Mộng Say Lỡ
Làng
chuyển thể từ thơ Vũ Hoàng
Chương
Mười hai tháng sáu trăng lên
Xót xa giọt đắng mưa ngàn rượu
say
Nhạt nhoà sương phủ sầu cay
Tố ơi! Em có về đây cùng
Hoàng
Thôi đành duyên phận bi
thương
Mười năm là cánh đồng hoang
phũ phàng
Mười năm thu héo trăng suông
Tri âm tri kỷ vấn vương một
thời
Mười hai tháng sáu rã rời
Hai ta biền biệt chia đôi nẻo
đường
Hoàng hôn vụt tắt ánh dương
Em xa lạ quá Tố Hoàng còn đâu?...
Sờ tay lên tấm mộ bia
Mười năm theo máu hận trào lệ
rơi
Học làm Trang Tử chơi vơi
Bồn Ca khúc Cổ hát chơi ngậm
ngùi
Tố Như để lại cho đời
Phong trần cổ lục tơi bời
hiên tây
Đờn ca theo nhịp khói say
Hồ Xừ Xang Xế nhịp tay gõ cuồng
Bồi hồi lữ khách tha hương
Kiều Thu muôn nẻo dặm trường
héo khô
Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ
Khói xanh huyền ảo ô hô rượu
tràn
Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Kiều Thu theo gió tần ngần về
đây
Xế Hồ Xang khói mây bay
Lâng lâng chìm đắm mộng say
lỡ làng…
4.3.2010 Lu Hà
Máu Cá Thương Nòi
Vẫn còn chủng tộc kêu gào
Lợm mùi máu cá thiết tha giống
nòi
Điên cuồng chó má vô loài
Mượn danh dân tộc giết người
thê lương
Mác Lê Quốc Xã đại đồng
Xương phơi đồng nội đỏ dòng tanh hôi
Máu me nhày nhuạ than ôi!
Nồi da xáo thịt một thời
tang thương
Bắc Nam quằn quại núi sông
Xác người trôi dạt biển đông
bồng bềnh
Nghẹn ngào khói toả trời
xanh
Vành tang nấm mộ lưu manh bạo
tàn
Mở mồm vì nước vì dân
Cháu con nuôi dưỡng sát nhân
hận thù
Xót xa bao giọt máu thưà
Đấu tranh giai cấp mưa rào
cuốn trôi
Vịt vờ đồng loại giống nòi
Đỏ lòng xanh vỏ ca hoài mãi
sao
Giết đi giết nưã cho Hồ
Thơm đồng luá chín xanh màu
áo hoa
Hỗn danh Xuân tóc đỏ loà
Thảnh thơi thư giãn chan hoà
niềm vui
Cao Miên rùng rợn qua rồi
Bắc Hàn Trung Cộng nét ngài
nở nang
Ruả nguyền hải ngoại lưu
vong
Bơ thưà sưã cặn tha phương xứ
người
Chúng ta giữ chặt giống nòi
Thương yêu máu cá muôn đời
thủy chung
Mác Lê chủ thuyết dẫn đường
Cùng nhau nắm chắc thiên
đàng bạn ơi !
Cha ky chú kiết tả tơi
Con Hồng cháu Lạc tô bồi nước
non ? ? ? ? ?
Lu Hà
Màu Hoa Tím
cảm tác từ thơ Huệ Thu và ảnh
minh hoạ
Đường soi bóng tím ngàn hoa
Một màu tím huế ngẩn ngơ cõi
lòng
Đường dài bóng tím trập
trùng
Đang muà hoa nở mà thương nhớ
người...
Đón Hoa
cảm tác từ thơ Huệ Thu: Hoa
tím rụng
Mở lòng tôi đón cánh hoa
Hoa bay theo gió la đà vẩn
vơ
Hoa vương cánh áo trên đầu
Hoa theo giọt lệ nắng chiều
người ơi...
Sương Chiều
cảm tác từ thơ Huệ Thu: Mắt
Mù Sương
Sương chiều lã chã tuôn rơi
Nghẹn ngào hoa tím bồi hồi
chẳng nguôi
Mù sương một dải xa xôi
Quê hương Đà Lạt nhớ hoài tuổi
xuân
Hoàng Hôn
cảm tác từ thơ Huệ Thu:Nghĩ
tới Cuối Năm
Mùi hương thoang thoảng xế
chiều
Một đời mấy chục muà thu lá
vàng
Bước chân đến nẻo cuối đường
Bạn bè xa tít dặm trường biển
khơi....
25.6.2010 Lu Hà
Mẹ Chồng
Nàng Dâu
Trăm năm bánh đúc không xương
Ngàn năm dưa muối khó thương
vẫn giòi
Sớm khuya kề cận sáng soi
Mà sao như thể mặt trời mặt
trăng
Ai xui con gái lấy chồng
Con trai giữ laị ở trong một
nhà
Con dâu bên cạnh thì xa
Săm soi đong đếm khó mà chiều
nhau
Mẹ chồng khéo ở nàng dâu
Sân sau họ mạc người lui kẻ
vào
Nhỏ to điều tiếng thì thào
Tiếng chì tiếng bấc ai nào
có hay
Thân con như đám bèo trôi
Trên đe dươí ép tứ thời gian
nan
Ở bầu nhưng vẫn chẳng tròn
Ở ống vẫn ngắn ở nong vẫn
daì
Cao thì chê nhỏng chân dài
Thấp thì chê bé thân này khó
coi
Vuông tròn cốt ở lòng người
Thế gian đơm đặt thói đơì thị
phi
Biển sâu có được mấy mươi
Lòng người thăm thẳm nào ai
đo vưà
Buồn thay cho coĩ ta bà
Đời ngươì thì ngắn khổ đau
chất chồng
Mẹ xưa cũng đi lấy chồng
Luân hồi chuyển kiếp má hồng
phôi pha
2007 Lu
Hà
Mẹ Ơi!
Kính tặng Linh Mục Nguyễn Hữu
Lễ
Trải bao mưa dập gió vùi
Bọt bèo trôi nổi luân hồi đắng
cay
Thuyền đời vượt sóng trần ai
Qua cơn giận dữ thương người
trần gian
Chí Minh đâu phải thánh thần
Hắt hiu như đám lưả tàn mà
thôi
Thời gian tẻ lạnh buồn trôi
Mẹ ơi! Nhang khói tàn rơi nấm
mồ
Cây rung hạt lệ xót xa
Chất chồng oan trái mịt mờ
xóm thôn
Gây bao tủi nhục căm hờn
Ai mang chủ thuyết bần hàn
quê hương?
Nhà tranh lam khói bi thương
Vườn không xơ xác họ hàng lầm
than
Mọi nhà khoai sắn đói ăn
Sông khô đồng cạn lê thân
phong trần
Trách người ăn dối nói gian
Năm thê bảy thiếp thế nhân mịt
mù
Độc thân giản dị thế ư ?
Nghiã nhân đạo đức mập mờ trắng
đen
Văn thơ mượn tiếng hiền nhân
Linh hồn ngạ quỷ chay đàn
chúng sinh
Yêu nước sầu thảm trời xanh
Thương dân mà tạo chiến
tranh tro tàn
Theo chân ngoại quốc lường
gàn
Văn hoá tư tưởng rập khuân xứ
người
Ngẫm xem thế thế kỷ qua rồi
Tóc xanh con đã bạc rồi mẹ
ơi !
Nhạt nhoà ngấn lệ bờ mi
Bao la hồn khổ biển khơi đoạ
đày!
1.5.2010 Lu Hà
Mồ Hôi Đỏ Lòm
Cảm tác theo tấm hình cuả
Nông Đức Mạnh và Kim Chính Nhất
Kià hai chú phỉnh bên nhau
Đầu xù trán bóng dạt dào anh
em
Mỉm cười duyên dáng đắm chìm
Bắc Triều ưỡn eọ nỗi niềm
thiết tha
Hồ - Thành đã chết từ lâu
Gia tài để lại cơ đồ chưá
chan
Nga Sô Trung Cộng bầy đàn
Lê Nin Các Mác dã man mịt mù
Cu Ba sủi bọt sóng trào
Đông Âu rã đám chiều tà vực
sâu
Thiên đường cộng sản tìm
đâu?
Mênh mông giấy trắng la đà
biển xanh
Con thuyền cách mạng chênh
vênh
Việt - Triều son sắt thắm
tình đôi ta
Ghì vai đá lưỡi mặn mà
Nực mùi dưa khú tuổi già
than ôi
Trải qua dặm thẳm xa xôi
Sân bay Bình Nhưỡng mồ hôi đỏ
lòm
Thai nhi ngâm với rượu sâm
Nâng cao tuổi thọ gian dâm bạo
tàn
Đêm hoa rạo rực sóng cồn
Búp non các cháu sồn nhả
hương
Kề vai bá cổ diụ dàng
Mạnh - Kim hai lão da vàng
thủy chung
Chín tầng điạ ngục âm cung
Hồ- Thành rên rỉ hãi hùng quỷ
đen.
22.6.2010 Lu Hà
Móc Cho Sạch
tặng Lão Móc
Lão móc cống, đã quen tay
Thu Hương dẩu đít, cũng hay
tài tình
Bao nhiêu giòi bọ ruồi xanh
Côn trùng cóc nhái trườn
mình bấy nay
Tiếc thay thiên hạ ngủ say
Coi thường sự thật đắng cay
phũ phàng
Được thời cộng sản bất lương
Giàu sang tận hưởng máu
xương đồng bào
Viết bài vạch mặt Hồ Mao
Lê Nin Các Mác giáo tà lưu
manh
Hận thù chồng chất mây xanh
Mồ ma chướng khí vây quanh
Ba Đình
Dân nghèo trằn trọc năm canh
Oán hờn tủi hận Chí Minh lạc
loài
Tôn vinh khỉ tổ đười ươi
Để cho tổ quốc chôn vùi biển
Đông
Thế mà có kẻ chẳng thông
Ba Tàu bành trướng quê hương
lụi tàn
Khom lưng mật vụ công an
Thề nguyền cùng đảng sát
nhân diệt nòi
Iả vào mặt lũ vô loài
Chính là nghiã vụ mỗi người
công dân
Thu Hương Lão Móc Trần Dần
Cùng nhau móc sạch Việt gian
hại nhà!
27.7.2011 Lu Hà
Mộng Giàu Sang
Vẩn vơ nhỏ lệ tuôn tràn
Sầu vương đôi ngả tơ đàn thở
than
Lang thang kià đám mây tần
Hững hờ cơn gió thông ngàn
chiều mưa
Phong trần rầu rĩ bơ vơ
Sân si là cõi mơ hồ trần căn
Thiên hà bốn bể trầm luân
Đảo điên đen trắng dối gian
tình người
Trái tim băng giá rã rời
Trải bao thập kỷ bên đời dửng
dưng
Thê lương gục ngã ven đường
Cô hồn tử sĩ lạnh lùng bước qua
Nai lưng kiệt sức bơ phờ
Chờ ngày ca khúc hải hồ miền
quê
Kiếp nghèo khô héo lê thê
Lương tâm lý trí ê chề còn
đâu?
Tiền ra, tiền rụng, tiền vào
Nhà cao cưả rộng má đào hồng
nhan
Ngậm ngùi năm tháng gian
truân
Đông Âu hải ngoại hoa xuân
bướm rền
Xót xa cuộc thế bon chen
Phù du bèo bọt ưu phiền ngàn
thu
Việt Nam nắng rát mưa dầu
Ở nơi hải ngoại giàu làm chi
?
12.1.2010 Lu Hà
Mộng Lành
Tàn Phai
cảm tác khi
đọc một bài thơ
Bài thơ em
viết nơi nao
Nôn nao giọt
lệ xôn xao má hồng
Một thời ảo
mộng hồng hoang
Trôi qua
như đám sương bồng cỏ lau
Người xưa
năm ấy đi đâu?
Long lanh
ánh mắt chan hoà nắng mai
Thướt tha
vóc ngọc chương đài
Hàng hiên
lãm thúy tuôn dài năm canh
Ngậm ngùi
thỏ thẻ yến oanh
Người Nam kẻ
Bắc rũ cành phù dung
Phong trần
cát bụi dặm trường
Đời anh lăn
lóc bi thương não nùng
Em về búi
tóc sang ngang
Tình ta
chia cắt Trường Giang đôi bờ
Bài thơ rớm
lệ u sầu
Vẩn vơ mà
nghĩ chân cầu tử sinh
Ba sinh
duyên nợ sao đành
Luân hồi
trăn trở mộng lành tàn phai...!
19.8.2011
Lu Hà
Mong Sao
Cho Được Toại Nguyền
Xuân Canh Dần 2010
Hỡi cô thiếu nữ chờ mong
Trần gian có kẻ vấn vương bồi
hồi
Thiên đình giận mãi không
thôi
Chuyện xưa lầm lỗi lòng trời
còn đau
Hỏi ông Nguyệt Lão xe tơ
Đào tiên hái trộm lạc vào trần
căn
Bị đày xuống ải dân gian
Đầu thai đưa lối Thái Chân lạc
đường
Dùng dằng trong sổ đoạn trường
Thương nhau chẳng được toại lòng phu thê
Than ôi! Dặm nẻo sơn khê
Trùng dương cách trở dầm dề
gió mưa
Canh Dần rỏ giọt xuân hoa
Mây trời lãng đãng tuyết ngà
trắng phau
Bàng hoàng mộng tưởng thiên
thu
Luân hồi chìm nổi bao giờ gặp
nhau ?
Phỉ nguyền ân ái trăng mơ
Thanh mai trúc mã vần thơ dạt
dào
Ước mơ như cánh hoa đào
Nàng thơ ngây ngất ngọt ngào
chưá chan
Canh Dần ngó xuống trần gian
Chư Tiên Ngọc Nữ Thái Chân cảm
phiền
Mong xin cho được toại nguyền
Kiếp nào ta sẽ sánh duyên
Châu Trần?
17.1.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét