Mộng Thành
Mây Khói
cảm tác theo Tiểu Muội: Lấy
Chồng Việt Kiều
Trách ai công nghệ thông tin
Văn minh tàn bạo se duyên chỉ
hồng
Chàng từ Mỹ Quốc long đong
Nàng thì mộng tưởng kén chồng
giàu sang
Nỉ non con chuột dẫn đường
Màn hình hồi hộp diụ dàng ngẩn
ngơ
Ngân hàng sẵn có đô la
Vay tiền trả góp sa đà Việt
Nam
Ngày lành tháng đẹp trăm năm
Nhạc hoa tiệc cưới ôm chầm
giấc mơ
Mấy tuần trăng mật bơ phờ
Phong bì các cưả lao xao
chui luồn
Ký tên nét dấu vàng son
Đá vàng một nắm tần ngần gửi
trao
Đất trời Mỹ Quốc bao la
Nợ nần chồng chất lao đao cưả
nhà
Canh khuya rỏ lệ âu sầu
Tiếng chì tiếng bấc Hằng Nga
hão huyền
Nhà băng hối thúc trả tiền
Lãi con bụng mẹ ưu phiền trời
ơi!
Lạnh lùng tuyết lạnh xa xôi
Định cư hội nhập ngậm ngùi
khổ đau
Đồng lương thất nghiệp nôn
nao
Căn phòng nho nhỏ nắng mưa
phũ phàng
Đêm nằm quay mặt vào tường
Mộng thành mây khói hãi hùng
triền miên...!
14.7.2010 Lu Hà
Một Đoá Hoa
Lòng
Kỷ niệm ngày phụ nữ
20.10.2010
Kể từ trời đất sinh ra
Ngân hà lấp lánh trăng sao
chan hoà
Chúng sinh trong cõi ta bà
Bao la tình mẹ dạt dào biển
khơi
Mở lòng ta đón tháng mười
Phượng tàn cúc nở bồi hồi
thương ai
Hai mươi đẹp lắm xuân ơi!
Thướt tha yểu điệu áo dài ngẩn
ngơ
Việt Nam phụ nữ tháng ba
Trời thu mồng tám mặn mà nỉ
non
Trái tim người đẹp sắt son
Thuỷ chung màu áo cháu con Lạc
Hồng
Nỗi niềm yêu dấu trong lòng
Chập chờn giấc mộng canh trường
làm thơ
Mấy vần thương mẹ nhớ cô
Hoa tiên tặng chị má đào
cành xuân
Líu lo chim hót trên ngàn
Lao xao lá rụng trong vườn
nhởn nhơ
Hoa lòng một đoá xin trao
Hiu hiu gió thổi muà mưa lại
về
Dặm đường trăm nẻo sơn khê
Bơ vơ cánh bướm tràn trề
ngày vui!
20.10.2010 Lu Hà
Một Đoá
Hương Sen
tặng Huệ Thu
Hương sen trẻ mãi không tàn
Đời người nữ sĩ muôn vàn
cung thương
Trắc bằng vằng vặc Trường
Giang
Nhớ chàng Lý Bạch thuyền
trăng xuôi dòng
Thương ai bươn bả dặm đường
Chờ ai vò võ non sông tủi hờn
Lập ra thi quán Sài Môn
Chiêu hiền hội ngộ văn nhân
nước nhà
Hồn thơ tứ xứ sơn hà
Năm châu bốn biển cả la đà bốn
phương
Gặp nhau tơ liễu cành dương
Trai thanh gái lịch minh
thông ngọt ngào
Yến oanh thỏ thẻ anh đào
Văn chương như nước rì dào
thơ bay
Trẻ già trai gái đều say
Cung đàn nức nở lúc cay lúc
sầu
Kể từ ba mươi tháng tư
Theo dòng tỵ nạn bôn ba xứ
người
Tình chàng tan tác đôi nơi
Lòng nàng héo hắt dạm khơi
muôn trùng
Anh đi góp gió mười phương
Em yêu phiêu bạt tha hương
góc trời
Gọi nhau í ới xa vời
Tìm nhau trên mạng chia lời
nỉ non
Xa quê nhớ nước thuơng nguồn
Đói nghèo cơ cực lầm than bốn
muà
Thuyền quyên yểu điệu Huệ
Thu
Sài Môn chủ quán muôn nhà
tình thân
Nhà thơ trí giả văn nhân
Muôn nơi độc giả ghé thăm luận
bàn
Xa gần nô nức góp phần
Tiền tài kinh phí tinh thần
Văn Lang
Chủ chương gìn giữ văn phong
Nêu cao truyền thống Lạc Hồng
tổ tiên
Quê nhà nương dưạ niềm tin
Đấu tranh dân chủ đoá sen
hương lòng!
11.5.2009
Lu Hà
Một Mình Sầu
Tư
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Bâng khuâng giưã cảnh u sầu
Hoàng hôn rủ bóng bạc màu trần
suy
Thẩn thơ sầu đọng những gì
Thông đàn lạc điệu trời thì
đổ mưa!
Nỉ non sầu mộng ngẩn ngơ
Hồn pha sương tuyết trăng mờ
khói xa
Nước non ngấn lệ sông Hà
Quê hương yêu dấu tuổi già mẹ
mong
Thơ bay nhuộm khói hương
lòng
Theo về quê mẹ trôi dòng trần
gian
Trùng dương xa cách vạn ngàn
Thương người thiếu phụ lệ
tràn vì ta
Trời sầu đất thảm kêu la
Non xanh biển rộng tìm đâu
là nhà
Nhạc vàng văng vẳng gần xa
Dạm đường cách trở bạc màu
gió sương
Mây xa núi ngự sông hương
Cố đô cổ kính ai thường nhớ
không?
Thuyền xưa chiếc bách long
đong
Thân ta chiếc lá theo dòng tử
sinh
Hôm nay buồn cả trời xanh
Bên song cưả sổ bất bình non
sông
Thân cô lữ khách dặm trường
Bùi ngùi chén rượu mà lòng
nao nao
Quê hương ở tận phương nao
Rừng chè đồi cọ gió đưa ngạt
ngào
Đồng xanh sông nước bến bờ
Lao xao cá nhảy tuổi thơ vui
đuà
Đường làng bướm trắng vờn
hoa
La đà mặt nước cánh cò lả
lơi
Hò ơ! Nón trắng thuyền trôi
Bóng cô thôn nữ một thời
thương yêu
Hàng tre rủ tóc đìu hiu
Thuyền ai lẳng lặng ra khơi
vắng nhà
Cuốc cày mưa nắng sớm khuya
Con ong cái kén chiều tà
nương dâu
Quê hương văng vẳng từ xa
Dưng dưng rỏ lệ sầu tư ngậm
ngùi
Chập chờn le lói sương rơi
Kià ai thơ thẩn lẻ loi một
mình
Lâng lâng một cõi riêng mình
Hương vườn ngào ngạt xuyên
mành chỉ tơ
Lao xao tâm thức xô bờ
Trầm tư giây phút nỗi đau
càng đầy
Xa quê biền biệt tháng ngày
Trần gian đằng đẵng mây trời
ngẩn ngơ
Cuối năm bên chén rượu đào
Nghẹn ngào cố quốc cơ cầu
lưu vong.
25.7.2009 Lu Hà
Một Nén
Hương Lòng
chuyển dịch thơ Thấu Tâm Can
Nghiã trang quân đội Biên
Hoà
Sử xanh in dấu nhạt nhoà non
sông
Than ôi, chiến cục xuôi dòng
Đôi bờ trong đục giọt thương
giọt sầu
Canh khuya ảm đạm sương mù
Nấm mồ đom đóm héo màu cỏ
khô
Lân tinh heo hút trăng mờ
Hoàng hôn đổ vỡ bới đào tan
hoang
Xương phơi gạch ngói tứ tung
Vòng tang bướm trắng quê
hương ngậm ngùi
Máu đào đỏ thắm vì ai?
Ngàn thu bi phẫn lòng người
khổ đau
Non sông gấm vóc xót xa
Hồn bay theo gió bốn muà thở
than
Âm u sấm động mưa ngàn
Lương tâm chế độ bạo tàn chẳng
dung
Vợ con cha mẹ thê lương
Anh em bè bạn lỡ làng tương
lai
Vi vu rầu rĩ tàn phai
Nấm mồ liệt sĩ ai người hỏi
han
Chỉ vì bè lũ vô luân
Theo đòi chủ nghiã lụi tàn
thiên lương
Đôi bên chiến tuyến biên
phòng
Gái trai quốc cộng lên đường
tòng chinh
Bảo rằng: ý thức phân tranh
Mù mờ mấy chữ tranh dành sử
xanh
Cũng là liệt sĩ hy sinh
Kẻ thua người thắng ân tình
héo hon
Ngán cho một lũ lăng loàn
Nghiã trang đập nát oán hờn
núi sông
Mẹ già bi lụy đau thương
Cha gày tựa cửa chiến trường
ngóng tin
Thẻ bài vương vấn họ tên
Khói hương nghi ngút triền
miên u sầu
Thiên thu lá rụng chân cầu
Giang sơn một thuở máu hoà
thịt tan
Các anh ơi! những âm hồn
Hương lòng một nén công ơn
nghiã tình
Sống đời chẳng thẹn cao xanh
Cộng hoà Nam Việt nêu danh sử
vàng
Rồng tiên con cháu huy hoàng
Ngàn năm lịch sử Văn Lang vẫn còn
“ Túy ngoạ sa trường quân mạc
tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
“
Hồn thiêng chết giưã núi đồi
Chết cho dân tộc giống nòi
quê hương
Dư đồ một dải non sông
Phế hưng xuy thịnh theo dòng
thời gian
Cu Ba Trung Cộng Bắc Hàn
Việt Nam cộng sản lụi tàn
trước nhau!
10.2.2010 Lu Hà.
Mưa Chẳng Tạnh
Lòng
Kính viếng Giác linh Thaỳ
Thích Huyền Quang
Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa
Theo trang Quảng Đức làm thơ
nhớ người
Vấn vương tâm dạ bồi hồi
Như bao Phật tử Thày ơi
nghiã tình
Trần gian quán trọ tàn canh
Đêm trường pháp nạn sự tình
ai hay
Sau khi Thày đã đi rồi
Cầm cân nảy mực đạo đời ai
lo
Còn Thày Quảng Độ cũng già
Bao nhiêu năm nưã chiều tà
sao đây?
Quê hương bao cảnh đoạ đày
Tiếng kêu dậy đất oán đầy
núi sông
Đói nghèo xơ xác cánh đồng
Đất đai chiếm dụng bất công
từng giờ
Tâm linh tín ngưỡng xem thưà
Ki tô Phật giáo ép vào quốc
doanh
Chính quyền phán sử bất minh
Đứng trên trăm họ nhân danh
giống nòi
Coi thường mạng sống con người
Khảo tra khám xét làn roi dạy
đời
Ngục tù nhà đá khắp nơi
Toàn dân nhẫn nhục cho đời
xót thay
Phận bèo mặt nước nổi trôi
Sinh con chẳng biết chơi vơi
thế nào
Tâm thần lạc lõng bơ vơ
Niềm tin chẳng biết đợi chờ
vào ai
Bát cơm manh áo lần hồi
Cầu bơ cầu bất bụi đời dửng
dưng
Quan liêu hành chánh lưng chừng
Khinh người như rác tận cùng
đắng cay
Dương đông rồi lại kích tây
Công an cạo trọc một bầy xuất
gia
Giáo điều lý tưởng ba hoa
Ba voi nước sáo mập mờ thặng
dư
Trải bao thập kỷ mưá thưà
Đấu tranh giai cấp mịt mù u
mê
Phương Tây tư bản đề huề
Thiên đường xã hội chính là ở
đây
Cứ theo chủ nghiã xa xôi
Trái tim với cái dạ dày cách
nhau
Trái tim còn biết thương đau
Dạ dày cộng sản dồi dào đô
la
Vô thần tâm địa quanh co
Trước sau bất nhất đủ trò dối
gian
Tôn thờ sùng bái cá nhân
Người khinh kẻ trọng bạo tàn
công an
Chủ trrương giáo dục bất
nhân
Quốc gia vô đạo mất dần
lương nhân
Dùi cui súng đạn trị dân
Xóm làng thôn xã trăng tàn
ngói rơi
Cơn mưa sầm sập đất trời
Mưa lòng còn nát cõi đời
chúng sinh
Hôm nay sông núi thất kinh
Việt nam Phật giáo thất
thanh bàng hoàng
Quốc doanh cộng sản tấn công
Chính danh thống nhất nuôi
lòng muôn dân
Thế thời tiến thoái lưỡng
nan
Cổ nhân hãy lấy bạoTần mà
coi
Sáng mưa chiều nắng độc tài
Bất nhân bá đạo lâu dài mãi
sao?
Phải chăng tạm bợ ngày giờ
Kéo dài chèo néo câu giờ việt
gian
Duỉ may theo đống tro tàn
Xa bay cao chạy tập đoàn đảng
ta
Mưu mô cộng sản tính xa
Chỉ thương dân nước thật thà
khổ đau
Cứu đời Phật giáo truyền thưà
Huyền Quang thương xót ta bà
chúng sinh
Tâm linh Thày vẫn hiển minh
Chỉ đường dẫn lối quang vinh
giống nòi
Muôn dân dưới ngọn Phật kỳ
Việt Nam thống nhất lòng người
cậy trông
Phương xa nặng một tấm lòng
Đọc trang tiểu sử theo dòng
sông thương
Thuận buồm bát nhã vấn vương
Bờ mê bến giác con đường Huyền
Quang!
2008 Lu Hà
Muà Xuân Mỹ
Hạnh
cảm tác qua thơ và ảnh
Mơ màng nữ sĩ kià ai?
Hẳn cô Mỹ Hạnh bồi hồi thả
thơ
Thơ theo làn gió vi vu
Như bong bóng nước vẩn vơ
xuân chiều
Thướt tha thể nữ yêu kiều
Bốn phương phẳng lặng mến
yêu dạt dào
Dõi theo một dải xanh lơ
Mày cong kính trắng sương mờ
xa xôi
Phất phơ tà áo hồng bay
Bờ vai chuỗi hạt nụ cười đắm
say
Trần gian khối kẻ ngất ngây
Nhìn cô mà cả cõi trời thiên
thu
Đêm nằm mơ thấy Hằng Nga
Bóng cô Mỹ Hạnh chìm vào
mông mênh
Sông Hà sóng nước mây xanh
Một đàn vịt lội vây quanh trắng
ngần
Nhạt nhoà tiên nữ xa gần
Tìm sao cho thấy nồng nàn hồn
thơ!
15.7.2010 Lu Hà
Mũi Thày Nở
To
Kià ai lỗ mũi nở to
Phải chăng con cháu già Hồ đấy
không ?
Quốc Bình hiệu trưởng nhà
trường
Phổ thông Việt Đức thảm
thương thế này...
Băng hình thu lại trận cười
Hồng chuyên giáo dục tương
lai nước nhà
Cô Oanh giảng sử say xưa
Chim ca vượn hú mặn mà nôn
nao
Ngô nghê ngọng líu ngọng lô
Thương cô mắc nghẹn mơ hồ trời
xanh
Cầm quân có bác Chí Minh
Xưng danh đại tướng quang
vinh thuở nào
Muà xuân phất ngọn cờ đào
Toàn dân đồng khởi ta bà đảo
điên
Loại trừ bốn ngàn địch quân
A K đại bác chưá chan huy
hoàng
Văn chương kiến thức rối
tung
Xót xa trình độ thê lương thế
này...
12.5.2010 Lu Hà
Mũm Mĩm Mượt
Mà
Cảm tác từ ảnh
cuả Iamusa
Cô em mũm mĩm mượt mà
Tóc vàng óng ánh la đà trần
ai
Hỏi rằng: anh vẫn tơ hoài
Yêu em như thuở trăng đoài
trái non
Mỉm cười ong bướm trên ngàn
Hoa tươi nũng nịu nàng xuân
bồi hồi
Tình anh dào dạt biển khơi
Phù du bèo bọt nổi trôi luân
hồi
Làm sao giữ trọn như lời
Trần căn duyên phận ngậm
ngùi thở than
Hồng nhan bạc mệnh trần gian
Tu mi nam tử trầm luân sông
hồ
Kiếp này dù chẳng được nhau
Ân tình để lại ngàn thu
vương sầu
Mắt huyền biêng biếc như mơ
Nôn nao yểu điệu ngẩn ngơ thế
trần
Sexy mươn mướt toàn thân
Nưả Tây nưả Việt muôn vàn đắm
say
Người ta thường gọi Mỹ lai
Hẹn em bên gốc cây sồi kiếp
sau!
26.4.2011 Lu Hà
Muối Mặn Gừng Cay
Thế gian muối mặn gừng cay
Bọt bèo trôi nổi trả vay cho
đời
Lô nhô sóng vỗ dập vùi
Thôn quê nghèo đói về nơi thị
thành
Bơ vơ giưã chốn kinh thành
Gánh gồng xuôi ngược trời
xanh chỉ đường
Nhân duyên thân gái đoạn trường
Vô tình gặp laị người thương
kiếp nào
Thế là từ đó đến giờ
Mẹ con sớm tối hương thờ chồng
cha
Cháu ơi, bố đã đi xa
Giọt mưa rầu rĩ nóc nhà mái
tranh
Con côi ký thác gửi anh
Tình huynh nghiã đệ học hành
sớm khuya
Thói đời đen bạc xót xa
Gian nan vất vả phân chia
tranh dành
Trời cao thấu tỏ nội tình
Họ hàng lấn áp sao đành để
yên
Từ xa mới có lòng khuyên
Tâm trong vằng vặc tổ tiên
bao đời
Anh em bát nước vơi đầy
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá
nhau
Sân si bám giữ khư khư
Thiệt hơn toan tính đời mau
chóng già
Tâm lành hỷ sả buông tha
Gừng cay muối mặn thiết tha
cuộc đời!
2008
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét