Nhẹ Nhàng
Bướm Hoa
cảm tác từ tấm hình cuả Thi
Nguyên
Trăng leo đỉnh núi mây vờn
Long lanh ánh mắt nỗi buồn cố
hương
Mờ mờ khói phủ hơi sương
Chuông chuà văng vẳng bi
thương cõi lòng
Nhập thiền chay tịnh hư
không
Bụi trần giũ bỏ theo dòng
sông thương
Kià ai thơ thẩn áo hồng
Tóc chưa tròn búi vấn vương
tơ tằm
Đêm rường giá lạnh chỗ nằm
Trong mơ quờ quặng âm thầm nỉ
non
Nỗi niềm thổn thức nguồn cơn
Ban ngày thanh khí tâm hồn
ngẩn ngơ
Thi Nguyên gửi tặng thiếp
đào
Để ta thơ thẩn hết vào lại
ra
Tấm hình dệt mộng thêu hoa
Lạc vào vương quốc Nam Kha với
nàng...
Sáng ra thèn thẹn ngỡ ngàng
Vần thơ xướng hoạ nhẹ nhàng
bướm hoa...
21.12.2011 Lu Hà
Rung Cảm Tức
Thì
tặng Tình Hương Trần
Lòng em đã thấy nôn nao
Vần thơ xướng hoạ lạc vào động
tiên
Lâng lâng kià ánh mắt huyền
Nụ cười hoa nở hồn nhiên má
hồng
Huơng Trần giấc mộng thiên bồng
Kiếp nào anh sẽ được bồng bống
bang?
Phố phường mở hội hoa đăng
Hảo cầu kén rể nhẹ nhàng
vòng tay
Càng nhìn càng ngắm càng say
Càng ưa vẻ ngọc mà ngây vì
tình
Hôm nay lại thấy cô mình
Hoa tiên một vẫy rồng xanh
mây vàng
Nhâm thìn trịnh trọng khang
trang
Buồn vui gửi lại hỡi chàng
tình quân..
Sóng đời vùi dập trầm luân
Phong tình trôi nổi mấy lần
tìm nhau
Gặp nhau ở bến giang đầu
Thư cưu trống mái âu sầu
tương tư...
Lụy trần mòm mõm trăng thu
Người trong tiền kiếp bao giờ
dám quên...
Nàng rằng:Nhân quả lương
duyên
Bởi chàng ái thiếp mấy phen
thơ tình
Lòng thành động tới thiên
đình
Ngọc Hoàng rơi lệ mà thành
tơ vương
Cảm ơn Nguyệt Lão xót thương
Sổ vàng dấu đỏ đoạn trường
dày trang...
Ái ân tình nghiã tao khang
Con đàn cháu đồng họ hàng
hân hoan
Trải qua mấy trận dinh hoàn
Trường tình lưu sử nét son vẫn
còn...
27.12.2011 Lu Hà
Theo Dòng
Suối Mơ
tặng Gourlay Daisy
Tình thơ luễ loã tuôn trôi
Để người thiếu phụ bồi hồi
ngẩn ngơ
Xôn xao ong bướm dạt dào
Thuyền quyên thục nữ má đào
lâng lâng
Phượng cầu Tư Mã trào dâng
Lênh đênh bốn bể theo chàng
vân du...
Trác văn Quân một chiều nào
Ngàn thu biền biệt nghẹn
ngào trời xanh
Daisy trái chín trên cành
Đung đưa trước gió sao đành
bỏ qua
Có người viễn khách họ Hà
Thường hay mộng mị giang đầu
tương tư
Hồn mơ lạc nẻo bến sầu
Cùng nàng ân ái chân cầu nỉ non
Nỗi niềm xa cách đòi cơn
Trải bao kiềp số vẫn còn nhớ
nhau
Muối tiêu mới chớm mái đầu
Hồi xuân rừng rực mặn mà canh thâu
Bỗng đâu xao xác tiếng gà
Giật mình tỉnh giấc biết là
giấc mơ...
Vội vàng chép lại thành thơ
Đăng ngay lên mạng hẹn chờ
mơ sau...
25.12.2011 Lu Hà
Thi Nguyên
Và Lu Hà 11
Lời Thi Nguyên
Muội đâu có dám trách phiền.
Có huynh đối đáp hàn huyên trao dồi
Văn hay võ phải luyện tôi.
Sống thì cầu tiến để đời ích thêm
Cầu sao sóng gió lặng êm.
Thuyền tình trèo chống không mềm tay lơi
Tình yêu nhân thế rạng ngời.
Con tim toả sáng một đời thiết tha.
Cảm ơn huynh quá ngợi ca.
Muội ráng xứng đáng được là "bé
ngoan"
Cho huynh đỡ phải bàng hoàng.
Muội phá như giặc, tan hoang cuộc đời...!
Biết rằng huynh rất chiụ chơi...!
Huynh muội hợp lại chắc trời cũng kêu...
Huynh cùn muội chọc lêu lêu...
Muội cùn, huynh phải đừng trêu...chết
người..!
Biết chưa..? hahahaha.“
19.12.2011 Thi Nguyên
Thiên Bồng Muội Ơi!
Lời vàng như lóng lánh trăng
soi
Như dòng nước chảy cuốn trôi
bọt bèo
Ra khơi cùng vững tay chèo
Huynh huynh muội muội mấy
đèo cũng qua...
Bơ vơ trong cõi ta bà
Sáu đường sinh tử biết bao
luân hồi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Muội là cánh bướm tả tơi chiều
nào...
Nhớ thương thì biết làm sao
Trùng dương dặm thẳm mịt mờ
sương rơi
Lại còn mưa tuyết khắp nơi
Gặp ai cũng hỏi muội ơi! nỡ
đành?
Cầu vồng toả ánh sáng xanh
Không gian vô hạn chân thành
bao la
Cùng leo đến đỉnh cao xa
Mây mây biếc biếc Hằng Nga mỉm
cười
Trần gian ý luyện thơ đòi
Võ công tu tập đến trời cũng
kêu
Muội buồn giọt lệ yêu kiều
Muội vui hoa nở nhiễu điều
giá gương
Trong như mặt nước lâng lâng
Sâu xa thăm thẳm bâng khuâng
má hồng
Kiếp sau nếu được làm chồng
Năm canh dìu dặt thiên bồng
muội ơi!
19.12.2011 Lu Hà
Tôi Yêu Mướp
Quá Đi Thôi
cảm tác từ tấm ảnh
Tôi yêu mướp quá đi thôi
Như bầu vú sưã bồi hồi lòng
tôi
Cam lồ dòng suối mát tươi
Nuôi tôi khôn lớn làm người
thẳng ngay
Trải qua ngày tháng đắng cay
Nắng mưa rầu rĩ đêm dài
trăng soi
Chắt chiu từng giọt sương rơi
Chắt chiu từng giọt sương rơi
Phây phây trắng nõn mồ hôi
đàn bà...
Thâm thâm tim tím ngọc ngà
Cong cong ngâu ngẩu ai mà chẳng
mê
Mai Ka thổn thức tỉ tê
Nghiêng đầu thèn thẹn tràn
trề thiết tha
Bướm ong dìu dặt la đà
Càng nhìn càng đắm nhạt nhoà
tình quê
Anh hùng dặm nẻo sơn khê
Nhớ thương giàn mướp mà về với
em
Để rồi những tối êm đềm
Tình chàng ý thiếp bên thềm
trăng vương
Chõng tre kẽo kọt mà thương
Bốn chân gãy một thiếp nhường
chàng nghe...
Vuốt râu lòng dạ hả hê
No dồn đói góp ê chề vầng
dương
Mướp là mật ngọt quê hương
Ruột bầu ngẫu với cua đồng
chàng ơi!
Thằng cu nó đã lớn rồi
Hai bên nội ngoại tươi cười
nhũ hoa
Mướp yêu mướp ngọt chan hoà
Mướp là tình mẹ ông bà tổ
tiên...!
19.12.2011 Lu Hà
Trầm Luân
Má Hồng
cảm tác từ thơ Nguyễn Lệ
Nguyệt Nhi: Đà Lạt Tím Hoàng Hôn
Thương em xinh đẹp tuyệt vời
Thướt tha yểu điệu một trời
sao băng
Đọc thơ như khúc Quảng Lăng
Tình em chan chưá dở dang tơ
lòng
Mặn nồng ánh mắt quê hương
Nhận ra con gái má hồng sông
Thao
Năm em mười tám tuổi mơ
Bóng hình ai đó mờ mờ hoàng
hôn...
Để rồi giọt lệ trào tuôn
Nỗi niềm lưu luyến tâm hồn
thơ ngây
Đường tình hai ngả đắng cay
Ngọt ngào say đắm chia tay tủi
sầu
Dấu chân đọng mãi chân cầu
Đôi bờ hạnh phúc mịt mù
trong tim
Cam ly thác dội bóng chìm
Sương hồ than thở im lìm màn
đêm
Quán thơ giấc mộng êm đềm
Giếng trong sao rưả nỗi niềm
tương tư...
Phiến sầu đá lạnh hoang xơ
Câu thơ ai khắc dày vò thế
nhân...
Chuông chuà Đà Lạt ca ngân
Hoàng hôn tím ngắt trầm luân
má hồng...
20.12.2011 Lu Hà
Uốn Éo Lưng
Ong
cảm tác từ bức ảnh nàng hợi
Nàng ngồi uốn éo lưng ong
Làn da mềm mại má hồng nôn
nao
Toàn thân trắng nõn như tơ
Bạch mao óng ả ngẩn ngơ vì tình
Xưa kia ở chốn thiên đình
Thướt tha yểu điệu thiên
binh phải lòng
Phạm vào tình ái luân thường
Phạm vào tình ái luân thường
Ngọc Hoàng nổi giận mà vương
nợ này
Dân gian là chốn lưu đày
Gặp Trư Bát Giới đắng cay tủi
sầu
Lưả rơm nồng mặn thiết tha
Ân ân ái ái mặn mà thâu canh
Hay ăn nết ngủ đã đành
Lại còn õng ẹo yêu anh nhiều
nhiều
Đủng đà đủng đỉnh sớm chiều
Lược gương son phấn bao
nhiêu cho vưà...
Khổ thân Trư mỗ nhà ta
Ra công phục dịch hầu bà
cháo cơm
Tối ngày chăn ấp gối ôm
Sinh năm đẻ bảy chôm hôm
giưã nhà...
Lão Trư lao lực khổ đau
Xanh xao vàng võ mái đầu bạc
phơ
Nước nhà rình rập gắt gao
Kiểm tra hộ khẩu má đào héo
hon...
Nàng còn ngồi đó đòi cơn
Thương Trư Bát Giới lệ tuôn
dòng dòng
Hận đời oan trái bất công
Sướng thân nàng hợi khổ ông
chồng già...
27.12.211 Lu Hà
27.12.211 Lu Hà
Vô Thường
Vô thường sắc sắc không
không
Kẻ đi người đến vấn vương thế
trần
Oan khiên trong cõi nhân
gian
Muôn loài thụ tạo trăng ngàn
khổ đau
Sân si nghiệp quả bốn muà
Năm canh buồn bã cỏ rầu héo
hon
Nhân duyên hiu hắt nguồn cơn
Hồng nhan bạc mệnh tủi hờn sầu
tư
Tối tăm ánh sáng sương mờ
Khách tình một lái mù sa bến
bờ
Hồn mê mộng tưởng bơ vơ
Giàu sang phú quý ngẩn ngơ
má đào
Thoảng bay như trận mưa rào
Lá thu rơi rụng nghẹn ngào tuổi xuân
Lá thu rơi rụng nghẹn ngào tuổi xuân
Mái đầu bạc bẽo vô luân
Ăn chơi hưởng lạc giữ phần
được sao
Mênh mông vũ trụ hư hao
Mênh mông vũ trụ hư hao
Trả vay vay trả xanh xao
thân gày
Cô hồn rên rỉ đắng cay
Âm u điạ phủ còn say mùi tình
Sinh sinh tử tử vô hình
Cô hồn rên rỉ đắng cay
Âm u điạ phủ còn say mùi tình
Sinh sinh tử tử vô hình
Luân hồi trôi nổi lênh đênh
vô thường...
27.11.2011 Lu Hà
Vơi Đầy Nỉ
Non
Nhìn hai củ cải mà say
Như chàng với thiếp vơi đầy
nỉ non
Trai tân gái lịch bồn chồn
Ngẩn ngơ các cụ tâm hồn bay
bay
Nghẹn ngào quả phụ đắng cay
Phu thê đoạn tuyệt đất dày
thảm thương
Lưng đeo giải yếm chữ tòng
Mưa rơi tầm tã má hồng nôn
nao
Trắng trong cuả ấy ngọt ngào
Kềnh càng nghiêng ngả dạt
dào tình ai
Thiên nhiên tạo hoá kỳ tài
Phây phây trắng nõn canh dài
thở than
Mầm non mới nhú chưá chan
Nỡ nào bật gốc xót thân
phong trần
Thiên nhiên tạo hoá kỳ tài
Phây phây trắng nõn canh dài
thở than
Mầm non mới nhú chưá chan
Nỡ nào bật gốc xót thân
phong trần
Trách nguời dương thế bất
nhân
Củ non vội nhổ lệ tràn bờ mi
Mấy cô thiếu nữ nhu mì
Thương hai củ cải ngậm ngùi
thiên thu...
19.12.2011 Lu Hà
Yến Oanh Phỉ
Nguyền
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên
Cảm ơn tiên nữ mở lòng
Bâng khuâng chan chưá như
dòng thơ bay
Tâm hồn tràn ngập gió mây
Thướt tha yểu điệu mà say hồn
người
Xôn xao nao nức sóng dồi
Na Uy biển cả đất trời ngát
hương
Phải chăng con cháu Lạc Hồng
Đi đâu cũng nặng vấn vương
tình nhà
Tóc đen dáng vẻ ngọc ngà
Mẫu đơn cũng thẹn Hằng Nga tủi
hờn
Cung đàn cành quế hao mòn
Cây đa lá rụng mưa tuôn gió
sầu
Mênh mông cánh trắng hải âu
Ole dìu dặt chân cầu nỉ non
Nước trôi đá chảy đôi hòn
Thủy chung hạnh phúc môi son
má hồng
Phảy tay thơ tặng xuôi dòng
Bồng bềnh lá thắm cho lòng
biển xanh
Bỗng nhiên thi hứng cô mình
Kiếp sau hẹn gặp yến oanh phỉ
nguyền.
26.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét