Sinh Lầm Thế
Kỷ
tặng thi sĩ Trần Trung Đạo
Hỡi người thi sĩ của quê
hương
Tiếng nấc dâng lên tắc nghẹn
lòng
Anh khóc thương đời bao số
phận
Sinh lầm thế kỷ nuốt đau
thương
Cay đắng làm sao những kiếp
người
Có tài có sức vẫn buông trôi
Thở dài tắc lưỡi thôi đành vậy
Biết thế, thì sao sẽ được
gì?
Chỉ tại người ta láu cá khôn
Nửa già thế kỷ đám gà con
Đi tìm chân lý nơi đỉnh núi
Giấc mộng vàng son trượt lối
mòn
Thuở trước chỉ vài chục triệu
dân
Giờ đây đã gấp bốn năm lần
Cơn mê ác mộng còn chưa dứt
Đeo đẳng tình si uá héo tàn
Biết thế làm sao được hở anh
Bài thơ tháng ấy suốt năm
canh
Lời thơ tứa máu như dòng chảy
Xói tận tim gan cứa ruột
mình!
Lu Hà
Sông Đợi Bến
Mong
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Gió hiu hắt lững lờ trôi
xanh biếc
Thoáng vi vu muôn điệu nhạc
con sông
Đàn sáo lượn chao mình khoe
cánh mượt
Nắng lăn tăn nuối tiếc buổi
tàn đông
Anh đứng đợi giọt sương mờ
lã chã
Vành mi hoen còn dấu lệ
hoàng hôn
Mới xa cách mà đã già thập kỷ
Sợi tơ lòng vương vấn mãi
không tan
Anh nhớ lắm ngày phượng tàn
cúc nở
Gió mưa bay tiễn biệt nhụy
hương vàng
Bóng in bóng nhạt nhoà theo
khói toả
Khắc u buồn bi lụy nỗi sầu
riêng
Thôi em nhé không gian là biền
biệt
Đã bao muà ảm đạm sáo qua
sông
Con chim nhỏ lạc đàn mong trở
lại
Dáng ai kià đợi mãi bến thê
lương
Dòng sông lớn quê hương còn
quằn quại
Dưới chân cầu giỏ lệ giọt
thu ba
Bao khắc khoải nghẹn ngào
trăm vạn nẻo
Mười năn sau tìm lại dấu rêu
mờ…
2.1.2010 Lu Hà
Sống Làm
Chi
thơ nối tiếp từ một câu cuả
Phan Bội Châu
"Sống tủi làm chi đứng
chật trời"
Sống như con chó kiếp tôi
đòi
Sống lay sống lắt thờ vua
Hán
Bán nước buôn dân hại giống
nòi
Lũ chúng sinh năm đẻ chín mười
Năm thê bảy thiếp kiếp đười
ươi
Hoang dâm vô độ theo đạo tặc
Cóc nhái lao nhao cũng được
thời...
Nhắm mắt theo chân Hồ Chí
Minh
Oán hờn ngùn ngụt thảm trời
xanh
Nồi da xáo thịt bao thù hận
Yêu quái tàng hình hại chúng
sinh
Chết đi nghiệp chướng vẫn
còn đầy
Nước mắt dân nghèo vẫn đắng
cay
Đóng thuế lầm than vì cái
xác
Ba Đình đày đoạ khói hương
bay...
Sống chết ô hay một mạng người
Gây bao tội ác để cho đời
Tự do độc lập vì ai chứ
Trung cộng Nga Xô rã rượi cười...
14.5.2011 Lu Hà
Sóng Nước Mênh Mông
tặng Linda Nguyễn
"Trời nước mênh mông quyện một màu
"
Kià người thục nữ dáng kiêu sa
Đêm qua hồn lạc vào trong mộng
Chấp chới thuyền tôi sóng bạc đầu...
Có phải Linda nàng xuất thế
Thướt tha bến nước để tìm nhau
Tiền Đường thoang thoảng đàn xưa vọng
Ai khóc thương cho một nấm mồ...?
Chuyện đã xưa rồi em biết không ?
Ngàn thu vằng vặc nước sông Hương
Luân hồi bao kiếp đời trôi nổi
Vô thủy vô chung phận má hồng
Thôi nhé chuyện tình ta thế thôi
Gặp nhau rồi lại để chia ly
Ái ân theo sóng trùng dương ảo
Mộng mị bâng khuâng luống ngậm ngùi...
Trí tưởng nhân sinh mãi thế sao
Tâm viên ý mã cõi ta bà
Dập dìu trăng gió thuyền lăm bến
Sóng nước mênh mông một cõi sầu...!
20.2.2011 Lu Hà
Tà Giáo Cuả
Ai?
Thánh thần là bởi tự lòng
người
Tôn kính muôn đời lẽ trọng
tin
Nọc độc phun ra từ Các Mác
Niềm tin vô sỉ nhục nhã thay
Bản tính con người vốn hiếu
sinh
Ngàn năm gìn giữ mạng sinh
linh
Biết bao biến đổi đời dâu bể
Tam giáo hoành dương cảnh
thái bình
Tâm thức con người theo vạn
vật
Ngàn thu lễ giáo trọng thiên
luân
Thời nay ức hiếp người lương
thiện
Tôn giáo cuả ai lũ bạo tàn ?
Nhục nhã than ôi bầy chó sói
Độc tài đảng trị hại muôn
dân
Ba voi nước sáo còn chưa được
Cách mạng tháng mười theo bước
chân
Con khỉ tôn xưng làm tổ phụ
Quái thai tín ngưỡng lũ vô
thần
Hàn vi Các Mác đời cơ cực
Lộng giả thành chân bậc
thánh nhân?
Cộng sản giáo truyền để kiếm
ăn
Bao nhiêu hồn thảm khóc kêu
van
Nguyện xây thánh điạ hành
tinh đỏ
Vạn lý trường thành ngục thế
gian
Tín ngưỡng vô thần kẻ độc
tôn
Mộng làm chuá tể hại muôn
dân
Dùi cui súng đạn hầm tra tấn
Hung hãn điên cuồng bầy chó
săn
Bắt đi cải tạo đi nhai chữ
Kinh thánh suông suông tụng
chẳng vào
Yêu nước hoá thành yêu chủ
nghiã
Hâm hâm nồi cháo xương Hồ
Mao
Hỡi hồn Các Mác vẫn chưa tan
Oán hận ngàn thu sương núi
tràn
Dập đầu trăm lạy quỳ ngay xuống
Toà án lương tâm tạ thế nhân
Tôn giáo vô thần tạo dựng
nên
Thánh đường chẳng có vẫn kinh
niên
Công an quản giáo coi tù ngục
Giáo sĩ bí thư gọi đảng viên
Chẳng cần giới luật lắm điều
răn
Sát máu căm thù thấm ruột
gan
Con vẹt hoá thân thành quả
báo
U minh tăm tối vẫn chuyên cần
Cán sự chuyên tu đào tạo
nhanh
Trải bao khổ nhục thuộc lòng
kinh
Rung rinh thác máu là tôn
giáo
Giết chẳng ngừng tay Chí
Minh
Đau xót cho đời ôi thế gian
Ngàn năm lịch sử nỗi vô luân
Độc tài cộng sản quân cuồng
tín
Theo đạo vô thần lũ bất nhân
Cóc nhái chen nhau ở thế
gian
Văn nô bồi bút đám vô thần
Miếng ăn cam chịu thân tôi mọi
Bới rác tìm thày rữa thối
thân
Tôn giáo Mác Lê còn đâu nưã
Mà sao chúng vẫn cứ tung hô
Hoàn cầu phỉ nhổ đầy khinh
miệt
Cố vị tham quyền vẫn chẳng
tha?...
16.5.2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét