Sự Nghiệp Dở
Dang
Kính bái tổng thống Ngô Đình
Diệm
Đồng bào hãy tiến theo tôi
Quyết tâm diệt quỷ đười ươi
lạc loài
Nếu tôi cản bước giật lùi
Thì xin hãy giết tôi đi đồng
bào
Một khi tim nhỏ máu trào
Chí tôi soi bước đồng bào khổ
đau
Miền Nam chính thể cộng hoà
Tự do dân chủ đậm đà tình
quê
Chinh nhân vạn nẻo sơn khê
Dừng chân bên mộ lệ rơi mấy
hàng
Bởi vì Phật Giáo Ấn Quang
Tuyên truyền khủng bố thê
lương não nùng
Xây chuà dựng miếu góp công
Linh hồn tổng thống vấn
vương u hoài
Đạt Lai Lạt Ma xa xôi
Thương người chí sĩ ở nơi suối
vàng
Tri âm thảm thiết vô cùng
Ô hô! hương khói dở dang lỡ
làng
Dép râu xéo nát quê hương
Tai bèo nón cối Bắc phương
hãi hùng!
1.6.2011 Lu Hà
Quán Vắng
Chiều Mưa
hoạ thơ Sông Ý
Thành đô nắng sớm chiều già
Muà mưa em đợi, anh chờ
tháng mây
Anh về trái chín rung cây
Hoa rơi sắc thắm, phượng buồn
xôn xao
Sài gòn đẫm lệ thương bao
Viễn đông hòn ngọc thuả
nghiêng đất trời
Thảm đau thế kỷ đi qua
Chua cay sầu đắng quả non quả
già
Con ve rên rỉ xiết bao
Ngẩn ngơ tu hú kêu hoài ai
thương
Nắng mưa quán vắng vô thường
Giọt thương chờ đợi thành
sông nước trời
9.7.2009 Lu Hà
Quê Hương
Đâu Cuả Riêng Ai
Phải chăng con cháu gà nòi
Xuất dương lao động một thời
quang vinh
Bon chen mộng ước cao xanh
Phong Điền trâu ngưạ vô danh
xứ người
Dăm ba câu chữ học đòi
Bán chôn nuôi miệng một đời
thăng hoa
Đông Âu biển động gió gào
Thế thời thay đổi mưa trào
bão lay
Thành trì cộng sản tro bay
Phong Điền ở lại kéo cày luồn
trôn
Hay nhờ học bổng ban ơn
Mẹ cha đút lót nhơn nhơn hơn
người
Sinh viên đại học sáng ngời
Nở mày nở mặt tô bồi nước
non
Giao thưà cũng biết lon ton
Vểnh tai trâu cũng ru hồn mộng
du
Gầm gừ nổi trận xuân thu
Miả mai thi sĩ sầu tư thương
đời
Nỉ non rầu rĩ sông ngòi
Quê hương dặm thẳm đất trời
mây xa
Bảo rằng tẩu hoả nhập ma
Ễnh ương cóc nhái kém xa sao
bằng
Lan Viên Tố Hữu Sao Vàng
Hoài Thanh Xuân Diệu một
lòng ngợi ca
Hồn thơ ngạ quỷ yêu ma
Âm u cộng sản ta bà xót xa
Dọn đường trí tuệ dân ta
Sông hồng gợn sóng phù xa
hương ngàn
Lưu vong con chó say đàn
Cũng đòi nhớ nước trăng ngàn
Việt Nam
Đớn đau tôi mới khóc thầm
Phong trần là cõi tím bầm ruột
gan
Từ ngày mộng tỉnh thế gian
Tự do là chốn xuân tràn nắng
say
Đất lành chim đâụ hương bay
Sinh cư lập nhiệp tương lai
huy hoàng
Vần thơ lai láng theo dòng
Nước non tình tự tấm lòng thủy
chung
Chờ ngày lịch sử sang trang
Thế thời cộng sản hết đường
nhiễu nhương
Gian manh thủ đoạn vô lường
Tham quyền cố vị tan xương
rã rời
Việt Nam trời tạnh mây trôi
Hoà bình an thái người ơi lại
cười
Quê hương đâu cuả riêng ai
Tranh dành chiếm đoạt độc
tài đi qua
Kính trên nhường dưới ông
cha
Trọng hiền đãi sĩ thái hoà
dân an
Bao nhiêu kèn cưạ ngu đần
Không còn chỗ đứng tinh thần
dân sinh
Tâm hồn rộng mở sinh linh
Giao thưà viễn xứ linh đình
làm chi?
Ngậm ngùi rỏ hạt mưa rơi
Canh khuya lãng đãng mây trời
cảm thông
Mặc ai hung hãn suả rông
Thị phi miệng lưỡi khinh thường
vô luân
Tấm lòng thanh bạch vô ngần
Tình cha nghiã mẹ chưá chan
tâm hồn!
12.1.2010 Lu Hà
Quê Hương Tôi
Đố ai đếm được sao trời
Đố ai đoán được lòng tôi nhớ
nhà
Nhớ ngày bên mẹ bên cha
Cả nhà xum họp ông bà chú cô
Quê hương nuôi dưỡng tuổi
thơ
Con cò con vạc giấc mơ ru hời
Mộng lành tô đẹp cho đời
Cây non xanh lá, mây trời
thêm cao
Gia đình nếp sống thanh tao
Chỉ mong tôi được làm sao
thành người
Lê la học chữ học chơi
Cô dâu đám rước nụ cười hồn
nhiên
Quan viên quỳ trước tổ tiên
Vợ tôi cô gái mới lên vỡ
lòng
Sau này thiếu phụ có chồng
Chắc nàng còn nhớ anh chàng
ba hoa
Giờ này chắc hẳn lên bà
Có con có cháu cả nhà yêu
thương
Tôi thời tóc đã pha sương
Ở nơi xiễn xứ nhớ nhung quê
nhà
Hoa xưa cánh bướm la đà
Mải chơi quên cả chiều tà chờ
cơm
Canh cua vừng lạc ngậy thơm
Dưa chua cà ướp con tôm vặt
đầu
Lo âu lòng mẹ rầu rầu
Cả ngày phơi nắng nên đầu
nóng ran
Thần sa khăn ướt chóng tan
Thương con như thể thương
thân mẹ hiền
Mong cho đến tuổi thành niên
Biết vun biết vén làm nên
công thành
Phù hoa cái bả công danh
Bon chen đừng có hạ mình cầu
mong
Báu gì kiếp sống khom lưng
Kẻ khinh người ghét hổ lòng
mẹ cha
Phần ba thế kỷ xót xa
Trăng thanh, bến nước, cây
đa đầu làng
Nhớ ai gánh nước bên đàng
Ngẩn ngơ thơ thẩn lưng ong
hương đồng
Gió bay một chút tơ lòng
Hàng tre quấn quít lưng chừng
lao xao
Cho tôi một chút hương nào
Hỡi cô thiéu nữ yêu má đào
thướt tha
Nhạc vàng sóng nước bờ ao
Đuổi chim bắt cá bao giờ gặp
may?
Bao lần hoa nở bướm bay
Mà tôi vẫn cứ trắng tay giã
tràng
Đắn đo ánh mắt đưa sang
Ma sao hoa vẫn không hay hững
hờ
Xa quê nhớ tiếng ai hò
Mà sao tôi vẫn nao nao cõi
lòng!
2008 Lu Hà
Rạch Tim Trả
Huyết Cho Đời
Vì sao ta phải làm thơ?
Vì đời chỉ những u sầu khổ
đau
Thương chàng Lý Bạch ngày
xưa
Vì thơ mà phải gieo đầu xuống
sông
Nhớ Hàn Mạc Tử bi thương
Sầu vương hoen lệ đêm trường
thở than
Nguyễn Du trằn trọc canh tàn
Hồng nhan bạc mệnh gian
truân biển hồ
Chữ trinh chịu kiếp ả đào
Bụi nào vẩn được ngàn thu tủi
hờn
Bao nhiêu tâm lực hao mòn
Tuổi già chóng đến tâm hồn
thi văn
Nếu là quân tử chính nhân
Mong đừng lưà dối luờng gàn
chúng sinh
Đừng chờ vào chữ quang vinh
Vì thơ mà phải bán mình quỷ
vương
Tuyên truyền láo khoét không
xương
A dua bợ đỡ con đường bất
luân
Bẻ cong ngòi bút kiếm ăn
Đỉnh cao danh vọng lụi tàn vần
thơ?
Trước giờ hấp hối thều thào
Trối trăng thủ hạ đưa vào kỷ
nguyên
Khắc bia đẽo đá ghi tên
Ngàn năm ô nhục lưu truyền sử
xanh!
2008 Lu Hà
Răng Cải Mả
thơ dưạ theo bài viết và ảnh
minh hoạ cuả Đỗ Mai Lộc
Nhe răng cải mả da chì
Nưả già thế kỷ bất tài hư
danh
Oán hờn ngùn ngụt trời xanh
Thân lươn ngập nguạ hôi tanh
vũng bùn
Lượn lờ ma giáo chó săn
Đấu tranh giai cấp dối gian
đồng bào
Công hàm bán đảo Trường Sa
Hoàng Sa liền dải ba Tàu hiến
dâng
Hẳn ông là Phạm Văn Đồng
Dân buôn thuốc phiện Cao Bằng
Lào Kai
Khoái ăn thịt cả thai nhi
Tắc kè rượu bổ khắp nơi moi
về
Đàn bà quen thói đam mê
Say sưa khói thuốc chó dê
cùng bầy
Vô thần chủ nghiã theo đòi
Đầu rơi máu chảy đất trời thảm
thương
Nga Sô Trung Cộng thiên đàng
Âm u cỏ dại hãi hùng trần ai
Vạn ngàn quả phụ con côi
Vành tang nấm mộ ngậm ngùi
khổ đau
Chiến tranh huỷ diệt nước
nhà
Hoàn cầu nhuộm đỏ Nga - Tàu chủ trương
Giấc mơ thế giới đại đồng
Bồng bềnh xác nổi biển Đông
nghẹn ngào
Kinh bang tế thế mù loà
Suốt đời sờ soạng Mao Hồ nhỏ
to
Nâng bi nịnh bợ ma già
Miền Trung mưa máu nấm mồ
nhuốc nhơ
Xót dân Quảng Ngãi xác xơ
Gần năm mươi tỷ sương nhoà lệ
rơi
Thuế dân quỷ đỏ nuốt trôi
Tượng đài hoành tráng ma
chơi chay đàn
Sống thì bức nước dồn dân
Thác thành ngạ quỷ nghiệp trần
chẳng tan
Lòng dân Mộ Đức kêu than
Hai năm bòn rút trăm ngàn
công nhân
Xây bia dựng mộ công thần
Mồ hôi nước mắt bần hàn quê
hương.
Kià con ma đói nhăn răng
Nưả đêm tiếng Pháp giưã đồng
kêu van
Líu lo ngô ngọng Việt văn
Mộng mơ trí thức trối trăn
điên khùng
Xú danh như thủ tướng Đồng
Ngồi lỳ chai đít vênh vang một
thời
Ngàn năm tiếng để lại đời
Quỷ đen khát máu lạc loài việt
gian!
8.6.2010 Lu Hà
Sài Gòn Ngày Nay
chuyển thể từ thơ Trịnh Ngôn
Ngữ
Mỗi lần về thăm Sài Gòn
Nỗi đau tê tái héo hon trong
lòng
Còn đâu hòn ngọc viễn đông
Bảy lăm năm ấy đoạn trường
máu tươi
Bao nhiêu năm đã qua rồi
Tháng tư phượng đỏ rã rời tuổi
xuân
Lần theo lối cỏ uá tàn
Trường xưa bạn cũ mất còn ai
hay
Dép dâu mũ cối xăm soi
Hờn căm ngùn ngụt xa xôi lạnh
lùng
Cụ già chống gậy thê lương
Thương binh tàn phế não nùng
bi thương
Các em gái nhỏ bên đường
Ngây thơ tội lỗi lạc vòng tà
dâm
Bán thân mãi khách nuôi mồm
Mạ cha rên rỉ tình thâm gia
đình
Phố phường chợ cũ cây xanh
Hàng rong quán cóc cười xinh
xin mời
Bế con bụng ỏng loi nhoi
Xanh xao vàng vọt bờ vai hao
gầy
Nhạt nhoà lã chã mưa rơi
Bao nhiêu oan khổ kêu trời
còn xa
Tự do dân chủ mù loà
Mị dân bánh vẽ mút muà đói
ăn
Nhà tù cải tạo lầm than
Quê hương góc phố Sài Gòn là
đây
Về thăm lòng dạ rối bời
Hững hờ xa lạ ngậm ngùi lại
đi…!
14.3.2010 Lu Hà
Sát Hại
Nhân Tài
Nhân tài kiến thức bao người
Thương cho dòng máu giống
nòi trào tuôn
Sinh con cũng muốn con khôn
Cái kim nó nhọn duyên căn
thuở đầu
Thần đồng phát tiết anh hoa
Loan tin báo chí hoá ra lụi
tàn
Dập vùi quen thói hư thân
Công lao tập thể bán buôn
nhân tài
Đảng là chuá tể hại người
Trung thành sơ yếu ba đời sạch
trong
Đứng trong hàng ngũ công
nông
Bần nông cốt cán nối dòng vô
luân
Có ai dính phải thành phần
Tài hoa chèn ép đảng luôn hằn
thù
Truy tầm bắt bớ cầm tù
Anh tài ngơ ngác âu sầu xót
xa
Nhân tài như lá muà thu
Giang sơnkhánh kiệt mịt mù lầm than
Ưu tiên con cháu chuyên cần
Trung thành liệt sĩ lường
gàn tiến lên
Mán mường thiểu số dễ quên
Vịt vờ chính sách mấy phen lụi
tàn
Chỉ tiêu đảng đặt toàn dân
Thông qua kế họach bình quân
vịt vờ
Tinh thần cách mạng nêu cao
Trẻ con nứt mắt phân ra
thành phần
Trích ngang lý lịch xa gần
Kim Đồng Tử Trọng đội đoàn
phải qua
Học hành lú lẫn chẳng sao
Nhãn quan chính trị dạt dào
hồng chuyên
Trồng cây toan tính mười
niên
Trồng người mưu sự bon chen
phũ phàng
Già Hồ trí trá tôn sùng
Noi theo gương cụ vẻ vang
huy hoàng
Trước sau chủ thuyết kiên cường
Phèn chua nước đục đánh
trong mấy lần
Kể từ tháng tám đăng đàn
Đua nhau báo chí công thần
Việt gian
Tôn vinh đảng tính sát nhân
Là người đày tớ vì dân hết
lòng
Giết người máu chảy ngập đồng
Làng quê điạ chủ đoái thương
nỗi gì?
Đức tài trọn vẹn cả hai
Mình trần thân trụi gia tài
thì không
Anh hào dũng sĩ nổi sung
Đào mương quét rác anh hùng
mưa sa
Huân chương rực đỏ sắc cờ
Tài năng quốc việt cơ đồ nổi
điên
Cụ đồ trí giả quy tiên
Nhà thờ tu sĩ chuà chiền
xung công
Đổi thay tầng lớp sĩ thương
Mong sao giàu có diệt vong sớm
ngày
Sáu ba năm hãy còn đây
Nhân tài khánh kiệt giống
nòi kiệt suy
Hết thời cà cuống còn cay
Chắp tay hải ngoại tìm người
tài ba
Đầu tư dụ dỗ đô la
Mong chờ bốn biển đồng bào về
thăm
Bù nhìn nghị gật thành câm
Nhân tài trí giả tống giam
nhà tù
Mong sao tỉnh mộng ngay cho
Thông tin điện toán bây giờ
khác xưa?
Đua tranh hội ngộ toàn cầu
Vừa run vừa hãi bẹt đầu cá
chê
Chui hang rúc ngách ê chề
Tài hèn đức kém sợ về coi
rau
Lo xa thân phận đầu gà
Tham quyền cố vị đủ trò bài
bây
Mấy tên hoạn lợn cáo cầy
Kéo bè kết cánh nhân tài dèm
pha
Công an là chỗ dựa vào
Nghệ an Hà Tĩnh máu trào sục
sôi
Tìm người bản tính lâu đời
Xưa nay khét tiếng đười ươi
bạo tàn
Nguyện thề cùng đảng sống
còn
Bùn đen nhầy nhuạ thân lươn
quản gì
Lời thề dao thớt giưã đời
Cớ sao, sao thế, thế thời phải
sao?
Loanh quanh một kiếp trôi
qua
Việt nam vẫn thế bao giờ đổi
thay
Chiêu hiền đãi sĩ xưa nay
Dân giàu nước mạnh giống nòi
tổ tiên
Từ ngày cộng sản bá quyền
Thực tài bất mãn kẻ hiền hiếm
hoi
Bảo rằng lười biếng xa rời
Chỉ tay năm ngón học đòi
chuyên viên
Công nông giai cấp làm nền
Từ trong đau khổ học lên
thành tài
Vô thần cưỡng núi hiếp trời
Môi trường phá huỷ là loài
quái thai
Sáu ba năm đã qua rồi
Mà sao chưa tỉnh lũ người dị
nhân?
Gà nòi cưạ mọc lên gân
Mấy đời cha chú cán cân cho
đời
Chúng bay chẳng chiụ nghĩ
suy
Thay sao chính sách nhân tài
quốc gia
Tự do báo chí nở hoa
Dân sinh ngôn luận thuận đà
tiến lên
Hôị vào thế giới dân quyền
Đừng ngu dân nưã nhãn tiền
thấy chưa?
Dỏng tai mở mắt nhìn xa
Tự do dân chủ toàn cầu nở
hoa
Nhân tài thiên phú trời cho
Trọng coi xứng đáng quốc gia
vững bền
Chớ nên kèn cưạ bon chen
Như Hồ Chí Mít tự khen to
bìu
Dân ta ngán ngẩm buồn thiu
Mênh mông trí tuệ đìu hiu
Chí Phèo...!
30 tháng 6 năm 2008- Lu Hà
Sầu Mộng Hồn
Thơ
hoạ thơ Huệ Thu
Chàng đi bỏ dở cuộc chơi
Nàng thơ hiệp sĩ như người mất
gươm
Còn đâu nhạc điệu nỉ non
Vô thường chén ngọc rượu buồn
mình vui
Hồn thơ cánh hạc thương đời
Trần gian mù mịt đất trời mộng
say
Người đi trong gió cát bay
Đêm trăng vắng bóng ai hay
cho tình?
Ngọn đèn soi bóng in hình
Giai không tứ đại tử sinh là
gì?
Chân Như rồi cũng Như Lai
Không hình không sắc vô vi
luận bàn….
Bạn bè trước lạ sau gần
Năm châu tứ hải quan san một
nhà
Sài môn chủ quán Huệ Thu
Hữu duyên tương ngộ chỉ là
thơ thơ
Gặp nhau rồi lại ngẩn ngơ
Đàn xưa ai gảy Bá Nha Tử Kỳ
Hợp tan như đám mây trời
Vân du mộng ảo nổi trôi trần
đời
4.11.2009 Lu Hà
Sôi Gan
Ngưá Mắt Làm Gì
Văn chương phú lục tình đời
Năm Châu bốn biển đất trời nở
hoa
Ngàn sao tinh tú sinh ra
Thiên thư vạn quyển trăm nhà
tạo ra
Văn minh trí tuệ kiêu xa
Kẻ khôn người dại khó mà đổi
thay
Mác Lê tà giáo vô loài
Đấu tranh giai cấp dập vùi thi nhân
Trăm hoa đua nở dối gian
Trải bao thập kỷ lường gàn
muôn dân
U mê tăm tối lụi tàn
Săn câu bẻ chữ giết dần
lương tri
Còn đâu văn hiến giống nòi
Độc tài Đảng trị hại người
hiền lương
Tản Đà Nguyễn Bính Hoàng
Chương
Ra đi khinh rẻ Hồ Đồng lưu
manh
Lan Viên Tố Hữu hoài Thanh
Trung Thông Xuân Diệu cũng
thành tâm ma
Trường Chinh phun khói sương
mù
Văn thơ phải được ngợi ca
chính quyền
Một bầy nô bộc đua chen
Cháu con quen thói nhai tiền
mà thôi
Bỗng nhiên có kẻ cằn nhằn
Miả mai căm hận đôi vần hoạ
thơ
Canh Dần tầm tã mưa xa
Xót xa thi sĩ trồng hoa xứ
người
Câm mồm khoá họng đi ngay
Làm thư chúc tết như mày
huyênh hoang
Trẻ già trai gái hãy trông
Sặc mùi phản quốc lưu vong
phô bày
Văn thơ ba láp cho ai
Tự do dân chủ kiểu này khó
coi
Ngo ngoe đưa đẩy lưỡi môi
Thơ như cỏ dại khoe đuôi mèo
dài
Nặc danh trường ảo xa xôi
Lu Hà ngồi xồm mọi lời thị
phi
Coi như gió thoảng mây trôi
Cuả loài cầm thú hết thời
sinh sôi.
Tưởng rằng như thế là thôi
Lại thêm có kẻ góp lời nêu
danh
Nhận mình là thương phế binh
Nồi da nấu thịt chúng sinh tật
tàn
Bảo rằng: vì nước vì dân
Một lòng theo đảng dã man suả
càn
Gầm gừ mật vụ chó săn
Đua nhau lố bịch luận bàn
văn chương
Trải bao máu lệ dư tràn
Nỗi niềm u uất đêm tàn sương
rơi
Khuyên người tỉnh lại đi
thôi
Bờ mê bến giác xa xôi dạm
trường
Tà ngôn nhục thể bại phong
Lạc đường ngạ quỷ âm cung
hãi hùng
Vô thần cũng có chủ trương
Thi nhau bá đạo hoành dương
thế trần
Than ôi! Cuộc thế suy tàn
Rừng xanh dắt díu bầy đàn
theo nhau.
19.1.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét