Mẹ Ơi!
tặng những đưá con bị bỏ rơi
Kẻ ấy làm cha lúc bạc đầu
Không thèm nhìn nhận lũ con
thơ
Tấm gương loài qụa đừng ca
nưã
Mẹ cuả con ơi! nay ở đâu?
Nấm mồ vô chủ khóc thương
đau
Sinh thời ngăn cách tình mẫu
tử
Hồn lạc chiều hoang ở chốn
nào?
Hắn vẫn nằm đây như điả đói
Lạc loài hút máu cuả nhân
gian
Ai là nhân chứng không đau
xót
Chủ nghiã vô luân ác bạo
tàn…
Tên họ cuả con không đổi
thay
Căm sao gian trá lũ vô loài
Mang theo dòng máu loài
trùng độc
Tủi nhục đời con đến thế
này…
Con cũng là người trong thế
gian
Biết yêu biết ghét biết căm
hờn
Mẹ ơi! vật chất nào bù đắp
Quằn quại năm canh con dã
nhân
Một nắm hương lòng Nguyễn QuốcTrung
Gửi hồn phiêu bạt cõi hư
không
Mẹ ơi! Theo gió mà về nhé
Con cháu mẹ chờ bao nhớ
thương
Còn bao nhiêu nưã kiếp tha
hương
Dải rác muôn nơi khắp nẻo đường
Rơi vãi hao gày ma quỷ biết
Cha già dân tộc chẳng buồn
thương!
13.8.2009 Lu Hà
Mái Trường
Xưa
hoạ thơ Huệ Thu
Trung phần thoang thoảng gió
sương bay
Áo trắng em xưa lạnh thế này
Đà Lạt cuả tôi là thế đấy
Bao nhiêu lưu luyến để
thương ai ?
Thương cho hương thắm đoá hồng
lan
Sân cỏ hồng non động trái
xuân
Tíu tít từng bầy chim réo
hót
Mái trường yêu dấu bóng
trăng xăm
Bùi Thị Xuân ơi! Mộng lỡ rồi
Bao nhiêu cay đắng gưỉ xa
xôi
Gom từng quyển sách lăn hè
phố
Lẳng lặng ai qua nhoẻn miệng
cười
Thế đấy bao năm lướt vội qua
Bạn tôi có đưá đã về già
Nhớ nhung thổn thức thời thơ
dại
Hồn tôi phơi phới với hương
hoa
Mỹ Quốc sương rơi phủ nuí đồi
Mênh mông biển lá tiếng hò
bay
Tiếng ai như tiếng bạn tôi
nhỉ
Sầu vọng ru hồn rung lá cây
24.7.2009 Lu Hà
Chia Ly
hoạ thơ Người Cô Đơn
Nỗi buồn hiu hắt lòng ta
Tái tê mộng tưởng vào ra góc
vườn
Giọt châu lã chã bờ sương
Sầu vương lá rụng mảnh vườn
xót bao
Lòng ta khô héo vì xuân
Nắng mưa sầu tủi tìm đường nụ
hôn
Hoàng hôn thương bóng ai buồn
Môi son má thắm đắng lòng từ
đây
Phương xa em nhớ bên này
Cô đơn anh chỉ trái cây
trông thì
Mùi na hương bưởi xa xôi
Bên nhau sớm tối một thời em
ơi
Yêu đương ân ái cho đời
Mênh mông một cõi đầy vơi
tâm hồn
Sóng lòng sôi dậy nụ hôn
Tim ta lặng đứng trong vùng
mờ sương
Giơ tay bấm đốt vui buồn
Mộng trên tiếng nhạc réo nguồn
thanh giai
Bây giờ dặm thẳm từ hai
Tình xa dấu bụi đường dài
chia ly
24.7.2009 Lu Hà
Hoa Trái
Muà
hoạ thơ Ngọc Thiên Hoa
Heo hút đồi hoa rụng cánh
tàn
Sững sờ đâu biết có ngày
xuân
Đoá lòng nở rộ mừng reo phấn
Réo rắt chim ca quả trái muà
Thơ thẩn buồn vui mộng chẳng
ngờ
Buồm căng no gió sóng xô bờ
Bến mơ huyền dệt bao nhung
nhớ
Muối mặn thuyền say lại thẫn
thờ
Sáng nắng chiều mưa, bướm lẳng
lơ
Chạnh lòng tê tái đoá hoa khờ
Trời xanh lồng lộng già ghen
thói
Phận bạc khách trần cũng vẩn
vơ
Lưu luyến hồn mê khói nhạt
nhoà
Dạt dào hương vị thuở thương
nhau
Môi kề má ấp thời say đắm
Tỉnh dậy kinh hoàng đau xiết
bao
Từ đó trở đi rụng lá sầu
Chiều thương hiu hắt khóc
muà thu
Bâng khuâng gió lạnh vầng
mây tái
Người đã đi rồi nỗi xót đau
Thấm thoát thoi đi thật phũ
phàng
Tình tôi tan nát đoá hoa tàn
Trời xa khuất bóng đường
muôn dặm
Mang dấu tình quân lộng gió
ngàn
Nhớ lại làm chi luống thẹn
thùng
Tình ai vĩnh viễn quyết sang
ngang
Thuyền say sóng nước lòng
tôi lạnh
Lỡ hẹn dòng trôi khéo bẽ
bàng
Thoang thoảng đừng than trận
gió thông
Bên tai lạnh lẽo xót cho
lòng
Giăng tơ kéo lưới làm chi nhện
Kéo kén vương tơ vụng mối tằm
Lầm lỡ cho nên sự nhỡ nhàng
Bọt bèo trôi nổi sóng xô
thương
Hoa lòng tan vỡ thuyền tôi đắm
Chấp chới chơi vơi lạc giưã
dòng
Thăm thẳm trời cao nhạn lẻ bầy
Hoang tàn chiều lạnh gió thu
đông
Chim xa tôi ghép từng đôi lưá
Mà đời tôi lặng giưã hư
không
Vưà mới gặp nhau lại ngoảnh
đi
Ngại ngùng khó nói lúc chia
tay
Muà xuân vưà chớm tàn thu gọi
Bể sầu đông lạnh kiếp đong đầy
Oán hận làm chi chuyện đã
qua
Lòng còn thổn thức đến bao
giờ
Biển thương bến nhớ đừng
mong nưã
Hồn về gửi mộng giưã đêm sao
Ở lại mình tôi giông gió mưa
Bao nhiêu cay đắng với u sầu
Ngọt ngào tôi thiếu hồn cô
quạnh
Đêm tàn canh lệ xót thương
bao
22.7.2009 Lu Hà
Gưỉ Người
Chưa Biết Tên
Ngán ngẩm cho ai nhung nhớ
hoài
Bao nhiêu lưu luyến bỗng xa
xôi
Thì ra Tiên Nữ đang mong đợi
Phút hoá thành sương lã chã
rơi
Hỡi cô thiếu nữ ở đâu xa?
Gió thuận quanh năm mưa nắng
hoà
Đôi mắt khát khao nhìn tất cả
Có thầm nghĩ đến một tình
thơ
Tôi đã làm thơ để tặng nàng
Tặng người con gái mắt huyền
nhung
Người tôi yêu đấy là ai viết?
Trời ơi! Ơi hỡi Thương Hoài
Thương…
Cuộc đời tuy thế cũng là vui
Nhầm lẫn cho nên chuyện hoá
cười
Tâm tình nhắn gưỉ người
trong mộng
Phút hoá thành thơ động cổng
trời
Tiên Nữ vân du cùng gió mây
Thái Chân Ngọc Nữ mải vui vầy
Có còn nhớ đến chàng Thi Sĩ
Thơ đã bao lần mong nhớ
ai?...
Mộng mị dương trần huyền ảo
mơ
Trang Chu mơ bướm hoá thành
thơ
Bướm Chu như thể ngườì trong
ảnh
Cho đến kiếp nào ta gặp
nhau?...
18.5.2009 Lu Hà
Tặng Nàng Thúy Ái
Tuy chưả biết nhau cũng gửi
thơ
Mà trong tâm tưởng động xô bờ
Trùng dương thăm hỏi nàng
Thúy Ái
Trong cõi tà bà tơ tưởng xa
Nàng đã chân thành nhắc nhở
ta
Cô tiên trong ảnh mộng xa mờ
Chớ nên đắm đuối thành thơ
thẩn
Lã Vọng bên bờ câu cá thơ
Ta đã cắn câu vào cõi thơ
Tháp ngà trong trắng cuả hồn
mơ
Hoài Thương đâu phải người
trong ảnh
Nhắn kẻ qua đường ảo vọng
qua
18.5..2009 Lu Hà
Hỏi Thăm
Bác Đỗ Quý Bái
Ấy chết xin đừng bác Bái ơi!
Hà đây chỉ đáng tuổi em thôi
Năm nay năm sáu muà thu lẻ
Em ở quê người nhặt lá rơi
Vưà mới tan tầm cơm nước
xong
Trước màn hình ảnh thấy mà mừng
Quan san muôn dặm đường xa vắng
Thơ bác trong nhà thoang thoảng
hương
Huynh đệ hai ta khéo tuổi rồng
Mười hai con giáp chạy theo
trông
Đaị ca sao lại khiêm nhường
thế
Cho đệ Hà đây luống thẹn
thùng
Không biết đại ca ở chốn
nào?
Chân trời góc bể rộng bao la
Hà em trú ngụ miền Tây Đức
Vẫn phải đi làm chưa nghỉ
hưu
Từ lâu em cũng khoái thơ đường
Như con tằm héo mộng hoài
vương
Tri kỷ tìm đâu sao chẳng thấy
?
May nay tính bác cũng thênh
thang
11.5.2009 Lu Hà
Thi Sĩ Đỗ Quý Bái Hỏi Thăm Lại
Quốc phục mang ngày hôn lễ
cháu
Là do người bạn khoác vào
cho
Tiếp tân nhà gái theo thông
lệ
Sao thấy y như khỉ đóng trò
Cám ơn huynh đọc mấy bài thơ
Đệ tếu vui thôi thật chẳng
ngờ
Lại được đại ca vui vẻ hoạ
Lòng đệ hân hoan tưạ mở cờ
Đệ đâu dám nhận chức tiên
sinh
Xin với Hà huynh chớ hạ mình
Thi sĩ anh em đều bạn cả
Lời huynh nhận xét thật cao
minh
Đệ tuổi con rồng thế đấy
thôi
Năm nay bẩy bó đã già rồi
Ngoan Đồng tính nết lần khân
lắm
Bà bạn đặt tên : Đỗ quỷ Tồi
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét