác.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Cáo Và Dê Đực“
2.10.2020 Lu Hà
Kinh Nghiệm Tuổi Già
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 82
Thơ La Fontaine
chuyện kể về muông thú
khuyên bảo người mê ngủ
Những bài học răn đời
Bầy chuột quen rong chơi
Quẩn quanh cối xay lúa
Chuyên môn ăn trộm của
Ông chủ đi mua mèo
Alex giỏi leo trèo
Buộc chân giả vờ chết
Dốc đầu trông thảm thiết
Lũ chuột con hồn nhiên
Nhảy múa hát trên nền
Hân hoan mừng tang lễ
Pho mát nhiều vô kể
Thịt sấy khô quanh nhà
Bỗng sợi dây rút ra
Mèo chồm lên vồ bắt
Cả dòng họ tan nát
Lễ hội thành tả tơi
Trẻ già lệ tuôn rơi
Tranh nhau tìm nơi trốn
Lần sau càng nguy khốn
Mèo tẩm bột trắng tinh
Khoác bao tải che mình
Nhưng chuột già cảnh giác
Hội đồng chuột bàn bạc
Cạm bẫy chớ có tin
Móng vuốt sắc dễ nhìn
Mèo ngụy trang nằm đó
Già làng kinh nghiệm có
Đối sách chống lại mèo
Con cháu phải nghe theo
Kịp thời mau tỉnh thức
Kẻ thù tốn công sức
Dụ dỗ rồi rỉ tai.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Mèo Và Con Chuột Già“
5.10.2020 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét