Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

Song Thất Lục Bát Chùm 191



 


Khi Nào Anh Sẽ Hát
Cảm hứng với Anh Nguyen

Em hỏi anh khi nào sẽ hát?
Giọng ngân vang bèo dạt mây tan
Rừng xanh núi đỏ ngút ngàn
Oai linh gầm rú giang san mịt mù


Hồn Việt Quốc âm u gió thổi
Bao kiếp người nông nổi bước chân
Điêu tàn cát bụi phong trần
Hổ ngồi tư lự thế nhân sụt sùi

Phạm Ngũ Lão ngậm ngùi tê tái
Khua giáo non sông trải mấy thâu
Ba quân khí mạnh trôi trâu
Nắng mưa dầu dãi bể dâu dặm trường

Anh chỉ biết tình thương sông núi
Hồn thơ bay buồn tủi xót xa
Hát hò chẳng dễ ngâm nga
Quê hương một thuở gương ngà sáng soi

Đời thứ lữ lẻ loi đây đó
Bóng ác tà chăng chớ đại dương
Kinh thành mờ nhạt khói sương
Chập chờn cánh hạc tha phương xứ người…!

2.3.2016 Lu Hà



Đông Di Thảo Trùng
Cảm dịch thơ 8 chữ của Nguyễn Kim: Mưa Chiều Kỷ Niệm

Mưa rả rích bồi hồi tưởng nhớ
Con đường xưa phố cổ nơi đây
Bao nhiêu giọt lệ vơi đầy
Trái tim xao động canh chầy bơ vơ

Ngõ hun hút hồn thơ khuất bóng
Anh đi rồi trông ngóng hoài mong
Trần gian cát bụi long đong
Đợi ngày trở lại trọn lòng thủy chung

Cơn giông tố chập chùng biển cả
Cánh buồm nâu muôn ngả dặm trường
Vì sao vừa giận vừa thương
Mảnh mai bồ liễu quê hương tủi sầu

Đời dâu bể mưa dầu nắng dãi
Nặng gánh tình oằn oại đôi vai
Cầm ô lã chã bi ai
Gío buồn hiu quạnh u hoài thở than

Ngọn đèn mờ chứa chan thốn thức
Đêm Sài Gòn thoáng bước chân đi
Nghe đâu tiếng gọi thầm thì
Chập chờn chiếc bóng đông di thảo trùng

Thế là hết tận cùng đau khổ
Thuyền qua sông cổ độ trăng soi
Đôi bờ cá nước mặn mòi
Tóc mây lõa xõa lả loi dáng người!

27.2.2017 Lu Hà




Canh Chày Nỉ Non
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tâm Sự Cuối Năm

Gót phong trần cuối năm thấm ướt
Gió xuân về lũ lượt én xuân
Nhớ thương chiếc áo tứ thân
Quê nhà ai mặc bần thần chờ mong

Quấn khăn sồi long đong quần nái
Cúc hững hờ tê tái bà ba
Trông mây ngóng nguyệt xót xa
Dòm song ẻo lả Hằng Nga thẹn thùng

Cùng cúc trái thủy chung chim cuốc
Cái gia gia bên gốc cây bàng
Tơ chùng Tư Mã dở dang
Văn Quân thổn thức khóc chàng thi nhân

Giấc chiêm bao đằng vân thành lũy
Chén rượu đào túy lúy cuồng say
Sài Gòn thong thả đêm nay
Bao nhiêu tâm sự canh chày nỉ non

Thăm Hà Nội héo hon cành liễu
Sóng Hồ Gươm yểu điệu hồng nhan
Bướm xinh hoa nở nồng nàn
Giao thừa pháo nổ chứa chan ân tình!

22.2.2017 Lu Hà



Sóng Còn Bấu Víu
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Chỉ Có Sóng Và Em

Chỉ có sóng vẫn còn bấu víu
Nuôi mộng tình hương dịu màn đêm
Thuơng yêu mặt biển êm đềm
Bầu trời lồng lộng vương thềm bóng nga

Tuy xa cách căn nhà nhỏ bé
Những người thân nhỏ nhẹ thiết tha
Bao nhiêu ký ức mặn mà
Trên trang giấy trắng nhạt nhòa bóng anh

Có đôi lúc đành hanh bực dọc
Giận hờn anh khó nhọc triền miên
Nỗi buồn cảm xúc tự nhiên
Nửa đêm chớp giật ưu phiền sầu tư

Trái tim đập như từ ngàn kiếp
Em thương anh nối tiếp ngày nay
Mênh mông biển lặng vui vày
Hải âu vỗ cánh tung bay góc trời

Tìm hạnh phúc nụ cười trong trẻo
Hồn thơ say muôn nẻo dặm trường
Xôn xao vùng vẫy đại dương
Tung tăng đàn cá quê hương thanh bình

Nghe sóng vỗ lân tinh thấp thoáng
Thuyền đầy trăng phóng khoáng bước chân
Vì nhau nên chẳng ngại ngần
Đôi vai nặng gánh phong trần kể chi…?

28.2.2017 Lu Hà




Cung Đàn Trinh Nữ
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tiếng Dương Cầm

Hoàng hôn xuống áng mây ủ dột
Tiếng dương cầm thánh thót vì ai
Vườn thanh phảng phất u hoài
Thương hồn trinh nữ gót hài thướt tha

Bao uẩn ức trăng ngà vò võ
Vóc liễu gày thổ lộ nguồn cơn
Heo may ngọn cỏ chập chờn
Mặt hoa ngây dại giận hờn tấm thân

Người lữ khách bần thần bước tới
Vịn dòm song chới với em ơi!
Lặng im chẳng nói ra lời
Quen hơi băng gía chân trời xa xôi

Nghe nức nở núi đồi sông núi
Bàn tay ngà cắm cúi mê man
Thanh âm oán trách thế gian
Trời già cay nghiệt hồng nhan lạc loài

Hãy dừng lại nguôi ngoai vĩnh biệt
Để tình sầu thống thiết ngàn thu
Mủi lòng mai trúc vi vu
Côn trùng rên rỉ âm u não nề

Qụa ăn sương dãi dề sơn cước
Bến đò xưa lạc bước thuyền du
Giai không tứ đại tình thù
Chuông chùa văng vẳng điệu ru nhạt nhòa.

23.2.2017 Lu Hà



Trái Tim Em
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Tự Hát

Em có một trái tim bình dị
Để cùng anh thủ thỉ tâm tình
Sống là thể phách oai linh
Chết đi để cả hành tinh âu sầu

Chẳng mặt trời nguyện cầu vàng đá
Anh coi thường của nả bán đi
Hoàng hôn xuống thấp thầm thì
Tà dương khuất bóng ly bì lặng câm

Em chỉ muốn âm thầm đúng nghĩa
Trái tim hồng thấm thía cuộc đời
Niềm vui thường nhật tiếng cười
Khát khao xúc động lòng người thủy chung

Vững tay lái chập chùng biển cả
Những ước mơ bươn bả ngược xuôi
Nắng mưa tầm tã núi đồi
Thương anh vất vả đứng ngồi chẳng yên

Trái tim em thuyền quyên thực nữ
Anh biết rồi chan chứa xiết bao
Lẽ nào anh chẳng tự hào
Vợ hiền nâng giấc nghẹn ngào canh thâu

Anh ngắm mãi mái đầu xanh ngắt
Cả bốn mùa ngào nhạt hương thơm
Gần kề nóng bỏng củi rơm
Ái tình sét đánh hạt cườm chỉ tay

Đầy giông tố đắng cay nếm trải
Trái tim càng tê tái xót xa
Đói no cơm gạo cửa nhà
Cả khi vĩnh biệt quan hà dặm băng

Hãy giữ mãi thăng bằng nhịp điệu
Hát bài ca thần diệu trái tim
Cánh chim mải miết đi tìm
Biển sâu vùi lấp mò kim đáy hồ…!

1.3.2017 Lu Hà




Duyên Nợ Ba Sinh
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Truyện Lòng

Câu chuyện đôi lòng càng thấu tỏ
Dẫu lìa trời bẻ ngó tơ vương
Người đi kẻ ở thê lương
Đóa sen thương khóc giọt tương thảm sầu

Em trở lại mái đầu ủ rũ
Tóc nhuốm sương áo cũ phai màu
Nghẹn ngào kể lể trước sau
Bụi trần cay đắng vàng thau phủ mờ

Ngậm bồ hòn bơ vơ sứ sở
Nửa hồn trinh dang dở gía băng
Lạc miền vĩnh cửu tuyết hằng
Ba sinh duyên nợ ngỡ ngàng mùa thu

Buồn vời vợi vân du lá rụng
Không lẽ nào rẻ rúng thế gian
Ngậm ngùi mai trúc chứa chan
Tro tàn khói lạnh thở than trăng ngàn

Để lời thệ hải giang san hận
Nhắc lại tình xưa vạn cổ sầu
Dù cho mưa nắng dãi dầu
Bao điều tâm sự bể dâu đoạn trường

Gà gáy sáng yêu đương vội vã
Khúc nhôi này muôn ngả đường xa
Nổi trôi trong cõi ta bà
Phù du bèo bọt tình ta vẫn còn ?

24.2.2017 Lu Hà




Mầm Non Hy Vọng
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Đừng Chôn Qúa Khứ

Hai mươi câu thơ hay ra phết
Trăng khuyết tròn da diết thiết tha
Ngậm ngùi tám chữ quan hà
Bên này bên đó la đà bướm hoa

Én xuân gọi nhạt nhòa sương lệ
Hồn mây bay thỏ thẻ tiếng oanh
Nắng hồng ríu rít trên cành
Bồ quân má ửng long lanh mắt huyền

Nào cát sĩ đào nguyên thục nữ
Khách đa tình trách cứ ai đâu
Phong trần dầu dãi mái đầu
Hữu duyên thiên lý nhịp cầu tương tư

Buông qúa khứ ngần ngừ giông bão
Thuyền ra khơi lảo đảo mái chèo
Sá chi ghềnh đá hiểm nghèo
Búa dìu miệng lưỡi gian neo biển sầu

Ngọn lửa lòng tinh cầu xao xuyến
Trái tim yêu quyến luyến ái tình
Giao đài hội ngộ bóng hình
Tao nhân mặc khách thiên đình ngẩn ngơ

Sợi xích thằng hững hờ chẳng nỡ
Phụng cầu hoàng trả nợ trần ai
Trăm năm tìm lại nét ngài
Ngàn thu khắc khoải gót hài dặm băng

Cùng xướng họa thiếp chàng hoan hỉ
Bạn thơ ơi! Tri kỷ tri âm
Nửa chừng xuân, tóc hoa râm
Nửa đêm gà gáy lâm thâm mưa phùn…!

25.2.2017 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét