Ta Thường
Nghe
Kính bái Đức Thánh Trần
Chúng thường xì xụp khói
hương
Rì rầm khấn vái khổ thương
trăm phần
Bao nhiêu hàng mã tro tàn
Oán ân chồng chất nợ nần lầm
than
Bởi vì cộng sản lường gàn
Tiến lên chủ nghiã trần gian
đói nghèo
Làng quê xơ xác tiêu điều
Đảng viên chen chúc cú diều
nổi lên
Theo thằng Lê Duẩn tuyên
truyền
Báo chí lề phải giữ nền đảng
ta
Bám theo bè lũ giặc Hồ
Ăn lương quốc tế chơi trò
xung phong
Đấu tranh giai cấp dẫn đường
Chôn vùi dân tộc thê lương
não nùng
Lỡ làng tuyệt lộ tận cùng
Chúng còn bán cả biển rừng
cuả ta
Khói xông nhức nhối cả đầu
Rên la khóc lóc ngõ hầu cầu
xin
Thôi thì ta có lời khuyên
Quay về nhân bản tổ tiên giống
nòi
Thánh nhân lịch sử bao đời
Quyết tâm trừ diệt trong
ngoài việt gian!
Lu Hà
Sục Sôi Ưá
Trào
Nhạt nhoà aó đỏ dây lưng
Kià ông Lý Tống phi công thuở
nào
Than ôi! Thế sự ba đào
Cưa sừng làm nghé mượn đồ phấn
son
Chất trồng bao nỗi oán hờn
Bước qua cưả ải linh hồn lầm
than
Dập diù tài tử giai nhân
Giỏi cho văn nghệ Việt gian
lạc loài
Ca nô bè lũ những ai ?
Ngợi ca đảng bác diệt nòi
buôn dân
Vui chi đồng nội xương tàn
Giang sơn chìm đắm bần hàn
khổ đau
Triệu người mất đất tan nhà
Nỗi oan thảm khốc thảm sầu
loà mây
Khàn khàn cạc cạc đinh tai
Vĩnh Hưng dở mếu dở cười nhố
nhăng
Hải quân áo trắng phơi hàng
Hoàng Trường hai đảo mơ màng
sương rơi...
Lạch bạch đàn vịt chơi vơi
Ngán xem Lý Tống sục sôi ưá
trào
Váy đầm rạo rực trăng sao
Vĩnh Hưng hớn hở đón chờ nụ
hôn
Bất ngờ chưởng phóng hơi
tuôn
Mấy chàng vệ sĩ nhảy luôn một
bài
Mấy trang tít báo chạy dài
Nguyên do chính trị thế thời Việt Nam?
Công an đàn áp nhẫn tâm
Lời ca tiếng hát tím bầm ruột gan
Trước toà công lý phân trần
Phải đâu phạm pháp cá nhân mà ngờ?
22.7.2010 Lu Hà
Ta Sợ Cái Gì ?
tặng văn sĩ Trần Mạnh Hảo
Thói thường ai sợ cái gì?
Sợ ma sợ quỷ sợ người vợ ta
Du côn đảng cướp vào nhà
Cầm quyền thống trị mã tà vô
luân ?
Hay là sợ kẻ chính nhân
Đi tìm sự thật chôn chân
giưã đời ?
Trùng trùng duyên khởi luân
hồi
Gieo nhân thọ quả lưới trời
bao la
Trung ngôn ngạn cổ ngàn xưa
Tiểu nhân nghịch nhĩ mịt mù
sương rơi
Việt Nam độc đảng vô loài
Tự xưng tự lập giống nòi lầm
than
Nga Sô Trung Cộng bầy đàn
Bịt mồm văn sĩ sát nhân bạo
hành
Kể từ có Hồ Chí Minh
Ngục Trung Nhật Ký ruồi xanh
tung hoành
Viết văn tự kể chuyện mình
Dân Tiên mạo nhận lưu manh họ
Trần
Trong hang Pắc Pó bao lần
Hồ ly chồn cáo buôn dân hại
nhà
Chiến tranh thắm thiết máu
đào
Hồ - Mao liên kết máu trào đầu
rơi
Luận văn đại hội tả tơi
Một đoàn bồi bút chơi vơi
hãi hùng
Trái bom nổ giưã chính trường
Chói loà điạ phủ tìm đường
nhóm nhen
Ào ào cóc nhái nổi lên
Vặn vền cẩu tặc suả liền
oang oang
Than ôi thời buổi văn chương
Việt Nam đồi bại kỷ cương lụi
tàn
Trung tâm truyền giáo dối
gian
Nưả dơi nưả chuột tồi tàn nhẫn
tâm
Thuổng thơ tri thức tối tăm
Đạo văn chợ buá xì xầm Việt
gian
Ngẩn ngơ danh sĩ chính nhân
Vàng bay như lá hoa xuân cuối
muà...!
8.8.2010 Lu Hà
Tâm Hồn Cô
Gái Việt Nam
cảm tác từ
một tấm hình
Hồn em như sóng triều dâng
Xinh tươi yểu điệu lâng lâng
má hồng
Giang sơn một dải trong lòng
Hoàng - Trường hải đảo biển
Đông nghẹn ngào
Ông Tây cũng phải ngẩn ngơ
Hoa khôi kiều diễm anh hào
Việt Nam
Ngán sao thập kỷ tối tăm
Triều đình Tấn Dũng nhẫn tâm
diệt nòi
Kià bầy dã thú đười ươi
Còn mình còn đảng lạc loài
công an
Đồng bào chúng giết dã man
Thương em gái nhỏ tuổi xuân
u hoài
Đứng lên giành lấy tương lai
Lạc Hồng giống ấy nhân tài
thiếu chi?
Ngẩng đầu thẳng bước mà đi
Hồn thiêng sông núi em ơi! vẫn
còn
Trước sau lòng dạ sắt son
Quê hương ta đó nguồn cơn sụt
sùi
Cơ đồ tiên tổ dập vùi
Bởi bầy tôi tớ sặc mùi hán
gian
Độc tài tham nhũng chó săn
Ba miền tổ quốc việt gian từng
đàn.
19.8.2011 Lu Hà
Tâm Hồn Người
Mẹ
tặng mẹ con cô Trần khải
Thanh Thủy
Ơ kià một mẹ một con
Hây hây má đỏ bồn chồn bên
nhau
Vui tươi nở nụ hoa đào
Mẹ là Thanh Thủy mới ra khỏi
tù
Trời mây sóng sánh la đà
Năm châu bốn biển dạt dào
tình quê
Thủy Tiên cùng với An Khuê
Tự do dân chủ đề huề từ đây
Giang sơn gánh nặng càng dày
Bao nhiêu oan ức chất đầy
tâm can
Nỗi niềm dân nước chưá chan
Trường văn trận bút cung đàn
nỉ non
Thương chồng nhớ mẹ héo hon
Trùng dương dặm thẳm tâm hồn
Việt Nam
Khổ đau bệnh tật âm thầm
Đầu trâu nữ quái tím bầm ruột
gan
Lưu manh bạn với công an
Giưã đường gây sự dã man bạo
tàn
Hiện trường án giả dối gian
Lấy lòng Mỹ Quốc tâm thần đảo
điên
Biển đông quậy sóng vì tiền
Cứu nguy chế độ mới nên nỗi
này
Thiên đường bánh vẽ còn say
Vịt vờ quốc tế dở ngây dở
khùng
Thả tù chính trị lấy lòng
Gian ngoan xảo trá ai bằng
Việt gian
Tuyên truyền báo chí xa gần
Đua chen lề phải chó săn mặt
dày
Cùng đường giải tới Hoa Kỳ
Khoan hồng nhân đạo trò cười
thế gian
Hoàng hôn bóng ngả chiều tàn
Ngán cho tư tưởng dế giun
Mao Hồ!
28.6.2011 Lu Hà
Tâm Hồn Việt
Nam
tặng hai nữ thi sĩ Huệ Thu
và Mai Hoài Thu
Huệ Thu mắt biếc mày cong
Xinh tươi như đoá hoa hồng
ban mai
Kià ai thơ thẩn u hoài
Bâng khuâng tiên nữ trần ai
bồi hồi
Mai Hoài Thu, đúng nàng rồi
Ở nơi đất khách quê người bơ
vơ
Trang đài tha thiết như mơ
Thi đường cổ hận má đào lâng
lâng
Lễ mừng Phật Đản sầu buông
Nỗi niềm cố quốc vấn vương mẹ
già
Chị em cánh hạc tiên nga
Dù cô hay cháu la đà hoàng
hôn
Mặc cho sóng cả mưa nguồn
Thủy chung sau trước tâm hồn
Việt nam
Xót xa năm tháng âm thầm
Trùng dương dặm thẳm trăng rằm
thu bay
Ngang vai lóng lánh như mây
Tóc đen một giải mà say tình
người
Bài thơ gửi lại cho đời
Trần gian quán trọ một thời
nghỉ chân!
26.9.2011 Lu Hà
Tấm Lòng
Người Mục Tử
kính tặng Cha Phêrô
Đồng bào một cổ hai tròng
Việt Nam cộng sản bắc phương
bá quyền
Giặc Tàu sách nhiễu lấn chen
Sinh sôi nảy nở ngang nhiên
lập làng
Ba miền tổ quốc thê lương
Nông dân mất đất biển rừng
xót xa
Trọng Sang Hùng Dũng đi đâu?
Khom lưng triều kiến mả cha
Cẩm Đào
Khói hương nghi ngút tỉnh bơ
Bán thân cho quỷ Mao Hồ phởn
phơ
Hãy nghe lời Cha Phêrô
Ngậm ngùi nhỏ lệ Thái Hà
giáo dân
Thương người bộ đội hiến
thân
Cô hồn ngạ quỷ việt gian lạc
loài
Miền Nam chiến sĩ bồi hồi
Cộng hoà nhân bản giống nòi
thiết tha
Đàn chiên Thiên Chuá bao la
Bao dung bác ái dạt dào tình
thương!
22.8.2011 Lu Hà
Tâm Thần Thời
Đại
Nửa mê nửa tỉnh cái đời
Khi say lúc mộng chơi vơi ưu
phiền
Bình thường ai chả muốn yên
Ta bà điên đảo ươn hèn biến
suy
Muôn dân bế tắc thường ngày
Tự do độc lập lòng này hiểm
sâu
Nhân quyền dân chủ còn đâu
Chủ chương chính sách đè đầu
thế nhân
Trải bao thập kỷ bần hàn
Lòng người ly tán con giun
xéo quằn
Tức đê vỡ nước lan tràn
Vòng đai chế độ điêu tàn xác
xơ
Ép cha vào chốn lao tù
Chị đi bán lá muà hoa cuối
muà
Phấn son đôi chút mặn mà
Mẹ ôm con khóc tuổi thơ vật
vờ
Trời Nam u ám từ xa
Vô thần chủ nghĩa cơn mưa bạo
tàn
Âm u gió chướng miên man
Càng mê càng dại ai còn đoái
thương
Cơn giông đổi mới thị trường
Thảm mùi định hướng đèo bồng
nợ xưa
Đông Âu gió giật trái muà
TriềuTiên Trung Cộng Cu Ba
giật mình
Việt Mam lòng dạ chí thành
Thân lươn bao quản đầu xanh
lấm hoài
Ngày xưa cụ đã dặn rồi
Lý tưởng cộng sản chọn đời
thủy chung
Dù cho tát cạn biển Đông
Dù cho cạn cả sông Hồng chẳng
thôi
Điên cuồng một lũ đười ươi
Quyền lợi của đảng chôn vùi
giang sơn
Khoá mồm báo chí nhân văn
Tô son chế độ ngày tàn héo
hon
Lắt leo sao miễn sống còn
Châu Qùy Bát Bạt cô hồn nổi
điên
Điên vì mạng lưới thông tin
Nhân sinh nhân trí tiến lên
ào ào
Quan toà chỉ thị đong đưa
Luật rừng dung túng ma cô
làm bừa
Kinh doanh cổ phiếu mua vào
Bí thư chủ tịch ô dù ma cô
Dân đen mất đất sa đà
Chuà chiền giáo hội thiệt
thua lỗi lầm
Điên vì quốc tế chính tâm
Nhân quyền vi phạm Việt Nam
lạc loài
Điên vì cô lập bên ngoài
Đi đâu cũng bị chê cười mỉa
mai
Bá quyền chẳng chiụ rút lui
Điên khùng căng thẳng tôi
đòi chẳng yên….
Nhà thương tăng số giường
điên
Tâm thần xã hội chính quyền
mạt dân
Phê bình kiểm điểm hoại thân
Con cừu lề phải luận bàn tự
do
Đấu cho lề trái vào tù
Rêu rao tư bản thăm dò Việt
nam
Vu oan giá họa nhà văn
Luật sư nhà báo chính nhân
tu hành
Biết bao oan khổ đấu tranh
Công an đàn áp trời xanh hận
đầy
Bất công bất mãn đoạ đày
Làm sao mà chịu thế này phải
điên
Có khi bắt láo triền miên
Không điên cũng ép là điên
giam liền
Thói thường ai cũng sợ điên
Mơ mơ tỉnh tỉnh trắng đen
xem thường
Hoàn cầu nổi trận gió đông
Thành trì cộng sản tan hoang
rã rời
Ba Tàu lươn lẹo thế thời
Việt Nam bám đít theo đuôi
quan thày
Biến đông quần đảo chơi vơi
Hoang mang chao đảo thế thời
cuồng điên
Sân si tham vọng bon chen
Việt gian cộng sản hão huyền
bao lâu?
Ta bà điên đảo ra sao
Tận cùng tắc biến ngày giờ đổi
thay
Cơn điên nổi giận sóng đầy
Con thuyền bão tố lật vùi biển
sâu!
2.7. 2008 Lu Hà
Tâm Tình
Người Viễn Xứ
hoạ thơ Ngọc bích
Quê hương một dải đương đầu
Cà mau ải bắc trắng màu tang
sông
Cho hay con cháu Lạc Hồng
Trôi dòng lịch sử đắm lòng hồn
xa
Bốn muà cây trái đâm hoa
Cây đa giếng nước trăng già
nôn nao
Dập dìu hương thắmm sắc đào
Trai thanh gái lịch như sao
trên trời
Mán mường kinh thái khắp
nơi…
Ê đê miên thượng muôn đời cầu
mong
Thái hoà chung một dòng sông
Lá vàng lá rách tấm lòng sâu
xa
Bao đời đùm bọc quê cha
Non sông gấm vóc hải hà trời
nam
Việt nam biển bạc rừng vàng
Âu cơ một giống trăm ngàn
con tim
Lao xao anh gọi xa tìm
Viễn phương hải ngoại thương
em hẹn về
Ngậm ngùi lữ khách sao đi
Đàn con lạc việt mong khi hẹn
về
11.7.2009 Lu Hà
Tẩy Não Thành Kẻ Bất Nhân
Sinh ra trọn vẹn chân tay
Không thưà không thiếu làm người trần
gian
Đủ ngày trọn tháng ra quần
Bởi ai tẩy não quái nhân tâm thần ?
Ruả nguyền đồng loại trí nhân
Năm châu bốn biển muôn vàn tự do
Ngậm ngùi bỏ nước bơ vơ
Tình thương nhân loại chan hoà biết bao
Quê hương lưả đỏ máu trào
Nồi da nấu thịt nghẹn ngào giang san
Từ đâu một lũ vô thần
Đấu tranh giai cấp sát nhân hại người
Giết đi giết mãi giết hoài
Nhà tù cải tạo giống nòi lầm than
Hơn thua bát gạo tấm thân
Vu oan giá họa dã man bắn liền
Đấu tranh giai cấp triền miên
Đảng viên cốt cán bạo quyền giàu sang
Tài nguyên biển bạc rừng vàng
Chia nhau sâu xé điếm đàng ăn chia
Ruả nguyền bơ cặn sưã thưà
Năm châu bốn biển xót xa cuộc đời
Thói quen ngậm máu phun người
di truyền quỷ đỏ độc tài hại dân?
Phố phường trầm uốt tinh thần
Tự do dân chủ vạn lần thiết tha
Đói nghèo bệnh tật sẽ qua
Nưả già thế kỷ rên la kêu gào
Thắt lưng buộc bụng nưã vào
Tinh thần cách mạng tự hào quân dân
Kiên trì nhẫn nại bần hàn
Dựng xây xã hội muôn vàn tự do
Thông reo biển rộng bao la
Ngọn cờ đỏ thắm máu trào thành sông
Mác Lê dẫn lối sai đường
Nhẫn tâm tẩy não hung hăng từng đàn
Nưả già thế kỷ ngu đần
Bây giờ vẫn thế mị dân mãi hoài
Văn đàn chúc tết kià ai
Đồng
bào hải ngoại ngậm ngùi xót xa!
11.1.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét