Chúc Mừng
Hoài Thu
Hoài Thu cười đủ cả răng
Hạt cườm lóng lánh mà mừng
đào xuân
Hẳn rằng sức khoẻ nồng nàn
Vườn cây xanh ngát trăng
ngàn ngẩn ngơ
Hàng Nga lầu ngọc bơ vơ
Thương người hạ giới má đào
phôi phai
Mưa rơi lã chã văn tài
Đầm đià châu lệ mày ngài nét
son
Xem ra bầu bĩnh sồn sồn
Làn da trắng mịn bồn chồn bướm
ong
Kính kia lơ lửng ngang hông
Kính kia lơ lửng ngang hông
Mắt huyền lay lay tơ hồng lá
bay
Tóc đen loã xoã như mây
Để ai xao xuyến đắm say linh
hồn
Trùng dương dào dạt nguồn
cơn
Thơ đề lá thắm vương buồn
thi nhân
Trầm luân bể khổ thế gian
Ngó trông bức ảnh muôn vàn mến
thương.
27.11.2011 Lu Hà
Chúng Mình
Với Nhau
Cám ơn Hạnh, Nghiã chúc tôi
Mỹ Dung tha thiết bồi hồi ngẩn
ngơ
Ông già Sa Đéc, Trung Thu
Cùng Tòng Võ Đáng biết bao bạn
bè...
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Trán nhăn tư lự não nề hoàng
hôn
Chiều tà lá rụng bồn chồn
Nỗi niềm chưa tỏ nguồn cơn
còn dày
Văn chương thơ phú đoạ đầy
Bàng hoàng thế sự đắng cay
mùi đời
Thuyền tình bể ái xa khơi
Trầm luân khổ tận chơi vơi
não nùng
Quê nhà xa tít trùng dương
Bờ tre giếng nước vấn vương
mãi hoài
Ta bà sáu nẻo luân hồi
Oanh oanh liệt liệt nổi trôi
bọt bèo
Nam Kha một giấc đánh vèo
Nói như Lão Tử ngủ lèo một
hơi
Trăm năm có đáng là gì
Mang thân tạm bợ trần ai dập
vùi
Chia tay quán trọ ngậm ngùi
Đường về Tây Trúc niềm vui bồng
bềnh
Kiếp sau hẹn gặp tái sinh
Bạn bè đoàn tụ chúng mình với
nhau...
Ta nằm ôn lại chuyện xưa
Trăng sao vằng vặc nghìn thu
tỏ bầy!
1.12.2011 Lu Hà
Cô Gái Tầm
Dương
tặng Nguyệt Nhi
Gặp em ở bến Tầm Dương
Tì bà em gảy đoạn trường nôn
nao
Hỏi ai là những anh hào
Chấm vòng tâm điểm má đào em
hôn?
Năm canh rầu rĩ nguồn cơn
Trời xanh lồng lộng tâm hồn
thơ ngây...
Càng nhìn càng ngắm càng say
Anh đây cũng thấy vơi đầy nỉ
non
Trùng dương biển cả sóng cồn
Phong trần dầu dãi thuyền dồn
nơi nao?
Nguyệt Nhi em ở chốn nào?
Bướm ong xào xạc rì rào chim
ca...
Đào nguyên dẫn tới chân cầu
Hương thơm ngào ngạt mái đầu
xanh xanh
Hỉ nhỉ khổng tước vây quanh
Thiên nga thơ thẩn dập dềnh
xa xa
Nỗi niềm sáu cõi ta bà
Đẹp như tiên nữ la đà chân
mây
Thướt tha yểu điệu chương
đài
Xiêm y lả lướt nét ngài cong
cong
Hỏi chăng nàng đã có chồng?
Duyên thiên định mệnh má hồng
phôi phai
Nàng cười bước tới cầm tay
Màn huỳnh trướng phủ mới tày
một đêm
Cung đàn dạo khúc êm đềm
Mê man sao tả thân mềm lả
lơi
Ngọn đèn bóng ngả chơi vơi
Nguyệt Nhi mới biết trên đời
có ai?
Ao vua lỡ trượt gót hài
Sao mà thương thế canh dài
thở than...
4.12.2011 Lu Hà
Cô Đơn Linh
Hồn
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Độc Hành
Bây giờ em ở nơi đâu?
Có nghe anh gọi đêm sầu nỉ non
Cơn men cuồng loạn linh hồn
Giọt châu lã chã trào tuôn sụt
sùi
Canh khuya thổn thức ngậm
ngùi
Vầng trăng sẻ nưả chôn vùi
biển sâu
Xanh xao rêu đá phủ màu
Độc hành lầm lũi cúi đầu bước
đi
Nuốt từng ngụm nhớ xa xôi
Trái tim se thắt tả tơi bơ
thờ
Quầng thâm dấu ngủ sưng bờ
Con thuyền lạc lõng hững hờ
trôi xuôi...
Rót từng nhịp thở chơi vơi
Chén sầu sóng sánh vạn lời
thở than
Mịt mờ nhân ảnh tâm can
Dáng em tiều tụy thân tàn thế
sao?
Em đi lòng dạ hư hao
Âm dương cách biệt lờ mờ hơi sương
Anh ngồi đơn độc bên đường
Nắng mưa rầu rĩ bi thương
mãi hoài...
30.11.2011 Lu Hà
Cô Gái
Trong Mơ
tặng Nguyệt Nhi
Em là cô gái trong mơ
Ngàn thu hẹn gặp ngẩn ngơ thế
này
Càng nhìn càng ngắm càng say
Thướt tha mái tóc như mây
giưã trời
Bướm ong dìu dặt bồi hồi
Hững hờ môi thắm cây sồi ngả
nghiêng
Hương thơm dậy khúc thiêng
liêng
Cung đàn dìu dặt trống chiềng
xa xa
Thoảng nghe tiếng gió xôn
xao
Nụ cười Bao Tự nhà Chu mất rồi...
Ba quân gửi trọn cuộc đời
Mỹ nhân tự cổ tả tơi sơn hà
Tây Thi đòi nợ Ngô Hầu
Lỡ lầm em khóc tương tư mái
đầu
Gặp em ở dưới chân cầu Em là
cô gái trong bầu rượụ thơ
Giấc mơ tự thuở bao giờ
Hôm nay phảng phất chiều thu u hoài....
9.12.2011 Lu Hà
Cõng Nhau
Trông như hai cụ cõng nhau
Mênh mông biển nước nhà nhà
tang thương
Cụ bà ướt nhẹm bộ lông
Kiếp nào duyên phận má hồng
chưá chan?
Hai tay bám chặt nồng nàn
Người đời cũng phải lệ tràn
bờ mi
Nghẹn ngào éo lả nhu mì
Muôn loài thụ tạo thầm thì gọi
nhau
Cảnh này ai chả xót đau
Lương tâm trần thế ta bà nổi
trôi..
Cứ trong kinh Phật mà soi
Bởi duyên tiền kiếp bồi hồi
ngẩn ngơ
Cụ ông đầu bạc phơ phơ
Cụ bà chắc hẳn đào tơ trăng
tròn
Hai tai vẫy vẫy mà buồn
Nhìn dòng nước chảy nguồn
cơn dãi dề
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Thương nàng họ Tuất não nề
tương tư...
Kiếp sau gặp ở chân cầu
Phu thê kết bái trái bầu
xinh xinh
Tình này thấu cả trời xanh
Thiên đình cảm động chúng
sinh muôn loài...
15.12.2011 Lu Hà
Để Lại Nỗi
Sầu
chuyển thể thơ Mai hoài Thu:
Chút Tình Gởi Lại
Tình sầu gởi lại cho em
Muộn màng thơ mộng nỗi niềm
ái ân
Đêm nghe sóng vỗ điêu tàn
Mênh mông cồn đảo lưã lần
phôi phai
Nắng hồng anh dệt ban mai
Trời vưà ló dạng vắn dài chiều
đông
Xanh màu nhung nhớ đại dương
Hồn hoang giưã chốn hư không
xa mờ...
Nhạc lòng một khúc hư hao
Canh tàn thổn thức nghẹn
ngào mưa rơi
Tương tư ngấn lệ rã rời
Uá màu cây cỏ tuổi đời héo
hon
Anh đi biển dội nguồn cơn
Đường xa biền biệt sầu tuôn
ngậm ngùi
Mưa ơi! Thấm áo sụt sùi
Đôi dòng giá lạnh buồn vui
tháng ngày...
22.11.2011 Lu Hà
Điệu Hò Dở
Dang
tặng Thi Nguyên
Thi Nguyên chắc hẳn giận anh
Chậm câu thăm hỏi bồng bềnh
biển khơi....
Cho nên nhắn gửi đôi lời
Chúc em hạnh phúc bồi hồi
nàng xuân
Duyên thơ lận đận phong trần
Trong câu tình tứ muôn vàn đắng
cay
Dập dìu biển động sóng say
Năm canh rền rĩ vơi đầy nỉ
non
Biết bao cảm xúc bồn chồn
Làm sao tả hết nỗi buồn
tương tư
Thường nghe Tư Mã phượng cầu
Hàng hiên thánh thót gác lầu
ủ ê
Non xanh biển rộng bốn bề
Hải âu cánh trắng tràn trề tự
do
Tâm hồn phơi phới nên thơ
Bỗng nhiên bặt tiếng điệu hò
à ơi!
Mây hồng bảng lảng chơi vơi
Cánh cò bay lả xa xôi trập
trùng
Trường giang bến đợi ngóng
trông
Bên bồi bên lở má hồng sương
rơi
Yến oanh thánh thót người
ơi!
Mà con bướm trắng lẻ loi một
mình
Cỏ rầu cành uá lá xanh
Ngẩn ngơ trăng gió tâm tình
nôn nao
Dở dang cho một chuyến đò
Khách tình lỡ bến đành chờ kiếp
sau...!
11.12.2011 Lu Hà
Duyên Phận
Trách Nhau
Chữ duyên chữ phận chữ tình
Được ba chữ âý chúng mình đẹp đôi
Duyên tình chan chưá bồi hồi
Thương cho cái phận tả tơi
não nùng
Trách vì tiền định lỡ làng
Có duyên không phận dở dang
thế này
Nghiã tình cũng chẳng gặp
may
Bởi vì bạc mệnh đắng cay má
hồng
Thuyền tình bể ái mênh mông
Ép duyên đôi lưá chất chồng
khổ đau
Tương tư sầu thảm giang đầu
Bên bồi bến lở cỏ rầu héo
hon
Năm canh trằn trọc nguồn cơn
Nỗi niềm chăng tỏ môi son phấn
nồng
Bọt bèo trôi nổi theo dòng
Cánh hoa rơi rụng đêm đông
gió luà
Buồng the lạnh lẽo canh thâu
Đàn ca giun dế chân cầu mưa
rơi
Không tình tủi phận cho đời
Mà sao trời nỡ ép người vô
duyên
Duyên tình vương vấn sầu
miên
Bao giờ xoá hết ưu phiền người
ơi!
8.12.2011 Lu Hà
Em Đi Những
Đâu
tặng Nguyệt Nhi
Mấy hôm em đi những đâu?
Để anh tựa cưả vào ra thẫn
thờ
Nhớ em cô gái má đào
Tóc mây một giải gió chào
mưa xuân
Tối trời chiếc bóng bần thần
Quê hương xa nhớ muôn vàn mến
yêu
Em như một đoá xuân kiều
Một đài Đồng Tước sớm chiều
ngẩn ngơ
Hàng hiên thánh thót mưa sầu
Xót xa giọt nến trong nhà
tương tư
Uớc gì ta hoá thư cưu
Nắng mưa dầu dãi đôi bờ nỉ
non
Sao em chẳng thấy bồn chồn
Một bên mắt nháy tâm hồn thơ
bay
Có người vương vấn đắm say
Như đang vào mộng vơi đầy
cùng em?
Trăng thu giải luạ vương thềm
Hằng Nga soi bóng nỗi niềm
cuả em
Dập dìu hơi thở nư thèm
Đôi gò bồng đảo mềm mềm lả
lơi
Suốt ngày bận bịu tả tơi
Bao nhiêu công việc rã rời
hương hoa
Phòng văn mùi vị ngọt ngào
Cho anh trải tóc giấc mơ hải
hồ
Như vua Vũ Hán ngày xưa
Thương nàng thị nữ mái đầu
xanh xanh....
14.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét