Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 140





Hát Nưã Đi Em
tặng NS Thanh Ngân

Hãy hát nưã cho đời lộng gió
Biển trào cơn cổ độ trăng soi
Hằng Nga ngồi dưới gốc sồi
Thuyền tình ai đón về nơi Động Hồ…


Đường Tây Trúc hư vô vạn nẻo
Món nợ đời níu kéo em ơi!
Phù du bao kiếp luân hồi
Đoạn trường dang dở chơi vơi tủi hờn…

Đàn Tư Mã nỉ non đắm đuối
Trác văn Quân bối rối nhớ thương
Trúc mai quán nhỏ bên đường
Ruợu ngon vợ bán để chồng làm thơ…

Câu vọng cổ Cần Thơ còn nhớ
Nghìn thu sau chan chưá nghẹn ngào
Mộng hồn thi sĩ nôn nao
Chiều lam bến Ngự má đào ngẩn ngơ…

Hay lạc lối Trung Du đồi cọ
Những nương chè dưá miá suối reo
Lều tranh hạnh phúc chân đèo
Thả câu quăng lưới cảnh nghèo sá chi...?

7.3.2013 Lu Hà




Ngó Lòng Sen Vương…!
cảm tác từ thơ đường của Khảo Mai: Ngập Ngừng

Như đã hứa với người em gái
Quê hương tôi ở mãi Việt Nam
Xinh tươi như ánh trăng rằm
Hồn thơ chuỗi nhạc con tằm ươm tơ…

Người thiếu phụ bên bờ gió lộng
Vọng trùng dương biển động lao xao
Thướt tha bên trái xuân đào
Khung trời ảo mộng giấc mơ dạt dào…

Thơ gói ghém ngẹn ngào chẳng nói
Sợ rơi mình đắm đuối hồ trong
Khuân vàng trăng ngọc mênh mông
Chập chờn cá lội ánh hồng nôn nao…

Ồ lạ chửa bây giờ nhớ lại
Một năm rồi quan tái trời mây
Mấy lần muốn hỏi sao đây
Tưởng như lạc bóng đắm say nẻo nào…

Thơ nối tiếp vần hoa điệu trúc
Sửa dây đàn hết đục lại trong
Bướm ong rộn rã trên đường
Đài trang yểu điệu ngó lòng sen vương…!

17.3.2013 Lu Hà




Nhớ Người Tình Cũ
cảm tác thơ Liên Lưu nhân đọc: Chuyện Tình Buồn…!

Quên sao được con đường xưa đó
Hai đưá mình dan díu cùng nhau
Ánh trăng đắm đuối mái đầu
Ngạt ngào hoa sưã lắng sâu đáy lòng…

Vai mềm mại giọt sương thấm áo
Vòng  tay ôm chan chứa thiết tha
Nụ hôn say đắm mặn mà
Không gian huyền ảo Hằng Nga thẹn thùng…

Cơn sóng dậy trập trùng biển cả
Dù bão giông chẳng ngã thay lòng
Buồm căng lộng gió mênh mông
Đồi sim hoa tím quyết không đổi màu…

Bởi  xót Mẹ thương Cha em chịu
Kiếp phong trần nặng nợ khổ đau
Đôi bờ biển ái ngờ đâu
Thuyền em mất lái bể dâu đoạn trường…

Em búi tóc qua sông bi lụy
Tình trái ngang tê tái miền xa
Từng xuân đào rụng cánh hoa
Quê người cảnh lạ sa bà lệ rơi!

Vầng trăng khuyết chơi vơi sẻ nửa
Những đêm mưa tàn tạ héo hon
Côn trùng rên rỉ trào cơn
Hàng hiên lã chã vương buồn triền miên…

Đời chẳng được tơ duyên trọn vẹn
Phận má hồng lận đận xa xôi
Cuộc đời bạc bẽo tim côi
Nhớ người tình cũ ở nơi cuối trời…!

17.3.2013 Lu Hà



Nụ Hôn Cuối Cùng
viết cho nỗi lòng Liên Lưu

Gió thoang thoảng trời mây lồng lộng
Dưới vòm cây lặng bóng bi thương
Ngậm ngùi mạng nhện trên tường
Dẫu lià ngó ý tơ lòng xót xa…

Người xa khuất sa bà vạn nẻo
Gót phong trần cỏ héo sương rơi
Tình yêu ta đã chết rồi
Khăn tang một giải chơi vơi linh hồn…

Cơn sóng vỗ giận hờn trăn trở
Trách làm chi sao nỡ quên nhanh
Lâu đài tình ái tan tành
Dã tràng xe cát thác ghềnh trào dâng…

Chiều ảm đạm ngắm hàng me sấu
Con đường xưa in dấu chân anh
Đôi chim nhảy nhót trên cành
Hoàng hôn lạnh lẽo cũng đành tóc xanh…

Ta như kẻ bại binh thất trận
Chốn mộng trường lận đận lao đao
Phải chăng oan trái kiếp nào…?
Hồng nhan đày đọa má đào long đong...!

Tìm sao được xuân hồng thuở trước
Lá thu vàng xào xạc héo hon
Hoang vu trống trải mảnh hồn
Bâng khuâng giọt lệ nụ hôn cuối cùng...!

Còn nuối tiếc vấn vương chi nữa
Khói xanh lam một nưả trăng lu
Cánh hoa trong đám sa mù
Mưa rơi nặng hạt âm u gió luà...!

16.3.2013 Lu Hà






Biết Đến Bao Giờ
tặng Chiếc Lá Vàng ( Hoài Vân) sau khi đọc bài thơ: Tình Xa Xôi

Lòng thổn thức nỗi niềm vô tận
Cho cuộc tình lận đận xa xôi
Chẳng quen trên nẻo trường đời
Ai hay day dứt rã rời chơi vơi…

Vì duyên nợ hay trời trói buộc
Mà tâm linh chung bước trần ai
Quản chi biển cả đêm dài
Mộng về bến cũ chương đài liễu buông…

Đêm thanh vắng sầu đong gối chiếc
Tiếng côn trùng thầm nhắc gọi nhau
Sương rơi đầu ngõ chân cầu
Trăng vàng chiếu rọi mái đầu rối tung…

Tình vạn dặm trập trùng biển cả
Sóng vô hình chia ngả duyên ta
Nghe tim nhịp đập hiền hoà
Tiếng lòng xao xuyến mặn mà thiết tha…

Ồ lạ chửa Ngân Hà ảo não
Chưa một lẩn thổ lộ tâm can
Hồi âm nhắn nhủ vô vàn
Vi vu gió thoảng trần gian nhạt nhòa…

Ta say đắm hẹn nhau từ thuở
Kiếp phù du hoa úa lệ rơi
Xuân thì năm tháng bèo trôi
Năm canh trằn trọc bể dâu tủi sầu…

Nào chăng chớ… mà sao da diết
Mộng chẳng thành đã giết đời nhau
Thời gian mưa nắng dãi dầu
Hàng hiên thánh thót niềm đau nghẹn ngào…

Mà như thể kiếp nào ân ái
Buộc hai ta suy nghĩ về nhau
Chia ly một nửa địa cầu
Ta bà khổ hạnh mịt mù mưa sa…

Thuyền lạc lối sa đà xuôi ngược
Biết bao giờ cùng bước song song
Thả neo dừng lại đoạn trường
Mang tên hai trái tim hồng lồng nhau…!

15.3.2013 Lu Hà





Tôi Xin Viết Lời Cảm Tạ
tặng các ca sĩ cải lương vọng cổ

Tôi xin viết bài thơ ưu ái
Tặng những người em gái quê hương
Miền Nam mảnh đất xa thương
Chiều lam sương khói thê lương não nùng…

Ôi tổ quốc non sông trùng điệp
Từng lớp người nối tiếp theo nhau
Dầm mưa tắm nắng dãi dầu
Tay cày tay cuốc mái đầu bạc phơ

Chiều bến Ngự hò ơ tiếng hát
Dòng Hương Giang bát ngát cánh cò
Thênh thang sóng nước con đò
Thướt tha rặng liễu đôi bờ dưà xanh…

Từ buổi ấy chim cành bớt hót
Bướm ong buồn não nuột biếng bay
Tháng  ngày tầm tã đắng cay
Côn trùng rên rỉ vơi đầy đêm thâu…

Điệu quan họ câu ca vọng cổ
Việt Nam tôi quá nưả đời rồi
Ngậm ngùi nước mắt xa xôi
Dòng người tất bật ngược xuôi gánh gồng…

Hỡi bà cụ lưng còng chống gậy
Những ông già bước thấp bước cao
Mong sao được bưã ăn no
Ăn mày cưả Phật dật dờ hoàng hôn…

Thơ viết cả cô hồn vất vưởng
Những bóng ma hoang tưởng lạc đường
Ta bà nghiệp chướng chất chồng
Không nơi nương tưạ dòng sông hận sầu…

6.3.2013 Lu Hà




Tình Ta Trái Ngang
chuyển thể từ bài thơ: Cho Em Chờ Anh Nhé

Ngày xưa đó trời mây gió nhẹ
Em gặp anh êm ái xuân thu
Tháng ba định mệnh phù du
Nổi trôi trong cõi sa bà khổ đau…?

Từ thuở ấy mưa nhoà năm nhất
Là nữ sinh trường luật thướt tha
Anh ngây ngô buổi xơ đầu
Khoá hai trường điện chẳng màu mè chi…

Đâu phải khó dễ bề tính khí
Hội trường ruà lặng lẽ bình yên
Ngập ngừng hỏi khẽ làm quen
Thẹn thùng má đỏ thôi miên mỉm cười…

Rồi sau đó vui tươi ong bướm
Ngồi bên nhau ta ngắm sao đêm
Du dương khúc nhạc êm đềm
Vô tình chạm khẽ nỗi niềm thương yêu…

Em cứ ngỡ mãi chiều gió lộng
Mối tình này rung động đầu đời
Nào ngờ vội vã xa rời
Anh như cơn gió đến rồi lại đi…

Tưởng năm tháng quên đi ký ức
Đếm thời gian hồi phục về nhau
Bóng hình in dấu dãi dầu
Trái tim rạo rực uá sầu tàn phai…

Có đôi lúc thở dài ngao ngán
Giữa canh khuya chán nản đời hoa
Hàng hiên thánh thót hạt mưa
Đầm đià gối lẻ mái đầu rối tung…

Tình ngang trái dây cung đàn đứt
Mối tơ vò day dứt từ xa
Vô tình lại gặp lối xưa
Gió xuân nhè nhẹ tháng ba lại về…

Vẫn băng ghế cận kề thuở trước
Mấy năm hoài tiếng nấc nghẹn ngào
Vi vu  mai trúc dạt dào
Ôm em lần cuối biết sao bây giờ…?

Khó giải thích đôi bờ sóng vỗ
Biển xa xôi đừng nhớ hận đời…
Gạt đi giọt lệ rã rời
Em ơi! Khó nói chơi vơi cõi lòng…

Tay nắm chặt thê lương ảo não
Không muốn rằng em khổ vì anh…
Quên đi câu chuyện chúng mình
Rong rêu bèo bọt duyên tình dần xa…!

Quên sao được trăng ngà sẻ nửa
Tại vì sao chưa đủ mình cần…?
Dặm trường trong cõi nhân gian
Em chờ phiá trước vạn lần thủy chung…!

13.3.2013 Lu Hà



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét