Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

Thơ Mới Tâm Tình Chùm 155



Em Khóc Thương Anh
Cảm xúc từ bài hát của Hoàng Trang: Nếu Đời Không Có Anh

Gió thốc sương rơi bụi vào khóe mắt
Thánh thót dương cầm kinh thánh ngân nga
Em bước chân đi chiều vương nắng tà
Hàng cây phượng vĩ thì thào che bóng


Cay đắng ly tao không gian trống rỗng
Chim hết líu lo cây thông lạnh lùng
Bướm vàng xôn xao cho em bạn cùng
Em đứng trông mây mà anh chẳng tới

Ngõ trúc nôn nao quanh co lạc lối
Sóng vỗ lăn tăn bến đò quạnh hiu
Cá lặn sủi tăm dòng sông buồn thiu
Em khóc thương anh đời trai chinh chiến

Áo lính phong ba nên anh chẳng đến
Đại dương mênh mông tàu ra ngoài khơi
Bạc đầu sóng giữ thân anh tả tơi
Mong anh trở về bình an chan chứa

Em ngước lên cao nhìn lên ảnh chúa
Chắp tay nguyện cầu nếu không có anh
Cánh hoa lụi tàn sầu dâng tàn canh
Thiên thu hận đầy hồn trinh ai oán!

22.3.2017 Lu Hà


Giọt Lệ Canh Thâu
Cảm khái từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường

Bậc trượng phu gan tày thế sự
Chí can thường lạc thủy tha phương
Phong trần kẻ sĩ mang hài cỏ
Cật ngựa thanh gươm đẫm áo sương

Chí chưa đạt tủi lòng nam tử
Bóng ác tà đầu bạc trắng râu
Khinh cừu tứ mã xa vời vợi
Giọt lệ tuôn đàn hạc vó câu

Nghiêng bầu dốc cạn cùng tri kỷ
Ngất nghểu cười lảo đảo bể dâu
Hồ trường bi lụy tang bồng thỉ
Biết rót về đâu trải mấy thâu

Phương đông biển động sinh cuồng loạn
Nẻo bắc ầm vang tiếng ngựa hồ
Phiêu lãng trời tây băng gía tuyết
Nam phương tủi hận nợ cơ đồ

Kẻ tỉnh người say bầu rượu cạn
Trăng tàn nguyệt lạnh khóc ô hô!
Tiếng quạ ăn đêm sầu vạn cổ
Phong kiều dạ bạc bến Cô Tô

Hoàng hạc lầu son buồn qúa khứ
Tỷ Can ai biết có Chu Vân
Xé gan bẻ cột nghe mà thẹn
Ngửa cổ gào lên hỡi cố nhân!

Thiếu kẻ nuốt than như Dự Nhượng
Qua sông Vị Thủy dáng Kinh Kha
Tráng sĩ ra đi không trở lại
Trăng thu vằng vặc khắp sơn hà!

19.3.2017 Lu Hà



Khúc Sầu Ca Tê Tái
Cảm hứng từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường

Hồ trường dốc, hồ trường say túy lúy
Đấng trượng phu từng vặn cột bốc gan
Trời nam phương ngàn dặm dấu quan san
Ta uống cạn chén sầu ly đầu bạc

Nuôi chí lớn ai dè thân cò vạc
Quê hương người xơ xác bóng tà dương
Lại nghiêng bầu ngao ngán vẻ chán chường
Vỗ gươm hát biết ai là tri kỷ

Lửa cừu hận bụi mù roi thiết kỵ
Áng mây bay cánh đồng cỏ mênh mông
Hơi rượu phun lã chã tưới biển đông
Ngọn gió bắc sấm gầm quân mạc tiếu

Mưa xối xả gò lưng phi nước kiệu
Cuộc đỏ đen sát phạt bến bờ tây
Rót về đâu thổn thức chén lệ đầy
Nghe tiếng nhạc khúc tiêu sầu tê tái

Khi xa nước tóc còn xanh chi ngại
Sách thánh hiền học được bấy nhiêu thôi
Kiếp trầm luân thui thủi bọt bèo trôi
Cuộc dâu bể xót xa buồn thế sự

Trán tư lự chén hồ thương lạc hỷ
Gọi hồ trường tiếng Việt khóc hu hu
Bạn đời ơi hiu hắt thổi hoang vu
Xương cốt trắng rừng thông trăng cổ độ

Lòng ta biết chí tang bồng quốc tổ
Nghìn năm sau réo rắt tiếng đờn ca
Dòng sông hương xõa tóc rặng tre ngà
Hà tất phải cùng cỏ cây sầu thảm!

19.3.2017 Lu Hà



Mùa Xuân Vội Vã
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Đêm Cuối Năm

Cúc bơ vơ bông phượng vĩ sầu tan
Ngày cuối năm xuân hồng thêm một tuổi
Thời gian trôi dòng đời buồn rong ruổi
Chật ních người xuôi ngược các sân ga

Đàn én về nhộn nhịp khắp sơn hà
Ba mươi tết hai chúng mình hội ngộ
Tuy ngắn ngủi mong manh niềm vui nhỏ
Chưa phải lâu hạnh phúc tính cả năm

Dẫu rằng em không quên những đêm rằm
Trăng sáng quá để tình yêu thư thả
Lầm cát bụi dáng anh đi bươn bả
Cách đôi bờ dòng sông trắng cát pha

Mây hững hờ rệu rã bước qua phà
Còi hối hả những căn hầm ngập nước
Con trẻ dại năm canh hoài thao thức
Để lòng em bao chuyện cũ đi qua

Làng quê ta đồi tím bụi sim mua
Em và anh trải bao mùa sóng gió
Lửa phai tàn ôi kiếp đời đau khổ
Hạt mưa xuân vội vã quá không anh

Chim líu lô ríu rít hót trên cành
Cơn sóng vỗ nghe tiếng lòng cô quạnh
Cây tuôn nhựa những dòng khô đặc quánh
Nhạc côn trùng rên rỉ suốt đêm thâu…!

21.3.2017 Lu Hà



Nếu Đời Không Có Anh
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Chỉ Một Mình Anh

Anh đã tới để cho em tất cả
Bao niềm vui đau đớn vị khứ lai
Dìu em đi trên những quãng đường dài
Không có anh tất cả là vô nghĩa

Tim nóng lại khi vầng trăng băng gía
Sưởi lòng em trong giây phút cô đơn
Nụ cười tươi khi bực dọc giận hờn
Đầy hy vọng ánh bình minh le lói

Cũng bởi tại gió mùa xuân đến vội
Xóa sương mù bèo bọt bập bùng trôi
Chim hải âu vỗ cánh nhịp bồi hồi
Tình vĩnh cửu bao la như biển rộng

Anh không nói thành không gian trống rỗng
Mặt trời tan cảnh địa ngục âm u
Rừng thông kia thổn thức khóc vi vu
Nửa hồn em bóng hoàng hôn vụt tắt

Anh thất thểu chuỗi ngày qua tất bật
Em thương anh cơ cực cảnh bần hàn
Giọt châu xa trần thế lắm gian nan
Hạt bụi đỏ bơ vơ cùng năm tháng

Ôi cuộc sống vì sao nhiều cay đắng
Trót sinh ra phải cam chịu khổ đau
Mùa đông tàn hoa cỏ úa nát nhàu
Tiếng thu gọi kiếp nai vàng ngơ ngác!

19.3.2017 Lu Hà



Ngày Hạnh Ngộ
Cảm hứng thơ Xuân Quỳnh: Dẫu Em Biết Rằng Anh Trở Lại

Em biết chắc rằng anh quay trở lại
Bụi hồng trần tê tái dấu quan san
Trải gian nan muỗi vắt suối băng ngàn
Lửa khát vọng tình yêu sôi lòng trẻ

Trái tim nóng nuôi mầm bao thế hệ
Lũy tre làng bát ngát mãi không thôi
Dòng sông quê nghe tiếng hát bồi hồi
Ngọn gió ngược cánh cò bay xào xạc

Vai gánh nặng câu sơn hà xã tắc
Việt Nam ơi, da diết những cánh đồng
Hàng dừa xanh cồn cát rộng mênh mông
Cho em gửi lời chào thân mến nhất

Anh đã tới biết bao miền che khuất
Đồng bào ta rau khoai sắn qua ngày
Kiếp cơ hàn đeo đuổi mãi đắng cay
Cơn bão lụt cảnh màn trời chiếu đất

Anh mang tới chút niềm vui thống nhất
Nối vòng tay tình sông núi nước non
Con sơn ca heo hút đỉnh chon von
Dòng suối lệ chảy hoài từng tờ lịch

Em thấu hiểu phải đâu là cảm tính
Anh ra đi rồi hạnh ngộ bên em
Gió mùa thu chiếc lá rụng bên thềm
Chim khách đậu líu lo cây bàng nhỏ.

18.3.2017 Lu Hà



Những Sân Ga Đầy Kỷ Niệm
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Thương Về Ngày Trước

Có những chuyến tàu, chất đầy kỷ niệm
Sân đình làng in dấu cuộc phân ly
Bàn chân đen chai sạm dưới quân kỳ
Miền biên giới ra đi không hẹn lại

Tuổi mười sáu dõi nhìn anh tê tái
Không dám gần e ngại đứng từ xa
Cánh hoa sen ướt đẫm cả ngân hà
Bầy chim én thê lương mùa đông tới

Em muốn cuốn chân vào rơm cỏ rối
Nợ ân tình trả mãi vẫn chưa thôi
Bởi con tim vang trống ngực bồi hồi
Mưa rả rích khóc ruồi vàng bọ chó

Cùng bè bạn dưới vầng trăng cổ độ
Rừng Trường Sơn heo hút gió mây ngàn
Sọt măng tươi  ướt sũng rét toàn thân
Tay rớm máu gai cào chân nứt nẻ

Để hy vọng tương lai hồn thơ trẻ
Cùng với anh xây tổ ấm uyên ương
Nào ngờ đâu thuyền đắm giữa đại dương
Chiều viễn xứ  mưa rơi buồn cố quận

Không có lẽ hai đứa mình lận đận
Trót sinh ra để gánh nặng khổ đau
Oằn đôi vai cho tới bạc cả đầu
Môi mím chặt xót xa đời sầu tủi

Chiều hôm nay sân ga người lủi thủi
Hình ảnh xưa trai tráng gái thuyền quyên
Có còn đâu ngơ ngác luống ưu phiền
Còng lưng thấp nhìn nhau dòng lệ chảy.

17.3.2017 Lu Hà



Thời Thơ Ấu
Cảm dịch thơ tự do của Xuân Quỳnh: Chuồn Chuồn Báo Bão

Quê hương em có những chiếc trực thăng
Đôi cánh mỏng mỗi khi mùa hè tới
Con tu hú ve sầu đồng thanh gọi
Đàn chuồn chuồn vui lẫn với tuổi xuân

Lá ngô đồng che khuất má bồ quân
Cô thiếu nữ mỉm cười hương dạ mới
Nắng đỏ lửa thân chuồn chuồn le lói
Cắn rốn em kỳ lạ chóng biết bơi

Sóng rì rào xao xuyến nỗi chơi vơi
Cơn gió lộng tình yêu ra biển cả
Thuyền đầy cá hân hoan lòng ngư phủ
Bóng hoàng hôn mềm mại lũy tre làng

Hội tưng bừng đuốc sáng những anh chàng
Da đen sạm với bàn tay gân guốc
Lưng trần trụi cuốn khăn sồi đâm phộc
Nõ trúng nường cho chọn mối duyên tơ

Miền trung du bắc bộ viết thành thơ
Chim báo bão lao nhao chuồn chuồn vội
Bầy bướm trắng hoang mang tìm bóng tối
Kiến vàng buồn bươn bả leo cành cao

Trăng lưỡi liềm vàng vọt dáng xanh xao
Bên gốc chuối nghiến răng kìa cóc tía
Giông tố dữ lợn chó gà bạt vía
Lũ dâng tràn thảm thiết tiếng kêu la

Đồng bào ơi tang tóc khóc sơn hà
Biết làm sao cảnh màn trời chiếu đất
Thương dân làng  đã bao đời lật đật
Tuổi âu thơ đầy kỷ niệm u hoài!

12.3.2017 Lu Hà



Thuyền Về Cố Hương
Cảm hứng từ bài hát“ Cánh Buồm Chuyến Bến“ của Hoài Linh

Có những phiến sầu hồn mơ lạc lối
Nỡ mang con thuyền tình ái đi xa
Xót xa lòng đau đại dương bao la
Hẹn ngày trở lại trái tim rên riết

Đong đầy thương nhớ chảy về tha thiết
Phong trần phiêu linh dòng sông quê hương
Lũy tre xanh rờn nụ hôn môi hường
Đàn chim én gọi bay về tổ ấm

Ngựa hồ gió bắc tha phương ảm đạm
Đồng cỏ mênh mênh buồn tủi phương nam
Rót chén hồ trường vấn vương trăng rằm
Cánh buồm cập bến rưng rưng ngấn lệ

Bàn tay nắm chặt hoàng hôn thủ thỉ
Bao năm mong chờ châu sa mưa tuôn
Mái tóc hoa râm phảng phất u buồn
Cát bụi lầm trời không gian tĩnh lặng

Hồ thu trong vắt trào dâng cay đắng
Khói tỏa chiều lam trên con đường làng
Lối xưa vẫn còn  ngọn cỏ phù tang
Cầu ao giếng nước cuốc kêu bìm bịp

Mắt nai ngơ ngác chè xanh gạo nếp
Bát canh rau muống qủa cà dầm tương
Bếp lửa than hồng họ hàng thân thương
Hàng cây phượng vĩ sân trường nao nức!

22.3.2017 Lu Hà















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét