Lưạ Điều Mà
Viết
Có mấy chữ sào qua sáo lại
Để lòng người bi lụy cuồng
si
Vặt lông cạo tóc làm gì
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá
nhau
Con gà lão cục ta cục tác
Cưạ vô thần láo nháo Bắc Nam
Nồi da nấu thịt dã tâm
Mác Lê chủ nghiã tình thâm
dã tàn
Ôi! Việt tộc ngàn năm còn nhớ
Giống Lạc Hồng giao chỉ phơi
chân
Toè ra mấy ngón lầm than
Le te thân vịt bầy đàn thảm
thương
Con sói độc Bắc phương gầm
rú
Chốn biên thùy máu nhỏ thành
sông
Sinh linh đồ tháng bi thương
Vùng lên sát thát Bạch Đằng
sục sôi
Sao không học cái thời oanh
liệt
Bến Bình Than tuấn kiệt văn
chương
Đập tan bè lũ xâm lăng
Bới lông tìm vết xem lưng
làm gì?
Như cộng sản thế thời cơ hội
Lưỡi không xương lèo lái non
sông
Lưà nhau giai cấp tiên phong
Độc tài đảng trị máu hồng
tuôn rơi
Cứ lải nhải đầu dơi đuôi chuột
Một đạo tà ma giáo quỷ cha
Lưu manh bạn với côn đồ
Buôn văn bán chữ ba xu rẻ tiền
Đỉnh trí tuệ tiền nhân thời
đại
Tây râu xồm chính trị ngất
ngư
Xưng thày cố vấn ba Tàu
Cạo lông hoạn lợn ma cô học
trò
Truyền thống cũ thày trò lơ
láo
Lũ vịt bầy con cháu Việt -
Hoa
Độc quyền dân chủ tự do
Văn chương thơ phú cơ đồ vị
vong
Nay hội tụ muôn phương hải
ngoại
Tìm đến nhau nuôi trí văn thơ
Tâm tình dân tộc thăng hoa
Lưạ điều mà viết vưà lòng
nhau!
20.11.2009 Lu Hà
Còn Gì Để Sống
Chuyển thể thơ Nguyễn Cung
Thương: Gửi Súng Cho Tao
Mất tay rồi cụt cả chân
Còn hai con mắt lê thân
phong trần
Vìết thơ dùm bạn cơ hàn
Mù hai con mắt chiều tàn gió
sương
Chúng mày cầu thực tha hương
Xứ người nghe nói vấn vương
u hoài
Thôi đành nưả kiếp trâu cày
Nhớ thương đồng đội một thời
xa xưa
Sớt san chia sẻ đô la
Cũng như chia máu thuở nào
bên nhau
Mấy thằng bên cạnh bơ vơ
Thân tàn việt cộng bơ phờ cả
thôi
Đui mù sứt mẻ than ôi!
Mình trần thân trụi cuối đời
lầm than
Lân la khắp chốn xa gần
Bát cơm miếng nưóc nhọc nhằn
bi ai
Bao nhiêu thập kỷ qua rồi
Dư đồ rách nát chúng mày xót
không ?
Văn minh thế giới coi thường
Quê hương ta vẫn thê lương lụi
tàn
Phố phường rình rập công an
Đủ màu vằn vện chó săn hãi
hùng
Chúng mày xa cách trùng
duơng
Yên thân xứ sở theo dòng đời
trôi
Đấu tranh bạo động hết thời
Tự do dân chủ kiếm hoài mãi
thôi...
Làm sao sống được hở trời
Với loài hổ báo cực kỳ giàu
sang
Đảng viên thẻ đỏ phũ phàng
Tham quan ô lại một phường
lưu manh
Oán hờn ngùn ngụt trời xanh
Dồn dân cướp đất Chí Minh học
đòi
Tài nguyên lãnh thổ cuả ai?
Hoàng Trường hải đảo mất rồi
lâu
Khom lưng van lạy ba Tàu
Cha con ông cháu đủ trò tham
ô
Nhà hàng ăn nhậu ngất ngư
Mua trinh em bé mái đầu còn
thơ
Râu xanh sát hại lẫn nhau
Tranh quyền đoạt vị mịt mù
trần gian
Ma vương quỷ đỏ lăng loàn
Cờ hồng máu nhỏ sói mòn
lương dân
Chúng tao tàn tật phế nhân
Bạn bè chiến hữu có còn nhớ
mong?
Đui mù què quặt thê lương
Chung nhau bát cháo cuối
cùng cầm hơi
Hãy đưa súng đạn về đây
Sức tàn lực kiệt mím môi xiết
cò!
15.4.2010 Lu Hà
Mở Cánh Tâm
Hồn
Cổng Sài Môn tiếng đàn réo rắt
Giọng ca ngâm tha thiết bay
lên
Tâm hồn thi sĩ lên men
Tâm tình rộng mở thơ tràn
ánh trăng
Khách dạo chơi khuân vàng
thước ngọc
Cũng có khi trần tục bi ai
Sinh ra chịu một kiếp người
Gặp bao khổ hạnh một thời
thoảng qua
Cõi nhân thế gội mưa tắm gió
Chốn bụi hồng cây cỏ lầm
than
Sầu đưa biển thảm nhân quần
Cam lai khổ ải lụy phần dân
gian
Ta muốn lánh phong trần thế
tục
Tránh cuộc đời vinh nhục bon
chen
Mà sao cảnh sắc vô vàn
Níu chân kéo áo mộng tràn
tình si
Lòng xuân động người ơi ngây
ngất
Bạc mái đầu thể chất tình
thơ
Ái hà sóng dậy hồn mơ
Sức cường trí mở mới là thi
nhân
Chớ lấm lét mặt nhăn mày ủ
Dạ thẳng ngay bày tỏ chân
thành
Trẻ già trai gái vây quanh
Năm châu bốn biển chí tình bạn
thơ
21.11.2009 Lu Hà
Bể Lặng
Sóng Yên
Bỗng vắng tiếng om sòm la lối
Chuyện dưa hành mắm muối
tiêu tan
Sài Môn mở hội thi nhân
Thanh mai trúc mã văn đàn nổi
lên
Thế mới biết đồng tâm nhất
trí
Là nỗi niềm văn sĩ xưa nay
Cũng do bởi tại lòng người
Xoá bao tạp niệm bụi đời trần
căn
Dù sảo thuật nổi lên lấn át
Giưã biển trời cột chặt cuồng
say
Củ hành củ tỏi chơi vơi
Bồng bềnh trôi nổi tâm người
bình an
Thơ lai láng lên men tình tự
Quán Sài Môn bày tỏ ruột gan
Tha hương đã mấy chục niên
Vẫn nguồn máu đỏ cháu con Lạc
Hồng
Tôi mừng lắm sông trăng biển
lặng
Áng mây hồng lãng đãng chiều
thu
Hồn thơ ngây ngất thăng hoa
Sài Môn chủ quán Huệ Thu mỉm
cười
22.11.2009 Lu Hà
Ác Mộng Đêm
Trường
Cơn ác mộng bao người thường
gặp
Nơi dương trần e ấp tình ai
Chẳng đưa vào cõi thiên thai
Lại diù nhau xuống tuyền đài
khổ đau
Chốn mênh mông lơ mơ trần thế
Gặp tiên nhân ngọc nữ yêu kiều
Mặn mà khoả nước chiều thu
Bỗng đâu khói toả hồn ma
trêu đuà
Ôi kinh hãi trăng tà bóng thảm
Chúng sinh sầu ảm đạm lần
than
Nỗi niềm chẳng rõ nguyên căn
Mây đen bão nổi Bắc Nam điêu
tàn
Đoàn mãi quốc bầy đàn phương
bắc
Kéo nhau về thảm khốc tháng
tư
Buá liềm cờ đỏ dương cao
Trống chiêng ảo mộng cơ đồ đảo
điên
Bao cô gái bán thân nuôi miệng
Mỹ đi rồi việt cộng về đây
Đổi ngôi lịch sử vơi đầy
Chén cơm manh áo mộng dày
đêm thâu
Em gái nhỏ ngày xưa hiền thục
Cha đi tù mẹ lạc trời tây
Họ hàng thân thích nhờ ai?
Kẻ còn người mất cuộc đời bi
thương
Ôi! mộng mị thê lương ập xuống
Suốt đêm trường cũng chẳng
buông tha
Thái Chân bỗng hoá thành ma
Xót đau thế kỷ em là chứng
nhân
Lê chân bước thân tàn ma dại
Bao hình hài phố tối đèn xa
Lạnh lùng ai nỡ bước qua
Thương em gái nhỏ thuở nào
yêu thương
Trái tim nát hoa lòng tan
tác
Chén lệ sầu xa bước em đi
Cầu xin Đức Mẹ đoái hoài
Mộng tan tỉnh lại khóc cười
thế nhân
18.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét