Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Thơ Tâm Tình Chùm 46




Bướm Và Hoa

Bướm lạ tìm hoa giưã cuộc đời
Hoa thơm bướm đậu nhụy vàng tươi
Hoa tàn nhụy rưã mùi hương nhạt
Bướm lượn vòng quanh chẳng chịu dời?


Trăm bướm tranh nhau một nhánh hoa
Cho hoa phai nhạt mối tình xưa
Đến khi hoa hiểu thì hương rữa
Trong cõi nhân gian bóng xế tà...

Trăm hoa ngỏ nhụy đón muà xuân
Bướm độc bay quanh lượn khắp vườn
Cánh bướm la đà quanh buổi chợ
Than thân nuối tiếc cánh hoa tàn

Đời người suy ngẫm cũng bi thương
Chỗ thiếu nơi thưà khắp bốn phương
Hoa bướm vờn nhau bao kẻ lụy
Nhởn nhơ bướm trắng rụng hương vàng

Bướm đậu bướm bay nỗi vẩn vơ
Hoa ơi! nhắn gửi chọn đường tơ
Thuyền ai thăm ván chờ quân tử
Nỡ để đời hoa mộng ngẩn sầu?

Chàng bướm bay cao ngắm cánh hoa
Hoa đời thục nữ mộng la đà
Bướm khôn tinh mắt như quân tử
Trời chẳng xe duyên ta với ta

Hương vẫn còn đây rụng cánh già
Mà sao chẳng tiếc nuối thương hoa
Bao con bướm trắng hồn cô quạnh
Lạc ở rừng xa hương nhớ xưa

Hoa bướm sinh ra bởi mệnh trời
Như trai với gái nợ luân hồi
Hoa thơm bướm đậu thường quen thói
Vướng nhụy cho say bởi mật đời

Trai tài gái sắc ở trần gian
Mà chỉ gặp nhau có một lần
Hoa bướm trong đời vương cõi mộng
Như ai hoá bướm một linh hồn...?

Ta vẫn làm thơ hoa bướm đây
Mỉm cười nhớ laị tuổi vàng bay
Hồn thơ bát ngát tình thi sỹ
Kỷ niệm xa xưa một khoảng trời...!

2008 Lu Hà



Cái Bánh Vẽ Cuả Anh

Ngẩn ngơ chiếc bánh vẫn say màu
Bịt mũi khen ngon quen thói xưa
Hối tiếc làm gì đừng nói nữa
Cả đời buôn bán bánh cho nhau

Bán rẻ lương tâm thật chứ sao?
Hay rằng nhầm lẫn hiểu chưa ra
Chả may số kiếp đời thi sĩ
Thế kỷ dã tràng cát biển xa….

Anh cứ lu loa vu oán ai
Khen chê bánh vẽ nịnh xu thời
Ăn năn hối cải làm chi nữa
Thể giới bên kia để tiếng cười

Tôi viết vài câu nhắn nhủ ai
Có gan sống thẳng nói ra lời
Chính danh quân tử là thi sĩ
Khi vẫn còn nhau ở cõi đời

Bánh vẽ nhập nhằng từ nước Nga
Trung Hoa đại lục cứ tôn thờ
Đua chen nhắm mắt vào bàn tiệc
Men rữa cuồng say vọng thánh ca

Mấy đưá đàn em cũng ngỡ ngàng
Nhồm nhoàn nhai chiếc bánh hư không
Theo nhau anh cả thân tôi mọi
Cho cả cuộc đời con số không

Cái bánh thật tình đâu có xa
Mà anh chậm chạp hiểu không ra
Nưả già thế kỷ đi buôn bánh
Ở tận phương trời xa cách ta

Tổ quốc việt nam chẳng thiếu gì
Danh nhân thứ thiệt suốt bao đời
Trong lò tôi luyện hồn dân tộc
Hun đúc anh minh của giống nòi

Sinh thời tính khí anh như thế
Mê muội a dua chạy học đòi
Trí tuệ của anh mòn sáo rỗng
Còn kêu giả thiệt để ai hay?...

Anh đã giã từ thế giới này
Lại còn di cảo để cho đời
Cho thêm rối rắm người bàn tán
Muộn quá đi anh đã lỗi thời

Thế giới còn đây soi sáng cho
Bầu trời trí tuệ mộng đầy thơ
Thiếu gì tuấn kiệt như sao sáng
Di cảo cho đời anh khỏi lo…

Tôi biết rằng anh quá tự hào
Sứ mù thằng chột được làm vua
Đỉnh cao trí tuệ khen muì bánh
Bột lọc công nông nhân Mác Lê

Anh cứ thở than nơi chín suối
Lời từ để lại với bàn dân
Lưu manh đảng trị bàn mưu tính
Gỡ gạc cho nhau di cảo văn

Bây giờ đổ tội lẫn cho nhau
Né tránh làm sao kẻ dẫn đầu
Trách nhiệm về anh đừng chối nưã
Bao nhiêu oan khổ nợ gây ra

Con cháu giờ đây oán trách anh
Bao nhiêu thứ giả bán cho đời
Trái tim hư đốn thơ lường gạt
Thế kỷ lầm than lệ ứa rơi

Tôi rất ngạc nhiên di cảo thơ
Bài thơ bánh vẽ nửa ngâm nga
Ra điều anh vẫn còn hy vọng
Giấc ngủ ngàn thu ai biết đâu?

Thôi thế ra đi một bóng ma
Hết rồi hiển hách những thời qua
Còn đâu bánh vẽ mà mua bán
Tiệc riệu tôn thờ ca tụng nhau…..

20.6. 2008 Lu Hà
(Nhân đọc di cảo thơ cuả Chế lan Viên)



Cây Mai Cuả Cha
hoạ thơ Võ Đình T iên

Hoa khóc cho người hỡi nghệ nhân
Mai vàng vẫn nở ở trong sân
Phụng Long Cha uốn thành thiên cổ
Để lại cho đời hương gió xuân

Thoang thoảng chiều nay lại nhớ cha
Còn đâu bóng dáng một thời nao
Say xưa con ngắm bàn tay khéo
Lưạ những nhành non uốn ngọn cao

Đêm ba mươi cũ còn xanh nụ
Chờ sáng hôm sau nở đón xuân
Pháo nổ reo vui mừng tết đến
Đầu năm mồng một chúc người thân

Phô sắc khoe màu bảy cánh thương
Long lanh sương đọng hội quần vương
Trong vườn ngự uyển kinh thành Huế
Vua chuá yêu loài hoa thắm hương


Khai bút mừng xuân rượu ngọt ngào
Trà ngon cảnh vật cứ nôn nao
Khói bay xác pháo vương đầy lối
Tre trúc đào mai cũng dạt dào

Đất khách xa quê quá nưả đời
Ngậm ngùi tha thiết một nhành mai
Năm nay tết đến hoa còn nở
Mồng một cha ơi lại nhớ người.

3.2.2010 Lu Hà




Chạnh Lòng Thương Bóng
hoạ thơ Huệ Thu

Cưả mở một mình ngắm bóng gương
Ban mai thấm lạnh tóc pha sương
Hơi bay mặt kính nhoà theo gió
Guơng có vì ta đọng thấm buồn …

Xoã tóc làn mây gượng mấy lần
Thu đông đừng vội tiễn nàng xuân
Chơi vơi vẫn sợ hoàng hôn đến
Sương đọng bờ mi vẫn ưá tràn

Nương nhẹ rèm lên qua cưả sổ
Muôn tầng xanh thẳm áng mây trôi
Thả hồn theo gió về quê mẹ
Như cánh chim bằng vượt biển khơi

Văng vẳng bên tai một giọng hò
Nhặt khoan dìu dặt tiếng đò đưa
Quê hương Đà lạt miền trăng dã
Nhịp võng sầu miên giấc ngủ trưa

Vò võ hình ai nhạt bóng mờ
Làn môi khoé mắt hiện ra đâu
Gương soi bóng dáng bao mong nhớ
Nhớ mẹ thương cha giọt lệ nhoà!

28.10.2009 Lu Hà




Chào Em Cô Gái Việt Nam
tặng Lê thị Công Nhân

Chào em cô gái cuả quê hương
Tổ quốc lặng đi những núi sông
Yêu nước thương dân là tội lỗi
Ngàn thu thơm ngát tấm lòng trong

Như một loài sen thắm sắc hoa
Tuổi còn rất trẻ phải lao tù
Vì ai vô ý gây ra tội
Có phải vì em đòi tự do ?

Em đã sinh ra ở cõi đời
Gan hùm trọc giận để làm người
Bao nhiêu cưỡng chế đầy bi thảm
Khổ nhục bi thương đất nước này

Sông núi quê hương khắp mọi nơi
Nó là chẳng phải của riêng ai
Nghìn năm hương khói hồn dân tộc
Lũ quỷ từ đâu ám hại người ?

Dân chủ nhân quyền cấm đoán nhau
Bắt người vô tội chẳng buông tha
Bởi vì em muốn đòi quyền sống
Chống bóng ma xưa đã mưá thưà

Tự do độc lập thành mưu kế
Hạnh phúc nhân sinh chẳng có gì
Thế kỷ mấy phen hoen ưá lệ
Như dòng nước suối vẫn tuôn trôi !

Từ thuở xa xưa đi đánh Tây
Giết bao mạng sống thiệt bao đời
Hô hào độc lập cho tổ quốc
Rồi mất tự do cả giống nòi .

Họ đã cướp đi quyền tự do
Bắt người em gái nhỏ ra toà
Vì em tha thiết đòi nhân phẩm
Khoan vào chế độ nỗi sầu tư

Phiên toà đè nát trái tim người
Thân quyến bạn bè chẳng có ai
Mật vụ an ninh màu hắc ám
Mẹ ngồi nước mắt lệ tuôn rơi !

Dân chủ trò hề vẫn thế thôi
Thông tin báo chí một trò cười ?
Các toà đại sứ còn mời đến
Giữ ở phòng bên hình nộm coi...

Lính kín ma tà đã bắt đi
Minh-Tâm ruột thịt bị tình nghi
Chị em cưỡng ép về Cầu giấy
Tra hỏi. hỏi tra hết cả ngày…

Phiên toà chấn động tình nhân loại
Thế giới rùng mình cảnh nhẫn tâm
Yêu nước gán cho thành trọng tội
Bốn năm lao khổ tống nhà giam

Xảo trá lưu manh Hồ đạo đức
Di truyền đảng tính chẳng bu6ng tha
Tham quyền cố vị bầy lang sói
Nên chúng bắt em để khảo tra...

Quyền lực trong tay lũ bất nhân
Sống trong xa sỉ hại muôn dân
Công an mật vụ cùng chuyên chính
Sống chết trung thành giữ miếng ăn

Anh viết bài thơ để tặng Công Nhân
Mà sao cảm phục tấm lòng son
Ngây thơ hiền dịu thơm hoa trái
Dáng đứng hiên ngang chống bạo tàn

Em đã công khai nói thẳng ra
Con đường nhân thế chẳng quanh co
Lương tri trí tuệ mà em hiểu
Dù phải một mình cũng chẳng sao?

Thương em gái nhỏ mái đầu xanh
Em chẳng buồn đâu chẳng một mình
Non nước còn đây còn cuộc sống
Vững tin bè bạn mãi xung quanh!

ngày 24 tháng 5 năm 2008 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét