Sống Tưạ
Như Chim
Cứ phải sinh ra đời khổ ải
Tràng giang đôi cánh vựợt
non ngàn
Đại bàng quen chiụ nhiều cay
đắng
Giông tố phũ phàng ở thế
gian
Bao kẻ manh tâm dạ chẳng lay
Trăm phương nghìn kế diệt
người ngay
Đánh vào nòi giống cho kiệt
quệ
Kèn cựa bon chen bởi hẹp hòi
Ta đã sinh ra ở cõi đời
Tinh anh đần độn cũng là người
Chân thành muốn sống cho ra
sống
Bướng bỉnh gì đâu với mệnh
trời...
Nuôi chí sông hồ với tự
nhiên
Không tham thân mọi kiếp nô
hèn
Đi tìm lẽ sống từng trang
sách
Như thuở xa xưa với thánh hiền
Đời nhanh như mộng kiếp phù
du
Ý thức ngang tàng thích tự
do
Bỏ nước ra đi tìm cuộc sống
Cánh chim lồng lộng với tầng
cao
Sống ở xứ người phải đấu
tranh
Đông Âu cộng sản cũng tranh
giành
Tháng ngày lầm lũi đầy giông
bão
Doạ nạt đưa về xứ xở xanh
Nước mày chỉ có nưá tre thôi
Mày đã đến đây cái chợ trời
Tây Đức Hoa Kỳ tư bản đói
Lăm le nuốt chửng nước non
này
Chúng bắt con tôi đi thế
thân
Đoạ đầy năm tháng lệ từng
chan
Morphium tiêm não cho tê liệt
Do Thái Việt Nam để chết dần
Ghen tỵ giống nòi lũ bất
nhân
Độc trùng cỏ dại cũng chen
chân
Vênh vang ngạo mạn bầy lang
sói
Hát mãi bài ca bậc thánh
quân
Lưu manh vô sản đòi chuyên
chính
Các Mác xù lông doạ thế nhân
Giai cấp đấu tranh từ trẻ nhỏ
Đòn doi chế độ lệ trào tuôn
Hiểm độc vì sao lũ chuột dơi
Diệt trừ từ cả cái bào thai
Mong sao thiên hạ đều ngu tối
Hưởng thụ bình yên giưã cuộc
đời….?
Quả báo đầy tràn khắp núi
non
Đầu trâu mặt ngựa cũng than
thân
Hồ sơ mật vụ khui ra hết
Hừng hực trào dân nỗi oán hờn…
Sóng gió ba đào cuộc biển
dâu
Tranh giành chỉ muốn sống
hơn nhau
Dân đen đói khổ vì chân thật
Hạnh phúc thiên đàng ngươi ở
đâu?
Ta cũng vì ai họa vướng thân
Biết đời chó má lắm du côn
Quyền hành chẳng có thành cô
độc
Luật lệ rừng xanh chúng cưỡng
dân
Pháp luật làm ra nuôi béo
thân
Cho ai muợn tiếng mẹ cha dân
Nắn từng quả bí săn dàn mướp
Đéo cả tổ tiên đạp xuống đường
Văn hoá suy đồi lên mặt dạy
Phương Tây đồi trụy lắm dâm
ô
Săn từng tờ báo moi từng ý
Một chữ trẻ tư lận nước cờ
Ai hiểu dương trần luận biến
thông
Chôn vùi đảng tính lũ ma
vương
Một đời mấy chục vài năm lẻ
Tiếng trống đưa ma khóc đoạn
trường...
Làm cánh chim bằng sống tự
do
Thả hồn mơ mộng với lời thơ
Sao khuê vằng vặc trong tâm
khảm
Đẹp để ngàn thu một cuộc đời!
2.3.2008 Lu Hà
Bái Phục
Thiền Sư
Vẫn bị cái đau nó quấy rầy
Nưả thân nhức nhối buốt theo
dây
Xoay nghiêng tay chống nâng
mình dậy
Khập khễnh liêu xiêu bước vắn
dài
Thuốc đã tà tà ngấm vào
xương
Bệnh tình có chuyển vẫn thầm
mong
Còn đâu trai tráng ngày xưa ấy
Tớ đã già rồi thật thế chăng?
Qua khỏi phen này tập khí
công
Thêm môn thiền định lắng tâm
trong
Ra tăng khí huyết lưu thông
mạch
Còn mấy năm dài gắng tận
trung
Sức khoẻ con người quý giá
thay
Tấm thân ngũ đại giữ cho đời
Nhờ bao phúc thiện duyên tiền
kiếp
Chắc hẳn vài ngày sẽ khỏi
ngay
Có kẻ bạc tiền tột đỉnh sang
Ăn chơi chẳng sợ bại thuần
phong
Thèm thêm tuổi thọ mua gan
thận
Nơm nớp trần ai rụng lá vàng
Tớ vẫn làng nhàng sống thảnh
thơi
Ung dung thư thả tháng ngày
trôi
Tiếng nghèo nhưng vẫn đều ba
bữa
Chỉ có thơ thôi gửi tặng đời
Có đau mới quý tháng ngày
qua
Sức khoẻ dồi dào tuổi đã cao
Nửa già thế kỷ còn chi nưã
Trắng toát mái đầu Ngũ Tử Tư...
Sức khoẻ ai bằng Sở Bá Vương
Một người một ngưạ một cây
thương
Dũng mãnh kiêu căng kià Lã Bố
Hoàng Trung quyết chiến với
Vân Trường
Xét từ kim cổ khắp tây đông
Sức lực bình sinh toả bốn
phương
Đại Sư an trụ cao thiền định
Tinh tấn bạch Thày tâm lắng
trong !
2008 Lu Hà
Chia Sẻ Nỗi
Đau
Suốt cả tuần nay tớ bị đau
Toàn thân nhức nhối biết làm
sao
Có đau mới thấy đau mà ngại
Nằm giường suy ngẫm sự
thương đau
Nỗi đau trước nhất ở trong đời
Thiên hạ tồn vong mọi kiếp
người
Quằn quại bến thương nghèo
khó nhất
Một mình vượt cạn lúc sinh
ai?....
Tiếng khóc oa oa tặng tiếng
cười
Niềm vui báo đáp lúc sinh thời
Mẹ con mừng tủi bao đau đớn
Biển lặng bình yên vượt hiểm
nguy
Sinh già bệnh tử vẫn vô thường
Áp bức đoạ đày thảm núi sông
Một kẻ phong lưu ngàn thống
khổ
Nỗi đau thường trực khắp
muôn phương
Tra tấn tù nhân bầy quản
giáo
Rên la khắp chốn chợ xa gần
Một lần đi viện bao đau đớn
Bươn bả mượn vay lãi đẻ dần....
Nỗi đau bể ái thấm càng sâu
Nhói buốt con tim mối tủi sầu
Sớm tối dật dờ như chiếc
bóng
Năm canh dư lệ đẫm tình
xưa….
Oan ức cho ai phải chiụ đau
Phong sương dầu dãi bạc mái
đầu
Người đời lận đận vì cơm áo
Công hạnh chôn vùi đắm biển
sâu....
Nỗi đau tội lỗi buốt lương
tâm
Thân thể dập vùi với tháng
năm
Binh lửa thê lương bao thập
kỷ
Đè lên dân tộc Bắc Trung Nam
Đất nước hoà bình càng khổ
đau
Từng đoàn già trẻ nối theo
nhau
Lên rừng xuống biển theo
chim cá
Thân xác bồng bềnh hoang đảo
xa
Trận gió Đông Âu đổi hướng rồi
Thổi luồng khí lạ khắp muôn
nơi
Nửa khép nửa hờ nên mới khổ
Thương ai manh áo lạnh tàn
hơi
Thương người thiếu nữ ở
trong lao
Tuổi mới đôi mươi cảnh ngục
tù
Bao ngón đòn thù cân não trạng
Năm canh quằn quại giấc
chiêm bao
Đời mất tự do khổ biết bao
Tâm hồn thể chất suốt đêm
thâu
Miếng cơm bát nước còn thêm
độc
Điện giật dùi cui đủ ngón
tra
Trần gian bể khổ lắm thương
đau
Thân xác trong tay kẻ hận
thù
Sống chết tuổi đời thu ngắn
lại
Xì ke ma tuý lụị tàn hoa
Nằm ở trên giường ngẫm cái
đau
Cái đau thân tớ thấm vào đâu
Càng đau càng nghĩ bao thân
phận
Khốn khổ hơn nhiều gấp vạn
ta!
2008 Lu Hà
Thơ Kể Chuyện
Đời
Hồn thơ như suối chảy trên
nguồn
Ai oán làm sao hỡi thế nhân
Giọt chữ chưá chan ra biển cả
Mênh mông đằm thắm với nhân
quần
Giọt nước thương đau sôi bọt
trắng
Như bao ân oán cõi trần gian
Bất công đày đoạ tuôn ra máu
Thơ kể ai nghe chuyện bất
nhân
Ta nhớ ngày xưa tuổi ấu thơ
Sinh trong nước mắt đẫm trời
mưa
Thê lương đói khổ đòn giai cấp
Đấu tố làng quê dấu xác xơ
Bà bế cháu đi xin sữa lạ
Nhà nhà túng thiếu nỗi cô
đơn
Thành phần cốt cán càng hung
tợn
Vườn trống nhà không đói thiếu
ăn
Bài hát đầu tiên lãnh tụ ca
Suốt ngày mê mải tắm hồ ao
Ngây thơ khăn đỏ hồn tươi trẻ
Năm tháng dài theo với ước
mơ...
Xã hội nhà trường dạy lọc
lưà
Hung hăng chiến tuyến nhuộm
tinh cầu
Tang thương đất nước vòng
bom lửa
Khốn khổ thương đau cả bốn
muà
Tội lỗi ai gây lụy cả ta
Bơ vơ chìm nổi cõi ta bà
Mấy năm sốt rét ho ra máu
Như cánh tro tàn bay lửng lơ
Nhìn cánh tro tàn lơ lửng
bay
Đời trai tàn lụi nhé từ đây
Nhẹ tin theo bước bầy lang
sói
Giải phóng miền Nam được cái
gì?....
Miền Nam đâu phải trong đầy
đoạ
Mảnh đất tự do ngọc viễn
đông
Lấn chiếm xâm lăng thành kẻ
cướp
Bất công vô lý nổi trời
giông
Thây người trôi nổi sóng dạt
bờ
Từ đó đến nay mất tự do
Giải phóng hoá thành quân cưỡng
chiếm
Tráo từ đổi nghiã lũ điêu
ngoa
Ta viết bài thơ cho những ai
Đoạn trường sao thể vẫn còn
dài
Cùng nhau vạch mặt quân gian
tặc
Tâm địa hiểm sâu hận ngất trời
!
2008 Lu Hà
Trò Hề Thơ
Phú
Lũ chúng mê rồi thật thế
sao?
Mượn trò buôn giá các bài
thơ
Tìm gì trong đống hồn dân tộc?
Bán lại cho đời những vết nhơ...
Một bang chấm khảo những bài
thơ
Cậy tí văn chương chúng phán
bưà
Phân loại hơn thua nào kẻ
thiệt
Đời tan trong nước tưới
trong mưa
Mới hỏi rằng ai trò lố lăng
Tâm hồn vắt cạn đám loăng
quăng
Bầu trời thơ phú thường ngăn
cản
Chặn lối thương đau mọi ngả
đường
Cuộc sống thiên đàng tìm mãi
đâu?
Dương trần kiệt sức vắt bao
lâu
Tha hương lê bước đời hành
khất
Một bước xa quê một giọt sầu
Rạch máu cho đời tim huyết
thơ
Vài câu lục bát trói người
ta
Chỉ trong truyền khẩu đòi
công đạo
Thơ viết chẳng đăng cũng bỏ
tù
Chúng muốn thơ hay có khó
đâu
Thả hồn cấm vận trói vu vơ
Chân thành tôn trọng như
muôn thuở
Xoá bỏ gông cùm thả tự do
Ngán cho bới việc tìm trong
rác
Vàng đá chen nhau sỏi giưã đời
Phân loại chia nhau đòi bổng
lộc
Quyền cao chức trọng hạt thơ
rơi
Bản tính kiêu căng chẳng bỏ
đâu
Đỉnh cao trí tuệ mấy con bò
Dắt chăn thương nhớ Hồ gian
tặc
Điạ ngục chín tầng với quỷ
ma
Lịch sử ngàn năm bịt mũi cười
Tâm hồn thi sĩ lũ cuồng si
Nguyên tiêu tết đến rơi dòng
lệ
Dám chắc cho ai mặn muối đời
?.....
Thương vợ có ông Trần Tế Xương
Miả mai châm biếm áng thơ đường
Tài năng như thế đành ngồi
cuối
Tốn công mài duã ánh trăng
suông...!
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét