Chung Một
Bài Ca
tặng nữ văn sĩ Tiền Anh Thơ
Mô hay mộ trong Nam ngoài Bắc
Bạn thơ ơi! Vướng mắc làm gì
Đố ai đếm được sao trời
Đố ai đo được sông dài Việt
Nam?
Bao nhiêu thế kỷ than phiền
trách
Thác ghềnh nào khó tránh nước
ta
Việt văn phiá bắc Hồng Hà
Nghìn năm nho học dễ mà đổi
thay
Đi mô tê còn răng với rứa
Trải tấm lòng công chuá Huyền
Trân
Miền trung khúc ruột nhà Trần
Núi sông liền dải Bắc- Nam một
nhà
Chim Nam- Bắc bài ca sông
núi
Thì vẫn là tiếng nói Việt
Nam
Hò ơ sông nước thu bồn
Theo giòng quan họ lạc miền
Bắc Giang
Giọng miền Bắc đôi dòng sơ
xuất
Để kiếp sau tớ tính vào Nam
Chắc rằng bạn sẽ chẳng than
Chữ mô chữ mộ tớ nhầm tiếc
thay
Tớ mộ Phật bạn hay mô Phật
Chữ vô thường tạo vật đổi
thay
Muôn loài sinh diệt khôn
cùng
Văn Lang Bách Việt cùng làng
Á đông
Cơn gió thôỉ lấn đường Nam
tiến
Từ Mán Mèo kéo đến Cao
Nguyên
Ba mươi dân tộc triền miên
Ba mươi tiếng hát tự nhiên
nước nhà
Con chim Bắc liú lo tiếng
hót
Lạc vào rừng Đà Lạt nỉ non
Ngân sao đúng giọng Miền Nam
Bài ca thuở trước hát vang
trong vườn
Gió reo vui măng non mới nhú
Đổi thay rồi lá uá màu xưa
Đất lành chim đậu hát ca
Đi tìm nơi chốn truyền thưà
Việt văn
Cô giáo Việt vẫn còn nuối tiếc
Của một thời xuân sắc ngày
xưa
Khi cô vẫn chửa về già
Cô ơi hát tiếp bài ca nửa chừng....
Ôi cuộc đời muôn trùng duyên
số
Gió thuận buồn chớ bỏ lỡ qua
Lợi mình lợi cả người ta
Việt văn chữ nghiã nước nhà
chờ mong
Hãy tha thiết vun trồng cao
vọng
Càng leo cao ngã xuống càng
đau
Thà rằng hiếu tử làm đầu
Cho mình chỗ dựa về sau về
già
Con chim non sớm chiều thánh
thót
Là niềm vui máu thịt của
mình
Bài ca tiếng Việt qua nhanh
Giật mình sực tỉnh là mình
chiêm bao.
Ngôn ngữ nở rộ thăng hoa
May ra bạn tớ cùng ca một
bài!
muà thu 2007 Lu Hà
Món Nợ Ân
Tình
Trải gió bụi bao phen ân oán
Sóng ba đào tủi hận nguồn
cơn
Chúng sinh muôn cõi dương trần
Cánh bèo tan hợp ái ân chan
hoà
Dẫu chẳng thuận kiếp xưa tiền
định
Cưõng làm chi số mệnh an bài
Người ơi gặp gỡ làm chi
Cho thêm sầu oán cho đời
thêm cay
Say mê ai đặt bày quăng lưới
Ao hồ sâu bắt cái thủy chung
Trái duyên buộc chỉ tơ hồng
Cho đời vương lụy mang lòng
sinh nghi
Dồn thế bí đường đi nước bước
Theo dấu chân đám rước qua
sông
Thuyền qua bến vắng đò suông
Ngậm ngùi đôi ngả sầu vương
canh tàn
Đời trai trẻ tủi hờn cố quốc
Chót sinh ra chẳng được như
lòng
Nuôi con luống những cầu
mong
Công thành danh toại xứng
dòng nho gia
Bao mộng ước thành ra mưa
gió
Bút nghiên thành bỏ xó ai
hay
Bon chen là giống tôi đòi
Không thần không thế thành
người bỏ đi
Phải cam chiụ một đời hèn
kém
Trí nam nhi chiụ ngậm bồ hòn
Trông ra bốn bể sầu than
Kiếp này giun dế tro tàn lá
bay
Gạt nước mắt cho hay phương
sách
Phải xuất dương cứu cánh cho
đời
Tự mình giải phóng mình thôi
Vì cây dây cuốn một thời đau
thương...!
2008 Lu Hà
Nhất Niệm
Thành Tâm
Lời cuả bác Hoài Châu chí lý
Có gì đâu đáng phải phiền
lòng
Cuộc đời vốn dĩ vô thường
Nhân tình thế thái khó lường
xưa nay
Nơi dương thế tình người khó
hiểu
Cõi âm cung điạ phủ phơi bày
Trắng đen lòng dạ thẳng ngay
Ngàn thu vạn kiếp thiên thời
dõi soi
Chuyện sinh tử luân hồi trôi
nổi
Bao kiếp đời bi lụy triền
miên
Tình thù ân oán trần duyên
Căn nguyên bể khổ sóng thuyền
lao đao
Sông có khúc lòng người có
lúc
Cây mỗi nhà mỗi cảnh hàn vi
Chẳng may gặp bước lưu ly
Dù bao khổ nạn bước đi vững
vàng
Hãy tiến bước con đường
thiên lý
Gạt lệ sầu tìm lối sinh thời
Khổ đau bởi tại lòng người
An nhiên tự tại muôn loài hiếu
sinh
Hãy hỉ sả tâm tình vinh nhục
Giữ nụ cười lục dục thờ ơ
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Ngoảnh đi ngoảnh lại bóng tà
hoàng hôn
Biết thả lòng tâm hồn nhân
ái
Với nhân quần thế giới cầu
sinh
Dựng xây đạo hạnh tâm thành
Giữ gìn sức khoẻ mộng lành
an vui!
18.11.2009 Lu Hà
Bể Lặng
Sóng Yên
Bỗng vắng tiếng om sòm la lối
Chuyện dưa hành mắm muối
tiêu tan
Sài Môn mở hội thi nhân
Thanh mai trúc mã văn đàn nổi
lên
Thế mới biết đồng tâm nhất
trí
Là nỗi niềm văn sĩ xưa nay
Cũng do bởi tại lòng người
Xoá bao tạp niệm bụi đời trần
căn
Dù sảo thuật nổi lên lấn át
Giưã biển trời cột chặt cuồng
say
Củ hành củ tỏi chơi vơi
Bồng bềnh trôi nổi tâm người
bình an
Thơ lai láng lên men tình tự
Quán Sài Môn bày tỏ nỗi niềm
Tha hương đã mấy chục niên
Vẫn nguồn máu đỏ nối liền
giang sơn
Tôi mừng lắm sông trăng biển
lặng
Áng mây hồng lãng đãng chiều
thu
Hồn thơ ngây ngất thăng hoa
Sài Môn chủ quán Huệ Thu mỉm
cười!
22.11.2009 Lu Hà
Khi Kẻ Tiểu Nhân Đắc Ý
Cảm tác qua câu chuyện kể cuả
Iamusa Nguyễn
Kẻ tiểu nhân thường hay đắc
ý
Quyền công dân xã hội Hoa Kỳ
Bạo hành chồng chuá vợ tôi
Khóc người mẹ trẻ đắng cay
muôn phần
Người thiếu phụ tuổi còn non
trẻ
Gặp phải tay đểu giả Sở
Khanh
Oán hờn bạc mái đầu xanh
Đứng trên pháp lý ân tình là
chi...?
Giá khi xưa công khai minh bạch
Giưã pháp đình thống thiết
kêu oan
Tình thâm mẫu tử đòi con
Thì đâu đến nỗi héo mòn đời
hoa?
Về pháp lý làm sao cãi được
Nhưng về tình lỡ bước sang
ngang
Đến khi hồi tỉnh ngỡ ngàng
Ba năm nhà đá ngồi không ngậm
ngùi...
Tình cảnh ấy chai lỳ ích kỷ
Tranh giành nhau về một đưá
con
Về già sợ nỗi cô đơn
Cạn tàu ráo máng oán hờn sầu
đưa
Tội đưá con kêu cha gọi mẹ
Tuổi ấu thơ lầm lũi khổ đau
Má ơi! giờ ở nơi nao
Ân tình đoạn tuyệt máu đào
loãng trôi...
Kẻ tiểu nhân đôi khi đắc ý
Pháp luật nào cụ thể chi ly
Luân hồi bao kiếp nổi trôi
Có vay có trả nghiệp đời thế
ru?
17.2.2011 Lu Hà
Chó Hoang
Nước Nào?
Con chó suả nhe nanh ngoại tộc
Thằng Tây lai khoác lác ba
hoa
Cơm niêu vác lọ nước nào
Làm thơ lục bát con cà con
kê
Tớ xin chuyển thành thơ song
thất
Liệu chú mày có biết tí ti
Văn chương đã học những gì?
Mác Lê chủ thuyết lên mùi thối
chưa ?
`
Hãy nghe thử Pato ông ổng
Suả mấy câu bắng nhắng sai vần
Gâu gâu chữ nghiã lạc đàn
U mê tăm tối chẳng lần lối
ra
Nước Việt Nam xót xa lận đận
Nạn xăm lăng hung hãn ba Tàu
Đói nghèo bệnh tật thương
đau
Triệu người rên riết máu
trào lệ rơi!
Chúng thay đổi cuộc đời cán
bộ
Nay khác xưa giàu có xa hoa
Dập dìu ngoại tệ đô la
Cò cưa móc nối đầu trâu ngập
tràn...
Dân mất đất ruộng vườn tan
nát
Người nước ngoài lấn lát
tham lam
Dã man đàn áp nhẫn tâm
Manh tâm vùi dập tình thâm
giống nòi
Pato hỡi ngươi từ đâu đến
Cũng đến đây sờ sẫm kiếm ăn
Cũng đòi học tiếng Việt Nam
Són ra mấy cục To Gàn liếm
ngay
Toàn một lũ sài lang chó dái
Biến dân thành nô lệ ngoại
bang
Than ôi nòi giống Lạc Hồng
Sống lay sống lắt thê lương
thế này
Thằng To Gan cong đuôi rối
rít
Vội khom lưng ve vuốt Pato
Hay hay bạn tốt cuả tau
Đảng viên cán bộ chính là ta
đây.
19.2.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét