Thương lại
Thương
Thương Hoài ơi hỡi Hoài
Thương
Thương nàng Công Chuá kén chồng
năm mươi
Gái ngoan tài sắc một thời
Huyền Trân Công Chuá một đời
tài hoa
Phải là nguyên thủ quốc gia
Khua môi muá mép cáo già
khôn ngoan
Mắt tai lúng liếng nhà sàn
Đẹp trai chai mặt bầy đàn dưới
chân
Vênh vang cao ngạo bá dân
Một tay sinh sát muôn vàn
chúng sinh
Văn tài xuế ú trời xanh
Hồn thơ ngây ngất hiển danh
trong tù
Văn nô bồi bút tôn thờ
Sổ thơ mượn tạm thành là cuả
ta
Gái tơ sánh với trai già
Hoài Thương sớm tối thiết
tha rõ ràng
Than ôi! Duyên phận lỡ làng
Cuả khôn người khó dở dang
khó lần
Tìm chàng trong cõi muôn vàn
Khen cho kén cá lưã lần chọn
canh
Thơ cay ý vị cao minh
Ngàn thu để lại lưu danh cho
đời...?
16.5.2009 Lu Hà
Thương Ông
Trần Dần
Cũng sinh trong cõi dương trần
Đời ông phải chiụ trăm ngàn
đắng cay
Đường đường lương đống văn
tài
Tấm lòng yêu nước chôn vùi
biển sâu
Quê hương tầm tã mưa sa
Buá liềm cờ đỏ xoá nhoà
lương nhân
Tuyên truyền chủ thuyết vô
luân
Hồ Mao cóc nhái nhân văn dạy
người
Lá bài đấu tố ngọn roi
Phanh phui mổ sẻ dập vùi thi
nhân
Vu oan chụp mũ việt gian
Giả danh yêu nước tay chân
ngoại thù
Chẻ băm chữ nghiã làm tư
Bẻ cong ngòi bút uấn câu
chân tình
Oán hờn tràn ngập đồng xanh
Muà thu tháng tám Ba Đình lệ
rơi
Mênh mông ba chục triệu người
Cúi đầu cam chiụ cuộc đời trầm
luân
Hỡi ôi! thảm cảnh điêu tàn
Thương ông cháu có mấy vần cảm
thông
Xót đau lòng dạ trắng trong
Lưỡi dao oan nghiệt cắt
ngang dây đàn
Đường thơ lià khỏi duyên trần
Non sông chìm đắm oán hờn ngậm
sâu
Bao nhiêu nông nỗi cảm sầu
Thương dân yêu nước mà ra án
tù
Căm ai nhóm lưả thâm thù
Một bày ma giáo hoả mù mị
dân
Vầng trăng khi tỏ khi tàn
Sương thu nhật nguyệt lệ
tràn năm canh
Trải bao thập kỷ rung cành
Gốc sâu chế độ cây xanh héo
mòn
Ngọn đèn công lý nguồn cơn
Có ai thấu hiểu nỗi oan Trần
Dần?
Mấy lời chia sẻ thở than
Ngàn thu vằng vặc muôn vàn hồn
thơ!
17.8. 2008 Lu Hà
Thương
Trăng Lý Bạch
Trường giang nhớ ánh trăng rằm
Trăng lên sông đợi đằm đằm
nhớ mong
Trăng tròn trái mọng chín
thương
Tình trăng in dấu mộng trường
nước non
Nước trong soi bóng trăng
tròn
Một thương hai nhớ vẳng hồn
thiên thu
Dập dềnh bèo bọt gió ru
Yêu vầng trăng mọc vân du
giưã dòng
Nước xuôi mang cả tấm lòng
Hằng Nga mến gửi giưã dòng
sông xưa
Sương mù che ánh trăng khuya
Dòng sông lạnh lẽo bơ vơ mấy
vần
Chờ cho sương tạnh mây tan
Cho sông in bóng trăng tàn
cuối canh
Trăng đi sáng laị bình minh
Sông tình laị nhớ đêm canh
trăng về
Trăng ơi! Trăng mọc đề huề
Thuyền trôi Lý Bạch vụng về
tìm trăng
Có ai thi sỹ yêu nàng
Hằng Nga e lệ thẹn thùng với
sông
Thương chàng lý Bạch ngắm
trăng
Vội vàng quên cả nước sông
giưã dòng
Mê trăng đến thế là cùng
Trăng thu gieo mãi tình
chàng trên sông
Nước sông thương mãi một
dòng
Hằng Nga nãng hỡi vì lòng
yêu trăng
Nước ra đến tận biển đông
Ôm theo giọt nước đẫm trăng
nặng hồn
Hồn người tinh khiết sắt son
Yêu nhau hiến cả linh hồn
cho trăng
Mỗi khi trăng mọc ngỡ ngàng
Trăng ơi xin chớ quên chàng
thi nhân
Trăng lên thi sĩ xa gần
Ngàn thu vẫn có vạn lần
trông trăng
Yêu trăng sông nước thế gian
Còn bao bi lụy dương trần thế
nhân
Ái hà bể khổ thi văn
Như trăng Lý Bạch trầm luân,
luân hồi
Trăng lên lơ lửng giưã trời
Vầng trăng vằng vặc soi người
ngóng trăng
Trăng tròn như trái bưởi
vàng
Thương ai dưới cảnh trùng
dương hận tình
Hận vì lỡ mái đầu xanh
Mảnh tình một khối duyên
lành ra đi
Xót thương mang xuống tuyền
đài
Xác thân đã rữa tim này chưa
tan
Tương tư Lý Bạch chưa tàn
Ngắm trăng ta lại mấy vần vẩn
vơ!
2008 Lu Hà
Thuyền Nàng
Bến Trạng
Thuyền đi, có nhớ bến chăng
Đôi ta chung một dòng trăng
ân tình
Nhớ người bạch diện thư sinh
Xôn xao sóng nước bóng hình
cuả nhau
Chàng đi nuôi trí học trò
Kinh đô lưu luyến chuyến đò
nhân duyên
Mấy muà thu lá ưu phiền
Xanh lam màu aó Trạng Nguyên
lại gần
Thùng thùng trống đánh liên
hoàn
Tinh kỳ rợp bóng nước tràn
đò em
Tiếng loa sang sảng loan
truyền
Tân đăng Quan Trạng mọi miền
xa xôi
Bàng hoàng tay lái rụng rời
Cân đai mũ mão mặt ai sáng
ngời
Thuyền nàng rụng trái tim
vui
Chờ chàng xuống kiệu dắt tay
đưa về
Tổ tiên hai họ đề huề
Chầu văn quan họ phường chèo
bát âm
Hả hê thôn xóm êm đềm
Có chàng có thiếp xuốt đêm
say thuyền….
Sáng ngày chàng ngủ liên
miên
Bàn thờ bảng giáp thắp liền
sáng choang
Cầu xin chư vị đoái thương
Chắp tay thiếp vái thần
hoàng ban ơn
Ban cho trăng mộng chín tròn
Ruộng sâu trâu nái mạ non
đòng đòng
Phen này chắc chắn có mang
Sinh ra quý tử nối dòng tân
quan
Phương phi rõ tướng hiền
nhân
Kinh bang tế thế nhân quần
hiển danh
Công minh chính trực tinh
anh
Quốc gia trụ cột triều đình
cậy trông
Vẻ vang sáng suả họ hàng
Thiếp đây cũng dự vào hàng
phu nhân
Nhớ xưa còn thuở cơ hàn
Nhà tranh sông nước lang
quân xuống đò
Chuyến đò nên nghiã đôi ta
Nên duyên nên phận thiếp là
nàng dâu
Chàng ơi! Giấc ngủ còn sâu
Giấc mơ mộng mị về đâu hơĩ
chàng
Có mơ tay bế tay bồng
Vài ông quan trạng nối dòng
nho gia?
2008 Lu Hà
Thuyền Tình
Bể Ái
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Lênh đênh say sóng từ đâu
Thuyền tình bể ái canh sầu
tâm tư
Rì rào nắng toả chiều thu
Hoàng hôn rủ bóng hoang vu gọi
về
Ngang vai thơm mái tóc thề
Lâng lâng một cõi đam mê
hương tình
Ngạt ngào trinh nhụy hồng
linh
Chao ôi! Bát ngát trăng tình
buông lơi
Thông reo cưả biển chơi vơi
Bến bờ lau lách cho đời đìu
hiu
Vàng rơi mấy lá thương chiều
Thuyền ai xa bến chở nhiều
khổ đau
Vi vu khóc gió nương dâu
Lòng em heo hắt lệ sầu đầy
vơi
Mưa thu lã chã tuôn rơi
Mảnh mai khoác tấm áo tơi tối
ngày
Bồng bềnh nưả tỉnh nưả say
Hồn bay bướm trắng suối cay
đắng phần
Còn đâu vòng ái tình ân
Luân hồi khổ luỵ xoay vần trần
gian
10.7.2009 Lu Hà
Tia Nắng Cảm Thông
Mấy hôm rền rĩ mưa rơi
Cảm thông trời mới vén mây mỉm
cười
Thơ bay ngâm ướt cổng trời
Chư Tiên sầu não khởi bầy tấu
văn
Thưa rằng: Hạ giới mưa chan
Có tên thi sĩ oán trời khóc
than
Cha con cốt nhục xương tàn
Hơn hai thập kỷ vương buồn
nhớ mong
Trời làm mưa gió não nùng
Nỉ non thơ đến thánh cung oán
hờn
Chia ly sẻ nghé lạc đàn
Non sông cách trở dương trần
tha phương
Viết thư chẳng hiểu cho lòng
Bôn ba haỉ ngoại lai căng xứ
người
Thư Cha con chẳng hiểu gì
Đòi chữ thiên hạ tỏ bày nguồn
cơn
Việt Nam chữ nghiã mà buồn
Xa hương dần mất tâm hồn hiền
nhân
Thiên lôi vung buá xuất thần
Năm châu đại lục muôn phần
thương đau
Cha con chẳng hiều cho nhau
Kẻ thêm người bớt bạc màu thị
phi
Sấm rền kinh hãi luân hồi
Cánh bèo tan hợp cõi đời trầm
luân
Chư tiên thương cảm luận bàn
Lắng nghe thi sĩ cơ hàn lệ
rơi
Tấu chương thấu đến tai trời
Truyền cho hạ giới tức thời
tạnh mưa
Sáng nay rực rỡ chan hoà
Mừng tia nắng sớm ta bà cảm
thương…
2008 Lu Hà
Tiến Sĩ Đười
Ươi
thơ theo bài báo cuả Nguyễn
Hưng Quốc
Việt Nam tiến sĩ đười ươi
Cha nào con ấy gà nòi Việt
gian
Mua danh các cấp lường gàn
Tham ô lưà đảo muôn dân hãi
hùng
Khoe trường Nam Thái Bình
Dương
Không thày không lớp giảng
đường học ma
Chuyên tu tại chức đua nhau
Moi tiền công quỹ đi mua rởm
về
Mạo danh bằng ở Hawaii
Còn nơi đăng ký Mã Lai gần kề
Vênh vang ngàn vạn chú hề
Việt Nam tiến sĩ ê chề giang
san
Ma cô bè lũ Ngọc Ân
Lò dò sang Mỹ hai lần đổi
trao
Tiếng anh chẳng hiểu một câu
Cặp kè phiên dịch đô la lót
nền
Tiền trao cháo múc ăn liền
Thiên Nhân bộ trưởng liên miên hô hào
Mười năm hai vạn bằng ma
Ngông nghênh quen thói lu
loa dập vùi
Hư danh vô thực luồn chui
Thi đua đục khoét sặc mùi cộng
nô
Nhớ lời Hồ dạy năm xưa
Vưà làm vưà học ngọn cờ hồng
chuyên
Trung thành vì đảng lợi quyền
Hy sinh tận tụy bon chen tôi
đòi
Dù cho thịt nát xương phơi
Văn thân trí sĩ diệt ngay chẳng
từ
Công nông những tiến sĩ ma
Xênh xang mũ áo đủ trò mị
dân.
11.7.2010 Lu Hà
Tiễn Thu
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang
Thu đi theo gió theo mây
Thu về trong mộng đêm ngày
chiêm bao
Tiếng thu bay vút trời cao
Con thuyền lục bát nghẹn
ngào hò ơ
Tiễn bình minh đón sương mù
Thời gian đẫm lệ xa bờ
thương yêu
Thu ơi, cánh nhỏ daị khờ
Con chim bé nhỏ chiều thu lá
vàng...
13.12.2009 Lu Hà
Tiếng Buá Trong Đêm
kính viếng giác linh Thày
Thích Từ Mẫn về thế giới tịnh độ
Con nằm mơ tiếng đóng đinh
Bờ mê bến giác năm canh u
hoài
Âm dương đôi ngả chia vời
Thày về Tây Trúc hết rồi tử
sinh
Con đâu Phật tử thuần hành
Chưa từng lễ Phật cầu kinh
bao giờ
Quy y tam bảo thì chưa
Pháp danh chẳng có mà sao ưu
phiền
Nửa đêm ngồi dậy chong đèn
Lòng con sao xuyến nhân
duyên Phật đà
Nhà Thaỳ bốn đời xuất gia
Mới mười hai tuổi Thày ra ở
chuà
Tuổi thơ nhập cưả thiền tu
An nhiên tự taị chẳng xa thế
trần
Việt Nam cộng sản dối gian
Trăm phương nghìn kế haị
thân phá đời
Trải bao vật đổi sao dời
Ngót gần thế kỷ sáng ngời Phật
quang
Giang sơn Đạo Pháp hoàng
dương
Biết bao thế lực cản đường
Thày đi
Chông gai sỏi đá gian nguy
Nhiễu nhương thế sự trong
ngoài phá ra
Thánh đường nổi sóng phong
ba
Chịu bao cay đắng ta bà vô
minh
Lòng thành chứng quả vô sinh
Con đường Phật giáo sáng
danh gương Thày
5.12.07 Lu Hà
Tiếng Gà Gọi
Quê
hoạ thơ Huệ Thu
Cục te cục tác liên hồi
Hừng đông rạng sáng tình người
bâng khuâng
Con gà gáy gọi Việt Nam
Nhà bên hàng xóm lòng chừng
nhớ xưa
Quê hương hoài vọng tan mơ
Giật mình tỉnh giấc tiếng gà
nhắc chi?...
Nưả đêm quốc lộ rằn rì
Ai còn ai mất kẻ đi người về
Bắc quân băm nát làng quê
Hồn thiêng sông núi cận kề
thương nhau
Canh gà tiếng nấc xôn xao
Ngẹn ngào Đà Lạt rì rào đêm
mưa
Tỉnh ra mộng mị ai ngờ
Ơn ngươì xa xứ tiếng gà âm
vang
18.7.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét