Gan Lỳ
Cảm xúc thơ Goethe bài 125
Ngày mai là lễ hội
Thánh Martin dưới làng
Người vợ hiền dịu dàng
Thiết tha nhào bột bánh
Cốt sao cho chóng vánh
Ngọn lửa hồng lom lem
Cơn tình ái thòm thèm
Miền núi cao hoang dã
Nằm trên giường cho đã
Mở rộng cánh cửa buồng
Cả hai thích trần truồng
Ngần ngại cài then cửa
Nóng dần lên một nửa
Muốn rục rịch trăm năm
Nhưng đều phải ngậm tăm
Đặt cược không mở miệng
Phải im hơi lặng tiếng
Nói tục chốt cửa liền
Mây mưa khéo thôi miên
Dụ hai người khách lạ
Từ xa đến mệt lả
Ngó trước lại nhìn sau
Ngạc nhiên họ nhìn nhau
Đèn tắt lò than đỏ
Bánh rán ngon ở đó
Liền cầm lấy ăn ngay
Nhưng khách đâu có hay
Chủ nhà trong bóng tối
Không thấy ai la lối
Thi gan phải nằm yên
Nếu nói câu đầu tiên
Vợ chồng đều cố tránh
Bỗng anh chàng hạch sách
Ai bán rượu cho tôi
Cô nàng thật bồi hồi
Ngồi xổm lên hạnh phúc
Chốt cửa ngay lập tức
Họ ăn không trả tiền
Giá bột gạo đang lên
Ngày mai là hội thánh.
Nguyên tác:“ Gutmann Và Gutweib ”
9.2.2021 Lu Hà
Truyền Thuyết Ấn Độ
Cảm xúc thơ Goethe bài 126
Mahadöh chúa tể
Xuống hạ giới rong chơi
Để quan sát loài người
Trừng phạt hay phù hộ
Truyền thuyết từ Ấn Độ
Gỉa làm kẻ lang thang
Thần đã gặp một nàng
Xinh tươi đầy quyến rũ
Đã nhiều năm ấp ủ
Thỏa mãn mộng ái tình
Đóa hoa hồng rung rinh
Khêu gợi con bướm trắng
Tấm chân thành dâng tặng
Dù hạnh phúc đớn đau
Trái tim họ yêu nhau
Trong một đêm hoan lạc
Mọi người đều kinh ngạc
Thần Shiva chết rồi
Nức nở mãi không thôi
Ngọn lửa tình bất hạnh
Sai nha tới đàn hạch
Bắt trói Bajadere
Xôn xao khắp bốn bề
Giàn lửa thiêu chờ đợi
Các thày tế bước tới
Lão cố đọc chân kinh
Bóng theo sau thân mình
Cầu thánh thần phù hộ
Ánh trăng vàng cổ độ
Vợ phải đi theo chồng
Đất trời rộng mênh mông
Quảng đại lòng bác ái
Cho linh hồn hối cải
Phiêu diêu chốn thiên đàng
Ân ái thiếp với chàng
Muôn năm tình vĩnh cửu.
Nguyên tác:“Thần Và Bajadere”
11.2.2021 Lu Hà
Hoài Cảm Về Chữ Xuân
Có những năm lăm xuân
Thật vô tiền khoáng hậu
Đệ nhất giai nhân cấu
Chi ngôn cụ Nguyễn Du
Chữ nghĩa vạn thiên thu
Sẽ muôn đời bất diệt
Nỗi niềm riêng thống thiết
Giọt lệ thấm trang Kiều
Trường tình hận phiêu diêu
Bút pháp cao vời vợi
Cả nhân loài ca ngợi
Vang vọng tiếng Việt Nam
Từ tác phẩm lam nham
Mà tình thơ chan chứa
Xuất xứ bên tàu khựa
Cảm hoài đáy biển sâu
Tân sửu viết mấy câu
Khai tâm mừng năm mới
Cõi trời Tây chới với
Ngôn ngữ dân tộc ta
Biển cả rộng bao la
Ví bằng tâm hồn Việt
Những trái tim da diết
Mùa xuân nói chữ xuân
Ghi chú: Cả tập Truyện Kiều cụ Nguyễn Du đã 55 lần viết đến chữ xuân ứng 55 tuổi thọ của cụ.
9.2.2021 Lu Hà
Xuân Tân Sửu
Xuân tân sửu năm nay
Tuyết rơi bóng ruồi bay
Dưới ngọn đèn mờ ảo
Tinh cầu có ai hay
Thiên hạ vẫn ngủ say
Mà sao chưa tỉnh ngộ
Còn tranh giành thách đố
Cắn xé mãi chi hoài?
Thế kỷ chẳng nguôi ngoai
Cụ đồ buồn câu đối
Hồn phách xưa lạc lối
Còn lưu lạc nơi nao?
Mùa xuân hết xôn xao
Trai gái đi trẩy hội
Đầy đường nằm hấp hối
Bệnh dịch corona
Bầy ác quỷ yêu ma
Từ lòng đất chui lên
Gây sợ hãi triền miên
Đòi phân chia của cải
Thế lực ngầm điên dại
Công khai hút máu người
Cùng trác táng ăn chơi
Nhuộm đen bao thế hệ.
9.2.2021 Lu Hà
Tết Bên Tây Buồn Qúa
Tết bên Tây buồn quá
Ru rú ở xó nhà
Bởi nhân loại gần xa
Đều sợ mình lây nhiễm
Con cúm Tàu xâm chiếm
Tràn lan khắp năm châu
Tuyết trắng phủ chân cầu
Cửa hàng đều đóng cửa
Nghe nói rằng sắp sửa
Dân tiêm chủng phòng ngừa
Các nước cũng say sưa
Đua chen nhau bào chế
Hãy tin là như thế
Khoa học phát triển nhanh
Các công ty tranh giành
Tài phiệt thu lợi nhuận
Tuyên truyền càng phấn chấn
Dư luận cũng xôn xao
Lắm thông tin tào lao
Kiểm duyệt đòi ngăn chặn
Mầm gây còn che chắn
Chính trị Corona
Bầy ma quái gian tà
Căng thẳng toàn nước Mỹ
Tang thương thay thế kỷ
Từ Vũ Hán gây ra
Năm nay Việt Nam ta
Tết có vui không nhỉ?
10.2.2021 Lu Hà
Suy Ngẫm Trong Ngày Tết
Tết năm nay buồn quá
Tuyết thống thiết rơi hoài
Mấy hôm chẳng nguôi ngoai
Con cúm tàu dai dẳng
Hơn một năm đằng đẵng
Từ canh tý đến giờ
Nhìn cảnh tượng xác xơ
Khẩu trang che kín mặt
Tân sửu còn lật đật
Chuột trâu cũng thế thôi
Thời vận cứ nổi trôi
Bồng bềnh tìm hy vọng
Mọi người đều trông ngóng
Nhà nước có vắc xin
Công ty dược đáng tin
Đảm bảo tiêm chất lượng
Thế lực ngầm bành trướng
Giải ra khắp toàn cầu
Mỹ Quốc tới Âu Châu
China đòi Hán hóa
Thiên tai hay nhân họa
Khoa học giả mồi câu
Lương tâm có còn đâu
Chúng chỉ cần lợi nhuận
Đắc ý nền học vấn
Bàn tay che mặt trời
Lũ ngạ quỷ đười ươi
Bởi lòng lang dạ thú
Trò mị dân ru ngủ
Nắm thông tin tuyên truyền
Thủ đoạn chia chác tiền
Cò mồi trong quốc hội
Chính trị gia bê bối
Chuyện quanh xuân đến rồi
Các phỗng ông bình xôi
Hay mau mau tỉnh ngộ.
11.2.2021 Lu Hà
Buổi Hoàng Hôn
Cảm xúc thơ Goethe bài 129
Nguồn nội lực bên trong
Sôi lên đòi sáng tạo
Tâm trí tôi tỉnh táo
Hình thành nước trái cây
Buổi chiều đẹp ngất ngây
Run rẩy mồm lắp bắp
Đường chim bay thẳng tắp
Sông núi vũ trụ tình
Sóng nước sáng lung linh
Dải ngân hà tinh tú
Tôi lại càng hứng thú
Đời tràn ngập ý thơ
Giây phút đáng tôn thờ
Ánh trăng vàng thế kỷ
Qủy Satan ghen tỵ
Khéo léo đôi bàn tay
Từ xa xưa tới nay
Những bức tranh huyền thoại
Niềm đam mê sảng khoái
Nghệ sĩ vẽ thiên thần
Biết bao người dấn thân
Nghệ thuật vị nghệ thuật
Khát khao lòng chân thật
Trí tưởng rộng bao la
Một tình yêu thiết tha
Giải phóng từ u uấn
Tâm hồn càng phấn chấn
Sức mạnh của tự do.
Nguyên tác:“Bài Hát Buổi Tối Nghệ Sĩ ”
13.2.2021 Lu Hà
Học Vẽ
Cảm xúc thơ Goethe bài 130
Có một người sành sỏi
Đứng bên cạnh học trò
Ra vẻ rất chăm lo
Đong đưa nghề bút cọ
Ánh mắt nhìn cau có
Sơn dầu chấm hơi lâu
Phải trái chỉ một mầu
Trung tâm cào quá rộng
Co giật tìm khoảng trống
Mắt môi giữ tự nhiên
Phần dưới phải ưu tiên
Xem ra còn bé tí
Nghệ sĩ cần tỉ mỉ
Hoàn thành bổn phận mình
Lời chỉ dẫn tận tình
Tới thiên đường cảm nhận
Nhiều kỹ năng tư vấn
Chuyện gì với vợ tôi
Nghe trái tim bồi hồi
Tâm hồn cho bay bổng
Thả lỏng đừng kích động
Bàn tay vẽ dịu dàng
Trí tưởng tượng mơ màng
Giống như trong đời thực.
Nguyên tác:“Những Người Sành Sỏi Và Nghệ Sĩ ”
13.2.2021 Lu Hà
Pilllalu Ailen
Cảm xúc thơ Goethe bài 131
Người con trai hấp hối
Hãy khóc lên thật to
Pillalu oro
Con cú kêu tức tưởi
Sã đôi cánh rã rượi
Tiếng hát xé lòng người
Linh hồn đã về trời
Con của Chúa đã chết
Pillalu thảm thiết
Nức nở bước chân qua
Giọt sương rơi đầu mùa
Những hố sâu rùng rợn
Người Ailen đau đớn
Tiếng gió gào vang xa
Pillalu thiết tha
Ân nghĩa tình cha mẹ
Trăn trở đời trai trẻ
Bến đò xưa chân cầu
Tuyết trắng xóa mái đầu
Các gia đình đau khổ
Giặc ngoại xâm đô hộ
Những đôi mắt trũng sâu
Cả bộ lạc âu sầu
Tới thăm nhà thủ lĩnh.
ßßNguyên tác:“ Than Thở Người Ailen”
14.2.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét