Bồi Hồi Triều Dâng
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Một
Sớm Thu Về
Thu về em đã có hay?
Nắng chiều phai nhạt lá bay
mặt hồ
Thu xưa yểu điệu sương mờ
Hồn anh trĩu nặng đôi bờ tơ
vương...
Vai gày bóng nhỏ yêu đương
Lá thu xào xạc bướm hồng xôn
xao
Gót chân nhè nhẹ rì rào
Vi vu khúc nhạc thuở nào âm
vang...
Ngưả tay đón chiếc lá vàng
Heo may gió thổi bẽ bàng cơn
say
Dáng Thu lướt nhẹ trong mây
Tình Thu hong lại chuỗi ngày
đắng cay...
Thu về anh lại ngất ngây
Mây chiều khêu gợi vơi đầy nỉ
non
Sầu dâng nghèn nghẹn trào
tuôn
Long lanh ánh mắt từng cơn
gió luà..
Lá thu rơi rụng bao muà
Tháng ngày rầu rĩ mái đầu
héo hon
Nghe con chim hót véo von
Tình thương đọng lại mảnh hồn
sương rơi...
Theo anh góc bể chân trời
Nỗi buồn lữ khách rối bời
Thu ơi!
Tha hương đất lạ quê người
Sóng lòng dồn dập bồi hồi
triều dâng...
Lẽ nào Thu lại quên chăng?
Từng muà lá rụng nắng vàng
sang ngang
Ván thuyền ai đóng dở dang?
Phiến sầu vạn cổ lỡ làng tơ
duyên...
Tương tư sầu muộn ưu phiền
Xanh xao vò võ triền miên nỗi
niềm
Cô liêu với bóng trăng thềm
Hàng hiên thánh thót từng
đêm lệ tràn...!
20.7.2012 Lu Hà
Trở Lại
Thăm Nhà
tặng Thimyngọc Huynh
Em về thăm lại quê nhà
Bà ba thiếu phụ nhuốm màu
quan san
Đoạn trường vương vấn chưá
chan
Non xanh nước biếc trăng
ngàn ngẩn ngơ
Ninh Kiều nhớ bến câu hò
Sông Hương núi Ngự bướm đào
thướt tha
Bàn tay sen ngó nõn nà
Nâng niu cánh lá chiều tà
bóng dâm
Dòng sông nước chảy âm thầm
Xôn xao chim hót tình thâm
giống nòi
Bao năm tưởng đã quyên rồi
Sóng lòng trổi dậy bồi hồi
Ngọc ơi!
Khung trời thơ ấu một thời
Hỡi người em gái lên mười
thuở xưa
Tha hương cùng với mẹ cha
Mênh mông kênh rạch đò đưa
con thuyền
Lâng lâng suối tóc tự nhiên
Lưng ong mày liễu thuyền
quyên dịu dàng
Ô hay như chốn thiên đàng
Mộng hồn ai đó mơ màng thiên
nga...!
28.7.2012 Lu Hà
Đoạ Đầy Hồn
Ai?
Giật mình tỉnh giưã cơn mê
Lòng nghe sóng nước vỗ về
canh khuya
Gối đơn nước mắt đầm đià
Tình xuân đã chết bên rià đồng
hoang
Nghe tin nàng đã theo chồng
Nấm mồ cỏ dại mênh mông nỗi
sầu
Khắc bia dầu dãi mái đầu
Dấu chôn kỷ niệm nương dâu bến
đò
Cơn say mộng ảo hẹn hò
Bên bờ non nỉ con cò sang
sông
Ván thuyền người đã đóng
xong
Giấc mơ hoang tưởng bóng hồng năm xưa
Luỵ tình bể khổ hương đưa
Khói sương heo hút đàn vưà đứt
dây
Sụt sùi bao nỗi đắng cay
Tương tư chi nưã đoạ đầy hồn
ai?
cảm tác từ thơ Hương Nguyên:
Hãy Tỉnh Cơn Mê
26.7.2012 Lu Hà
Em Là Sóng
Biển
Đừng lo biển cả lao đao
Em như cơn sóng lật nhào
thuyền anh
Thuyền tình bể ái lênh đênh
Sóng say dào dạt đầu xanh uá
tàn...
Vì em chẳng quản gian nan
Dựng buồm tay lái muôn vàn
hiểm nguy
Đá ngầm hải đảo biên thùy
Mênh mông cồn cát chẳng suy
biến lòng
Vững vàng tráng sĩ kiên cường
Trán nhăn tư lự yêu thương
phong trần
Con người sinh ở thế gian
Đôi ta bầu bí một giàn thủy
chung
Đài Loan ngọn lưả bập bùng
Kiều Hoa Phong Nhã trập
trùng phím loan
Rì rào sóng gọi trào tuôn
Quê nhà anh đợi đòi cơn mộng
vàng
Vần thơ tao ngộ bên đàng
Muà xuân đừng để lỡ làng anh
ơi!
Thẹn thùng bên đoá hoa cười
Xôn xao oanh yến biển đời
thiết tha...
cảm tác thơ và ảnh Cao Kiều
Hoa bên bờ biển: Biển Sóng Và Em
26.7.2012 Lu Hà
Cả Nhà Mừng
Vui
Kính tặng thi sĩ Thanh Hoàng
Bốn cô công chuá tuyệt vời
Quê hương một thuở đất trời
nở hoa
Sông Thao nao nức má đào
Cửu Long chan chưá dạt dào
tình ca
Bốn muà mưa nắng thuận hoà
Tóc mây tha thướt cả nhà hào
quang
Hai thân khoẻ mạnh vững vàng
Một đàn cháu ngoại họ hàng mừng
vui
Dù cho biển dập sóng vùi
Quê hương tan nát ngậm ngùi
xót xa
Phong sương dầu dãi mái đầu
Sáng danh quân lực cộng hoà
miền Nam
Tháng năm tù tội dãi dầm
Lào Kai Yên Bái tím bầm ruột
gan
Đò thù chế độ dã man
Đánh vào sọ não tật tàn đôi
chân
Rừng xanh mãnh hổ băng ngàn
Thủy quân lục chiến giang
san giống nòi
Sa cơ lỡ vận than ôi
Trán nhăn tư lự trọn đời vì
thơ !
18.7.2012 Lu Hà
Em Hôn Tôi
Rồi...
Hôm nay quần đỏ đáng tiền
Hôm qua nàng mặc quần đen dịu
hiền
Đỏ đen hai nẻo xuống lên
Như đời may rủi than phiền
mãi thôi...
Ơ kià quần trắng xa xôi
Quần hồng đắm đuối bồi hồi
lòng tôi
Trắng hồng bẽn lẽn một thời
Chênh vênh rừng núi em ơi
nghẹn ngào...
Hôm nao quần tím dạt dào
Xôn xao ong bướm má đào ngẩn
ngơ
Quần vàng óng ả sợi tơ
Tím vàng lúng liếng đôi bờ
thủy chung...
Che tay chúm chím trập trùng
Hàm răng trắng muốt bập bùng
lưả thiêu
Xót xa cảnh vật tiêu điều
Mong manh quần rách bóng chiều
tả tơi...
Quần lành da thắm môi cười
Rách lành trong sạch cả đôi
mảnh hồn
Bồng đào non trái đòi cơn
Hương thơm ngào ngạt em hôn
tôi rồi...
cảm tác từ thơ Bùi
Giáng:" Người Con Gái Mặc quần "
20.7.2012 Lu Hà
Lưa Thưa Giọt
Sầu
thơ gửi Thimyngọc Huynh
Ngọc về thăm chợ Bến Thành
Nai vàng ngơ ngác kinh thành
khói sương
Cho anh gửi sợi tơ hồng
Bờ tre giếng nước quê hương
nghẹn ngào...
Đông vui nhộn nhịp đón chào
Ngược xuôi tấp nập bướm đào
ngất ngây
Phố phường chan chưá đắm say
Hồn anh phiêu bạt đắng cay
phũ phàng...
Dáng em tha thiết dịu dàng
Lòng anh tê tái dở dang lỡ
làng
Xa quê thứ lữ mơ màng
Trùng dương biển cả triều
dâng bến nào...?
Yến oanh ríu rít xôn xao
Cát pha lối nhỏ rì rào gió
đưa
Ngậm ngùi thánh thót hạt mưa
Hàng hiên lã chã lưa thưa giọt
sầu
Lúc này trời sắp sang thu
Lòng nghe sóng vỗ mịt mù
canh khuya
Sương rơi ướt má đầm đià
Hồn mơ áo trắng bên bià rừng
hoang...
26.7.2012 Lu Hà
Nỗi Sầu Thiếu
Phụ
Ban mai đọng giọt sương tan
Mây xa thiếu phụ non ngàn vẩn
vơ
Đêm qua hồn lạc bến mơ
Nỉ non ân ái mịt mờ giai nhân
Phù du bèo bọt hợp tan
Chân cầu thổn thức lệ tràn bờ
mi
Bâng khuâng như cánh chim ri
Ngẩn ngơ giun dế rầm rì suối
reo
Thân cò lạnh lẽo chân đèo
Ầu ơ cánh vạc cảnh nghèo
thôn quê
Xa nhà lữ khách não nề
Dãi dầu mưa nắng ê chề tháng
năm
Vấn vương thương nhớ Việt
Nam
Loạn ly chia cắt tím bầm ruột
gan
Còn đâu quá khứ nồng nàn
Tình yêu cháy bỏng mộng tàn
người ơi!
cảm tác từ bài thất ngôn bát
cú cuả Hương Nguyên: Vấn Vương
23.7.2012 Lu Hà
Nguyệt Vọng
Cung Đàn
Cung đàn nguyệt vọng thanh
vân
Thương người nhớ bến trăng
ngàn ngẩn ngơ
Đàn buồn nhạc điệu bơ vơ
Giọt sương lã chã như hồ thủy
ngân
Trời trong lóng lánh vô vàn
Lung linh dặng liễu thiên thần
vờn quanh
Đêm rằm theo ánh nước xanh
Vàng rơi sỏi đá rung cành
thông reo
Tóc mây loã xoã hắt heo
Điệu hò lả lướt mái chèo
chơi vơi
Đêm trăng lành lạnh người
ơi!
Tầm Dương bến đợi tả tơi cuộc
tình...
Sụt sùi ngao ngán phận mình
Mà sao du khách lặng thinh hững
hờ
Nhạc sầu sóng vỗ đôi bờ
Sao khuê nhấp nháy hồn thơ
phong trần...
Nguyệt cầm cung oán nhân
gian
Đa tình tự cổ giai nhân má
đào
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Bờ dâu nương bãi nghẹn ngào
tơ duyên..
cảm tác từ thơ Xuân Diệu:
Nguyệt Cầm
22.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét